
Tiểu sử LÊ MỸ HOÀN Tên thật là Nguyễn Thị Mỹ, sinh quán tỉnh Hải Dương, Bắc Việt. Cùng với gia đình sống ở Ban Mê Thuột, dạy tại trường trung học của các soeurs hai năm, sau đó đi làm cho nha cố vấn Hoa Kỳ tại Ban Mê Thuột. Cuối năm 1968, di chuyển về Saigon, Tiếp tục làm cho chi nhánh sứ quán Hoa Kỳ đường Trương Minh Giảng cho đến biến cố 1975 Định cư tại Virginia, Hoa Kỳ từ năm 1985 đến nay. Tốt nghiệp Associate in Arts, Accounting, Strayer College, Washington DC, 1989. Hội viên Văn Bút Việt Nam Hải Ngoại từ năm 2018 |
Ca sĩ Diệu Hiền– Thực hiện video: Minh Hoàng
Tác Phẩm đã phát hành: Tập thơ NGÀY VỘI ![]() Thi sĩ Cao Nguyên: ” Ngoài nhân vật chính là tác giả của “Ngày Vội” , những bạn đọc trân trọng cảm ơn một người đã tác động tích cực cho tác phẩm thành hình là bà Nguyễn Tường Nhung, đã gợi ý và thúc đẩy cô em tình thân Lê Mỹ Hoàn gom lại những tâm thư để hoàn thành một tác phẩm ngoài giá trị văn học còn là những chứng từ sử liệu về một giai đoạn đau thương của đất nước Việt Nam, sau ngày 30 tháng 4 năm 1975. Như chính tác giả của “Ngày Vội” đã khóc cho những người vừa nằm xuống trên một quê hương tan nát theo vận nước không may.” |
Trang thơ của Thi sĩ Lê Mỹ Hoàn |

BỜ SÔNG XANH Bờ sông xanh một lần bỏ ra đi Dòng nước chia tay đôi lời tiễn biệt Con thuyền còn neo, đậu lại nỗi buồn Tiếng hò ai đưa trên dòng tha thiết Bờ sông xanh ta đi vào vô biên Quê hương vừa chìm khuất màn sương đêm Lời mẹ trăn trối giữ tim con lại Dòng sông chia đôi đời trên vai Ta đi rồi, trời gửi đầy mây sao Sông Ngân Hà long lanh lệ hôm nao Hồn bướm trong ta vẫy vùng thoát xác Chỉ thấy mưa bay tháng Bảy tuôn trào Thuở ấy quê hương hồn thành xây mộng Nụ cười ai trao giữ vững niềm tin Thuyền trôi đi cùng tận bến lênh đênh Trên trang giấy giấc mộng điều hoang lạnh Bờ sông xanh bóng ngày qua kỷ niệm Trôi vật vờ trên sóng nước xa đưa Bước chân vội bóng chiều trông tin cũ Sao không quên những ngày đó xa xưa Bờ sông xanh xa rồi không trở lại Bước đi lòng uẩn khúc âm u Một nắng hai sương quằn vai mẹ gánh Gánh đời non nước vọng nghìn thu Lê Mỹ Hoàn |
BỨC THƯ TÌNH KHÔNG GỬI Có bức thư tình không gửi Nằm mãi trong trang sách dày Có ngập ngừng như không nói Để cho lòng mãi đắng cay Có sợi tơ nào vương vấn Mà lòng anh chẳng khôn khuây Chiều đã về đâu cánh mỏi Anh còn lạc lõng nơi đây Bức thư tình rồi không gửi Tình đau mà em có hay Áo em trắng màu sương phủ Cuối đường xa tắp ngàn mây Mực tím tuôn tràn trang giấy Cung thương thổn thức vơi đầy Mưa đêm ngoài hiên gió lộng Có giọt thầm bên gối rơi Có bức thư tình không gửi Nằm mãi trong trang sách dày Lần tay giở trang sách cũ Ngỡ ngàng mực tím tung bay Lê Mỹ Hoàn |
BUỒN THÁNG TƯ Buồn em ngủ say trên phố Mùa Hạ im lìm nắng đổ ban trưa Quê nhà buồn mấy tháng Tư Còn mây mùa hạn, sông đùa nét nhăn Buồn em nỗi chết băn khoăn Hằn trên đường phố, hằn ngang xác người Hằn tim tự do rã rời Vừa như đánh mất một thời thênh thang Buồn lên con phố thay tên Nghe sao lạ lẫm chập chờn như xa Ve sầu rả rích tiếng ca Ru đêm còn ngủ quê nhà xa xôi Buồn lên khăn chít tháng Tư Chít lên phủ tiếng buồn như hòa bình Còn đây lẫn tiếng khóc cười Lòng nghe đã tủi hờn rồi trăm năm. Lê Mỹ Hoàn |
