HOÀNG PHÚ

LỜI CỦA BIỂN
 
BIỂN VÌ AI THÉT GÀO GIẬN DỮ.
NỔI SÓNG NGẦM KHUẤY ĐỘNG KÌNH NGƯ.
LÀM CUỒNG PHONG BÃO TÁP MỊT MÙ.
SÓNG CUỘN SÓNG TRÙNG TRÙNG LỚP SÓNG.
    LÒNG ĐẠI DƯƠNG NGÚT NGÀN SÂU THM.
    BIỂN MÊNH MÔNG HUN HÚT BẾN BỜ.
    BIỂN HỜN CĂM SƯƠNG KHÓI DẬT DỜ.
    NÊN NGHẸN NGÀO SỤT SÙI ĐỔ LỆ.
TA NÀO MUỐN CHÔN VÙI THẾ HỆ.
VẠN NGƯỜI TRONG TĂM TỐI BAO LA.
CUỘC HẢI DU… VĨNH BIỆT QUÊ NHÀ.
NAY NGỦ YÊN DƯỚI LÒNG BIỂN LẠNH.
   TA LÀM GÌ CHO NGUÔI CƠN GIẬN?
   NHỮNG NGƯỜI CON NAY Ở NƠI ĐÂU?
   KHẮP ĐẤT TRỜI BỐN BỂ NĂM CHÂU.
   PHÚT SA CƠ!ĐÂU LÀ TUYỆT LỘ?
BIỂN NÓI GÌ TRONG CƠN THỊNH NỘ?
HOÀNG-TRƯỜNG SA MẤT CHỦ,LẠC THẦY.
MẤY MƯƠI NĂM GIẤC NGỦ ĐÃ DÀI.
HỠI DŨNG SĨ!MAU MAU TỈNH GIẤC.
   “HÃY LẤY LẠI NHỮNG GÌ ĐÃ MẤT”.
    CÁC THỦY QUÂN,CON CHÁU NGÔ-QUYỀN.
    ĐỒNG BÀO TA DÙ ĐÃ NẰM YÊN.
    VẪN MIỆT MÀI THIÊN THU TRĂN TRỞ. 
Kỷ niệm thảm cảnh vượt biên tìm tự do sau ngày mất nước.
                     Hoàng Phú.
Cảm Ơn
Chân thành cảm tạ chị Cung Lan
Mến mộ chị có tấm lòng vàng
Việc nhà chị luôn luôn hoàn tất
Việc Hội chị xuất sắc chu toàn
Cung Lan- Hồng Thuỷ đôi nữ hiệp
Dùng Bút thay gươm đánh dọc ngang
Ai ơi! Chớ xem thường má phấn
Hai chị ra chiêu dứt bạo tàn
Hoàng Phú
Cảm tác trong đêm Thắp Nến 27/3/2021 cầu nguyện cho Phạm Đoan Trang và các nhà văn nhà báo hiện bị cầm tù trong nước và trên thế giới.
PHẬN   SỐ
     Trong góc phố bà già run lẩy bẩy.
     Cho vào mồm mẫu bánh dưới lề đường.
     Cơn mưa chiều tháng bảy thật thê lương.
     Chú chuột cống mon men ăn vung vãi.
  Lão già mù vội vàng chiều thứ bảy.
  Nét âu lo cầm vé số trên tay.
  Cất tiếng rao mệt mỏi quảng đường dài.
  Đếm cuộc đời tối tăm từng bước một.
     Dưới gầm cầu nỉ non lời ủ dột.
     Kiếp đàn bà sao bi đát,đau thương.
     Thân gầy gò mong cứu cánh tứ phương.
     Bán xác thân cho người đời xoa nắn.
 Bầy ruồi nhặng bay vờn ngoài ánh nắng .
 Bên vết thương lở loét của người cùi.
 Chúng say sưa từng mảng thịt tanh hôi.
  Ôi!Đớn đau đất trời bao rên xiết.
     Lũ trẻ con bới đào bên núi rác.
     Nhặt bao bì kiếm từng cắc từng xu.
     Khép tương lai trong vũng nước ao tù.
     Đêm liên hoan cùng với bầy chó,chuột.
Đêm công viên khí trời nghe lạnh buốt.
Nàng tiên nâu tha thướt khúc tình ca.
Đám thanh niên nam nữ vẫn không nhà.
Để một ngày ngủ bờ,rồi chết bụi.
    Người nhạc sĩ tật nguyền trong bóng tối.
    Dạo cung đàn lạc lõng điệu ai bi.
    Cuộc sống ta nào có ích lợi gì?
    Sống nhờ dâu,nợ đời tầm phải trả.
Người hút máu,muổi, ruồi cũng hút máu.
Người dành ăn,chuột bọ cũng dành ăn.
Người và thú…ta tự hỏi bao lần?
Ai đã là…?Mình đang cùng chung sống?
    Mẹ hân hoan ôm con thơ lần cuối.
    Vĩnh biệt mẹ,con sung sướng ra đi.
    Kiếp ăn mày bệnh tật phá tứ chi.
    Ngàn lạy mẹ,con xa lìa trần thế.
Con chó gầy trơ xương khắp thân thể.
Chờ lưỡi dao để hóa kiếp cuộc đời.
Chưa ăn no đã đến lúc tàn hơi.
Tiếng thở than nhạt nhòa trong men rượu.
    Thân cây xanh cũng trở thành than củi.
    Từng con đường loang lổ bởi bới đào.
    Ngọn đèn khuya cũng từ biệt vẫy chào.
    Đồng ruộng xanh cũng nghẹn ngào nhức nhối.
     Từ trong rừng hàng ngàn bầy chó sói.
     Chạy điên cuồng tìm thịt sống, máu tươi.
     Quê hương tôi tử khí tỏa khắp trời.
     Cả đất lành bây giờ màu máu đỏ.
Đây là hình ảnh của hơn 40 năm thiên đàng Xã-Nghĩa.
             Hoàng Phú.
TIỄN BIỆT
      Để tang cho một mối tình.
Xin chào vĩnh biệt bóng hình người xưa.
      Những khi hò hẹn sớm trưa.
Trưng Vương tan học dầm mưa đường về.
     Chờ em dưới nắng  trưa hè.
Tim lòng rộn rã vai kề bên nhau.
     Thẹn thùng tạm biệt vẫy chào.
Đêm về mộng mị chiêm bao vội vàng.
     Tâm hồn theo gió đi hoang.
Trăng sao tàn lụn ánh vàng mông lung.
     Tình yêu đày đọa tuổi xuân.
Đã đưa ta đến tận cùng hang sâu.
     Niềm vui phút chốc qua mau.
Tình đầu tan biến đi vào lãng quên.
     Thì thầm giọt lệ thâu đêm.
Sương khuya lạnh buốt ướt mềm đôi vai.
     Chờ em bao tháng năm dài.
Em về xứ lạ miệt mài xa xăm.
     Đêm trăng anh khẻ thì thầm.
Mơ sẽ có lúc được nằm bên nhau.
     Lời em thỏ thẻ ngày nào.
Như mây như khói đi vào hư không.
     Khát khao chờ đợi nụ hôn.
Làm sao đón nhận môi son nữ hoàng.

