THƯ KHANH

Tiểu sử:
1-Tiểu Sử : THƯ KHANH là tên Bút Hiệu
– Từ năm 1962 tại Sài Gòn Nam Việt Nam .
Chồng : Cố thi sĩ Phan Lạc Giang Đông.
THư KHANH và Giang Đông có 2 con trai và một cháu nội trai. Đi sang Mỹ theo diện H.O của Giang Đông
– Định cư tại Seattle từ năm 1994 -từ đó . Tuy sang Mỹ trễ song cũng đã cố gắng hết mình nên con cháu đều đã THÀNH CÔNG trong học hành và cuộc sống.
Thư Khanh vốn yêu thơ văn  từ khi học ở Trường Nữ Trung Học Trưng Vương nên lấy văn thơ để trám vào sự cô đơn của một cô phụ. THƠ để THƯ  KHANH làm thơ theo mệnh lệnh của CON TIM MÌNH và giải khuây  cho trái tim mình.
2- THƯ KHANH đã cộng tác với :
a. Thi Văn Đoàn Lạc Việt ( ở San- Jose )
b- VĂN ĐÀN THỜI ĐẠI ( do ông phạm Trần Anh chủ trương )
c- Báo giấy : Tuần San Đất Đứng của: THI VĂN SĨ NHẬT THỊNH& KHUÊ DUNG ở Sacramento
d- Đài Sài Gòn-HD radio của thi sĩ Quốc Nam .
e- Dự ĐẠI HỘI: PHỤ NỮ CẦM BÚT của thi sĩ Quốc Nam tổ chức tại Seattle năm 2004
3- Các tác phẩm đã in và phát hành:
1-BÚT KÝ: BÈO ĐẦU BẾN MÊ 
2-THƠ:
-a- TRĂN TRỞ.
-b- NGÀN NĂM MÂY BAY 
-c- KHÔNG RƯỢU MÀ SAY 
-d
LƯU LUYẾN BAO TÌNH
KHÔNG NGẠI ĐƯỜNG XA NẮNG TRỞ VỀ
Không ngại đường xa nắng trở về .
Vừng hồng đánh thức dấu đam  mê .
Vườn Em hoa bướm vui đùa nhỉ .
Ngõ trải đường trăng tuổi dậy thì .


Ngày hè có nắng đêm trăng tỏ .

Sao nở đầy trời rụng lối đi .
 Trộm nhớ Kiều xưa tìm Kim Trọng .
Tiếng đàn dìu dặt suối đam mê …
                       THƯ KHANH 
                      Seattle 7/ 2022
            Một ngày thật đẹp với nắng Hạ 
EM CÓ PHẢI LÀ TIÊN NỮ KHÔNG 
Em có phải là tiên nữ không .
Sao môi Em đỏ – Má em hồng .
Đôi Gò Bồng Đảo còn phong nhụy …
Đôi mắt xanh dài … tựa … nhánh sông …
                   * * *
Khiến Anh mất ngủ vì lưu luyến …
Đêm nhớ – ngày mong … chất ngâp lòng –
– Một ngày – dài tựa ba thu lận .
Cây đàn trùng phím biết chờ trông …
                   *  *  *
Bao giờ ta gặp em lần nữa …
Bà Nguyệt ông Tơ nối chỉ hồng –
Cho Anh sống lại từng giây phút …
Gối mộng thôi hờn … nỗi nhớ mong
THƯ KHANH – Seattle – 2025 –

MONG CHỜ
Sáng nay trời đã sang Xuân ,
Chim khuyên ca hát từng vần ca dao …
Trên cao … gió khẽ rì rào,
Đồi non ai cởi yếm đào ra phơi …
– Nhớ  em – nhớ quá đi thôi .
Nhớ từng ánh mắt – làn môi sen hồng!
Làn da như ướp hương trầm,
Mà chưa có được một lần hôn em …
– Thơ tình anh viết từng đêm,
Anh phổ thành nhạc và đem tặng đời .
– Sáng nay trời đã xuân rồi,
Mà sao lòng bỗng bồi hồi nhớ mong .
Bao ngày hò hẹn tương phùng,
Một ngày dài tựa ba năm em à .
Từng đêm đối bóng mình ta ,
Trăng rơi đáy chén…- ngỡ là em yêu ….
Sáng xuân – Én lượn trên cao ,
Vẽ vòng anh lại ngỡ đâu nét ngài ê.
Sáng nay trời đã xuân rồi ,
Sao đành mình cứ đơn côi  MONG CHỜ …!
THƯ  KHANH –
Seattle Xuân 2018 .Tăng anh Nguyễn – Trần. 
NHỚ SÀI GÒN – NHỚ BỐ TÔI

Tôi đi tôi nhớ Sài Gòn,
Nhớ mưa vừa tạnh Cầu Vồng lại lên.
Bảy mầu hiện phía Thủ Thiêm,
Bên này em đứng ngắm xem tuyệt vời.
Bạn bè vài đứa rong chơi,
Gọi ly đậu đỏ  vui cười cùng nhau.
Ngắm Trời bát ngát một mầu,
Ngắm sông- bình bát trôi mau về nguồn.
 Nhớ Sài Gòn ! Ôi nhớ sài Gòn,
Mẹ cha chờ bữa … con còn rong chơi!
Bao lần về trễ thế rồi,
Để canh  mẹ nấu, cơm ôi…
bố cằn nhằn.
Cằn nhằn nhưng bố vẫn ăn,
Con phải xin lỗi mấy lần mới xong …
Con gái bố, bố rất là cưng,
Tháng nào xuống hạng đừng hòng bố tha.
Cái roi mây  dựng sẵn xó nhà,
Đừng hòng bố sẽ bỏ qua  nếu lười !
Con biết tính bố thế rồi,
Nên “ Ngoan “ luôn đạt điểm mười bố cưng.
Nay thì ….Xa cách Ngàn Trùng,
Nhớ Sài Gòn, nhớ Bố trong lòng khôn nguôi.
Nhớ nhiều, đành gọi  Bố Ơi,
 Nhớ Sài Gòn, ôn lại những lời  bố răn.
THƯ KHANH Seattle 6/11/2022–
 Nhân Ngày Father Day sắp tới -Kính gửi Bố tôi.
  KHÔNG CÓ ANH