NẮNG XUÂN ÁO LỤA Đây mới vào xuân giấc mộng vàng Mưa trên mái đọng ngát hương tan Tơ lòng như đã cùng xao xuyến Đàn sáo đâu đây thoảng rộn ràng Ong bướm thả hồn chen giữa nhuỵ Cỏ hoa vờn sóng chảy xuôi ngàn Áo ai vàng lụa bay trong gió Như rớt bên hiên nắng mấy hàng. Lê Mỹ Hoàn TRANG MỘNG CŨ Bà ru cháu ngủ đoạn thơ Kiều Tiếng nói ngàn năm thuở dấu yêu Nhớ mãi nằm lòng, thương giọng hát Quên sao trong dạ, lắng tơ diều Một trang mộng cũ đầy thư cổ Nửa kiếp tình xưa ngập dáng chiều Non nước muôn thu còn sống trọn Hồn ai thi tứ mảnh trăng liêu. Lê Mỹ Hoàn (thơ họa) XUÂN CHO EM Hôm nay đi lễ chùa Sáng bình minh nở hoa Có một đàn chim nhỏ Ríu rít bao lời ca Có bao nhiêu hạt sương Sao ướt đầm nỗi nhớ Có bao nhiêu hạt bụi Mà che cả thời mơ Mưa xuân chậm nước mắt Rơi đùa trên lá sen Một giọt như còn đọng Phảng phất nụ môi mềm Khói sương tựa vô hình Trầm hương lan trong gió Chuông chùa vọng hư không Hồn xuân hoa bướm mộng Hôm nay đi lễ chùa Tuyết đọng hương hơi thở Còn trăm năm trăn trở Anh đứng ở bên bờ. Lê Mỹ Hoàn |
BẾN MƠ Em nắng hạ tung tăng vờn trong gió Đậu linh hồn trên cửa sổ chiêm bao Đàn bướm trắng chập chờn trong giấc mộng Mang hạ về dừng lại bến mơ nao. Lê Mỹ Hoàn |
EM CÓ VỀ NƠI ĐÓ Chiều nay sương lạnh rơi nhiều quá Em có đi về nơi đó không Có những đoạn đường không ai đợi Mà ta vẫn cứ mải ngóng trông Một bước chân thôi chừng trở lại Nhưng sao đã xa mãi ngàn trùng Mặt nước lênh đênh ngời bọt sóng Theo lòng tan dưới đáy biển rong Mái tóc em bồng bềnh nắng hạ Nơi đây vừa đóng cửa chân mây Tay ai gõ mà đầy nỗi nhớ Đôi mắt buồn tắt lịm sao rơi Tiếng vỗ cánh của loài chim lạ Thao thức lên đầy cơn sóng xa Bãi cát chân vui tràn kỷ niệm Còn nóng môi mềm thơm dáng xưa Vết chim di nồng say dấu nhỏ Ngàn sau ai có nhớ quay về Đếm từng bước dần ngây thơ đó Vào lòng nhịp thở những đam mê Chiều nay nhớ mãi hương tình cũ Nghe gió chơi vơi nốt nhạc buồn Như ở chỗ bờ con nước muộn Có nốt trầm buông lơi giữa khuya. Lê Mỹ Hoàn |
MỘT GÓC HẠ MONG MANH Nghe nắng rụng chơi vơi ngoài khung cửa Nghe không gian từng điệu nhạc râm ran Thoáng lồng ngực chút trầm dâng hoài cảm Nắng hương nồng cho hạ đến miên man Bước em đi nắng mơ hồ vương đọng Giọt lưu ly còn khẽ ở trên vai Âm thanh nghe bỗng tuôn tràn suối tóc Tiếng thì thầm của một thuở yêu ai Nắng nhè nhẹ rung theo tà áo trắng Ô hay sao, mùa Hạ tưởng sương bay Em đâu đây, màu nắng mới hôm nay Trắng cả lối đi về trong giấc ngủ Anh bâng khuâng gửi hồn trong nắng hạ Bờ nơi nao, vô vọng ở bên kia Em có mang một chút nắng hanh về Thềm sỏi đá nồng nàn đôi môi ấm Nắng trót trao tình yêu đầu dạo đó Chợt trở về một ký ức vây quanh Những vần thơ vỡ dần như giọt nắng Lao xao buồn, một góc hạ mong manh. Lê Mỹ Hoàn |
CÁNH PHƯỢNG Những môi son mùa hè cánh phượng Trái tim hồng trong giấc ngủ Mơ thấy em Áo đỏ về nhà Em cười xa xôi miền hư ảo Nụ hôn mềm trong gió liễu trai Tiếng hát say sưa Ve râm ran những điệu nhạc sầu Người nghệ sĩ ôm đàn bỏ đói Xác ve cười cuối hạ Bản nhạc lòng đã gửi cho ai Phượng tàn úa cánh thẫm chiều trôi Ôm thân người nghệ sĩ suốt mùa Mộ phần êm ả Hàng cây dài Xe quét đường người phu buông chổi. Lê Mỹ Hoàn (Trong tập thơ Ngày Vội) |