     Dáng em tha thướt dịu dàng.
Mơ huyền kỳ ảo như nàng tiên nga.
    Nàng đi như một bóng ma.
Rồi lại xuất hiện như là thần tiên.
    Ban cho ta những giọt hiền.
Để lại những nỗi ưu phiền từ đây.
    Giờ nàng chấp cánh xa bay.
Cho ta mòn mỏi tháng ngày đợi mong.
    Không còn giây phút ngóng trông.
Xác thân lạc lỏng,tâm hồn đơn côi.
    Tim ta đã hết bồi hồi.
Giờ đây đã hết nụ cười đẹp xinh.
    Để tang cho một mối tình.
Xin chào vĩnh biệt bóng hình người xưa!
           Hoàng Phú
CHỊ NĂM Ù VƯỢT BIÊN
 

CHỊ NĂM RẤT THÍCH TIÊU XÀI.
MỘT NGÀY ÍT NHẤT CŨNG VÀI LON BIA.
ĐẦU HÔM CHỊ UỐNG TỚI KHUYA.
CHỒNG CHỊ CHẾT SỚM XA LÌA VỢ CON.
CÔ ĐƠN LÀM CHỊ HÉO HON.
DÙNG RƯỢU KHUÂY KHỎA NỖI BUỒN BIỆT LY.
CUỘC ĐỜI CHỊ RẤT LY KỲ.
TÌNH CỜ GẶP DỊP ĐƯỢC ĐI NƯỚC NGOÀI.
THÁNG TƯ NHẦM NGÀY THỨ HAI.
CHỊ BÁN CHUỐI NƯỚNG Ở NGAY BẾN TÀU.
BỔNG NGHE BOM ĐẠN ÀO ÀO.
BUÔNG GÁNH CHỊ CHẠY LÚC NÀO KHÔNG HAY.
HỌ NÓI VIỆT CỘNG TRÀN ĐẦY.
NẾU KHÔNG CHẠY CHÚNG GIẾT NGAY TỨC THÌ.
CHỊ NGHE BỦN RỦN TỨ CHI.
NẾU MÌNH KHÔNG CHẠY CÓ KHI HIỂM NGHÈO.
THẤY AI CHẠY…CHỊ CHẠY THEO.
GẶP CHIẾC GHE LỚN NHỔ NEO RỜI PHÀ.
CHỊ ĐỨNG VẪY TAY KÊU LA:
“CHO TÔI THEO VỚI…MẤY BÀ! MẤY CÔ”!.
NÓI XONG CHỊ CHẲNG CHẦN CHỜ.
PHÓNG NHANH MỘT CÁI NGAY VÔ KHOANG THUYỀN.
TRONG TÚI LẠI CHĂNG CÓ TIỀN.
VẬY MÀ CHỊ CŨNG VƯỢT BIÊN DỄ DÀNG.
VÀI NGÀY GẶP CƯỚP THÁI LAN.
CHÚNG HÃM CHÚNG HIẾP LẤY VÀNG SẠCH TRƠN.
ÔNG BÀ, TRAI GÁI ,TRẺ CON.
NHÌN QUA ĐÁO LẠI CHỈ CÒN CHỊ NĂM.
MỘT THẰNG XÔNG LẠI HIẾP DÂM.
VỪA ÔM LẤY CHỊ TAY CHÂN RỤNG RỜI.
THÌ RA NGƯỜI CHỊ QUÁ HÔI .
CẢ TUẦN KHÔNG TẮM SẶC MÙI MẮM TÔM.
LÀM CHỊ MỘT PHEN ĐIẾNG HỒN.
CŨNG NHỜ HÔI NÁCH NÊN CÒN “CHERRY”.
VƠ VÉT XONG CHẲNG CÒN GÌ.
BỌN CƯỚP TAY KHOÁT CHO ĐI LẸ LÀNG.
……………………………………………………………….
 
VÀI NGÀY ĐẾN ĐẢO GALANG.
ĐỊNH CƯ NƯỚC MỸ-GẶP CHÀNG H-O.
KẾT TÌNH CHĂN GỐI TÓC TƠ.
ÔNG CHỒNG GIÀ YẾU NÊN GIỜ QUY TIÊN.
MỘT PHEN GÃY ĐỔ THUYỀN QUYÊN.
NÊN CHỊ UỐNG RƯỢU ĐỂ QUÊN NỖI BUỒN.
NỖI BUỒN CŨNG VẪN PHẢI BUỒN.
MỘT HÔM CHỊ QUYẾT BỎ LUÔN RƯỢU CHÈ.
NGHE LỜI KHUYÊN CỦA BẠN BÈ.
CHỊ CHỌN NGHỀ CŨ LÀ NGHỀ BÁN BUÔN.
CHỊ CHỌN VIRGINIA:QUÊ HƯƠNG.
BÁN BUÔN CHUỐI GIÚP BÀ CON XA GẦN.
BÂY GIỜ ĐÃ KHỎE TẤM THÂN.
NHỜ BÁN ĐẮT KHÁCH TINH THẦN LÊN CAO.
CHỊ NĂM NAY RẤT TỰ HÀO!
VÌ ĐÃ PHỤC VỤ ĐỒNG BÀO VIỆT NAM.
          HOÀNG PHÚ
    ….Để nhớ lại ngày bị cướp nước 30-4-1975.
  SÁM HỐI

