
Tiểu sử Tên thật: Đinh thị Quỳnh Mai Rời Sài Gòn 2-1985 Viết văn, làm thơ 1992 Về hưu 2017 |
Áo Vàng ![]() Về ngang bến cũ Nhớ chuyện ngày xưa Bên dòng sông nhỏ Thảm cỏ trăng vàng Bên khung cửa nhỏ Bướm trắng hoa vàng Chia tay vội vàng Dư âm còn lại Hoa vàng còn đó Áo vàng nay đâu? Sao Khuê |

Các tác phẩm Văn Xuôi của tác giả Sao Khuê: 1. Bắc Ninh- Quê Hương Quan Họ- Sao Khuê 2. Nhỏ Ơi 3. Mùa Xuân Lên Núi 4. SXH 002 5. Ice Wine,Đặc Sản Canada 6. Pha loãng cồn và chất sát trùng trong nhà để diệt khuẩn 7. Nỗi Lòng Tháng Tư… 8.Mùa Xuân Tản Mạn Về Say 9. Xả- Sao Khuê |
Trang thơ của thi sĩ Sao Khuê |


Hồng Vân diễn ngâm các thi phẩm sau đây của Sao Khuê. Kính mời quý Văn hữu và độc giả nhấn vào các mũi tên để thưởng thức
Giọt Buồn- Sao Khuê
Quỳnh Hoa- Thơ Sao Khuê
Không có Anh- Sao Khuê
Nhờ – Sao Khuê
Hương Bưởi- Sao Khuê
Đợi- Sao Khuê
Đến Thăm- Sao Khuê
Mộng Với Hoa- Sao Khuê
Chia Tay- Sao Khuê
Khôn Khuây- Sao Khuê
Hành Phương Bắc- Sao Khuê
Khối Tình Trương Chi- Sao Khuê
Tuyết Rơi![]() Tuyết rơi thì mặc tuyết rơi Ngồi bên cửa sổ, ngắm thôi, ấm lòng Mênh mông tuyết trắng mênh mông Cành khô trĩu tuyết chùm bông trắng oà Thương cho những kẻ không nhà Đói ăn, thiếu mặc thật là trầm luân Cầu cho người bớt phong trần Có ăn có mặc bớt phần gian nan Sao Khuê |
Người Tình Mỗi tối, trước khi ngủ Mỗi sáng vừa thức dậy Nằm trên giường Ta ôm ấp Em Người tình Khuôn mặt chữ điền, Thật hiền. Em nhỏ bé Mà thông minh đáo để Em lặng thinh Mà kiến thức bao la Em mang tin bạn từ xa Đến với ta… Em còn biết nói, biết hỏi, Biết trả lời Điều người ta mong mỏi… Nhiều chuyện nay, xưa Chuyện nắng chuyện mưa Chuyện trưa chuyện tối Chính trị rối bời Thơ văn, âm nhạc Tin tức nóng hổi Sao cái gì em cũng rành Cái gì em cũng biết… Nên Xuân sang hoa nở Nắng hè rự rỡ Đông qua tuyết đổ Tình thu bồi hồi… Bốn mùa em vẫn cùng ta Chia sẻ mặn mà Ân cần niềm nở Khiến ta không nỡ Rời em! I Pad! Sao Khuê |

Hương Xưa Bao giờ mới thấy lại hương xưa Của những mùa đông, tối giao thừa Bếp lửa, quây quần, canh nồi bánh Rồi chợt ngủ quên, xấu hổ chưa? Mồng một, đầu năm mẹ khẽ lay: Quần áo mới này, mau dậy thay Đánh răng rửa mặt đi mừng tuổi Và nhớ thật ngoan ngày hôm nay! Sượng sùng áo mới, vào lại ra Quần mới nên nào dám lê la Mừng tuổi ông bà, cô chú bác Xong rồi còn đến họ hàng xa… Naỳ bao giấy đỏ, tiền còn mới Này bánh mứt kẹo, mời nhau xơi Ui dào! Lắm thế, ê hề quá Mới chỉ nhìn qua đã ngán rồi. Buổi tối đầu xuân bầy bàn ra Này cờ cá ngựa, mẹ, con, cha Xúc xắc đổ rền hai ba chiếc Chạy lẹ về chuồng, thắng rồi nha! Bên này tam cúc cũng đang la: Tứ tử trình làng đã về ta Nhưng mà- ai gọi cái đây nhỉ, Gọi mội, gọi hai hay gọi ba? Làm gì còn cái mà vội la Ngũ tử trình làng, cái về ta! Kế đó là ba: tướng, sĩ, tượng Thôi rồi! xe, pháo, mã ra ma! Ôi chao! Sao lại ầm ĩ thế Máu mê cờ bạc thật đáng chê Làm ơn ngưng lại và đi ngủ Để sáng mồng hai ta về quê! Đã hết mồng hai nay mồng ba Cỗ bàn lại dọn lại bầy ra Ông bà sắm sửa khăn cùng áo, Lạy trước ban thờ với mẹ cha …Thoáng cái thời gian đã vụt qua Giờ đây xa lắm bóng quê nhà Giao thừa đất khách! ôi thương quá! Thịt cá ê hề! Hương cũ xa! Sao Khuê |