 ( Thương gửi Hương linh Phan Lạc Giang Đông
              nhân mùa thu đang về ).
Không có anh ! đời em như vô nghĩa
Làm thơ tình không đủ ý cho thơ
Ngày biếng ăn, đêm đêm mộng sầu tư
Chiếc giường rộng …hơn hai lần năm cũ
Trăng mùa thu đêm rằm treo cửa sổ …
Nhưng chỉ là Nguyệt bạch chiếu không gian
Không như xưa… anh thừơng ví chị Hằng
Với khuôn mặt em tuy hai là một .
 Không có anh, em thiếu lời đường mật
Rót vào tai của chú bướm đa tình
Và thiếu những lời nịnh nọt van xin
Khi anh sắp muốn lên ngôi Hoàng Tử …
Không có anh … mùa đông càng thiếu lửa
Ngọn nến tàn que diêm bìết trao ai
Không có anh  thơ thiếu ý thành lời
Nỗi trống vắng trong lòng như vô tận .
 Không có anh  lấy ai không hờn giận
Khi bữa cơm chiều em nấu trót khê
 Không có anh ai đón con đi học về
Lấy ai chỉ cho con bài Home Work 
Không có anh ly bia tràn … lần trót
Anh bảo đưa môi em, anh uống mới say …
 Không có anh  đời còn nghĩa gì đây
Dù bữa cơm chiều rất ngon vừa miệng .
Không có anh …làm sao em e thẹn
Trước gương soi khi em thử áo dài
Khi anh cài dùm chiếc khuy sát nách …
Anh cù cho em cười rũ mới thôi
Và anh bảo : “dáng em còn đẹp lắm
Phấn không cần, da tuyết điểm môi son .
Tóc em xanh hơn thảm mạ trên đồng
Anh rất nhớ quê,  xin em đừng bới tóc “
Không có anh  trầm ngâm …Em sẽ khóc
Bởi đời em thuyền không bến bơ vơ
Cô lái đò mòn mỏi …lái Thuyền Thơ …
Bài thơ tình nào cũng nghe rất lẳng !
Em đã viết lúc lòng đau xót nhất
Bởi :
Biết rằng mình đã vĩnh viễn mất nhau 
Em không còn anh …đời có nghĩa gì đâu?
Ngàn bài thơ viết hoài chưa đủ ý .

THƯ KHANH ( Seattle-Thu Sắp tàn )
ĐÊM DÀI …

Bao giờ cho đến sáng mai ,
Sao đêm dài thế – hỡi trời đang mưa …
Thì thầm như giọt lệ sa ,
Quạnh hiu … đâu biết bao giờ tạnh đây .
– Vần thơ không hẹn giờ này ,
Viết làm chi để trật trầy giấy đau .
Lệ thầm – băng giá tàn ngâu ,
Vào đông …- đố biết …ai sầu hơn ai …!
THƯ KHANH –
bài 341 – ( 15- 2011 Seattle- 12)

TÀI TÌNH DỄ CÓ MẤY TAY  
1 – Năm nay tuy đã tuổi cao rồi .
Thêm tuồi già nhưng sức chửa vơi .
Vật voi voi té không sao đứng …
Vật người … Người khụm dễ như chơi …
               * * *
Nhà già – phụng dưỡng nay còn thiếu …
Một chút tình thân mỗi sớm chiều …
Hỏi ai buồn nhỉ vô đây nhé .
Ta làm thơ tặng chuốt từng lời .
             * *  * 
Thi Nhân nổi tiếng vùng Tây Bắc .
Hồng Thủy – Cung Lan – biết tiếng rồi .
Địa chỉ cứ vào trang e- book –
Dễ dàng đâu khó – bạn ta ơi .
THƯ KHANH –
chúc Tết ANH Hai- thi sĩ Trần Công  LÃO MÃ SƠN 
TỪ NGÀY CÓ EM VỀ 
Từ ngày có em về,
Anh chẳng cần chăn đắp…
Thư phòng anh hẹp lại hơn xưa .
Chiếc giường xinh…. hẹp lại không ngờ.
– Mái tóc mượt thơm thơm hương dạ lý …
Những đêm dài – dài đến thế .
Nay không còn nữa em ơi!
– Anh cảm ơn trời và cảm ơn mãi mãi thôi…
Đã cho anh vô vàn hạnh phúc!

Cho  anh người vợ hiền đẹp nết 
Biết chiều chồng nhũng phút mê say 
Biết thế nào là Hạnh Phúc của trần ai…
Để chiều anh cho đúng lúc…

Mái tóc mượt thơm thơm hương dạ lý…
khiến anh càng mê mẩn cơn say .
Mới ôm em – gà đã gáy canh hai…
Những  vần thơ bỗng rạo rực quay về 
Tay ôm em – tay nào …quơ bút viết…
Anh chỉ biết tình em là trên hết 
Yêu điên cuồng của một gã tình si…
Khi tỉnh ra …đâu biết nói điều gì…
Chiếc ” Mền da ” … khiến lòng anh quên tất cả …
Thế mới biết – Em là tất cả …tất cả –
Trên đời này – chỉ có mình đôi ta .
TỪ  NGÀY EM VỀ: CHỉ CÓ MÌNH ĐÔI TA …!
THƯ  KHANH -Seattle – Xuân 2025 –
MÙA XUÂN HOA LÁ TRẢ BÀI 

Mùa xuân hoa lá trả bài ,
Trả cho nhau cả nụ cười tình xuân .
Em tôi xách cặp,  chân son,
Tay thon mười ngón, Nụ non thon hồng.
Yếm đào ai rhả cuối sông ,
Đồi non hoa thắm vẫy ong bướm vàng.