Sáu Dê phạm lắm tội tình.
Hôm nay thành khẩn cúi mình ăn năn.
      Trước mặt”quỷ”ban nhân dân.
Xin thề không dám bán xăng ngoài đường.
      Nếu ông chủ tịch có thương.
Cho đi kinh tế tìm đường cứu nguy.
      Xin ông đừng có tru di.
Cả dòng họ cháu đã đi nước ngoài.
      Kế tiếp là tội đánh bài.
Một tuần chỉ đánh sáu ngày mà thôi.
      Tội kế:du đảng,cao bồi.
Ban đêm đại tiện làm hôi xóm làng.
      Lại còn mê tín,dị đoan.
Không thờ hình bác đàng hoàng trên cao.
      Đi treo ở dưới hàng rào.
Lở tay làm rớt xuống ao cá vồ.
      Cháu còn xuyên tạc bác Hồ.
Là tên đạo tặc tội đồ quốc gia.
      Nay bác đã đi làm ma.
Vong hồn linh hiển xin tha một lần.
      Cháu còn bêu xấu công an.
Chuyên ăn hối lộ làm tan nước nhà.
      Vượt biên muốn được xuống phà.
Làm đơn xin được dâng nhà là xong.
      Đến đây tội cháu cũng còn.
Tội trốn nghĩa vụ,tội đồn tin ma.
      Cháu đồn có sao”chổi chà”.
Quét vào lăng bác cửa nhà nát tan.
      Làm bác một phen kinh hoàng.
Giật mình ngồi dậy la làng điếc tai.
     Tội cháu nói mãi còn dài.
Dùng cờ giải phóng mà may quần đùi.
      Cờ có màu máu đỏ tươi.
Bà con cô bác vui cười vỗ tay.
      Cháu biết là đã làm sai.
Cho nên đã lấy chùi giầy ba ta.
      Đây lần sám hối thứ ba.
Thành phố tên bác thật là quái thai
Báo chí đăng tải dài dài.
Do cháu dứt lót đến hai cây vàng.
Thật tình cháu chẳng nói gian.
Ban đêm”gái gọi.”dọc ngang phố phường.
Xì ke,chích choác đầy đường.
Cờ bạc ăn cướp bất lương dẫy đầy.
Nguyên nhân các thảm trạng nầy.
Do cháu cài lại trước ngày vượt biên.
Cũng vì cái bệnh ham tiền.
Làm cho cán bộ ba miền tham ô.
Cháu còn ủng hộ ma cô.
Mua bán gái đẹp đưa vô dạy nghề.
Công an thành phố bảo kê.
Nhà cao cửa rộng tiền về tràn lan.
Mục tiêu là khách giàu sang.
Đài Loan,Trung Quốc,Đại Hàn,Hồng Kông.
Cháu còn phao thêm tin đồn.
Trung ương Đảng bộ đang còn âm mưu.
Đi săn Cha xứ-Thầy tu.
Thượng Toạ đại đức ni sư chẳng chừa.
Bản tự thú cũng đã vừa.
Mong nước thay đổi nắng mưa tuần hoàn.
Giờ đây trước mặt “quỷ “ ban.
Cháu đã tự kiểm đến năm trang dài.
Cháu mong rồi sẽ có ngày.
Đảng viên súc vật cho ngay vào tù.
Thằng nào giả điếc,giả mù.
Cột vào tảng đá ném vù xuống sông.
Cho bọn nó đi mò tôm.
Không tim ,mắt bị lọt tròng tiếc chi!
Nam Mô bác Đảng từ bi.
Nếu cháu xúc phạm có gì bỏ qua.
    Thiện Tai-Thiện Tại.
        Hoàng Phú
   THỜI KỲ DÂN CHỦ!
BẢY ĐẦN đích thực tuổi Trâu.
Cũng nhờ có đức sống lâu hơn người.
    Năm nay trên dưới tám mươi.
Anh Tập tốt bụng tặng mười củ sâm.
    Nhờ vậy nên rất hung hăng.
Tiếp tục tái cử không cần ai khuyên.
    Mặc cho đất nước đảo điên.
Biên giới nhập lập liền liền vừa qua.
    Mấy trăm ngàn bọn ác ma.
Trà trộn dân chúng trốn qua đất nầy.
    Cướp bóc,ma túy hằng ngày.
Để dọa cuộc sống sinh nhai mọi người.
    Dân lành sống với đười ươi.
Ai cũng ta thán khóc,cười mỏi đêm.
   “Thợ Săn” và lão BẢY ĐẦN.
Cấu kết gây họa bao năm miệt mài.
    Tội trạng rõ như ban ngày.
Vậy mà họ chẳng xem ai ra gì!
    Điều tra thì cứ ù lì.
Xét xử ém nhẹm lại ĐÌ ông Trump.
    Ông ta là vị anh hùng.
Đến đâu dân cũng ùn ùn theo sau.
    Cánh tả thì cứ ồn ào.
Vụ khống kết tội với bao căm thù.
    Họ sợ sẽ bị vào tù.
Khi Trump nhiếp chính âm mưu phơi bày.
   Nhiều người cao chạy xa bay.
Để tránh tai nạn sau nầy cụt chân.
   Dù cho Thiên Tử lão Trump.
Tại họa liên tục khắp cùng bản thân.
   Muồi,ong châm chích bao lần.
Điều bị dập chết ngã lăn xuống đường.
   Hậu quả chẳng có ai thương.
Chiêu bài hạ cấp của phường tiểu nhân.
   Quân tử nào có bâng khuâng!
Trump vẫn đứng vững”phơi mông” giữa trời.
   Xã hội rối loạn nơi nơi.
Cữa hàng chợ búa kêu trời,giá cao !
   Bún,gạo đến mấy cọng rau.
Thảy đều lên giá không sao hàm kềm.
   Bánh mì ,giò chả chả chuối chiên.
Cà phê STARBUCKS cũng liền ăn theo.
   Trước đây giá bán bọt bèo.
Ly cà phê nhỏ cũng leo lên trời.
    Còn xăng thì như giỡn chơi.
Nay lên mai xuống đổi dời ngày đêm.
    Mức lương thì chẳng thấy lên.
Vẫn đứng một mức ai rên mặc người.
   DÂN CHỦ đang diễn trò chơi.
Đảng viên khoái chí vui cười,vỗ tay!
   Nợ công thâm hụt dài dài.
Chánh phủ báo động có ngày “shut down”.
   Tương lai rồi sẽ ra sao?
Tâm tư ai cũng biết bao nỗi buồn.
   Nhưng buồn biết làm sao hơn?
Chờ ngày bầu cử hãy còn quá xa.
    Mong cho ngày tháng chóng qua.
Thiên bình xuất trận,quỷ ma tan dần.
    Cầu xin MA VƯƠNG BẢY ĐẦN.
CỬ TRI ÂM PHỦ biến lần cõi âm.
    Đừng chơi trò bẩn lố lăng.
Gian lận trắng trợn như lần trước kia.
    Muốn giữ Đảng khỏi lặc lìa.
Hãy để dân chọn đúng người dân yêu.
    Thực tế đã có mục tiêu.
MAGA nhất định rất nhiều người mong.
    Người dân đêm đợi,ngày trông.
Bầu chọn Thiên Tử Ông Trump tuyệt vời.
     Mây đen đang bị thổi trôi.
Bầu trời quang đãng nơi nơi an lành.
       Oct-5-23.
      Hoàng Phú.
Đêm Xuân Nhớ Mẹ
Đêm Xuân con nhớ mẹ hiền
Địa đầu giới tuyến tận miền xa xôi
Bình Long, An Lộ nơi nơí
Giặc về tàn phá tơi bời Việt Nam
Con đi trừ giặc bạo tàn
Con về để giữ xóm làng yên vui
Nhớ năm xưa Mùa Hè Đỏ lửu
Từ Bình Dương,Dầu Tiếng,Sơn Thành
Xuyên qua nhiều thửa ruộng xanh
Bờ đê ẩm ướt bao quanh xóm làng
Cửa nhà cảnh vật điêu tàn
Bởi những đạn pháo kinh hoàng vừa qua
Tiếng rên la dân làng gặp nạn
Bởi Cộng quân pháo kích cố tình
Chẳng cần sự sống sanh linh
Tàn phá ruộng đất đẹp xinh ngày nào
Sự căm phẫn dâng trào xương tuỷ 
Bỏ gia tài tích luỹ bao năm
Oán hờn chồng chất trời xanh
Làm sao tả nỗi hờn căm ngút ngàn    
Đây đồi gió tiêu điều hoang phế
Không một cây xanh cỏ dại thân thương
Bóng cây che nắng ven đường
Giờ đây cháy rụi không còn xanh tươi
Đồi Đồng Long cũng vừa hấp hối
Bởi Cộng quân đột kích đêm qua
        
Người dân bỏ cửa, bỏ nhà.
 Một số trúng đạn rên la thấu trời
 Hn Quảng cũng tơi bời khói lửa
 Sa Cam, Sa Cát đổ nát khắp nơi
“T.54” Việt Cộng nằm phơi
 Lật nhào vì đã trúng rồi đạn ta
    Nhiều xe tăng mất đi định hướng 
Lùi vào nhà tránh đạn máy bay
“Sky Raider” biếu kẹo chẳng sai
 Chiến xa nhiều chiếc lăn quay lật nhào     
Và nơi đây phi trờng Quảng Lợi
    Xác giạc thù trải khắp sân bay
Nhiều tên gục ngã sóng xoài   
Xác chồng lên xác nằm cài lên nhau…  
… Xuân năm nay con trên đất lạ
Về mẹ hiền kể lể xuân xưa
 Xuân nay con nhớ sớm trưa
Ngồi cạnh bên mẹ muối dưa, canh bầu
Bây giờ cảnh cũ còn đâu?
Xuân về nhớ mẹ buồn rầu tái tê.
 Ký Ức Mùa Hè Đỏ Lửa 1972
Hoàng Phú  Sư Đoàn 18BB  
Cho Tôi Xin
 Cho tôi thuộc ít câu kinh
Để tôi tận tụy cầu xin với đời
 Xin cho đôi lứa đẹp đôi
Để tôi được nói những lời cảm ơn
 Cho tôi có những nụ hôn
Để tôi xoa dịu tâm hồn niềm đau
 Xin cho tôi ít phép mầu
Để tôi san sẻ khát khao hòa bình
Cho tôi thoát cảnh tử sinh
Không còn những lúc  giam mình trong mê
Xin cho tôi giữ lời thề
Tìm thấy Phật đạo, nẻo về Thiên Sơn
 Cho tôi chấm dứt oán hờn
 Không còn ganh ghét không còn giận ai
Cho tôi thấy được tương lai
 Để tôi dừng lại điều sai, điều tà
 Không còn xíu giục quỷ ma
 Để bị chìm đắm ta bà hư không
 Xin cho tôi thật thuộc lòng
 Lời kinh tiếng kệ để không lạc đường
Để Tránh kiếp nạn tai ương
Giúp người chỉ lối đưa đường mà đi
 Ai cũng có dạ Từ bi
Thương yêu đồng loại, tiếc chi thân mình
Xin cho kẻ có lắm quyền
 Đừng vì thế lực, làm phiền người dân
Xin cho ai có lòng tham
Không còn ham muốn,không màng lợi danh
                                                  Hoàng Phú
Đòi đa Đảng

  Đại Đức Định Độ đến diễn đàn.
  Dân đi đây, đó đông dần dần.
  Định Độ dỏng dạc đòi đa Đảng.
  Đảng đã dâng đảo đụng đến dân.
  Đảng dại dột dùng đầu đập đá.
  Dân đứng dậy Đảng đổ dể dàng.
  Đảng độc diễn Đảng dễ dẫy dụa.
  Đạp đổ Đảng đừng để dở dang.
Hoàng Phú
GHÉT!

