Tác phẩm HẠ và NHỮNG CƠN MƯA


                               MƯA ĐÊM
                  Hoa Đô mưa tầm tã
                    Một góc trời trắng xóa
                    Sấm sét nổ xa xa
                    Vạn vật bóng nhạt nhòa.
                              Đêm về khuya vắng lặng
                              Không một bóng người qua
                              Đứng tựa bên song cửa
                              Đếm từng giọt mưa sa.
                    Mưa rơi trên phố vắng
                    Mưa rớt trên mái nhà
                    Trông mưa đêm xứ lạ
                    Nhớ mưa ở quê nhà.
                              Lòng lữ khách xót xa
                              Ray rứt nỗi nhớ nhà
                              Bâng khuâng buồn nhớ nước
                              Cách trở mấy sơn hà.   
                            
                                               Hoa Đô, Một đêm mưa.
                                               Lão Mã Sơn
                                   
                                                         
TÌNH YÊU MÙA HẠ
 
                        Hôm nay rả rích suốt ngày
                        Trời mưa bong bóng lên đầy vũng hoa
                        Âm thầm từng chiếc nở ra
                        Như bao bướm mộng ngày qua mơ màng
                        Bồng bềnh những giọt mưa sang
                        Đợi anh bong bóng nhẹ nhàng nổi trôi
                        Đợi anh lòng những bồi hồi
                        Sợ hoa bong bóng vỡ trôi giữa dòng
                        Sợ trời lỡ nổi cơn dông
                        Người không qua lại làm bong bóng chờ
                        Tình yêu hoa nở mùa mưa
                        Trời mưa ướt tóc hay mưa trong lòng
                        Bởi anh mùa Hạ mênh mông
                        Lúc mưa lúc nắng em mong ngóng chờ
                        Để anh đừng có hững hờ         
                        Để em, bướm mộng ngủ bờ vai anh
                                    Lê Mỹ Hoàn
Sầu Ly Quốc
(Cánh hoa thời loạn sầu ly quốc
Trở giấc mong ngày phục cố hương)
***
Lìa quê lưu lạc nơi này
Ngậm ngùi cố quốc đêm ngày sầu tơi
Đắng cay uất nghẹn sao nguôi
Bao người dìm xác tiếc lời oán không?
Tương lai tuổi trẻ diệt vong
Nhân quyền chà đạp còn mong chi về
Tự do đàn áp nặng nề
Mong người yêu nước thương về cố hương
Bạch Đằng lẫm liệt còn vương
Hào hùng một thuở lên đường kiếm cung
An nguy giữ vững toàn vùng
Quốc dân thạnh trị khắp vùng vui chơi
Rạng danh anh dũng của thời
Việt Nam Quân Lực một đời thơm hương
Xứ người dù tóc điểm sương
Bất khuất ngạo nghễ tiễn buồn thiên thâu
Dựng lại Việt Nam loang sầu
Bước chân Hậu Duệ chẳng lâu đi đầu.
Kim Oanh
04/2020
Hè ơi 
Ve sầu nức nở kêu vang
Ngoài sân bướm lượn ong vờn nhụy hoa
Gió lùa qua cửa song thưa
Vội hôn lên mái tóc thề ngủ say
Hè về phượng nở đầy cây
Như màu má đỏ hây hây thẹn thùng
Làm cho say đắm thi nhân
Bao năm da diết trong lòng còn thương
Nắng vàng rực rỡ bốn phương
Vui cùng cát biển mây ngàn núi xanh
Diều bay muôn sắc trên không
Như đang nhảy múa cười cùng người chơi
Dòng sông thay áo nắng trời
Thướt tha như lụa theo đời nhẹ trôi
Trăng tròn mùa hạ sáng ngời
Lung linh như nắng vàng rơi đêm về
Hè sang nhắc tuổi học trò
Chuyền tay lưu bút nhỏ to tạ từ
Bao nhiêu kỷ niệm vội ghi
Làm hành trang gởi người đi vội vàng
Hè ơi sao cứ vương mang
Ve sầu hoa phượng mà man mác buồn
 
                 Dương Việt-Chỉnh                  
 July 2, 2020
  NHỚ HÈ QUÊ NGOẠI

Trên gác trọ , những ngày Hè đất khách
Nhìn nắng Hè như lửa đổ ngoài xa
Bổng nhớ Hè năm xưa ở quê nhà
Hè quê  tôi nóng hơn Hè xứ lạ.
 
