Nhớ Ngô Văn Thọ GS Nguyễn Lý-Tưởng (Viết để tưởng nhớ anh Ngô Văn Thọ, cựu tù nhân chính trị trại Hà Tây, tỉnh Hà Sơn Bình (Bắc VN), qua đời 02 tháng 10/2008 tại TP Garden Grove, California.) Tôi kêu lên “Chú Mười!” khi được tin anh mất! Trại Hà Tây: vùng đất ngục tù! Mấy năm trời: đói rách, xác xơ Cùng bè bạn Mỹ Phước Tây, Nam Bộ. (1) Mùa Xuân Bảy Tám (1978): Năm Mậu Ngọ, Hai trăm người: cán bộ, sĩ quan, Từ Mỹ Tho, Gò Công…đã đầu hàng Sau ngày Miền Nam sụp đổ! Bao nhiêu người đã chết vì đói khổ, Vì gông cùm, đày ải, xa quê hương… Là võ sư điều khiển một võ đường, Nay lại bị còng tay, tra tấn… Đấng anh hùng mang bao nhiêu uất hận! Ôi ngày xưa! Anh ngang dọc trên võ đài, Nay thất thế trong cô đơn, buồn tủi! Bị biệt giam một mình trong phòng tối! Nghe tứ chi xương cốt rã rời! Trên da thịt những vết bầm dính máu. Đau đớn lắm: toàn thân anh rúng động! Trời miền Bắc lạnh như dao cắt thịt, Những đêm Đông da diết tình người! Kết nghĩa anh em, chia xẻ ngọt bùi, Cùng tâm sự cuộc đời tuổi trẻ. Anh còn vợ, còn con, còn em, còn mẹ, Mười mẫu vườn hoa trái ở miền quê. Bị cướp đoạt đem chia cho lũ giặc! Chuyện tương lai! anh cho là huyền hoặc! Nói đến ngày về: anh chỉ lắc đầu! Bên kia núi: mặt trời xuống mau, Bao làng xóm chìm sâu trong bóng tối! Khuyến khích anh, tôi tìm lời an ủi: Hãy tin vào vận hội ngày mai! Cuộc đời: bỉ cực thới lai! Hết Đông qua, rồi Xuân lại đến! Một hôm, tôi rời Hà Tây đi Hà Nội, Nơi kiên giam: buồng tối Hỏa Lò! Nửa năm trời khai báo chuyện xưa… Nhưng quả đất tròn, Mình lại gặp nhau mà không hẹn! Tôi trở về Hà Tây khi Tết đến! Anh bây giờ đã khác hơn xưa… Tiếp tế, thăm nuôi, dồn dập đến Tin tức gia đình: chờ đợi bao năm… Năm Nhâm Tuất (1982) anh ra khỏi trại, Về Sài Gòn, anh lại vượt biên… Hai mươi năm vất vả kiếm tiền, Quyết xây lại tình duyên dang dở… Chuyến về quê, tấm lòng rộng mở… Gặp lại người xưa, con cháu sum vầy! Ai ngờ một cuộc chia tay, Anh mang trọng bệnh đêm ngày thuốc thang! Nghe tin anh mất: bàng hoàng trong dạ, Bạn bè anh: mỗi người một ngã Chẳng có ai để tiễn đưa anh! Mấy bài thơ, vài tập truyện, bức tranh… Anh để lại cho đời sau thưởng lãm… Ôi! Hồi kết cuộc sao mà bi thảm!” Sống cô đơn và chết cũng cô đơn! Tôi xin đốt lên một nén hương Để tưởng nhớ người anh em kết nghĩa! Westminster, 22/11/2010 Triệu Dương NLT Vài dòng về Ngô Văn Thọ: Sinh năm Giáp Thân 1944, trong một gia đình có truyền thống võ nghệ. Ông ngoại là người Thiên Địa Hội từ bên Tàu qua, rất giỏi võ nghệ nhưng sống mai danh ẩn tích, lập nghiệp ở Mỹ Tho. Ông Nội cũng là người giỏi võ nghệ, hai bên kết tình bạn bè và gả con cho nhau. Cha mẹ có mười mẫu vườn cây ăn trái, cuộc sống vật chất đầy đủ. Khoảng 1961-1962, Ngô Văn Thọ lên Sài Gòn học Trung học và tìm thầy học võ Thiếu Lâm. Khoảng 1965, sau khi trở thành võ sư, anh mở võ đường dạy võ Thiếu Lâm tại Mỹ Tho, có hàng ngàn võ sinh (khoảng 1965-1975). Anh giúp Đại Tá Phúc, Tỉnh Trưởng Định Tường bằng cách cho