Sáng hồng hay yếm nàng hồng ,
Ngàn con bướm lượn gửi lòng cho hoa,


Xuân về …sáng một rừng thơ ,
Hỏi chàng Thi Sĩ dậy chưa ?- ngắm trời.
Mùa Xuân bước nhỏ chân vui,
MÙA  XUÂN  HOA LÁ TRẢ BÀI cùng em.
THƯ KHANH 
Seattle
CHÀO MÙA XUÂN ƯỚC HẸN

Chào Mùa Xuân, Em có anh,
Có mây lãng tử, có tình yêu nhau.
Chào con phố nhỏ hôm nào,
Đôi ta đứng tựa bên cầu soi gương,

Môi son với má ửng hồng,
Tóc Em dòng nhạc, bóng lồng lộng say.
Chào Xuân ấp ủ rừng này,
Cây vừa trổ nụ,  cành đầy lộc non,

Đôi chim bỗng hót véo von,
Tiếng vui như tiếng trẻ con được quà.
Chào Xuân cho bướm cợt hoa,
Đồi lên dốc dốc,  dòng thơ trữ tình.

Tóc Em, mềm ruội vai xinh,
Thơm thơm hoa bưởi, hoa chanh, hoa Nàng ….
Chào Xuân  xin chớ hẹp lòng,
Cho anh nũng nịu dưới vầng trăng khuya …

Cho Em nói nhỏ thầm thì ,
Câu ca quan họ, một bè thôi em.
Mùa Xuân Ước Hẹn từng đêm,
Trao nhau hết cả Trái Tim Hẹn Hò.
Mùa Xuân,  Trọn vẹn mùa thơ,
Chào mùa Xuân nhé, Bây giờ có nhau…
THƯ KHANH
Seattle 

CHÀO XUÂN 

Xuân đang về với đất trời,
Đâu đâu cũng có nụ cười Chân Như.
Bước chân Di Lặc nở hoa,
Trên từng ngọn cỏ vần thơ tôi làm.
Nền trời én vẽ mày cong ,
Núi non dang cánh biển mênh mông cười.
– Sông dài sóng vỗ nhịp đôi,
Buồm căng lồng ngực ra khơi xuôi dòng.
Bỗng dưng ta tự hỏi lòng,
Nơi đây có phải non bồng cõi tiên.
Tim ta trút sạch ưu phiền 
Lắng nghe chim hót gửi niềm tương tư …
Đò ngang đợi bến sông xưa ,
Chở người từ chốn Cô Tô trở về .
THƯ KHANH –
Seattle- bên bến Fremont-4-14-2021 
CÔ LIÊU
Sông thu nhè nhẹ sóng cô  liêu.
Chiếm lấy hồn ta suốt buổi chiều.
Thoảng tiếng chuông chùa Thiên Mụ gọi.
Ru hồn mục tử tiếng thông reo.
*
Cảnh đó người đây sầu cổ độ.
Người về Tây Trúc gió trăng theo.
Đêm tiếp nối ngày… mòn mỏi đợi.
Hồn ta tơ tưởng dải khăn điều …
THƯ KHANH – Seattle- 2021.
 ĐÓN MẸ VỀ CHỢ …

Ngày xưa mỗi lần được mùa,
Mẹ đi Chơ Huyện – con chờ đầu thôn.
Đứng ngồi mong mỏi mong mòn,
Mặt trời xế bóng vẫn còn đứng trông.
*Con đường làng giữa hạ sang,
Nắng chang chang quyện mùi thơm hương đồng.
Hai bên kinh rạch ra sông,
Nước trong leo lẻo mây lồng bóng em.
Trên cây si cổ tiếng chim,
Hát vang những khúc nhạc êm ngày mùa.
– Thế rồi …”a ! mẹ đã về”
Từ xa mẹ quảy thúng quà – đồ ăn.
– Con mừng rỡ . Mẹ kéo khăn,
Lau mồ hôi giọt đang lăn má hồng.
Xoa đầu con : ” Tội quá chừng,
Đây con – bánh bộp với đồng bánh đa! “
Mẹ hôn – dắt tay cùng về,
Con đường đất đỏ gồ ghề khó đi.
Thế mà em bước nhanh ghê,
Ngắm hàng cau biết – nhà kia đây rồi.
– Cái sân gạch …nắng bốc hơi ,
Căn nhà ngói đỏ bố ngồi đọc thơ.
– Bữa nay có thịt cá kho,
Bát canh mẹ nấu rất vừa miệng con.
Gạo đầu mùa vần than rơm
Nghĩa cha -Tình mẹ chứa chan dạt dào …
THƯ KHANH – ( Nhớ về thuở ấu thơ )
CHÀO XUÂN

Tôi biết mùa xuân đang trở về,
Vừng hồng le lói nhón chân đi.
Vừng dương cười mỉm soi hoa lá,
Giải núi xanh non tuổi dậy thì.
*
Cô bé ngày xưa nay thêm tuổi,
Má hồng e thẹn mỉm cười chi …
Sao em không hỏi không chào nhỉ.
Ta hiểu lòng em …đang dậy thì.
*
Ô hay rặng liễu nghiêng soi bóng.
Trên bến sông xưa thật diệu kỳ.
Vẫn mái tóc xưa dài thêm mượt .
Mừng em thêm tuổi dấu đam mê.
*
Chào em, Cổ trắng, làn da trắng 
Hàm răng cười vỡ cánh hoa lê.
Hoa cỏ bên đường thôi ngậm tuyết.
Lòng ta dào dạt  hết sầu bi.
                           THƯ KHANH 

 Seattle 1/8/ 2023 (17 tháng Chạp, Năm Nhâm Dần)
           Đón chờ  Xuân Qúy Mão đang về.
      Bên Bến Sông Fremont ngắm cảnh  
 
EM CÓ PHẢI LÀ TIÊN NỮ KHÔNG
 
Em có phải là tiên nữ không.
Sao môi em đỏ má em hồng.
Đôi gò bồng đảo còn phong nhụy.
Đôi mắt xanh dài như nhánh sông.
 