Lá Mùa Thu Lá rơi, gió thổi về đâu Từng lớp vàng rơi đọng lớp sầu Trời còn phong ba xua lá dậy Người còn chôn lá xuống vực sâu Lá rụng về đâu Gió thổi về đâu Ta đi nhặt lá nguyện cầu Xanh vàng đỏ tím gợi màu thu xưa Lá sắp rụng chưa Lá đã rụng chưa Chiều thu đã tắt, phủ sương mù Ta ngồi đếm lá đọc thơ gọi hồn Lá ơi! Về chốn xa xăm Rồi đây: Tuyết phủ lá âm thầm … Những tầng lá rụng bao thu trước Nay cũng vào chung một chỗ nằm* Lá còn lạnh không Có nhớ không Lá nào ghi sử * Lá nào xe duyên * Mày chau tố nữ Xôn xao cùng huyền Lá nào lạc nẻo động tiên Lá nào réo rắt ngọc tuyền bình minh Lá thư dưới nến lung linh Ngỡ như tóc rối vướng bên mình Khiến chị Hằng Nga thèm ân ái Mà sao chú Cuội chẳng tỏ tình Sao Khuê * Lá rụng mùa thu được gom vào một chỗ rồi đem về làm phân bón * Nguyễn Trãi dùng mỡ viết vào lá “ Lê Lợi vi quân Nguyễn Trãi vi thần” cho kiến ăn, giả thành câu sấm cho dân theo phò Lê Lợi diệt được quân nhà Minh. * Cung nữ trong cung cấm thả lá theo suối mà nên duyên * Con mắt lá răm, lông mày lá liễu chỉ người đẹp * Lá đào rơi rắc lối thiên thai … Thơ Tản Đà |
Trường Dược Qua phim thăm lại trường xưa Kỷ niệm bừng lên như nước ùa Rạt rào cảm xúc thương ngày cũ Những buổi đến trường, nắng hay mưa Thênh thang cửa mở đón ta vào Vườn dược còn đây lá rì rào Vàng xưa cũ kỹ phòng hành chánh Tượng Galien cũng vẫn thuở nào Một chút ngỡ ngàng của đổi thay Toà nhà chính cũ của những ngày Ghi ghi chép chép lời thầy giảng Chồng cours năm cũ, gió đã bay Nhà cũ sập rồi nay thành sân Cỏ xanh xanh mướt, trái banh lần Kế bên cũng là sân bóng rồ Thể dục thể thao nở rần rần Thênh thang giảng đường lớn cuối sân Lầu cao ngói đỏ, nhớ những lần Đến sớm, tập bày ra: giành chỗ Phái nữ ngồi quanh, chớ đến gần. Đầu dãy nhà to, giảng đường con Cộp cộp, thầy Tiếng, giầy rất dòn Bàn chân ai trắng mà thon thả Nguyễn Hạc Hương Thư, gót còn son Phật sống thầy Trang rất hiền từ Từ bi thầy Tạo giống thầy tu Oai phong lừng lững gương Trưng Triệu Ai đó? Cô Lâu, chớ cười trừ Bồi hồi nhìn lại cảnh ngày xưa Ôi chao! Thương mấy, nhớ sao vừa Giờ đây kỷ niệm lưu ký ức Bèo dạt máy trôi, đời gió mưa Sao Khuê |
Nhờ Em nhờ gió thì thầm Lời em nhớ anh…. Em nhờ mây, Đi dạo cùng với anh…. Và kìa nắng! hãy quấn quít bước chân anh… Những con chim hoàng anh kia nữa Hãy cất lên bài ca buổi sáng để mừng anh! Riêng ly cà phê được quyền hôn nhẹ môi anh, Còn những dòng chữ của tờ báo buổi sáng Hãy nhìn anh để… Anh không nhìn thấy ai khác Mà anh chỉ nhìn thấy em Giữa hai hàng chữ Đang mỉm cươì Đưa tay Vuốt làn tóc rối Bẽn lẽn thì tthầm Em… em… Sao Khuê |