    Ghét ai để non nước ưu sầu.
    Đã gây bao thảm trạng máu đào.
    Quê nhà mòn mỏi bao mong nhớ.
    Hải ngoại xót xa nghĩa đồng bào.
    Bao giờ Đảng cộng cùng ngã quỵ
    Ngày đó cả dân tộc hát chào.
    Thi sĩ nên đi vào đại cuộc.
    Vận mệnh đất nước đặt trên đầu.
              Hoàng Phú
       Một chuyến phiêu lưu                   
                          Ngày đi tiền bạc đầy bồn.
                      Ngày về Mỹ Quốc không còn một xu.
                          Cũng bởi vì cái bệnh ngu.
                      Đâu đòi của lạ nên mù con ngươi.
                           Mặc ai trách móc chê cười.
                      Lội giòng nước ngược khó bơi vào bờ.
                           Vợ con trông ngóng đợi chờ.
                      Bước về đoàn tụ bơ phờ tấm thân.
                           Trâu già muốn gặm cỏ xanh.
                      Lên đỉnh cực lạc ai đành làm ngơ.
                           Đời ta đẹp tựa bài thơ.
                      Mơ mơ mộng mộng chơ vơ giữa trời.
                           Ta được đải ngộ cả đời.
                      Chân dài,chân ngắn tuyệt vời bao đêm.
                            Quanh ta toàn những nàng tiên.
                       Kẻ hầu người hạ thay phiên chuốt tình.
                            Phải chăng tất cả vì tiền?
                       Thôi thì mặc kệ trao tình với ta.
                            Chúng mình một trẻ một già.
                        Cuộc đời ban bố chớ mà thờ ơ.
                            Thời gian thụ hưởng ước mơ.
                        Trời cho cứ nhận đợi chờ làm chi!
                             Thời gian lặng lẻ trôi đi.
                         Ngày qua tháng lại đến khi cạn tiền.
                              Giờ đây sao lắm ưu phiền.
                 “Đế Vương Nhất Dạ”hảo huyền còn đâu?
                              Hết tiền cũng hết phép mầu.
                    Công viên trống vắng ngồi rầu mình ta.
                              Lòng buồn hơn bải tha ma.
                           Quay về tự thú xấu xa mặt mày.
                              Tự mình chọn số phận nầy.
                           Làm sao tìm lại những ngày ấm êm.
                              Bên nhau chung đắp chăn mền.
                           Bên con bên vợ êm đềm nên thơ.
                              Giờ đây thân xác bơ phờ.
                         Gia đình lạnh nhạt không nhờ được ai?
                              Buồn thay cái thế gian nầy!
                      Giờ đây sống cảnh tháng ngày cô đơn.
                              Đớn đau mất cả cháu con.
                           Vợ thì nhất định ký đơn tuyệt tình.
                              Trăm lần ngàn lạy cầu xin.
                           Xưa nay chung sống có mình có ta.
                              Anh đã”Trả nợ tình xa”.
                           Nguyện từ nay sẽ vượt qua mây mù!
                              Cũng bởi tại cái bệnh ngu.
                           Anh xin sám hối chổng khu lạy Trời.
                              Xin ông ngó xuống mà coi.
                      Có tiền nuôi gái không đòi được đâu!!!
                                     Hoàng Phú
                          Jan-16-24 Fallschurch VA
NẾU…. 
Nếu môi phụ nữ có râu.
Đàn ông không biết hôn đâu bây giờ.
Nếu đời không có kẻ khờ.
Người khôn không biết cậy nhờ ai đây?
Nếu diều bay chẳng cần dây.
Học sinh chả phải cần thầy, cần cô.
Nếu trâu lội ruộng không dơ.
Trai gái đâu phải viết thơ tỏ tình.
Nếu ai xuống nước không chìm.
Ở nhà lạy Phật khỏi tìm thầy tu.
Nếu đời không có ngục tù.
Thế gian đâu có kẻ mù người câm.
Nếu đời lắm kẻ tà dâm.
Mặt rổ cũng phải quấn khăn che đầu.
Nếu hút không bị bệnh lao..
Thuốc rẻ hay mắc thứ nào cũng ngon.
Nếu đàn ông đẻ được con.
Phụ nữ đâu phải phấn son rườm rà.
Nếu ai cũng có cửa nhà.
Thì đâu đến nỗi có ma ngoài đường.
Nếu đâu cũng có nhà thương.
Thì ai…người sẽ phát lương đạo tì.
Nếu heo lạy Phật biết quỳ.
Tại sao con Phật (không)quy y cho rồi.
Đời nầy ma quỷ khắp nơi.
Kẻ gian đột nhập khắp nơi cửa thiền.
Cướp tượng Phật,cướp bạc tiền.
Trường học,hàng quán đảo điên đêm ngày.
Ai gây ra thảm trạng nầy?
Cũng vì chử NẾU nạn tai dập dồn.
Nếu năm nay…cảnh củ còn.
Sẽ có người Việt(về) SaiGon ẩn thân.
Thà vậy mà có mùa Xuân.
Trở về quê củ tưng bừng như xưa.
Hằng ngày từ sáng đến trưa.
Vui bên ruộng lúa,gốc dừa,con đê.
Nếu cửa biên giới đề huề.
Vượt biên trái phép tràn trề người dân.
Cửa ngõ xâm nhập dể dàng.
Thì còn bảo lảnh họ hàng làm chi?
Nếu bán súng không bán đạn chì.
Nhiều người không phải mất đi cuộc đời.
Nếu không mở rộng đất-trời.
Đâu có nả pháo xác người ngổn ngang.
Nếu PUTIN chẳng xâm lăng.
Dân UKRAINA đã yên thân hưởng nhàn.
Giờ đây hai nước điêu tàn.
Châu Âu cạn kiệt lại càng lún sâu.
Thế giới một phen đau đầu.
Tài nguyên thế thảm biết đâu mà ngờ!
Trang báo giới hạn cho thơ.
Tạm thời dừng lại xin chờ lần sau.
       Hoàng Phú
        2024
Nhớ về cha mẹ 

Mẹ cha giờ ở nơi đâu
Biết chăng con đã âu sầu khóc than 
Hôm nay mùa lễ vu Lan
Con nhớ cha mẹ tháng Năm ngày nào
Nhớ thương từng tiếng ngọt ngào
Bao lời êm ái đi vào lòng con
Ru con từng giấc ngủ trưa 
Cho con có những nụ hôn nồng nàn 
Nhớ khi ngã té bên đường 
Người con xây sát bên giường mẹ lo 
Thức đêm khiến mẹ gầy gò 
Thân già bệnh tật ốm nhom chẳng màng 
Còn đâu những buổi chiều tàn
Bên bờ sông vắng nắng vàng héo hon
Mà ngồi than thở nỉ non
Cha đền nợ nước chẳng còn ngóng trong 
Nửa chừng xuân nát cõi lòng 
Một lòng một dạ thời chồng nuôi con
Sau này con được lớn khôn
Tương lai rạng rỡ ước mong sớm thành
Sáng chiều buôn bán tảo tần
Mua từng lon gạo từng cân muối đường
Nhớ khi xưa quê nghèo yêu dấu
Mẹ dầm mưa lội ruộng bùn sâu
Quản chi đói lạnh dãi dầu
Bắt từng con cá mẹ câu đem về
Cuộc sống đạm bạc đồng quê
Nuôi con vất vả chẳng hề than van
Rồi một ngày mưa to gió lớn
Gánh cháo lòng mẹ bán hãy còn
Làm sao kiếm gạo kiếm cơm
Cho con no bụng qua cơn mưa dài 
Dầm mưa mẹ bán đêm ngày 
Thế rồi nhiễm bệnh nặng tai đến gần
Mưa tuôn sấm chớp ầm ầm
Đôi mắt của mẹ thâm quầng bao đêm
Làm sao chịu được thiên nhiên
Sớm mai mẹ đã quy tiên đi rồi
Lòng con tan nát tơi bời
Mẹ ơi mẹ hỡi!.. con ngồi bên đây
Xin mẹ đừng có ngủ say
Sao nỡ lặng lẽ sớm ngày ra đi
Lạy Phật! Xin Đức từ bi
Mẹ con người đã quy y lâu rồi
Con này ruột cắt từng hồi
Mồ côi cha mẹ hơn mười tuổi xanh
Cô đơn hiu quạnh bao năm
Nay đã khôn lớn một thân một mình
Làm sao quên được bóng hình
Cha thì mất sớm mẹ hiền gian nan 
Nhân mùa Đại Lễ Vu Lan 
Thành tâm con thắp nén nhang nhớ về
Cha mẹ dù đã yên bề
Con trăm ngàn lạy không hề quên ơn 
“Công cha như núi Thái Sơn
Nghĩa mẹ như nước trong nguồn chảy ra”
Hoàng Phú
Nhân mùa lễ vu lan báo hiếu
Virginia -Tháng 8 năm 2025
                        TÌM LẠI MÙA XUÂN               
    Nếu mùa Xuân mang cả niềm vui
               Bao nỗi buồn nào ai hay biết?
               Xuân họp mặt vui sao kể xiết.
               Lân-pháo-hoa rộn rã mọi nhà.
           Nào chúc Xuân mừng tuổi ông bà.
           Họ hàng thân thuộc đến mẹ cha.
           Vui đón Xuân thêm một tuổi ngà.
           Bạn bè gần xa và khắp chốn.
                Làm sao quên nơi chôn nhao,cắt rốn.
                Nơi ta cất tiếng khóc chào đời.
                Lớn lên trong cuộc sống tuyệt vời.
                Nay ngậm ngùi vui Xuân xứ lạ.
          Biết bao người vui Xuân rộn rã.
          Bởi tương lai sáng rực xứ người.
          Họ khổ công phấn đấu cả đời.
          Nay thành tài ung dung hưởng phước.
                Cuộc đời nào có sau,có trước.
                Sống đúng đường thì phước cả đời.
                Còn ai kia sao lây lấy khắp nơi?
                Ngày qua ngày than thân,trách phận.
         Lặng nhìn bao người…anh cay đắng!
         Trách ai đây bởi phận số đói nghèo.
        Còn anh sao thiếu thốn đủ điều.
         Bởi đắm chìm trong bao sa đọa.
               Anh đã chịu bao lời thoá mạ.
               Có đớn đau khi nhận những lời nầy?
               Hãy thức tỉnh trong niềm tin sẵn có.
               Đoạn tuyệt ngay để tìm lại cuộc đời.
        Biết rằng mùa Xuân ai cũng có.
        Là niềm vui tất cả mọi người.
        Thoát ly sớm cuộc sống buông lơi.
        Anh sẽ thấy mùa Xuân trở lại….
     Chào nắng Xuân! Rực hồng mãi mãi.
                Chúc mọi người xán lạn tương lai.
                Người Việt Nam Đông-Bắc-Nam-Tây.
                Chúc hưởng Xuân đượm tình dân tộc.
                            HOÀNG PHÚ       
                        JANUARY-25-2024.
                              VIRGINIA.
          NHỮNG CHẶNG ĐƯỜNG NGHỆ THUẬT
                                                            Hoàng Phú