XUÂN ĐỢI MONG Đây sắp sửa mùa xuân về khắp lối Cành cây khô tuyết lạnh suốt đông qua Gió sương lay chợt tỉnh choàng hơi ấm Anh nghe lòng lặng lẽ khúc hoan ca Đây sắp sửa mùa xuân về khắp lối Bước chân xưa em thức vội niềm tin Có nước mắt ru với niềm ưu ái Trên nụ môi em chưa hết hồng phai Tóc em xoả trên đồi xưa bạt gió Còn bâng khuâng qua dâu bể mây ngàn Tay em hơi thở ôm vòng xuân mới Trong anh về tình tự những miên man Đây sắp sửa mùa xuân về chốn cũ Hồn men say mở cửa đón giao thừa Có những âm hao vui mùa hạnh ngộ Trầm hương em mang đến tự nơi xa Đây sắp sửa mùa xuân về đôi mắt Đọng mãi hương khuya của tuổi xuân thì Những con đường xưa miệt mài hơi thở Sàigon ơi, ta sống mãi niềm mơ Xuân ấy trăng rơi bên thềm khuya cũ Bản tình ca lưu luyến tự thuở nào Còn trăm năm hoàng mai vàng trước ngõ Cúc nở ngàn hương thắp vạn ánh sao Anh còn ở giữa đời say giấc mộng Mùa xuân xưa lệ ướt vẫn tràn mi Tay em bên cạnh lụa chùng khăn áo Chợt pháo khai xuân ngập nẻo phố vào. Lê Mỹ Hoàn |
Tiếc Xuân Ngập ngừng chân bước cuối năm Tiếc mùa Xuân cũ âm thầm trôi qua Đêm nay pháo sẽ nở hoa Giữa lòng phố thị chan hòa khói xuân Người người háo hức bâng khuâng Trước giờ phút đổ chuông ngân giao thừa Hương đèn nghi ngút cảnh chùa Đầu năm chảy lộc đón mùa xuân sang Nhà nhà hương án tưng bừng Gĩa từ năm cũ đón mừng tân niên Quây quần giây phút thiêng liêng Cùng nhau chúc tụng trong niềm hân hoan Chợt nghe gió lạnh miên man Giật mình đứng giữa hoang mang xứ người Lê Mỹ Hoàn (Trong Tập Thơ Ngày Vội) |
HOA LÒNG HOÀI NIỆM Trời xanh nổi gió mịt mùng Khóc người nằm xuống khóc từng nỗi đau Bi thương những nhuốm u sầu Mùa xuân tan tác sắc màu thê lương Ngàn hoa mắt lệ đau thương Dịch đâu Vũ Hán trên đường tràn lan Xác thân ngã xuống bẽ bàng Hoa lòng hoài niệm khóc tràn thiên thâu Người ta chết chẳng gặp nhau Bỗng nhiên cách biệt mà đau đớn lòng Không lời tiễn biệt sau cùng Bàn tay chới với não nùng chia ly Đoàn quân chiến tuyến áo blouse Y tá, bác sĩ, chuyên khoa lên đường Không ra đến tận chiến trường Nhưng trong bệnh viện cuối đường thương vong Quên nhà, quên cả vợ chồng Quên con nhỏ ngủ cô đơn một mình Quên thân cứu vạn sinh linh Đêm ngày chiến đấu cố dành mạng ai Từ trong đại dịch lan dài Thế giới đã phải đọa đày chết oan Thương người chiến sĩ áo xanh Gửi người tiếng nói âm thầm tri ơn Thế gian qua dịch tai ương Đã bừng tỉnh dậy sau cơn mê dài Xuân Hè rồi lại sáng soi Tưng bừng chào đón những ngày thương yêu Lê Mỹ Hoàn |
TÌNH HOA Có một cành hoa Mimosa Đã làm khơi động cõi lòng ta Cuối đông chút nắng vàng hanh đó Đã đổ mưa lòng những cánh hoa Ta đã nhủ lòng trong lãng quên Khói sương Đà Lạt tóc vai mềm Khăn ấm vòng quanh tình ấm mộng Mimosa vàng, dĩ vãng dịu êm Chiều đã dâng lên hồn vọng tưởng Trong tình yêu một cánh hoa lòng Mimosa nỗi buồn mong nhớ Vẫn nở từng mùa trong gió đông Ta ngồi đây sóng hồ Than Thở Cho hoàng hôn nhuộm nỗi bơ vơ Anh trở về, tình yêu và gió Hoa vàng xưa khoảnh khắc mong chờ Lê Mỹ Hoàn 6/2020 (Một mùa đông ghé thăm Đà Lạt 1971) |
TRANG MỘNG CŨ Bà ru cháu ngủ đoạn thơ Kiều Tiếng nói ngàn năm thuở dấu yêu Nhớ mãi nằm lòng, thương giọng hát Quên sao trong dạ, lắng tơ diều Một trang mộng cũ đầy thư cổ Nửa kiếp tình xưa ngập dáng chiều Non nước muôn thu còn sống trọn Hồn ai thi tứ mảnh trăng liêu. Lê Mỹ Hoàn (thơ họa) 7/12/2022 NHỚ DAI Tóc vương trong gió quyện lòng ai Người bước đi quên chiếc lược cài Trên ghế chiều thu vàng chửa lịm Lối qua vệt nắng úa lên dài Rồi theo năm tháng chừng phai nhạt Đâu nghĩ tình cờ bỗng nhớ dai Chắc tại sang sông rồi mải miết Mà chi ta lại đoái trông hoài. Lê Mỹ Hoàn (thơ họa) 6/1/2022 |