anh em võ sinh cộng tác với Cảnh Sát chìm, lo giữ gìn an ninh trật tự mỗi khi có cuộc tập họp dân chúng trong tỉnh sinh hoạt chính trị, văn nghệ,v.v… Sau ngày 30/4/1975, anh bị Việt Cộng đến xét nhà, tịch thu tài sản, vu cho anh là thành phần du đảng vì xét trong người anh có thẻ võ sư do Tổng Hội Võ Thuật Việt Nam Cộng Hoà cấp. Anh bị tra tấn chết đi sống lại, mục đích phế võ công của anh. Sau đó, anh bị biệt giam tại trại Mỹ Phước Tây (Cai Lậy, Định Tường). Năm 1977, anh bị đưa ra giam tại trại tù cải tạo Hà Tây (tỉnh Hà Sơn Bình, Miền bắc VN) cùng với 200 sĩ quan, cán bộ, viên chức VNCH thuộc các tỉnh Gò Công, My Tho, Bến Tre…Sức khoẻ anh sa sút trầm trọng. Năm 1979, 1980, tù nhân gốc miền Nam đang bị giam giữ ở miền Bắc được nhận tiếp tế và thăm nuôi của gia đình. Nhờ đó, Ngô Văn Thọ và anh em trại tù Hà Tây thoát khỏi cảnh chết chóc do thiếu ăn và thiếu thuốc men. Sức khoẻ của anh em dần dần bình phục. Là một võ sư, nhưng Ngô Văn Thọ cũng là con người yêu văn chương, văn nghệ: anh biết ngâm thơ và cũng sáng tác thơ (một cách lén lút). Anh được đưa từ đội Nông Nghiệp qua đội Văn Nghệ và cuối cùng được tăng cường cho đội Nhà Bếp, lo vận chuyển thức ăn, nước uống cho các đội, các buồng. Sau gần 05 năm tù, năm 1982, anh được tha về. Nhưng khi về đến Sài Gòn, anh tìm đường trốn lên vùng Gia Kiệm và từ đó, anh được giới thiệu với chủ tàu chuyên tổ chức vượt biên. Anh được chủ tàu trao cho công tác bảo vệ tổ lái tàu và giữ an ninh trật tự trên tàu. Khoảng 1982-83, anh vượt biên qua Mỹ, sống ở miền Đông, sau đó về Nam Cali. Anh đã từng viết truyện, làm thơ và hoạt động trong Hội Cưụ Tù Nhân Chính Trị cùng với các anh Đào Văn Bình, Nguyễn Vạn Hùng…ở Nam và Bắc Cali. Anh cũng cộng tác với các báo Thời Luận (ở Los Angeles) và một vài tờ báo khác ở Cali và miền Đông. Khi có tiền, anh cũng tìm cách giúp đỡ anh em còn kẹt lại ở quê nhà. Khoảng 2004, anh bị ung thư gan, đã từng vào bệnh viện nhiều lần. Anh được nghỉ việc và được trợ cấp xã hội (SSI). Khoảng đầu tháng 8/2008, có người con gái ở Hoà Lan qua thăm, anh đi theo người con gái và không trở về nhà trọ nữa. Từ đó, bạn bè không còn liên lạc được với anh và không biết anh ở đâu. Mới đây, có người lấy ngày tháng năm sinh của anh hỏi tin tức anh (qua internet) và được trả lời : Ngô Văn Thọ đã chết ngày 02 tháng 10 năm 2008 tại TP Garden Grove, California. Không biết anh đã được an táng như thế nào” Hy vọng con gái anh là người biết rõ các tin tức về anh. Hiện nay bạn bè của anh, không một người nào biết được kết thúc cuộc đời anh như thế nào” Anh luôn sống trong cô đơn và kết túc cuộc đời cũng trong cô đơn, bi thảm! Với tư cách là người bạn tù và là người anh em kết nghĩa với Ngô Văn Thọ, tôi viết vài dòng tưởng nhớ anh và cũng để thông báo cho bạn bè biết. Xin cầu nguyện cho anh Ngô Văn Thọ (cựu tù nhân chính trị dưới chế độ CSVN tại trại Hà tây và Mỹ Phước Tây). GS Nguyễn Lý-Tưởng Cưụ Tù Nhân Chính Trị |