     Chúng tôi lên đường trên chiếc tàu Thụy Điển.     
Mất ba ngày mới đến cảng Hải Phòng.
     Ai cũng lâng lâng vì say sóng bềnh bồng.
     Dù mệt đừ nhưng không ai chán ngán.
       Buổi diễn đầu tại Nhà Hát Tháng Tám.
       Mười giờ sáng thì vé bán sạch trơn.
       Xuất thứ nhất đã vang dội tiếng đồn.
       “Bọn Sài Gòn” chơi nhạc Tây “rất máu”.
     Chúng tôi rời Hải Phòng sáng thứ sáu.
     Ngang Làng Hoa rồi thẳng đến Quảng Ninh.
     Núi sông đất nước sao quá hữu tình!
     Đoàn rời nơi đây mà dân còn luyến tiếc.
        Đây Đông Triều bao thôn làng xanh biếc.
        Là một huyện sát biên giới Việt-Trung.
        Vào ban đêm nghe tiếng súng đì đùng.
        Đi hát hò mà giống như đi đánh giặc.
    Xã Kiến An với cửa nhà san sát.
    Chen chúc nhau trên phố nhỏ đông người.
    Đoàn đến đây dân ai cũng mừng vui.
    Nơi nổi tiếng với thuốc Lào Tiên Lãng.
       Đoàn lại đi khi bầu trời vừa sáng.
       Ngược vào Nam qua phố nhỏ Đông Triều.
       Đến Cẩm Phả thì trời đã xế chiều.
       Cái lạnh mùa Xuân len vào xương tủy.
    Đây xã nghèo có tên là Uông Bí.
    Có mỏ than được gọi là Hà Lầm.
    Anh trưởng đoàn đã quên đi “xin xâm”.
    Người xem như kiến nhưng…không mua vé!
        Nơi kế tiếp chúng tôi là Đồng Hới.
        Tối đêm nay tại nhà hát Ba Đồn.
        Anh Chế Linh lúc ấy là “linh hồn”.
        Cất tiếng ca gái- trai đều “chết điếng”.
     “:Em là ai?Cô gái hay nàng tiên?
    …em có tuổi hay chưa có tuổi…..”
  Lời anh ca ngọt ngào như giòng  suối.
  Sáng hôm sau có vài”mụ” bỏ chồng.
  Có em còn tình nguyện đi theo không…
  Chờ chia tay đón anh từ sáng sớm…
      Đoàn khởi hành mang theo niềm vui lớn.
      Nhiều cảm tình của dân chúng địa phương.
      Ghi lưu niệm bao xúc cảm tình thương.
      Đoàn hân hoan trên lộ trình về Huế.
  Qua Hải Thành vượt cầu sông Bến Hải.
  Cầu Hiền Lương xơ xác những nẻo đường.
  Nơi đây từng chia cắt những tình thương.
  Là chiếc cầu giữa hai miền biên giới.
      Về cố đô thì xa xôi diệu vợi.
      Xin chút thời gian để giới thiệu đoàn.
      Anh Quang Thiện cùng vợ là Ê Pan.
      Là chim đầu đàn của Đoàn Nam Bắc.
  Anh Quang Bình-Trang Thanh Lan xuất sắc.
  Là diễn viên ca,kịch sĩ bi hài.
  Anh Tòng Sơn cùng Anh Khoa lắm tài.
  Là cột trụ nghệ nhân rất đa dạng.
    Các nghệ sĩ chưa có tiếng nhưng có hạng.
    Diễn xuất ca-kịch ai cũng hài hoà.
    Nhật Trường-Trịnh Lâm Ngân,Minh Hoa.
    Là những ngôi sao thay nhau lưu diễn.
 Đoàn không đông nhưng có nhiều ưu điểm.
 Khi nào cần…nghệ sĩ là công nhân.
 Lúc thiếu người họ cũng phụ vác- khuân.
 Và lắm khi cũng giúp đoàn soát vé.
     Càng vào Nam thì khí trời ấm áp.
     Tâm trạng ai cũng cảm giác phây  phây.
      Vài nét về đoàn vừa kể đến đây.
      Thì đã vào địa danh thời chinh chiến.
 Đây Quảng Trị -Đông Hà đường số 9.
 Là ngã ba thẳng hướng xuống Hạ Lào.
 Câu Chư Wrong nơi chiến địa năm nào.
 Là đường mòn lên Trường Sơn hùng vĩ.
     Qua Khe Sanh nơi đóng quân lính Mỹ.
     Đoàn ở đây đã diễn được 2 ngày.
     Nghiệp cầm ca qua những quãng đường dài
     Vì mưu sinh nên quá nhiều gian khổ.
  Rồi…mọi người ai nấy đều hớn hở!!!
  Đến cố đô chỉ còn ít giờ xe.
  Bao năm qua xa vắng những bạn bè.
  Nay gặp lại bao nghĩa tình thân ái.
      Đoàn mở màn 2 giờ chiều thứ bảy.
      Đến 7 giờ chiều là xuất thứ hai.
      Xuất nào cũng có trận bão vổ tay.
      Doanh thu cao,mọi người đều”phấn khởi”.
  Đây là điều mà cả đoàn mong đợi.
  Suốt bao ngày vất vả bởi doanh thu.
  Ngày hôm nay tạm thoát cảnh mịt mù.
  Đoàn hớn hở “hiên ngang” đi dạo phố.
     Giòng  sông Hương bao niềm thương,nổi nhớ.
     Ngược xuôi dòng lên xuống bến Kim Long.
     Chào người em…cô lái nhỏ má hồng!
     Qua Thiên Mụ về Hương Điền gác mái.
 Chúng tôi yêu Huế như điên như dại.
 Các “O”nào cũng duyên dáng thông minh.
 Nói năng lưu loát mà lại hữu tình.
 Ai dám nói…ra đi mà không trở lại?
     Cửa  Thượng Tứ đường vào nơi thành nội.
     Đây Cung Vua,văn-võ đứng hàng dài.
     Các quan chỉnh tề,mũ mão cân đai.
     Thảy đều cúi chào khi Vua ngự giá.
  Ôi! Còn đâu nữa một triều đình thoái hoá.
  Những công thần,khanh tướng,vương tôn.
  Và gác tía, lầu son nay chỉ còn.
  Một cung vua  tiêu điều và vắng lạnh.
      Ở chốn này nơi nơi đều cô quạnh.
      Gợi khách lãng du đôi phút ưu sầu.
      Chúng tôi vội vã chào tạm biệt nhau.
      Đúng ngọ hôm nay là đoàn chuyển bến.
  Tạm biệt Huế chúng tôi vào đất Quảng.
  Bỏ lại đây những nỗi nhớ niềm thương.
  Phút suy tư thật sâu lắng,chán chường.
  Nào ai biết nỗ lòng người nghệ sĩ….
     Đỉnh Hải Vân gió chiều nghe lồng lộng.
     Đàn chim rừng réo gọi dưới tàn cây.
     Khi đêm về chúng ngủ ở nơi nầy.
     Còn chúng tôi…không biết đâu  bờ bến?.
  Huế thân yêu!Huế hiền hoà thương mến.
  Hẹn gặp lại em,năm tới mùa hè.
  Em nghẹn ngào,đôi mắt ướt tròn xoe.
  Rồi chào tôi,xe bắt đầu lăn bánh….
      Qua Lăng Cô thì trời vừa sụp tối.
      Ngang miếu thờ đồn đãi rất linh thiêng.
      Xe cộ ngang qua đều phải nhấn kèn.
      Cầu an toàn khi xuống đèo nguy hiểm.
  Xin cảm ơn anh! Bác tài điêu luyện.
  Đến cửa Nam Ô nằm dưới chân đèo.
  Xe đổ dốc bên tai nghe”vèo vèo”.
  Chạy thật nhanh làm cả đoàn…nín thở!
      Chúng tôi hân hoan khi xe vào thành phố.
      Nhiều tiệm ăn, bán quà bánh đầy đường.
      Nam thanh, nữ tú dìu dập phố phường.
      Đà Nẵng ban đêm vui như ngày hội.
  Bù đắp lại những đêm thâu buồn tủi.
  Lăn lóc vào tận các xã,các thôn.
  Đêm hôm nay khoan khoái cả tâm hồn.
  Lo nơi ở,rồi chúng tôi thư giãn.
      Sáng hôm sau đoàn lo đi treo bảng.
      Loa phóng thanh vòng khắp các nẻo đường.
      Giới thiệu chương trình ca nhạc,kịch vui.
      Thật không ngờ số doanh thu vượt trội. 
  Dư luận bên ngoài thì khen đáo để.
  Vì đoàn ít người  mà diễn thật hay.
  Đã từ lâu chưa xem được thế nầy.
  Hài kịch hay mà hát,đàn cũng tốt.
      Đoàn sẽ ở đây cho đến ngày mốt.
      Rồi sẽ vào các xã huyện Duy Khiêm.
      Xã Đại Lãnh là nơi đến đầu tiên.
      Là chiến địa chôn vùi quân Nam-Bắc.
  Bến kế tiếp là Tam Kỳ- Vĩnh Điên.
  Vô Tam Quan rồi ghé đến Bồng Sơn.
  Ngang Chu Lai qua Bình Định,Qui Nhơn.
  Phù Mỹ- Phù Cát đất lành trù phú.
      Hướng vào Nam trải qua từng  cây số.
      Anh chị em khắc khoải nỗi nhớ nhà.
      Dù đường nghệ thuật mù mịt còn xa.
      Nhớ Sài Gòn lòng mọi người nặng trĩu.
  Niềm hy vọng nảy sinh rồi chợt tắt.
  Anh trưởng đoàn quyết định đến Pleiku.
  Vừa nghe qua ai cũng thấy “lùng bùng”.
  Buổi khó khăn,đi kiếm ăn đành chịu.
    Qua Sơn Tây khí trời nghe mát dịu.
    Đèo An Khê sừng sững vẫy tay chào.
    Ô! Cảnh núi rừng xinh đẹp làm sao!!!
    Tới chân đèo thì đến vùng đất đỏ.
  Rạp hát nầy là hội trường rất nhỏ.
  Số ghế ngồi vỏn  vẹn chỉ bốn trăm.
  Anh trưởng đoàn mặt mũi thấy tối tăm.
  Chi phí hai đêm không đủ cho nghệ sĩ.
      Anh trưởng đoàn hôm sau lo ”chạy trốn”.
      Lo thuê xe thẳng hướng đến Kon-Tum.
      Ông “Tổ” hôm nay đã rủ lòng thương.
      Tặng  cho đoàn một bất ngờ lý thú.
  Sáng hôm sau cả đoàn đều bỡ ngỡ.
  Đất cao nguyên sao ấm áp hiền hoà!
  Khắp phố phường tấp nập những “bông hoa”.
  Rất rộn ràng khi chúng tôi vừa đến.
       Qua ba đêm bao cảm tình thương mến.
       Của vài cô đã lỡ cuộc hẹn hò.
       Các anh trong đoàn ai nấy buồn so.
       Cảnh biệt ly sao “đoạn trường” bi thảm?!!!
  Rời Kon-Tum làm vài anh đau nhói.
  Người tình tạm bợ”má đỏ môi hồng”.
  Không biết bao giờ em có chờ mong?
  Chiếc xe đoàn đang lạnh lùng chuyển bánh.
  Trên quảng đường về Sài Gòn yêu dấu.
  Trong lòng ai cũng chất chứa vui- buồn.
  Đây! Kinh thành của những người con.
  Thích phiêu lưu và say mê nghệ thuật.
   Cho dù ai đó lớn gan lớn mật.
   Nơi chúng tôi qua…họ chẳng dám vào.
   Đoàn ”Mây Trắng” luôn kiêu hãnh,tự hào.
   Xứng  đáng danh hiệu “Anh Hùng Nghệ Sĩ”.