Người Sương Phụ Ẵm con vời vợi mắt dưng sầu Mây trắng mịt mù biết hỏi đâu Ngày tháng mỏi mòn phai sắc đá Ngàn năm trông ngóng nặng niềm đau Hỡi người sương phụ bao thu trước Kìa bóng chinh phu vạn kỷ sau Truyền tụng còn ghi trong sử sách Vẳng nghe dồn vó ngựa buông câu. Lê Mỹ Hoàn |
ĐÒ TRĂNG Bến nước thu mong một thuở nào Tiếng chèo khua sóng gợn lao xao Xa đưa nước chảy trăng về bến Tình vẫn lênh đênh ngọn sóng đào Thuyền ai lơ lửng vầng trăng tỏ Soi bóng đêm thâu ngập đáy hồ Dải nguyệt hằng như làn tơ mỏng Quyện đắm hương nồng say ý thơ Mây trôi miên man buồn viễn xứ Nhắc chuyện hợp tan lòng thêm đau Biền biệt về đâu nghiêng cánh nhạn Sầu tư ngơ ngẩn ánh tinh cầu Về nơi đâu chân mây cách trở Một cánh mai thầm báo tin xuân Bên trời xác pháo hồng lên áo Một nhịp cầu hoa đợi dáng ai Bước chân xa chạnh lòng lữ thứ Đêm mờ dần nhạt nét son môi Đò trăng in tóc xuôi dòng nhớ Chèo nghiêng nửa mái bến mây chờ. Lê Mỹ Hoàn |
NHƯ ĐÃ GIÀ Vẫn biết ta bây giờ không trẻ nữa Nhặt lại hôm nào một chút bâng khuâng Chút ít niềm vui ta vẫn để dành Giấu vơ vẩn những gì bao cuồng nhiệt Vẫn biết ta bây giờ không trẻ nữa Chút ngây thơ bóng dáng cuối mùa xuân Mắt ai thoáng qua tình hạ như gần Chút âu yếm nồng nàn chưa biết muộn Vẫn biết ta bây giờ không trẻ nữa Áo hoa xưa chưa cất vẫn như vừa Kỷ niệm một lần nào anh ưa thích Xa thật rồi còn luẩn quẩn lòng đưa Vẫn mái tóc xanh đổi màu hoa nắng Nắng miệt mài còn rớt cửa song thưa Môi còn đọng thêm nắng ngày mai nữa Cho ta thêm một nét nhỏ son hồng Mưa cứ rơi còn giọt nào hoang dại Dại khờ nào đem cất giấu trong mơ Để bây giờ nghe tưởng những hững hờ Bao tiếc nuối giận hờn thôi đã muộn Mùa cứ tới thu đông rồi xuân hạ Còn níu kéo gì cho những tàn phai Dù có tiếc cũng qua rồi mùa ấy Bướm có bay cho nhạt tóc hoa cài Vẫn biết ta bây giờ không trẻ nữa Trên bờ môi còn thoáng chút nụ cười Cho ta về ướt tóc mắt trong xanh Vẫn biết đợi một lần xưa ước hẹn. Lê Mỹ Hoàn |
THU ĐÃ THAY MÀU Thu đã thay màu quyện gió đông Hòa theo tiếng vọng lướt bên song Sương rơi lãng đãng mờ nhân thế Tuyết rụng âm thầm dạt bến không Mơ thấy nhạn về tung cánh trắng Mong sao hoa nở đổi xuân nồng Tay đưa phím lạc hồn đâu tá Chiếc lá xoay chiều ngọn bấc phong. Lê Mỹ Hoàn |
ẢO ẢNH LÒNG CON (thơ họa) Man mác trời cao gió nhẹ lay Xa xa thoảng lượn bóng mây dài Bước chân tảo mộ vàng thu úa Nước mắt trào mi thấm giọt cay Nhang khói mẹ về hương áo trải Hồn hoang con tưởng gót thềm lai Chiều sương ảo ảnh như còn mãi Dâu bể trong lòng chẳng nhạt phai. Lê Mỹ Hoàn 5/4/2022 BÓ HOA NGÀY LỄ MẸ (thơ họa) Tay con ôm một bó hồng hoa Lễ mẹ tràn lan đến mọi nhà Chân bước rộn ràng tim đập nhẹ Lòng vui dào dạt sóng vờn xa Quỳ dâng âu yếm trao lên mẫu Kính chúc vời cao gởi đến bà Tiếng hát lời ru công dưỡng dục Thiên thu ngời sáng dưới trăng ngà. Lê Mỹ Hoàn 5/10/2022 MẸ VỀ ĐÊM QUA Cánh hoa vừa rớt xuống Trong mộng đêm hôm qua Còn theo đôi gót ngọc Áo mẹ vừa thoảng xa Mùi hương kia vẫn nhớ Thả mái tóc mùa xuân Con vùi đầu trên gối Ngát đêm về như vội Đôi tay còn rất mỏi Ôm nhẹ bóng hư không Nước mắt nào chưa vợi Đang thấm mặn làn môi Cánh hoa vừa rớt xuống Lòng con giữa biển sầu Bên bờ lời ru mẹ Con biết tìm nơi đâu. Lê Mỹ Hoàn 5/14/2023 |
