
Tiểu sử: Thi sĩ Lan Cao tên thật là Cao Hữu Báu Sinh năm 1937 tại Nghệ An Vượt tuyến vào Nam, năm 1954 Cử nhân Văn khoa Sài Gòn Nguyên Giáo Chức Nguyên Sĩ Quan QLVNCH Hội Viên chính thức của Văn Bút Việt Nam Hải Ngoại thuộc Văn Bút Quốc Tế P.E.N. International Hiện định Cư tại Texas Hoa Kỳ Sáng tác từ trước 1975 Đã và đang cộng tác với một số tạp chí Văn Học nghệ Thuật Và các diễn đàn Internet tại Hải Ngoại |
Các tác phẩm đã xuất bản: 1. Áo Nắng Quê Hương 2. Thắp Đời 3. Những Giọt Sương Rớt Muộn 4. Hoa Đất (viết chung) |
Thắp Đời May 16, 2018 Thắp đời trên ngực Mẹ Nở vàng hoa Mẫu Đơn Trăng soi vùng hổ phách Cháy trắng vào môi son Thắp đời lên phấn bảng Trưởng thành với lời kinh Đàn chim trời giăng cánh Mẹ nhìn con hữu tình Thắp đời theo rong ruổi Dục vó ngựa xông pha Đan mùa Đông thành áo Mẹ là áo sơn hà Thắp đời xem thế sự Kẻ sĩ khóc cuồng si Dối gian thừa như lá Mắt Mẹ soi đường đi Thắp đời trên ngọn nến Quan tài Mẹ buông tay Về lặng thinh viên mãn Theo khói nhang hồn bay …… LAN CAO |
THẮP ĐỜI Thắp đời trên ngực mẹ Nở vàng hoa mẫu đơn Trăng rọi vùng hổ phách Cháy trắng vào môi non Thắp đời trên phấn bảng Trưởng thành với lời kinh Đàn chim trời giăng cánh Mẹ nhìn con hữu tình Thắp đời theo rong ruổi Dục vó ngựa xông pha Đan mùa Đông thành áo Mẹ là áo sơn hà Thắp đời xem thế sự Kẻ sĩ khóc cuồng si Dối gian thừa như lá Mắt Mẹ soi đường đi Thắp đời trên ngọn nến Quan tài Mẹ buông tay Về lặng thinh viên mãn Theo khói nhang hồn bay. Lan Cao |
MỘNG VỀ Ta về tắm lại ao xưa Xin tóc đừng ướt, cho mưa đậu nhờ. Cho em thành ý bài thơ Anh mài nghiên bút đợi chờ trăng lên. Mộng về viết lại tên em Trong căn phố nát, ngọn đèn dầu hao. Nụ cười gọi giấc chim bao Giọt buồn sử đỏ dính màu mưa ngâu. Sài Gòn mộng giữa đêm nâu Mà muôn tinh tú quay đầu phương nao? Để trời mưa gió xôn xao Oan hồn rong chạy đỉnh sầu phồn hoa. Mộng về tiếng quốc vang xa Non cao xé thịt, sông già máu trôi. Mộng hay là thực em ơi! Lầu cao át bóng mặt trời hẻm sâu. Thời gian dẫu có trôi mau Đừng trôi chung thủy với màu mắt xanh. Mộng về nối kết tinh anh Áo em vàng mới, như tranh lụa đời. Lan Cao |
VẦN THƠ BÈO MÂY Cảm Ngắm bèo cảm nhận hương hoa Từ hồn gió thoảng, trăng xa trôi về Chở mây từng chuyến đò quê Níu chân lãng tử cảm đề thơ xuân Cạn ly cho rượu nhập thần Để ta phóng bút người lần họa theo Trầm hương hai chữ mây bèo Hóa thân thuyền nhỏ, mái chèo thi nhân Lan Cao |
SÁM HỐI Một hơi thở Móc vào hai thế kỷ Móc tình yêu loang chấm rụng giao thừa Trên đỉnh khóc Em bưng mâm tội lỗi Đau tột cùng, sám hối ngã theo mưa. Đêm quá khứ Tháng tư buồn xưng tội Gió giao mùa, sông chảy đỏ phù sa. Ruộng lúa già Nặng chĩu áo thây ma Em cười mộng, trăng vàng qua cửa sổ. Màu áo quạ Trên lưng loài bạch hổ Đêm điêu tàn, xô ngã phố bình yên. Bọt bia thầm Chìm đáy trốn cô liêu Thương tráng sĩ, bàn tay đen sám hối. Chừ phố trắng Anh già theo tội lỗi Em quê hương, khắc khoải gió sinh thì. Luận dại khôn Chùm lệ nhỏ phân ly Gom lại viết, bài thơ tình sử mới. Lan Cao |
Về Đã về rồi chẳng muốn đi xa Đối ẩm vui thơ khoái tuổi già Vớt cánh bèo trôi gieo lục bát Nếu tình mây nổi vẽ hình hoa Quê hương như Mẹ tình lai láng Bạn hữu là thơ ý đậm đà Nâng chén ly bôi đêm vội vã Tiễn người theo gió phải bôn ba Lan Cao |