         Xin viết thêm.: Vì cuộc sống khó khăn sau vài năm bị mất nước,có những nghệ sĩ bị cấm hát,cấm hành nghề như anh Hùng Cường, Duy Khánh, Chế Linh, Nhật Trường(Trần thiện Thanh) Anh Khoa, Giang Tử ..v.v…chúng tôi phải đi hát chui ,hát nhủi có nghĩa là đến các tỉnh nào để dãi họ cho hát, nhưng phải đi vào các mật khu, các làng xã xa xôi nguy hiểm như mật khu Bà Tùng (Phan Thiết) mật khu Tà Lài, Cây Gáo…và nhiều nữa mà tôi không nói hết ở đây được, nhất là trên đường vào mật khu Bà Tùng xe chạy không được vì đường lầy lội chúng tôi xuống xe đi bộ thì bất ngờ nghe tiếng cọp rống,ai nấy hoảng vía là hét om sòm dành nhau phóng lên xe, nhưng anh cán bộ dẫn đường trấn an nói là không sao vì anh ta có mang khẩu AK theo cho nên đoàn bớt sợ…..Tôi xin dừng lại ở đây và rất cảm ơn các anh chị, dù có đọc qua hay không đọc tôi cũng xin cảm ơn,nhất là chị Hồng Thủy,một lần nữa cảm ơn chị rất nhiều chúc chị vui vẻ vài thập niên nữa chị nhé!
                        Hoàng Minh Phú
    Nỗi Lòng      
    Ngày xưa mỗi tối một lần.
  Anh thường âu yếm để gần em luôn.
          Anh trao em những nụ hôn.
  Để rồi hai đứa mang hồn lên mây.
         Thế rồi qua tháng năm dài.
  Đông qua Xuân đến cả hai cùng già.
        Còn đâu nữa”Mộng dưới hoa”.
  Bây giờ ân ái thật là khó khăn.
        Còn đâu”thiếp thiếp-chàng chàng”.
  Giờ đây tàn biến bàng hoàng như mơ.
        Tình xưa đẹp tựa bài thơ.
  Phút chốc còn lại trăng mờ ,mây đen.
         Còn đâu nào những lời khen?
  Chàng thật dũng mãnh như chim đại bàng.
        Cô nào nhìn cũng phát ham.
  Chàng đúng là một vị thần tình yêu.
        Anh khen em thật mỳ miều.
 Không hề thua kém nàng Kiều Nguyễn Du.
       Bây giờ anh như người mù.
 Mí mắt thì sụp,lù khù đôi chân.
       Lâu lâu hôn hít một lần.
 Uống vào tí rượu ra sân mệt nhoài.
      Lên giường chổng cẳng nằm dài.
 Ngày xưa thì cứ đá ngày,đá đêm.
       Còn đâu giây phút êm đềm 
 Còn đâu những lúc ấm êm cuộc đời.
       Đến lúc tàn một cuộc chơi.
 Bây giờ mới biết hết rồi tuổi xuân.
       Muốn yêu sao mãi lừng khừng.
 Mèo nhìn cục mỡ vui mừng khôn nguôi.
       Nhưng bao mỡ thị xã rồi.
 Làm sao nuốt trọn miếng mồi thơm tho.
       Đêm thì đối thoại cái giò.
 Cao xanh sao khéo chơi trò gì đây?!!!
       Cái “Goal” lưới mở rộng dài.
 Cứ loay hoay mãi đá hoài không vô?
       Khung thành yên lặng như tờ.
 Cái vùng cấm địa trơ trơ yên lành.
      Xin chào cá tuổi xuân xanh.
 Tháng ngày cô quạnh đã dành cho ta.
      Không còn những lúc chơi xa..
 Không còn đi “Cruse”;đảo và núi cao.
      Châu Á rồi đến châu Âu.
 Xa rồi Vĩnh viễn Âu sầu nhớ thương.
      Ta như lữ khách lạc đường.
 Không tìm lại được dư hương ngày nào!
       Thôi thì mình có lời chào.
 Ngày nay cây đắng,ngọt ngào do ta.
        Bây giờ vĩnh biệt tình già.
 Kho đạn trống rỗng thế là hết yêu.
        Đời ta như buổi chợ chiều.
 Khi hoàng hôn xuống cô Liêu một mình.
       Thuốc thần trị liệu hồi sinh.
 Không còn công hiệu…ném tiền qua sông.
       Thôi thì mỗi tối nằm không.
 Ngày thì được báo chiều trông tối về.
       Ngủ dài một giấc hả hê!
 “Vào hàng”chờ được gọi về Thiên Sơn.
       An hưởng hơi thở khi còn.
  Bao giờ tất hẳn cõi lòng thảnh thơi.
       Xin chào cám ơn cuộc đời.
 Đã cho ta nếm đủ mùi thế gian.
          Hoàng Phú
   Jan-13-24 Virginia.
  Bài thơ âm nhạc