MÙA THU TÓC CHỊ Mai về nẻo xa xôi Chị ơi nồng xác pháo Có một ánh trăng soi Ôi mùa thu tóc chị Có mối sầu nho nhỏ Vàng trong sân nhà ai Có mối tình mới chớm Bướm vàng theo lá bay Chị đi không quay lại Thu sao gọi nỗi buồn Bướm vàng bay lạc lối Bước chân thu ngập ngừng Heo may sang từ thuở Tình chưa lỗi nhịp buồn Nắng qua khung trời hạ Đã lạnh buốt hồn tuôn Thu gửi tình trên lá Bay về nơi thật xa Bên kia bờ sông cũ Nắng chiều chưa phôi pha Mưa như cung đàn rơi Chị về chốn xa xôi Có một ánh trăng soi Ôi mùa thu tóc chị Thu chị một mối tình Nước mắt vàng trăng úa Thu chị một bóng hình Đâu đây mà muôn thuở Lê Mỹ Hoàn |
Xuân Mong Đợi Đây sắp sửa mùa xuân về khắp lối Cành cây khô tuyết lạnh suốt đông qua Gió sương lay chợt tỉnh choàng hơi ấm Anh nghe lòng lặng lẽ khúc hoan ca Đây sắp sửa mùa xuân về khắp lối Bước chân xưa em thức vội niềm tin Có nước mắt ru với niềm ưu ái Trên nụ môi em chưa hết hồng phai Tóc em xoả trên đồi xưa bạt gió Còn bâng khuâng qua dâu bể mây ngàn Tay em hơi thở ôm vòng xuân mới Trong anh về tình tự những miên man Đây sắp sửa mùa xuân về chốn cũ Hồn men say mở cửa đón giao thừa Có những âm hao vui mùa hạnh ngộ Trầm hương em mang đến tự nơi xa Đây sắp sửa mùa xuân về đôi mắt Đong mãi hương khuya của tuổi xuân thì Những con đường xưa miệt mài hơi thở Sàigon ơi, ta sống mãi niềm mơ Xuân ấy trăng rơi bên thềm khuya cũ Bản tình ca lưu luyến tự thuở nào Còn trăm năm hoàng mai vàng trước ngõ Cúc nở ngàn hương thắp vạn ánh sao Anh còn ở giữa đời say giấc mộng Mùa xuân xưa lệ ướt vẫn tràn mi Tay em bên cạnh lụa chùng khăn áo Chợt pháo khai xuân ngập nẻo phố vào. Lê Mỹ Hoàn |
ĐÓA MAI TRĂM TUỔI Thuở trước xuân về mộng thắm tươi Màu xanh cỏ ngát, áng mây trời Lòng vừa nở nhẹ bao thương nhớ Hương đợi ươm nồng những mắt môi Chỉ một ngày nao anh muộn đến Để ngàn năm ấy lệ thầm rơi Mai vàng trổ cánh hoa trăm tuổi Là đóa tình thơ gửi tặng người. Lê Mỹ Hoàn 4/1/2022 |
GIỌT LỆ VÀO XUÂN Giọt lệ vào xuân thấm cõi lòng Nhìn trời đất rộng tỏa mênh mông Mai đang chụm cánh khoe hương sắc Đào mới đơm bông thắm nhụy hồng Dịch rút âm thầm năm đã hết Đời tuôn rộn rã Tết vừa trông Đền chùa tiếng khánh chuông êm ả Cầu nguyện tròn năm vẹn ước mong. Lê Mỹ Hoàn 12/27/2021 |
CÓ SỢI GIÓ VƯƠNG Mây buồn sợi gió lênh đênh Thoảng đưa khói thuốc lãng quên thuở nào Tay em sợi gió vương vào Một thời quá vãng nơi nao mịt mờ Bước quân hành thuở xa xưa Âm vang chiến địa cỏ đùa sương tan Bóng người bên ải quan san Hương lòng năm đó đợi hàn huyên đâu Hoàng hôn cũng đã nhạt màu Bình minh không đợi lời chào biệt ly Quê hương xa thẳm kinh kỳ Chờ anh năm đó bước đi ngập ngừng Một thời miên viễn xa xăm Có còn dấu vết dã tràng biển đông Có còn buổi hẹn chiều hôm Mà sao sợi gió vương buồn tay em Những lời tình tự sao đêm Ngân Hà dải lụa trải thềm đón đưa Ngày xưa anh đón em về Bây giờ có một lời thề rất xa Lê Mỹ Hoàn |