Khiến anh mất ngủ vì lưu luyến.
Đêm nhớ ngày mong …bão ngập lòng
Một ngày dài tựa ba thu lận.
Cây đàn trùng phím bởi chờ trông!
 
Bao giờ anh gặp em lần nữa?
Bà nguyệt Ông Tơ nối chỉ hồng …
Cho anh sống lại từng giây phút.
Gối mộng thôi hờn mỗi giá đông.
THƯ KHANH – Seattle
NẾU CÓ ANH
Nếu có anh…em chẳng cần chăn đắp.
Em chẳng care mùa giá lạnh đông sang.
Cánh tay em … ôi êm ái vô vàn.
Mái tóc mượt thơm thơm hương dạ lý…
– Anh sẽ bảo “Nàng Tiên hiền ngoan nhé
Cho anh làm hoàng tử một đêm nay.
Để anh hết buồn …không rượu mà say …
Say môi em – môi …một nàng công chúa.”
Anh bé nhỏ …như một chàng lãng tử
Môi tìm môi …xua đuổi giá băng đi…
– Những vần thơ bỗng rạo rực bay về
Căn phòng nhỏ hơn hai lần năm cũ.
Và có một Loài Hoa đầy Quyến Rũ
Hai bàn tay thành một chiếc dao thoa
Sẽ ru anh vào tột đỉnh …  cơn  mê
 Rồi có chết … cũng là …thôi: Chết…Đáng…
THƯ KHANH
(Seattle – 10- 5th- 2015- Say như Đinh Hùng?! )
 BÂNG KHUÂNG
 
Sông có tình yêu – sông ngủ lịm .
Mây còn vơ vẩn mãi lang thang …
– Mùa Thơ … đã đến rồi … anh nhỉ …
Chả lẽ …tình em …- đã muộn màng …?!
THƯ KHANH Seattle .
GIỜ TAN TRƯỜNG
(Tặng  các em : TRƯNG VƯƠNG thuở nào)

Này Em – cô bé Trưng Vương ,
Giờ này ….- Em đã tan trường rồi sao …
Tóc dài …phủ nắng hoa cau ,
Em về em để tình sầu cho ai  Mắt Em – một dòng sông vui ,
Ngây thơ ngan ngát tình tôi một chiều .
Bao giờ Em mới biết yêu,
Thì cho  tôi  trải gấm điều đón Em.
Mộng đầu …xin để dành riêng ,
Cho tôi Em nhé ! làm men thơ tình .
Đêm về giấc mộng tròn xinh,
Đang khi trong mộng – thấy mình ngủ mơ …

Này Em … chưa biết son tô ,
Giờ này là đúng giờ cô tan trường .
Theo Em, dù mấy ngả đường ,
Nguyễn Bỉnh Khiêm – Thống Nhất …
Nắng vàng hoa cau .
THƯ KHANH Seattle
( Đoàn Thi phổ nhạc )
TỪ NAY EM LÀ CỦA RIÊNG ANH 
Trời sáng nay .. mùa Xuân hay mùa hạ ..
Bởi lòng em đang có cả mùa xuân .
Em chẳng nhận ra … thu bay ngoài ngõ trúc 
Lá vàng đang hiu hắt liệng ngoài sân …

Em có anh,  hình như xuân bất tận 
Cánh cửa phòng giam kín nét xuân tươi 
Hoa đào nở trên ngực hồng lưu luyến 
Và dáng anh … chú bướm lượn yêu đời …

Em cứ mãi gọi anh là Hoàng Tử 
Đem thơ đề treo khắp cả rừng xanh 
Khu rừng xanh sẽ là vùng cấm địa 
Để thăng hoa Nàng Công Chúa Đa Tình 

Gót hài Em … chim rắc hoa trải lối 
Nai biến thành nhạc khúc đón bình minh 
Cho trái tim đôi ta cùng chung nhịp 
Bởi từ nay… Em là của riêng anh …
THƯ KHANH Seattle 
Tạ Ơn Mưa



(Thương gửi Quê Mẹ Việt Nam – với mùa xuân đang về)
Tạ ơn mưa – những dòng thơ,
Cho bèo tấm nở gió đùa hoa chanh
Bếp nhà ai khói quyện xanh,
Em tôi nhí nhảnh với manh áo hồng

Hôm nay mẹ chẳng nhọc lòng ,
Nhờ mưa xuân đổ – đòng đòng trổ bông 
Bố ngồi thong thả bên ông
Uống tách trà đậm – ngâm dòng cổ thi…

Quê hương?! – có nghĩa là gì 
Mà sao ta cứ nhớ về Quê Xưa…
– Nhớ ngày thôn xóm cơm no,
Thợ vần công – tận trăng tà vẫn vui

Tình Quê từ thuở nằm nôi 
Từng trái bàng chín – màu vôi trường làng
Nhớ con bê gọi góc vườn
Đang nhay vú mẹ – bò nằm nhai rơm

Tạ lòng Quê đã cưu mang
Từ bao đời với từng trang sử hùng
Sáng nay mưa nhỏ trên đồng
Xoè to như nón quai tầm mẹ mang