Đàn công cấy trên đầu, che nón lá
Anh cầm cày cởi áo quấn quanh đầu
Bên kia đường trên thửa ruộng sâu
Bầy trâu ngâm mình trong bùn tránh nắng
 
Trên lưng đàn trâu, một bầy cò trắng
Chờ cho nước trong, kiếm cá đỡ lòng
Bà ngoại tôi, cụ già không chịu nóng
Phe phẩy liền tay chiếc quạt mo cau.
 
Hè quê tôi,  sau bao năm xa cách
Mỗi lần nhớ lại, lòng  thấy nao nao
Nay nhìn mùa Hè về trên đất khách.
Chợt nghe lòng thương nhớ Ngoại biết bao !
 
                                        Trần Gò Công/Lão Mã Sơn
Sầu Lưu Vong Cuối Đời
 
(Gương soi bạc mái đầu ly quốc
Khắc khoải buồn đau vọng cố hương…)
 
Gương soi bạc phếch mái đầu
Tâm soi thăm thẳm càng đau đớn sầu…
Ngày tàn lụn đến canh thâu
Thương sao non nước dãi dầu gió sương
Từ…ta cất bước ly hương
Lòng lưu luyến  mãi vấn vương một thời…
Như chưa ra khỏi cuộc chơi
Giày shaut còn ngỡ giẫm nơi bốn vùng
Chiến trường anh nợ kiếm cung
Hậu phương em…bóng oai hùng tim vương
Anh vì Tổ Quốc Quê Hương
Hiềm chi rừng núi giá sương não nề
Bây giờ vọng tưởng thương về
Nước nhà tan tác…mình hề!- Lưu vong…
Chén buồn…anh chuốc cạn không?
Giọt buồn…em trút nhưng lòng khôn nguôi!
Quê Cha Đất Mẹ tả tơi
Lệ đong tràn lệ chưa vơi sầu này…
                         Thanh Song Kim Phú
                                            CA 24/04/2020
 MÀU TÍM
Màu tím dịu dàng đến từ đâu nhỉ,
Mà áo tôi đã tím cả mấy mùa,
Giữa hai màu xanh đỏ kết hợp ra,
Thành màu tím cho nhân gian thổn thức.
 
Màu tím đẹp giữa bộn bề cuộc sống,
Chốn cao sang hay dân dã nhà quê,
Ai đã đem màu tím gởi vào thơ ?
Ai đã làm buổi chiều hòang hôn tím ?
 
Lục Bình trôi sông dập dềnh theo sóng,
Hoa lục bình buồn tím một dòng sông,
Hoa Oải Hương nở bát ngát cánh đồng,
Chân mây cuối trời ngập màu hoa tím.
 
Những loài hoa làm sao tôi kể hết,
Nở làm chi sắc tím đến nao lòng,
Bất ngờ gặp chân bước đi không đành,
Hồn tôi đó xin cùng hoa ở lại.
 
Màu tím thủy chung một tình thân ái,
Màu tím bí ẩn như trái tim yêu,
Màu tím lãng mạn gợi nhớ thương nhiều,
Màu tím buồn khi dỗi hờn thất vọng.
 
Màu mực tím được học trò ưa chuộng,
Đến lớp với bình mực tím thân thương,
Nắn nót ngồi viết từng chữ trang nghiêm,
Màu mực tím đổ loang trên sách vở.
 
Màu tím đã vào đời tôi như thế,
Màu tím học trò dù đã xa xôi,
Chưa biết yêu mà tôi đã yêu rồi,
Yêu màu tím thời bắt đầu đi học.
 