Cho tôi Yêu Được Một Lần.

Dù là Duyên Kiếp để nàng Sang Ngang.

Duyên Tình nếu đã L Làng.

Lần theo dấu vết Ngựa Hoang về nhà.

Để rồi ôm Mộng Dưới Hoa.

Tôi về sống ở Căn Nhà Ngoại Ô.

Tuổi Mười Ba,tuổi mộng mơ.

Nỗi Buồn Gát Trọ luôn chờ em yêu.

Hẹn Hò em dưới Nắng Chiều.

Bên Cầu Biên Giới đìu hiu Mây Hồng.

Rồi Tôi Đưa Em Sang Sông.

Xe Hoa Một Chiếc,Tơ Hồng mối mai.

Tiễn Em xây mộng tương lai.

Xa Em Kỷ Niệm-Thương Hoài Ngàn Năm.

Còn đâu nữa Mộng Chiều Xuân.

Anh Đi Chiến Dịch vẫy vùng đời trai.

Để rồi Như Cánh Vạt Bay.

Bốn Vùng Chiến Thuật thì tài núi sông.

Chờ em Trên Đỉnh Mùa Đông.

Gọi Người Yêu Dấu cõi lòng vấn vương.

Giận Thì Giận,Thương Thì Thương”.

Dẫu sao cũng đến Thiên Đường Ái Ân.

Anh Cho Em Mùa Xuân.

Lối Về Đất Mẹ ta cùng Lãng Du.

Chiều Mưa Biên Giới mây mù.

Anh đang sống giữa Ngục Tù Bao La.

Bây giờ Trả Nợ Tình Xa.

Mưa Trên Biển Vắng sao mà cô đơn!

Đêm nghe Bài Thánh Ca Buồn.

Giã Từ Đất Mẹ-Nữa Hồn Thương Đau.

Đường Xưa Lối Cũ năm nào.

Xa Em Kỷ Niệm-Chuyến Tàu Hoàng Hôn.

Tàu Đêm Năm Cũ dập dồn.

Mưa Trên Phố Huế-Điệu Buồn Phương Nam.

Ngậm Ngùi-Hoa Sứ Nhà Nàng.

Ra về mới biết Cây Đàn Bỏ Quên.

Đến giờ Một Chuyến Bay Đêm.

Thoảng nghe em hát:”Bài Không Tên Cuối Cùng”.

Nhớ em Đồn Vắng Chiều Xuân.

Tình Anh Lính Chiến dặm trường sơn khê.

Cũng vì cái Kiếp Đam Mê.

Ngàn Năm Vẫn Đợi-Anh Về Với Em.

Cùng ca  điệu Lý Chim Quyên.

Tình Anh Lính ChiếnTơ Duyên bọt bèo.

Chúng mình hai đứa Kiếp Nghèo.

Một mai anh chết mang theo Trăng Thề.

Xin em Giữ Trọn Tình Quê.

Đường Lên Bản Thượng-Thương Về Miền Trung.

Nghìn Trùng Xa Cách-Sầu Đông.

Lâu Đài Tình Ái-Nỗi Lòng Người Đi.

Theo Người Ở Lại Charlie.

Tình Người Kỹ Nữ
ướt mi nghẹn ngào.

Người Yêu Tôi Khóc-Mộng Ban Đầu.

Gọi Người Yêu Dấu-Nỗi Đau Dịu Dàng.

Sầu Lẻ Bóng-Mây Lang Thang.

Chế Bồng Nga Hận Đồ Bàn
năm xưa.

Hãy Cho Tôi -Hai Mùa Mưa.

Đến Vườn Tao Ngộ trong Mùa Chôm Chôm.

Ru Em Từng Ngón Xuân Nồng.

Mưa Rừng
chợt tắt bên dòng Suối Mơ.

Hôm nay Dừng Bước Giang Hồ.

Dư Âm-Lòng Mẹ bài thơ yêu đời.

Linh Hồn Tượng Đá chơi vơi.

Đồi Thông Hai Mộ-Những Đồi Hoa Sim.

Anh đã Để Quên Con Tim.

Rừng Chưa Thay Lá
đi tìm Rong Rêu.

Tôi Còn Yêu,Tôi Cứ Yêu.

Sắc Hoa Màu Nhớ mỹ miều đong đưa.

Hàn Mạc Tử-Bóng Chiều Xưa.


Tình người nghệ sĩ Đêm Mưa Độc Hành.

Câu hò điệu Lý Chim Xanh.

Bánh Xe Lãng Tữ mùa Xuân lại về.

Đời sương gió Em Bé Quê.

Đêm Tàn Bến Ngự
đi về cô thôn.

Đừng quên Ghé Bến Sài Gòn.

Chào Xuân Họp Mặ
t không còn Biệt Ly.

Chuyện Tình Buồn có lối đi.

Cùng nhau ta cạn những Ly Rượu Mừng.