NHỚ Quê – thơ viết hàng hàng 
Hỏi ai xa xứ …- có còn nhớ Quê …

Thư Khanh 
Seattle
HẠ TÀN RỒI ĐÓ NGHE ANH 
 (Thương Gửi về Hương Linh Phan Lạc Giang Đông )
Hạ tàn rồi đó nghe anh,
Gió thu nghe đã chuyển mình trên không.
Rừng phong ai đã tô hồng 
Lá rơi từng cánh … nghe chùng bến thương.
Thuyền ai mờ khuất bên sông,
Mà sao mắt lệ chẳng đong mà đầy.
Rượu nào chưa cạn chén say,
Mà sao mắt đỏ như ngày hạ sang
– Thương anh – qua mỗi Hạ Tàn 
Rừng phong ru ngủ nghe hờn giấc mơ .
Tuổi đời như lá mùa thu,
Tính năm …Tính Tháng …- Người xưa chẳng về!
THƯ KHANH
( thương gửi hương linh Phan Lạc Giang Đông – anh ra đi vào mùa thu tại Seattle )
MÌNH ƠI
Nhớ anh! Em gọi: Mình Ơi,
Nghe sao vẫn nhớ như thời mới yêu.
Như thời anh vẫn hay chiều,
Mua cây kem đá giữa chiều nắng mưa.
Sài Gòn hết nắng lại mưa,
Cho cầu vồng xuất hiện 
Với nước dừa Thủ Thiêm.
Ngọt như hôn cánh môi mềm,
Đôi mắt huyền đẹp- Nàng Tiên Giáng Trần.
Thương nhau Một thuở Sài Gòn,
Thành đôi chồng vợ – cơm vần bếp than.
Nghèo mà tình vẫn chứa chan,
Đến nay nhớ lại vẫn chứa chan là tình.
Mình ơi! 
Em gọi tên mình …suốt Năm canh.
THƯ KHANH – Seattle – 2/ 28/ 2023
HÃY GỌI EM GỌI EM

Một ngày …không gọi em
Mây buồn ôm cánh ngủ
Nắng vàng bên song cửa
Bỗng úp mặt sầu tư …
*
Một ngày không gọi em
Vào ra như lẩn thẩn
Ngắm sông dài uốn khúc
Sóng chả ngỏ lời yêu .
*
Một ngày xuân, xuân vui
Mà lòng anh đông tới
Biếng ăn và biếng nói
Cũng tại …không gọi em .
*
Một ngày không gọi em
Ly cà phê biếng nhắp
Mặt mình cũng lười soi
Ngỡ già đi trăm tuổi .
*
Thơ tình làm không ra
Tìm vần luôn bối rối …
Bởi tại … bởi không gọi .
– Hãy gọi em . Gọi em .
*
Ôi ! tất cả trên đời
Muốn có được ngày vui
Hãy gọi em,  gọi em
Gọi em nghe em nói …
           THƯ KHANH 
              Seattle 
TÌNH EM VÀO THU
        (Vào thu Seattle )
Hạ tàn rồi đó nghe anh 
Gió thu nghe đã chuyển mình trên không 
Rừng phong nghe đã tô hồng 
Lá rơi từng cánh nghe chùng bến thương 
Thuyền ai mờ khuất bên sông 
Cô đơn sao đã chẳng đong mà đầy 
Rượu nào … đâu cạn chén say 
Mà sao mắt đỏ như ngày hạ sang!
Thương anh qua mỗi hạ tàn 
Rừng phong ru ngủ nghe hờn giấc mơ 
Tuổi đời như lá mùa thu 
Tính năm, tính tháng, người xưa chẳng về …!
THƯ KHANH
(Vào thu Seattle – Nhớ Phan Lạc Giang Đông ra đi vào mùa thu )
NỖI BUỒN CUỐI NĂM
Cuối năm hết tuyết lại mưa rơi
Nhớ chén quỳnh tương ( * )dạ rối bời.
Bỗng tiếng Phật như  khe khẽ nhắc.
“Vô thường là thế đấy con ơi “
*
Chấp ngã chấp nhân thêm chấp dục.
Chấp  tình – tình phụ bấy lâu rồi.
Kiều xưa – Kim Trọng  bao khăng khít.
Nhớ chén  Quỳnh Tương dạ khó nguôi.
THƯ KHANH –Seattle- 12/29/ 2022
PS=( * )  1-Chén Qùynh Tương = chén rượu ngon ( trong Truyện kiều ).  … Càng yêu vì nết, càng say vì tình. Thêm nến giá, nối hương bình, Cùng nhau lại chuốc chén quỳnh giao hoan. … Nguyễn Du vẫn tiếp tục tả rượu  …
2-Trong thơ cụ Nguyễn Khuyến :” Cũng có lúc rượu ngon cùng nhắp, Chén  quỳnh tương ăm ắp bầu xuân .
NOEL NÀY NHỚ NOEL XƯA 
Lạy Chúa con là người Ngoại Đạo .
Nhưng năm nào con cũng đón Giáng Sinh .
Dù không thuộc hết kinh 
Nhưng Kinh  :  Kính Mừng con thuộc hơn cả người có Đạo .
Con thuộc làu làu – Tất cả nhà bạn con đều khẽ bảo :
” Chắc con Khanh sẽ kết duyên với anh Trâm “.
Bởi : Noel nào cũng thấy Trâm đến thăm và rủ Khanh đi lễ .
Ba của Khanh thường không muốn thế .
Nhắc nhở Khanh : ” Con Ngoại đạo nghe con .
Dù rằng Trâm học giỏi và ngoan 
Nhưng không cho Cúng Ông Ba Tổ Tiên là ba không chịu .
Nhất là khi cưới lại không được Lạy Bàn Thờ 
Không được thắp nhang lạy Phật .
Tôi chỉ nghe rồi hứa 
“Vâng con sẽ nghe lời cha …”
Rồi vội chạy vô phòng nằm khóc .
Nghĩ cách nào để đi lễ nửa đêm .
Ngày Noel : Tuyệt diệu .cùng Trâm 
Rồi …..
– Tôi đã phải lánh mặt Trâm mỗi lần Noel tới 
Trâm đã hiểu và Trâm vẫn kiên trì chờ đợi .
Nhờ bà tôi năn nỉ cùng ba .
Ba tôi nổi xung mắng mẹ tôi không biết dậy con để nay thì …
Làm sao “gỡ “nổi .
* Đạo Thờ Ông Bà – ông và Ba tôi cho là nhất 
Đã ăn sâu vào tiềm thức bao đời .
– Tôi buồn nên ấm ức và chịu đựng đòn roi …
Ba tôi dữ lắm .
Lá thư đầu Trâm gửi phải xé đi .
Ngày Noel tôi ngồi mình trong phòng rấm rức khóc ! 
Hình Ảnh Trâm chưa đủ thấm trong tim ! 
Chịu đòn roi …Tôi chịu không nổi rồi .
Chiếc áo dài thiên thanh thật đẹp với chiếc quần trắng bong …
tôi treo không xếp nép 
Để vào vali cất kỹ cho rồi 
nước mắt tôi ; Từng giọt cứ tuôn rơi 
Tôi đành phải trả Trâm bức thư tình Trâm gửi …
*** 
Rồi ….Tôi có người yêu khác ….
Mối tình này cũng khá gian nan .
Anh chàng này liều mạng hơn Trâm và khéo nói .
Anh này có tài làm thơ : Và hứa : Anh sẽ yêu em đến trọn đời …
( Dù rằng cũng hứa …- Hứa Nhăng Hứa Cuội ) 
Thi sĩ mà mấy ai chỉ có một người yêu ?! Mà tôi đâu biết .
Đâu biết mình là Hoa mà người ta -Thi Sĩ là bướm …