Valentine, Thích Tặng Chậu Bông Có tặng thì tăng chậu bông Đừng cho bó hồng mất công thay nước Chậu bông đem ra trồng Vườn ta rực rỡ hồng Cúc, mai và vạn thọ Đỡ đi mua, mất công Hàng năm mừng xuân mới Cúc đại đoá vàng tươi Mua một hay hai chậu Hoa nở đẹp như cười Rồi khi mùa hè tới Đem ra vườn vun xới Đất tốt lớn như thổi Thu sang chúm chín nụ Hai trăm đóa hoa thôi Thích quá đi, bạn ơi Sao Khuê |
Sóng Sóng đến từ đâu, đi về đâu Gợn sóng có khi vỡ từ đầu Có khi gom lại thành lượn sóng Nhấp nhô lên xuống, sóng trôi mau … Vừa mới nổi lên lại vỡ tan Lại hòa sóng khác, lại xếp hàng Có khi ghé bến, khi xuôi, ngược Hỏi sóng nào đi tới cuối hang? Hỏi có sóng nào đến biển sâu Và gợn nào là sóng khởi đầu Có bao nhiêu sóng, không đếm xuể Cho dù đã cố đếm thật lâu! Những hôm lặng gió, sóng ở đâu Khi gió thổi to, sóng bạc đầu Mà sóng từ ai, ai sinh sóng Sóng đến từ đâu, rồi về đâu? Mây, mưa, nước, gió, sông, hồ, biển Thác, ghềnh, suối, lạch … trôi biền biệt Sóng đến từ đâu, sóng về đâu Luân hồi của nước, thứ gì đầu? Mẹ gà với trứng, cái nào sau Hạt giống – cây to, cái khởi đầu Người sinh nhiều thế, từ đâu đến Khi chết đi rồi, người về đâu? Chẳng có đầu tiên, chẳng có sau Vòng tròn khép kín, chẳng nốt đầu Trùng trùng duyên khởi, soi vạn vật Chẳng đến từ đâu, chẳng về đâu … Thiên nhiên sinh thế là như thế Vũ trụ như là “as it is” Lão bệnh tử sinh là như thế Tám khổ theo nhau tạo thảm sầu! Sao Khuê Canada |
Lá Thu Lá thu từng chiếc cuốn về đâu Từng lớp vàng rơi đọng lớp sầu Gió ơi! Hãy ngừng tung lá dậy Đừng để vàng rơi đáy vực sâu Lá rụng về đâu… Lá rụng về đâu… Chuông chiều đổ tiếng nguyện cầu Còn đâu tố nữ gieo cầu năm xưa Lá đã vàng chưa… Đã rụng chưa… Nắng thu đã tắt phủ sương mờ Liêu trai liễu rũ đứng ru gọi hồn… Ta đi trong nắng hoàng hôn Lượm từng chiếc lá Lối mòn thu xưa… Sao Khuê |
Tâm thư người lính trận Một mai bỏ mạng sa trường Hòm , xin đóng kín lên đường về quê Huy chương cài ngực phủ phê Mẹ ơi, việc tốt, lời thề đã xong Cha ơi, xin chớ đau lòng Từ nay cha khỏi đèo bồng con hư Em ơi, học tập thật cừ Xe anh, em giữ , từ giờ thuộc em Chị ơi , xin chớ ưu phiền Em chị, chiều xuống triền miên giấc nồng Tổ quốc ơi, chớ vấn vương Thân tôi, lính chiến tử thương lẽ thường … Vô danh – Sao Khuê chuyển dịch |

Không có anh Mùa xuân không có anh Lá vẫn xanh Chim vẫn hót trên cành Nhưng em nghe lành lạnh Như thể mùa đông Vẫn còn đâu đó…. Mùa hạ không có anh Hoa impatient Không còn kiên nhẫn Đã nở đầy bông Những đóa hoa hồng Tỏa hương thơm ngát Mà em nghe như mất mát Một chút gì… Mùa thu không có anh Thung lũng buồn ngơ ngác Đón những chiếc lá vàng Hoa thược dược hé nụ Nhớ mùa thu cũ Có anh… Mùa đông không có anh Trời rất lạnh Nhìn qua cửa sổ Chỉ thấy trắng xóa Màu sương Màu tuyết Hồn vỡ ra Từng mành Sao quá mong manh… 1-2008 Sao Khuê |