TIA NẮNG MÙA XUÂN Vài tia nắng nhỏ thơm nồng Qua vai em đã bềnh bồng như mơ Ở xa xa lắm nỗi chờ Mang em tới tận lời thơ bên đời Vài tia nắng trong mắt em Bướm vàng hoa cúc bên thềm lung linh Để thôi em những ngắm nhìn Rồi quên anh đợi bình minh tỏ bày Vài tia nắng nhỏ ngất ngây Nụ hoa trong nắng còn tươi môi hồng Bên kia khung cửa mùa xuân Tiếng chim nỗi nhớ ngập tràn lời ca Vài tia nắng nhẹ thầm say Để ta đứng ở bên này bên kia Bao giờ trở lại giấc mơ Mùa xuân trong nắng đang chờ nụ hôn. Lê Mỹ Hoàn 11/1/2022 |
TIẾC XUÂN Ngập ngừng chân bước cuối năm Tiếc mùa Xuân cũ âm thầm trôi qua Đêm nay pháo sẽ nở hoa Giữa lòng phố thị chan hòa khói xuân Người người háo hức bâng khuâng Trước giờ phút đổ chuông ngân giao thừa Hương đèn nghi ngút cảnh chùa Đầu năm chảy lộc đón mùa xuân sang Nhà nhà hương án tưng bừng Giã từ năm cũ đón mừng tân niên Quây quần giây phút thiêng liêng Cùng nhau chúc tụng trong niềm hân hoan Chợt nghe gió lạnh miên man Giật mình đứng giữa hoang mang xứ người Lê Mỹ Hoàn (Trong Tập Thơ Ngày Vội) |
XUÂN CA Nhịp khúc xuân ca đã đến gần Bên thềm pháo nổ rộn mừng lân Đào mai tỏa nhẹ hương thơm ngát Trẻ nhỏ đùa vui vẻ sáng ngần Đàn én líu lo hồi quán xứ Chuông chùa rền rã quyện trầm ngân Tình yêu lên tiếng trong lòng đất Kết mộng tình thân nghĩa hợp quần. Lê Mỹ Hoàn 9/1/2022 |
THÁNG NGÀY XA LẠ Anh về trên quãng đường rất xa Nơi kia có gió thoảng mịt mờ Một giấc mơ nào theo sương phủ Trên đường về thôn xưa cũ Anh về từ một nơi nào đó Xác cây rừng cùng với cỏ khô Gió lạnh trong căn nhà nhỏ bé Những thân người cùng muỗi vo ve Anh về trên quãng đường rất xa Tình yêu ngậm ngùi như trái đắng Đám mây tan nhanh ở cuối trời Như dòng người đi không đợi Anh về gió đồng sao im lặng Như ở phương trời xa rất xa Và bầy chim nào như lạc giọng Đâu chân mây đâu một mái nhà Người đâu bên dòng sông xưa cũ Dắt díu nhau đi lạc bến nào Đứng mãi trông thuyền neo sào đợi Gió dạt dào sóng nước xôn xao Gió theo anh bước chân chiều qua Mái tóc còn che đôi mắt ấy Anh nhìn gì cuối nẻo chân mây Ngày tháng tới còn như xa lạ. Lê Mỹ Hoàn |
TÌNH HOA Có một cành hoa Mimosa Đã làm khơi động cõi lòng ta Cuối đông chút nắng vàng hanh đó Đã đổ mưa lòng những cánh hoa Ta đã nhủ lòng trong lãng quên Khói sương Đà Lạt tóc vai mềm Khăn ấm vòng quanh tình ấm mộng Mimosa vàng, dĩ vãng dịu êm Chiều đã dâng lên hồn vọng tưởng Trong tình yêu một cánh hoa lòng Vách đá trầm ngâm khe suối đổ Nghe bâng khuâng lời hẹn trong mơ Sóng hồ in bóng tình hoa vỡ Mây nước mênh mang vàng nỗi sầu Anh trở về ngàn thông đứng lặng Tóc ai vờn gió lộng qua mau. Lê Mỹ Hoàn 6/2020 |
THU CẢM Mặt hồ soi bóng nước ngây ngây Vàng thu ôm ấp dáng Thu gầy Tay em lạnh giá còn e thẹn Hồn anh rạo rực đến vơi đầy Băng rừng nai đứng còn ngơ ngác Qua bờ ai đợi ở đâu đây Heo may trộn lẫn sương mù ấy Hoàng hôn trăng nhạt mái hiên tây Lê Mỹ Hoàn |
Ngày Xưa Chân Sáo Ngày xưa chân sáo nhảy tung tăng Từ cổng đình ra tới bến làng Thấm mệt trở về căn trái lá Nghe trưa nồng thả giấc miên man Những buổi nắng hồng chơi bắn ná Đá sỏi lăn ròng rã thơ ngây Vi vút sáo điều bên bãi sậy Tay gối đầu một mảnh trời say Nài nỉ đồng quà trong túi mẹ Qua đò sang quán chợ ven sông Quà bánh chợ chiều ngây ngất dạ Chút phiêu lưu thấy đời nở hoa Sân trường chung vui cùng chúng bạn Tiếng hát đều vào buổi đồng ca Chữ nghĩa mang theo điều mới lạ Tết về theo vườn cúc bên nhà Cây đa đầu làng sao lớn ghê Tiếp theo xanh đậm những hàng tre Một thời thơ dại còn ôm ấp Mảnh đời quê nắng sớm thu về Giấc êm đềm sao xa xôi quá Phiêu bạt ngàn đời mãi chẳng quên Hỡi những đôi bàn chân sáo nhỏ Phải tiếng diều theo gió đang lên. Lê Mỹ Hoàn 8/1994 |