Màu tím mộng mơ cho tôi biết khóc,
Thấy lòng mình cũng tím biết bao nhiêu,
Màu tím sẽ theo tôi cả cuộc đời,
Như vết mực loang một thời thơ dại.
 
Nguyễn Thị Thanh Dương
( July 05- 2020)
Ca khúc:  Hạ Buồn
Thơ:  phamphanlang
Nhạc:  Vĩnh Điện.
Hòa âm:  Quang Đạt
Ca sĩ:  Bảo Yến
HẠ BUỒN (Thơ PhamPhanLang. Nhạc Vĩnh Điện) Ca sĩ Bảo Yến
https://www.youtube.com/watch?v=mmOGgaWgYTg&feature=youtu.be
Hạ buồn
 
Hạ lại về lòng buồn hiu hắt
Nhớ hè nào bao năm trước anh đi
Môi bất động anh chẳng nói lời gì
Và cứ thế anh đi không từ giã…
 
Đau đớn quá tôi điên cuồng vật vã
Thượng ̣Đế ơi xin cứu lấy chồng con
Anh nằm đây nhưng thân xác không hồn
Biết làm sao, làm sao anh trở lại??
 
Đã mấy mươi năm tôi còn nhớ mãi
Buổi sáng nào sóng dữ cướp đời anh
Để bao đêm nhìn trăng chiếu qua mành
Lòng thổn thức ôi mùa hè vĩnh biệt…
 
phamphanlang
July 4th 2014

Sầu Lưu Vong Cuối Đời
 
(Gương soi bạc mái đầu ly quốc
Khắc khoải buồn đau vọng cố hương…)
 
Gương soi bạc phếch mái đầu
Tâm soi thăm thẳm càng đau đớn sầu…
Ngày tàn lụn đến canh thâu
Thương sao non nước dãi dầu gió sương
Từ…ta cất bước ly hương
Lòng lưu luyến  mãi vấn vương một thời…
Như chưa ra khỏi cuộc chơi
Giày shaut còn ngỡ giẫm nơi bốn vùng
Chiến trường anh nợ kiếm cung
Hậu phương em…bóng oai hùng tim vương
Anh vì Tổ Quốc Quê Hương
Hiềm chi rừng núi giá sương não nề
Bây giờ vọng tưởng thương về
Nước nhà tan tác…mình hề!- Lưu vong…
Chén buồn…anh chuốc cạn không?
Giọt buồn…em trút nhưng lòng khôn nguôi!
Quê Cha Đất Mẹ tả tơi
Lệ đong tràn lệ chưa vơi sầu này…
                         Thanh Song Kim Phú
                                            CA 24/04/2020
 MỘT GÓC HẠ MONG MANH
 
                        Nghe nắng rụng chơi vơi ngoài khung cửa
                        Nghe không gian từng điệu nhạc râm ran
                        Thoáng lồng ngực chút trầm dâng hoài cảm
                        Nắng hương nồng cho hạ đến miên man
                        Bước em đi nắng mơ hồ vương đọng
                        Giọt lưu ly còn khẽ ở trên vai
                        Âm thanh nghe bỗng tuôn tràn suối tóc
                        Tiếng thì thầm của một thuở yêu ai
                        Nắng nhè nhẹ rung theo tà áo trắng
                        Ô hay sao, mùa Hạ tưởng sương bay
                        Em đâu đây, màu nắng mới hôm nay
                        Trắng cả lối đi về trong giấc ngủ
                        Anh bâng khuâng gửi hồn trong nắng hạ
                        Bờ nơi nao, vô vọng ở bên kia
                        Em có mang một chút nắng hanh về
                        Thềm sỏi đá nồng nàn đôi môi ấm
                        Nắng trót trao tình yêu đầu dạo đó
                        Chợt trở về một ký ức vây quanh
                        Những vần thơ vỡ dần như giọt nắng
                        Lao xao buồn, một góc hạ mong manh
                                    Lê Mỹ Hoàn
MÙA HÈ SAY NẮNG

Tôi sẽ đi cùng với mùa hè,
Nắng theo tôi trên những chuyến xe,
Nắng ghé vai tôi trên đường phố,
Chiếc mũ rộng vành không đủ che.
 