Khôn khuây Ngày xưa ngày xưa Khi còn con gái Trót yêu một người Thương nhớ đầy vơi Rồi thuyền ra khơi Không cùng một lối Tình chưa kịp ngỏ Tình chẳng một lời Sao cả một đời Nhớ quá một người Tình ơi! Tình ơi ! Tâm sự vơi đầy Của người con gái Chẳng được xum vầy Thương nhớ khôn khuây. Sao Khuê |

Lời Chúc Đầu Năm Xin gửi TÌNH YÊU đến từng nhà Chan hoà chiều sớm khúc hoan ca Con trẻ ê a vần sớm tối Ông bà, cha mẹ lòng nở hoa Xin gửi TÌNH YÊU đến từng người Tâm hoa thơm ngát dẫu đơn côi Bác ái, Từ bi lòng rộng mở Hàm tiếu sen hồng mãi đơm môi. Sao Khuê 2-2-2022 |
Thu Muộn Thu đến hàng năm đầu tháng mười Năm nay sao chửa thấy, thu ơi? Thời thời, tiết tiết sao kỳ lạ Không mưa, chẳng nắng cứ ui ui Lá muốn thắm mầu: đủ nắng, mưa Lạnh sao cho thấm, nắng cho vừa Nay trời chẳng lạnh, không thèm nóng Cây cỏ khô cằn, thật khó ưa…. Chưa kịp đổi mầu lá đã khô Một cơn gió nhẹ, phủ mặt hồ Thôi nhé, năm nay, thu đi vắng Để lá năm nay sớm xuống mồ Hàng năm thu đến, thường rong chơi Ngắm lá muôn mầu khắp nơi nơi Vào rừng, xuống suối, bên triền núi Miệng suýt xoa kêu “ đẹp quá trời” Năm nay thời tiết rõ kỳ khôi Nắng-mưa, nóng- lạnh cùng đi chơi Còn lại một mình nên lá úa Xỉn vàng, ố ố, lá tả tơi Cuối tháng mười rồi, sắp hết thu Được ngày nắng ló, đuổi sương mù Tình cờ đi lạc: ô! đẹp quá Đường phố thay mầu, thu hả thu? Rả rích tuần rồi mưa cả đêm Lại thêm lạnh giá đến bên thềm Cây cối vội vàng đan áo ấm Vàng, cam, đỏ, tím, mầu phủ lên”…. Đã tính hôm sau lên núi chơi Ai dè mưa suốt cả ngày trời Ơ hay, lạ nhỉ, thời với tiết Nắng dấu đâu rồi, vẫn trêu ngươi .. Ai làm thời tiết đổi thay Để thu đến muộn, chậm thay áo mầu 30 tháng 10 năm 2021 Sao Khuê |
Mộng với hoa Từ lúc đôi mươi anh gặp em Nhưng em còn mải sách với đèn Đâu dám tỏ tình e hương vị Làm bận lòng em lúc mới quen Đôi khi có dịp gặp giữa đường Chỉ dám nhìn thôi, ngát yêu thương Anh vẫn cừ hằng ôm hy vọng Mai này duyên nợ kết tơ vương Anh ước cùng em một kiếp này Thêm ngàn sau nữa tay nắm tay Ta sẽ cùng nhau hòa mộng tưởng Của ngày mai và của hôm nay Nhưng rồi một sáng thuyền ra khơi Ô hay ! sao chẳng thấy em cười Anh đã theo em toan giữ lại Nhưng rồi anh lại chẳng hở môi! Anh vẫn nhớ hoài đôi mắt em Ôi chao, anh nhớ quá hàng đêm Nhớ những ngày tàn sương khói phủ Quyền quyện chiều lên nhạt dáng xiêm Bên khung cửa sổ em tỳ tay Đôi khi còn nhíu cặp chân mày Cong như vòng nguyệt trên vầng trán Khiến lời chưa tỏ đã vụt bay. Em ơi! Em có thấu nỗi niềm Vì em kín cổng chốn thâm nghiêm Em chẳng bao giờ nghe anh nói Trăm ngàn lần: ‘anh rất yêu em’ Thương thay em đã bước lạc đường Xốn xang trong dạ anh tiếc thương Tiếc thương rơi xuống ngàn giọt lệ Quyện lại lòng anh nỗi vấn vương Hai đứa chúng mình nay rất xa Nếu em dạo bước dưới trăng ngà Thì hãy nhớ rằng trần gian có Có ta một thuở, mộng với hoa. Sao Khuê |