Dấu Chân Người![]() Rừng khuya đã giấu vết chân Dẫm lên những lá thu vàng nhẹ rơi Để người yêu dấu tìm tôi Đâu đây đã thấy thu vời vợi xa Tôi về hỏi mấy thu qua Có ai tìm lại đường xưa chốn này Chỉ nghe rừng lá đổi thay Quét đi lá rụng cội cây đứng chờ Tên người hỏi bóng hoang vu Rằng đây chỉ có mùa thu lá vàng Những khi trời đổ thu tàn Dấu chân người đã ngàn hàng cách xa Lê Mỹ Hoàn 9/2020 |
Sao Mùa Thu ? Sao mùa Thu lá đỏ Lên rực rỡ lòng em Sao tình anh vừa đến Làm thu hồng rực thêm Sao hồ thu tĩnh lăng Mà lòng em xôn xao Sao mắt nhìn chẳng nói Mà muôn vạn lời trao Sao bỗng nhiên trời lại Muôn màu sắc tuyệt vời Vẽ tình yêu tô dáng Vẽ nhịp lòng trong thơ Sao nai vàng ngơ ngác Bước lạc đứng bên bờ Chân dẵm lên màu lá Âm thanh xào xạc xa Sao môi em lại ướt Nụ hôn thu dạt dào Sao tự nhiên anh hỏi Mùa Thu chờ bao lâu Sao gió thu lại hát Tiếng sáo diều năm xưa Cho lòng em thổn thức Một tuổi tròn trăng mơ. Lê Mỹ Hoàn 10/2020 |
XUÂN NHỚ VIRGINIA Virginia nắng vẫn mùa xuân Vẫn là xứ sở của tình nhân Dòng sông Potomac êm đềm chảy Chân trời cuồn cuộn áng mây bay Virginia nắng vẫn bâng khuâng Hoa đào vừa mấy độ xuân phân Bóng dáng thuyền nan còn phảng phất Đào nguyên xưa lỗi hẹn bao lần Phong sương anh mãi đời viễn xứ Nhớ em năm tháng gửi về đâu Vẫn mấy mươi năm hồn tĩnh lặng Chợt dâng lên sóng nước ba đào Em nét thơ ngây phồn hoa cũ Đô hội mây trời thoảng suối reo Mộc lan duyên thắm còn ngơ ngác Duyên đắm làn thơ vẫn ngọt ngào Trôi mãi nguồn cơn về bến mộng Hồn xuân nào thuở ấy luyến lưu Vô thường đáy nước im không động Một bóng xuân sang dáng mỹ miều Lê Mỹ Hoàn |


CON NGỒI NHỚ CHA Cha ơi hạ đã tới rồi Con ngồi sắc đỏ rạng ngời tim cha Trái tim nồng ấm bao la Đã cho con vượt phong ba cuộc đời Con thương những lúc chiều rơi Trong con dào dạt một trời dấu yêu Cha ơi, thoáng hạ đìu hiu Mà nghe nỗi nhớ nơi đâu ngập tràn Những ngày thơ ấu vàng son Vẫn còn ẩn hiện trong vòng tay cha Tre già ru gió đong đưa Ru con trẻ ngủ giấc trưa thơ nồng Ru con một giấc hạ hồng Ru ngàn xanh ngủ mộng tròn bình yên Ru thiên thu lắng ưu phiền Cho con trẻ dại lớn khôn thành người Có dòng sông chảy mênh mông Có người vững lái chèo trong cuộc đời Đó là cha của con thôi Đó là cha, một bầu trời yêu thương Hôm nay gió rớt bên đường Chân con bước lạc trên phương trời buồn Sao trời lặng lẽ trong đêm Có nghe trong mắt con đầm lệ rơi Long đong suốt một biển đời Có cha bên cạnh bao lời nhẹ khuyên Lời khuyên qua những nương dâu Dù con tóc đã bạc màu hoa râm Sương ngàn trắng phủ núi non Thái Sơn vời vợi trong con nỗi lòng Thời gian như mãi vọng trông Nhưng sao vẫn bóng hư không trở về Lê Mỹ Hoàn |
Đồng Thơm Cuống Rạ![]() Con đê thẳng tắp một thời qua Cánh trắng cò bay nhạt phía xa Đồng lúa chín vàng thơm cuống rạ Vườn quê thắm mượt ngát bờ hoa Ngẩn ngơ hôm ấy hương thềm cũ Rơi rớt chiều nao vạt nắng thừa Đây khói lam dâng hồn mái lá Người về mỏi gót viễn du chưa. Lê Mỹ Hoàn (họa thơ ts CBG) |