* Tôi đã sang ngang và Trâm đau nặng ….
Bỏ học Y khoa suốt hai năm trời .
Trâm phải đi quân đội Dù : Trả thù đời bất hạnh 
Để quên mình – và giết giặc giữ biên cương .
*
Tôi đã tưởng là xong …Câu chuyện cũ .
Nào đâu ngờ …
Khi Miền Nam thất thủ 
Trâm đi tù về lấy vợ là xong .

Rồi đúng năm 2ngàn( 2005 ) tôi nhận được một Cú phôn.
Nói chia buồn với Thư Khanh vì chồng mất …!
Tôi nhận không ra ai gọi ?!
Trâm trả lời :
Sao chóng quên thế sao Em ?! …
 Tôi còn đang buồn và đang lo gánh nặng cháu con .
Tôi chẳng có ai chung lưng gánh vác …
 Tôi tự hỏi :
” Sau này Đạo Chúa đổi khác 
Đã cho thăp nhang lễ cả ông bà …”
 Thôi chuyện Nợ Duyên  dĩ vãng xa xưa ….
Nay viết lại câu chuyện tình bằng những vần Thơ Rổm .
Xin qúy vị đừng cười : Thơ THƯ KHANH thật : Rổm .
Đón Giáng Sinh Về : Lạy Chúa ! A Men 
THƯ KHANH 
Seattle- Giáng Sinh 2023
Thêm tác phẩm của tác giả Thư Khanh trong trang website vùng Đông Bắc Hoa Kỳ
https://vbmdhk.org/thu-khanh/
NĂM MỚI ĐÓN CỌP VỀ

Năm mới năm me Cọp sắp  về .
Người người sung mãn- sẽ tràn trề .
Gia đình con cháu luôn  hai jobs .
Tiền tài rủng rỉnh với nhà xe .
Toàn dân hết nạn con Covid .
Hạnh Phúc tràn lan khắp tứ bề .
Nhớ nhé bà con vui đón Cọp .
Ăn mừng cái Tết Lunar Year.
THƯ KHANH – Seattle – 1/2/ 2022
 Sửa Soạn Đón Năm NHÂM DẦN
– – – – – – – – – – – – – – –

      ĐÓN TẾT CỌP
  
Mặt Trời chở nắng đi đâu ,
Chắc mai  Ông  đến thăm lầu thơ tôi ?!
Nhà tôi ở cuối chân đồi 
Tết này xum họp mọi người cùng vui.

Cọp về, Ta mạnh hơn thôi,
Mạnh như là Cọp xây đời ấm no.
 Tuyết tan khỏi phải nằm co,
Ra ngoài thưởng thức  như là ở Quê.

Bánh chưng xanh,  kẹo mứt tràn trề ,
Dưa hành củ kiệu, giò bì, thịt ninh.
Ui chao cỗ sắp linh đình,
Việt Nam đón Tết Cọp…

– cứ như mình ở Quê.
Mỹ đây ! Chẳng thiếu thứ gì,
Sài Gòn ở giữa nơi Quê… America


Chúc đồng Hương nhé : nhà nhà,
Cùng nâng ly rượu cho vừa lòng nhau.
Hát bài Tết , Tết  tiễn Trâu 
Đầu năm vui vẻ, Covid đâu dám lan tràn.
                                    
 THƯ KHANH 

– – – – – – – – – – – – – – – – – – – — – – – – – – – – –
EM LÀ CẢ MÙA XUÂN

Da em trắng nét mặt tròn duyên dáng
Má em hồng ôm nắng sớm đầu xuân
Đôi mắt huyền mơ là cả một dòng sông
Anh đắm đuối ươm nụ tình trong đó

Em thẹn thùng hiền ngoan luôn mắc cỡ
Chưa bao giờ anh dám bỡn em đâu
Bàn tay em tháp bút …sợ em đau
Anh chưa dám nắm ngại em chê thô bạo

 Nét trinh nguyên… còn nguyên trên ngực áo
Gió xuân về mơn trớn hộ dùm anh …
 Con đường đi chiều ý cả đôi mình
Hoa bẽn lẽn nhìn em như xấu hổ

Cả bầu trời Xuân đang cần bày tỏ
Cả bầu trời khoe nét vẽ giai nhân.
Cảm ơn Em,  Em Là Cả Mùa XUÂN.

THƯ KHANH-
Bên Bến Fremont Seattle 
     ( Tặng cháu Long và Tera )
  NGẬM NGÙI 
 
Anh ở bên này, Em bên kia.
Quanh năm thương nhớ mộng tràn về.
 Sông Hương Bến Ngự Con đò nhỏ.
 Đôi tà áo tím gợi hồn  thơ.
 Bao giờ trở lại Quê Hương nhỉ.
 Để thấy em cười …mắt có đuôi.
 Để mỗi chiều chiều soi bóng đổ.
 Nghe chuông Thiên Mụ lắng từng hồi.
 Lòng anh thao thức từng đêm vắng.
 Cứ nhớ về Em nhớ mãi thôi.
 Đôi mắt Em chừ nghe đã mỏi?!
Mà  Anh xa xứ hết đời rồi!
THƯ KHANH-
 (Seattle  Ngày Valentine) 
HỠI CƠN MƯA NHỎ ĐẦU MÙA

Hỡi cơn mưa nhỏ đầu mùa,
Nếu mưa to nhé, xin chừa tôi ra.
Nhà tôi về hãy còn xa,
Một căn nhà nhỏ có hoa bên đèo 
Thông xanh đánh nhịp mừng reo 
Gió vi vu hát mỗi chiều như thu 
Đêm rằm có lúc trăng lu 
Khiến tôi nhớ qúa khi xưa Quê nhà.
Cuội thường ngồi gốc cây đa,
Nhớ con trâu mộng 
Ăn lúa người ta thuở nào.
Hỡi Trời,  xin ngắm vì sao 

Ngôi nào sáng nhất, ngôi nào mắt em …
 Mưa ơi ! hãy nhớ đừng quên,
Đừng mưa to nhé …
Bởi tôi luôn quên mang dù .