            Hoàng Phú
THỜI KỲ DÂN CHỦ!
    BẢY ĐẦN đích thực tuổi Trâu.
Cũng nhờ có đức sống lâu hơn người.
    Năm nay trên dưới tám mươi.
Anh Tập tốt bụng tặng mười củ sâm.
    Nhờ vậy nên rất hung hăng.
Tiếp tục tái cử không cần ai khuyên.
    Mặc cho đất nước đảo điên.
Biên giới nhập lập liền liền vừa qua.
    Mấy trăm ngàn bọn ác ma.
Trà trộn dân chúng trốn qua đất nầy.
    Cướp bóc,ma túy hằng ngày.
Để dọa cuộc sống sinh nhai mọi người.
    Dân lành sống với đười ươi.
Ai cũng ta thán khóc,cười mỏi đêm.
   “Thợ Săn” và lão BẢY ĐẦN.
Cấu kết gây họa bao năm miệt mài.
    Tội trạng rõ như ban ngày.
Vậy mà họ chẳng xem ai ra gì!
    Điều tra thì cứ ù lì.
Xét xử ém nhẹm lại ĐÌ ông Trump.
    Ông ta là vị anh hùng.
Đến đâu dân cũng ùn ùn theo sau.
    Cánh tả thì cứ ồn ào.
Vụ khống kết tội với bao căm thù.
    Họ sợ sẽ bị vào tù.
Khi Trump nhiếp chính âm mưu phơi bày.
   Nhiều người cao chạy xa bay.
Để tránh tai nạn sau nầy cụt chân.
   Dù cho Thiên Tử lão Trump.
Tại họa liên tục khắp cùng bản thân.
   Muồi,ong châm chích bao lần.
Điều bị dập chết ngã lăn xuống đường.
   Hậu quả chẳng có ai thương.
Chiêu bài hạ cấp của phường tiểu nhân.
   Quân tử nào có bâng khuâng!
Trump vẫn đứng vững”phơi mông” giữa trời.
   Xã hội rối loạn nơi nơi.
Cữa hàng chợ búa kêu trời,giá cao !
   Bún,gạo đến mấy cọng rau.
Thảy đều lên giá không sao hàm kềm.
   Bánh mì ,giò chả chả chuối chiên.
Cà phê STARBUCKS cũng liền ăn theo.
   Trước đây giá bán bọt bèo.
Ly cà phê nhỏ cũng leo lên trời.
    Còn xăng thì như giỡn chơi.
Nay lên mai xuống đổi dời ngày đêm.
    Mức lương thì chẳng thấy lên.
Vẫn đứng một mức ai rên mặc người.
   DÂN CHỦ đang diễn trò chơi.
Đảng viên khoái chí vui cười,vỗ tay!
   Nợ công thâm hụt dài dài.
Chánh phủ báo động có ngày “shut down”.
   Tương lai rồi sẽ ra sao?
Tâm tư ai cũng biết bao nỗi buồn.
   Nhưng buồn biết làm sao hơn?
Chờ ngày bầu cử hãy còn quá xa.
    Mong cho ngày tháng chóng qua.
Thiên bình xuất trận,quỷ ma tan dần.
    Cầu xin MA VƯƠNG BẢY ĐẦN.
CỬ TRI ÂM PHỦ biến lần cõi âm.
    Đừng chơi trò bẩn lố lăng.
Gian lận trắng trợn như lần trước kia.
    Muốn giữ Đảng khỏi lặc lìa.
Hãy để dân chọn đúng người dân yêu.
    Thực tế đã có mục tiêu.
MAGA nhất định rất nhiều người mong.
    Người dân đêm đợi,ngày trông.
Bầu chọn Thiên Tử Ông Trump tuyệt vời.
     Mây đen đang bị thổi trôi.
Bầu trời quang đãng nơi nơi an lành.
       Oct-5-23.
Hoàng Phú
THOÁI VỊ
               Mão đây xin cống hãy lão Thìn.
               Ngôi Vua em ngự giá một mình.
               Bên ngoài lính canh cùng thị vệ.
               Bên trong văn-võ kín triều đình.
               Năm nay xin nhường ngôi Thiên Tử.
               Năm sau dâng ấn để trao quyền.
               Kính chúc Tân Vương luôn an lạc.
               Giữ gìn đất nước hết điêu tàn.
 
                TIẾP QUẢN
               Vạn tuế!Vạn tuế!Tuế Tân Vương.
               Đất nước ngày nay thật thảm thương.
               Ngày xưa dân tình đâu vất vả.
               Ngày nay “HOMELESS”sống đầy đường.
               Lạy Trời!Cho hết bao khổ nhọc.
               Cúng Đất!Dẹp tan đám gian hùng.
               Tân Vương mau lên ngôi dẹp loạn.
               “MAGA”đây nước lại phú cường.
 
                       LÊN NGÔI
                Ta đã lên ngôi nắm ngại vàng.
                 Quyết lòng phán quyết bọn tham quan.
                “Bảy Té” an lòng lo dưỡng lão.
                Trump nầy nhất định không xữ oan.
                 Dân chủ hãy lo gìn nghiệp cả.
                 Cộng hòa nổ lực dẫu gian nan.
                 Bùn lầy D-C nay đã cạn.
                 Nhất định Mỹ Quốc sẽ huy hoàng.
 
                        CÁO TRẠNG
                 Lúc nầy họ Tập rất hung hăng.
                 Máy bay,mẫu hạm với xe tăng.
                 Trên không đe dọa vài ba nước.
                 Dưới biển âm mưu nổi sóng ngầm.
                 Lão Trump là khắc tinh họ Tập.
                 Cận Bình đối mặt lắm hoang mang.
                 Tàu cộng gian hùng nên chờ đấy!
                 Năm tới coi chừng họa diệt gian.
 
                         KHÁT VỌNG
                 Mơ ước năm nay sẽ đẹp đời.
                 Thế giới an bình khắp mọi nơi.
                 Năm châu tay nắm vui cùng hưởng.
                 Bốn bể chung vai quả tuyệt vời.
                 Dẹp tan mây đen che ánh sáng.
                 Xây dựng cơ đồ lại sáng tươi.
                 Thiên Tử một lòng vì đất nước.
                 Khát vọng thiên cơ thoã lòng người.
 
                        PHÂN ƯU!

                 Hôm nay rảnh rỗi phải chia buồn.
                 Thế giới ngày nay loạn điên cuồng.
                 Chiến tranh:xác người thi nhau ngã.
                 Hòa bình quả thật quá mịt mùng.
                 Nỗi buồn khắp nơi đầy cướp bóc.
                 Niềm vui ! đầy súng đạn sã buông?
                 Bịnh dịch tràn lan “thiên đàng mới”!?
                 Phân ưu thế giới …là lẻ thường.
 
                            Hoàng Phú 
                    VA JAN-14-24 VIRGINIA
 TÌM BẠN BỐN PHƯƠNG
Em tên Cù thị Mộng Nga.
HALLOWEEN tới tuổi đà sáu mươi.
      Ăn nhiều ít nói,hay cười.
Ai ai cũng bảo em từ cõi tiên.
      Em nay lở bến,lở thuyền.
Mong tìm”Hoàng Tử” trao tình,gởi thân.
      Ăn chơi nhiều món em rành.
Thể thao rất thích đá banh đá gà.
       Lại còn thích hát KARA.
 OK! Em hát vọng xa xóm làng.
       Giọng em lảnh lót kêu vang.
 Mỗi khi em hát cả làng yên tâm.
       Nhất là khi hát ban đêm.
Chó không dám sủa,mèo đêm lật nhào!
       Dù cho nhiều kẻ ước ao.
Em đã từ chối biết bao nhiêu người.
       Thuở ấy em mới hai mươi.
Vì quá kén chọn lở thời tuổi xanh.
       Giờ đây sáu chục mùa Xuân.
Dù là cao tuổi,lòng còn ngây thơ.
       Hôm nay may mắn trông chờ.
Ở mục kết bạn xin nhờ giúp cho.
       Đăng dùm tiền bạc chớ lo.
Bao nhiêu cũng trả miền là được duyên.
       Kim cương,châu báu,bạc tiền.
Em không tiếc của miền tìm được ai?
       Dù cho người ấy bất tài.
Đốt nhang kính cẩn xá dài cảm ơn.

          Thơ phúc đáp:
      Tên anh hai chữ CẦU HỒN.
Dù năm mươi tuổi hãy còn trẻ măng.
      Tình cờ đọc báo vừa đăng.
Cô đang tìm bạn tri âm sống đời?
      Nên tôi vội vã trả lời.
 Xin cho gặp mặt ở nơi chốn nào?
      Trước tiên kính cẩn xin chào.
 Chúc cô đạt được khát khao duyên tình.
      Thật lòng tôi vẫn còn….trinh.
Thề không dối trá hãy tin lời nầy.
       Tôi xin thành thật tỏ bày.
Nếu được kết bạn chọn ngày chung thân.
       Xin cô đừng có bâng khuâng.
Dù tuổi đã lớn tình Xuân dồi dào.
       Tài sản chẳng có là bao.
Tìm mãi chẳng thấy người nào hơn tui!
        Tình duyên lận đận chẳng vui.
Thu đi Đông đến thèm mùi gối chăn.
        Lọt sông té giếng nhiều lần.
Cuộc đời vô phước ở phần cưới xin.
        Hỏi vợ …..ai cũng làm thinh!
Còn hẹn lại kiếp lai sinh sẽ bàn.
        Đêm nào tui cũng khóc than.
La trời,trách đất cả làng đều nghe.
        Duyên tình sao mãi so le.
Này cô!Chớ có e dè làm chi.
        Đêm nay lòng quá sầu bi.
Ngồi ca vọng cổ lắm khi nghẹn ngào.
        Tiên cô xin hẹn ngày nào?
Cho tui gặp mặt kính chào làm quen.
        Nếu cô muốn chọn người hiền.
Tôi đây đích thực là tiên trên trời.
        Mong cho hai đứa đẹp đôi.
Chúng mình cùng nắm tay rời trần gian.
        Chủ hôn nhờ lão NGỌC HOÀNG.
Muôn đời hạnh phúc thiếp chàng bên nhau!
              Hoàng Phú.
       VIRGINIA Jan 10-2024.