Đi nơi đâu cũng nắng chói chang,
Ngã tư đèn đỏ hay đèn xanh,
Nắng vào thành phố, lên xa lộ,
Nắng đi hướng bắc hay về nam.
 
Nhiệt độ mùa hè nóng bất thường,
Nóng thế nào hè vẫn dễ thương,
Nắng mùa hè làm tôi say nắng,
Choáng váng nhìn đời qua kính râm.
 
Đừng trách những cơn nắng mùa hè,
Người xa lạ gặp gỡ tình cờ,
Không có nắng mà lòng “say nắng”,
Choáng váng vì nhau chút mộng hờ.
 
Thành phố mùa hè cũng là thơ,
Màu trắng, tím, đỏ những đường hoa,
Crepe Myrtle tàn lại nở,
Tôi yêu sao hoa rụng ngày hè.
 
Hoa hồng nở sân trước vườn sau,
Mùa hè rực rỡ đến từ đâu ?
Để cho hoa giao tình trong nắng,
Hoa có như người say nắng nhau.
 
Tôi rộn ràng như đứa học trò,
Thảnh thơi tận hưởng những ngày hè,
Chưa phai áo trắng sân trường cũ,
Cháy đỏ những mùa hoa Phượng xưa.
 
Tôi muốn vui trong những ngày hè,
Biển xanh, miền núi hay đồng quê,
Tạm quên nắng nóng nơi thành phố,
Cho hồn mình một chuyến lãng du.
 
Và vui với một điều nhỏ nhoi,
Nước chanh vang trắng ly cocktail,
Tôi nếm vị mùa hè chua ngọt,
Tôi như vừa nếm một tình yêu.
 
Tháng bảy đến mai này sẽ đi,
Tháng tám, tháng chín lại trở về,
Đất trời vẫn chứa chan là nắng,
Hồn tôi say nắng đến bao giờ?
 
Nguyễn Thị Thanh Dương
Sầu Ly Quốc
(Cánh hoa thời loạn sầu ly quốc
Trở giấc mong ngày phục cố hương)
***
Lìa quê lưu lạc nơi này
Ngậm ngùi cố quốc đêm ngày sầu tơi
Đắng cay uất nghẹn sao nguôi
Bao người dìm xác tiếc lời oán không?
Tương lai tuổi trẻ diệt vong
Nhân quyền chà đạp còn mong chi về
Tự do đàn áp nặng nề
Mong người yêu nước thương về cố hương
Bạch Đằng lẫm liệt còn vương
Hào hùng một thuở lên đường kiếm cung
An nguy giữ vững toàn vùng
Quốc dân thạnh trị khắp vùng vui chơi
Rạng danh anh dũng của thời
Việt Nam Quân Lực một đời thơm hương
Xứ người dù tóc điểm sương
Bất khuất ngạo nghễ tiễn buồn thiên thâu
Dựng lại Việt Nam loang sầu
Bước chân Hậu Duệ chẳng lâu đi đầu.
Kim Oanh
04/2020
Khóc Bậu

Ôi thôi bậu đã đi rồi
Từ nay vĩnh biệt ngậm ngùi trong tim
Nỗi sầu dù có dịu êm
Vẫn là chua xót mắt mềm lòng đau

Bậu ơi xin hãy đi thôi
Nẻo về chốn ấy hết rồi ngọt chua
Dù vương vấn mấy cũng thừa
Bậu đi thanh thản đường chừa lối lên
Tít xa là giải mây mềm
Bọc linh hồn bậu con tim thôi òa

Đường đời dù vẫn đầy hoa
Tim này đâu dễ nhạt nhòa tình em
Uống say uống đến môi mềm
Lung linh hư ảo êm đềm bóng ai….

phamphanlang