THƯ KHANH – Seattle đầu Hạ ( Seattle được mệnh danh  EVERGREEN  hay  CAO NGUYÊN TÌNH XANH  – bởi thông xanh cao vút bốn mùa ).Và luôn có mưa như Đà Lạt 
 BẾN XUÂN 

( Thơ lưu cho tập thơ 4- XUÂN 2022 )

Sáng sớm mở cửa ra 
Thấy mình như trẻ lại 
Cả đất trời đổi mới 
Mùa Xuân thay áo chòang 
 Đôi chim hót véo von 
Mây bay lờ lững quá  
Con sông dài bày tỏ 
Sóng ngỏ những lời ru 
Buồm căng về xa xa 
Núi non soi mình đẹp 
Bãi cát vàng in vết 
Từng bước nhỏ chân non 

Anh muốn thành đại dương 
Ôm mặt trời thức giấc 
Ôm tất cả gió mát 
Tung vào tóc em bay 
Thơm thơm mùi hương mới 
Giữ lại ngày Xuân tươi 
Trên làn da mát mịn 
Hai đứa cùng … bối rối 
Hai đứa thành …ngây dại 
Áp vào bờ môi nhau …

               THƯ KHANH –
 ( Seattle  Tháng 8 – 2022  lúc 7 AM )
 
NỖI BUỒN CUỐI NĂM
 
Cuối năm hết tuyết lại mưa rơi.
Nhớ chén qu ỳnh tương (*)dạ rối bời.
Bỗng tiếng Phật như  khe khẽ nhắc.
“Vô thường là thế đấy con ơi!”
 
Chấp ngã chấp nhân thêm chấp dục.
Chấp tình, tình phụ bấy lâu rồi.
Kiều xưa, Kim Trọng  bao khăng khít .
Nhớ chén  Quỳnh Tương dạ khó nguôi .
THƯ KHANH –Seattle- 12/29/ 2022
PS=(*)  1-Chén Qùynh Tương = chén rượu ngon ( trong Truyện kiều ).  … Càng yêu vì nết, càng say vì tình. Thêm nến giá, nối hương bình, Cùng nhau lại chuốc chén quỳnh giao hoan. … Nguyễn Du vẫn tiếp tục tả rượu – …
2-Trong thơ cụ Nguyễn Khuyến :” Cũng có lúc rượu ngon cùng nhắp, Chén  quỳnh tương ăm ắp bầu xuân .
QUÊ HƯƠNG NƯỚC VIỆT MIỀN NAM  
Quê tôi thẳng cánh cò bay,
Cò ăn no ngủ trên cây – Cò Dò.
Đồng xanh bát ngát nên thơ,
Bao giờ trở lại bao giờ về thăm ….
Ơi Miền Nam! 
Ơi Miền Nam!
Cửu Long Chín Nhánh…
Nước trong cá đầy.
Dân hiền lành – cây trái là đầy,
Dừa xiêm nước ngọt – cơm dầy giữa trưa.
– Mãng cầu – măng cụt – soài măng ca,
Mùa nào thức ấy hơn là Cõi Tiên.
– Những ngày trăng sáng Bên Em…
Mặt Em như thể Khuôn Trăng chị Hằng.
* Miền Nam không có mưa dầm,
Mưa xong nắng với Cầu Vồng hiện ngay…
* Ta đi bỏ xứ Quê này,
Lòng còn mang Nặng nghĩa đầy Tình Quê.
THƯ KHANH
NGÀY SINH NHẬT EM ANH KHÔNG VỀ ĐƯỢC
   ghi kỷ niệm với Phan Lạc Giang Đông )

Ngày sinh nhật em – anh không về được
Nắng quân trường thao tác rã mồ hôi
Đôi giày đinh ba tháng trời – lau vội
Áo treizi bụi bám đỏ …lên mùi.

Chiếc khăn thêu em tặng anh ngày nọ
Kỷ niệm đầu,  anh vẫn để ba lô
Quyển nhật ký ghi từng ngày thương nhớ
Vẫn dày thêm dòng mực tím mong chờ

 Ngày cuối tuần anh mừng vui như Tết
Về Sài Gòn là tức tốc thăm em
Dưới gốc me…bóng nàng đợi chung tình
Em kiều diễm,  nhoẻn nụ cười má lúm …

Dang đôi tay cho hôn vào má lúm
Gió thì thầm khen đôi bạn uyên ương..
– Ơi Tình yêu ! Trời đất cũng nghê thưòng
Chùm mây trắng bỗng dưng như trẻ lại .