NGƯỜI SƯƠNG PHỤ Ẵm con vời vợi mắt dưng sầu Mây trắng mịt mù biết hỏi đâu Ngày tháng mỏi mòn phai sắc đá Ngàn năm trông ngóng nặng niềm đau Hỡi người sương phụ bao thu trước Kìa bóng chinh phu vạn kỷ sau Truyền tụng còn ghi trong sử sách Vẳng nghe dồn vó ngựa buông câu. Lê Mỹ Hoàn (họa thơ ts CH) BẾN THỜI GIAN Mênh mông lặng lẽ ánh trăng trôi In bóng thời gian ở cuối trời Êm ả mây bay về khắp chốn Lao xao gió cuốn thoảng muôn nơi Qua rồi ảo ảnh hương xưa cũ Còn đó phong trần áo tả tơi Sương xuống ngàn thu như bước chậm Chờ câu hẹn ước chẳng xa người. Lê Mỹ Hoàn (họa thơ ts ST) ĐỒNG THƠM CUỐNG RẠ Con đê thẳng tắp một thời qua Cánh trắng cò bay nhạt phía xa Đồng lúa chín vàng thơm cuống rạ Vườn quê thắm mượt ngát bờ hoa Ngẩn ngơ hôm ấy hương thềm cũ Rơi rớt chiều nao vạt nắng thừa Đây khói lam dâng hồn mái lá Người về mỏi gót viễn du chưa. Lê Mỹ Hoàn (họa thơ ts CBG) BIỂN VÀ EM Hôm qua đứng mãi ở bên bờ Rặng liễu buông cành chuốt óng tơ Gió biển thầm thì nơi vắng lạnh Lòng em chìm đắm chốn xa mờ Ngày xưa áo trận lừng muôn thuở Đến tận ngàn xanh vọng sử thơ Triền sóng ru tình yêu thắm thiết Trùng dương say giấc ngủ ai mơ. Lê Mỹ Hoàn (họa thơ ts CV) THU VÀNG CUỐI NGÕ Lắng nghe tiêu sáo giữa trời cao Hồn những bâng khuâng lạc nẻo nao Quàng chiếc khăn san lòng rạo rực Với chùm lá đỏ dạ xôn xao Heo may nhám chút làn da mới Nắng hạ rơi nhanh tóc thuở nào Ai đó hỏi thăm nơi cuối ngõ Vàng thu đã vội bước chân vào. Lê Mỹ Hoàn (họa thơ ts CBG) |
ĐỪNG GIẤU MÙA XUÂN CỦA EM Sắp hết mùa đông rồi mà cũng nghe trong lòng còn hơi chớm lạnh. Ấy thế mà những nụ hoa trên cành còn loay hoay hơn thì phải, còn chờ đợi hơn cả cõi lòng băng giá. Hình như ngoài trời đang ấm hơn, những nụ hoa không đến nỗi chí chóe như những đàn chim đang dành nhau mùa Xuân, nhưng bỗng chốc âm thầm ở đâu trổ sẵn đầy cành, như cùng nhau chen chúc đứng đợi từ mùa đông. Em đang dành giựt mùa Xuân cùng bao chim muông đang đua hót, cùng những nụ hoa tưng bừng đua nở. Em đang dành giựt ước vọng cùng với thế gian đang chuyển động âm thầm, em đang dành giựt tình yêu dấu từ tận đáy lòng ai đấy trong mùa xuân, cứ tưởng tượng ra như thế để thấy cõi lòng tươi mát, chim, hoa và em và mùa Xuân bất tận. Em giấu tình yêu ở đâu, trong mắt những vì sao, có tiếng đàn văng vẳng khuya khoắt, em mở hộc bàn trên đầu, trang sách, ôi thú vị quá, em vừa từ từ mở mắt dậy mặt trời đã chiếu buổi sớm mai qua chiều khung cửa, nắng mùa Xuân lại về, và anh nữa, mùa xuân về trong giấc mơ. Em chạy theo mùa xuân xa hơn mé trên đồi, anh có nghe tiếng suối róc rách không và nắng như chim bay ở đâu về đậu khắp trên cành, nắng trải trên những nụ hoa tràn xuống những bãi cỏ chớm xanh làm tan đi những làn sương mỏng làm ướt bước chân em. Nắng reo lên mùa xuân tự trong đáy hồn, xuân đến xuân đến với những nụ hoa đào chớm hồng hồng với những con bướm như hình đang oằn oại trở mình ra khỏi kén để đuổi kịp theo những bông hoa vừa chớm nở. Chúng đã hẹn nhau mùa xuân lại về để nẩy nụ đơm hoa và kết trái, rồi những con bướm đã rong chơi hết cả vườn xuân bát ngát chúng rủ nhau tìm đậu trên những bức tường hoa trải những đôi cánh đủ màu sắc trong thiên nhiên rực rỡ. Ôi! mùa Xuân của nhân loại, của ước mơ. Anh nhé! đừng giấu đi mùa Xuân của em… Lê Mỹ Hoàn 2/2021 |
Trang tác giả Lê Mỹ Hoàn trên website VB VĐNHK![]() Vui lòng bấm vào đây |