CUỐI HẠ


HẠ TÀN RỒI ĐÓ NGHE ANH 

 (Thương Gửi về Hương Linh Phan Lạc Giang Đông )

Hạ tàn rồi đó nghe anh,
Gió thu nghe đã chuyển mình trên không.
Rừng phong ai đã tô hồng 
Lá rơi từng cánh … nghe chùng bến thương.
Thuyền ai mờ khuất bên sông,
Mà sao mắt lệ chẳng đong mà đầy.
Rượu nào chưa cạn chén say,
Mà sao mắt đỏ như ngày hạ sang …
– Thương anh – qua mỗi Hạ Tàn 
Rừng phong ru ngủ nghe hờn giấc mơ.
Tuổi đời như lá mùa thu ,
Tính năm …Tính Tháng …- Người xưa chẳng về!
THƯ KHANH
( thương gửi hương linh Phan Lạc Giang Đông
anh ra đi vào mùa thu tại Seattle )