Đôi chim trên cao hát bài ca mới
Đậu trên cành ríu rít chẳng bay đi 
Thương qúa đi em …chiều tắt nắng gần kề

Nắng hoàng hôn sài Gòn tuyệt đẹp.
Gió hiu hiu níu hoài không muốn tắt
Quán nước dừa …cô bé đợi đôi ta.
Áo bà ba cô bé rất hiền hoà
Nụ cười mỉm mang theo nhiều dí dỏm.
Cô bé Miền Nam vừa ngoan vừa đảm
Thay mẹ nuôi em vất vả từng ngày
Đôi mắt Nàng vướng vất chút thơ ngây
Già trước tuổi bởi chiến tranh tan nát!
Rồi …
Chả lẽ chúng ta không vào quán
Suốt cả tuần Huấn Nhục, khát mang theo
Khát môi em hương vị ngọt tình yêu
Và khát cả ly dừa xiêm mát lịm …
Ơi Em yêu !
Ngày Quân Trường HUẤN NHỤC
Lỡ không về mang quà tặng cho Em
Ngày Sinh Nhật Em, nào có bao giờ quên.
Và càng nhớ khi anh không về được …! ​                     
THƯ KHANH

( riêng tặng Phan Lạc Giang Đông và các Sĩ Quan từng học ở Quân trường Võ Bị thủ Đức của VNCH) 
MONG CON NGÀY CUỐI TUẦN
 (Tặng các cụ già VN trong Nursing Home )

Nhà mẹ là Nursing home,
Ăn ngày ba bữa cháo cơm đủ đầy.
Giường nằm nệm ấm mùa này,
Cái gì cũng có … nhưng lây lất buồn 
Chung quanh bạn chẳng xóm làng 
Ít khi có ánh nắng vàng thu đông. 
Ngày ngày mẹ nhớ Việt Nam,
Nhớ bờ tre trúc nắng hồng thêu hoa.
Ăn thì … tương mắm với cà 
Mấy con cá lẹp … cả nhà cùng ăn.
Cơm niêu nước lọ đã quen,
Mùa này vườn có cải ngồng ra hoa 
Mây thu man mác la đà,
Ao bèo cá ngậu – giữa trưa nắng đào 
Đêm về đom đóm thi nhau,
Lập loè bay khắp sân sau sân ngoài.
Mưa lớn ĩnh ương vui vầy,
Vui vì chúng có cặp đôi vợ chồng …

Riêng mẹ – nhà NURSING HOME,
Hai hàng nước mắt chảy ròng từng đêm.
Thức ăn lạ, chẳng Việt Nam 
Răng rụng móm mém … mong con cuối tuần.
May ra chỉ có cuối tuần,
Mẹ mong từng bữa hết nằm lại ra.
Ra hiên trông sáng trông trưa,
Cuối tuần con bận… Bao giờ con thăm?
                                         THƯ KHANH 
MÙA THU  NHƯ SN TRONG TÔI
Mùa Thu như sẵn trong tôi 
Nên  thu chưa tới …là tôi đã buồn 
Tuổi già mắt lệ như sương 
Hỏi ai dư lệ … có còn giống tôi?
 Hỏi cho có lệ vậy thôi 
Ai mà dám xẻ chia đôi mặn nồng 
 Ngày đêm đối bóng cô phòng 
Ngắm hình trên vách, đâu còn soi gương
Chăn gối hờn dỗi canh trường  
Đọc trang Kinh Phật lại càng rối thêm
Căn Tu chắc vốn Mình ên,
Nên ngày dài và …
cả ban đêm cũng dài 
Mùa Thu như  sẵn trong tôi 
THƯ KHANH
Seattle 9- 16- 2021
Rừng Thu
Rừng thu tràn ngập lá vàng ,
Nai về đâu nhỉ cho rừng tương tư .
Cho người cô phụ ngản ngơ ,
Nhớ Chàng đi mãi sao chưa thấy về .
Vợ chồng tình nghĩa phu thê ,
Tình xưa nghĩa nặng lời thề năm nao  .
Cuộc đời là những Bể Dâu ,
Nhìn thu lá rụng mà đau hồn mình !
THƯ KHANH –
Thu Seattle 2021
ĐÊM GIÁNG SINH 
      Đón Chúa Hài Đồng

Đêm Giáng Sinh đoàn tụ cả nhà .
Trong ngoài  đèn sáng tựa sao sa .
Gần như thức trắng  chờ linh  diệu .
Thiên thần  hiện xuống  hát vang  xa .
*
 Bê  Lem, Đức Mẹ  vốn đồng  trinh .
Thiên thần  ca hát  hiện nguyên  hình .
Đón Chúa  Hài Đồng ngoài kia  tuyết .
Trong này nồng ấm  Chúa vừa sinh  …
*
“ Chúa Tôi ! Lạy Chúa  ”  dù không đạo 
Con vẫn  tin con  có Chúa  Trời 
Con thức  tròn đêm  chờ Giáng Thế 
Của Chúa Ngôi Ba  thật tuyệt  vời 
*
Trong gian  nhà nhỏ  cả nhà  con 
Đón Chúa  Hài Đồng  và Noel 
Năm nào cũng thế rưng rưng lệ 
Giọt lệ mừng vui đón Chúa về
          Thư Khanh
 Seattle Mùa Giáng Sinh
ÊM ĐỀM
Trời xuân  xanh ngắt  chín tầng  cao
Thông đánh  đàn vui  gió ngạt ngào.
 Mày cong  én vẽ  tô nhan  sắc.
Kim Trọng  chờ Kiều  mộng ước trao.
Buồm căng lồng ngực trôi ra  biển.
 Chuyền cành  chim hát khúc đồng  dao.
Mặc khách  giai nhân thời thịnh  trị.
Ta cùng nâng chén  đón xuân  nào.
THƯ KHANH – Seattle-
3/ 6/ 2023 – 8 : 38 AM
(đầu Xuân và hết covid)
 BÌNH MINH
Mặt trời ló rạng chân trời ,
Lòng ta vui lạ … yêu đời nhiều ghê …
Bầu trời như rộng thêm ra ,
Gió mây vờn vẽ tỉ tê truyện trò .
Đồi hồng bướm lượn tìm hoa ,

Thông đàn chim hát bài ca trữ tình .
Đến trường mấy bé xinnh xinh ,
Iran Iraq … bên anh Da Vàng,
Cùng nhau tay bắt mặt mừng,
Quên đi tất cả chuyện buồn cố hương,
Mỹ mà ! Hợp Chủng nghe không,
Như dòng sông tạo Đại Dương tuyệt vời.


*
Học đi ! Học giỏi yêu đời ,
Muốn lên Cung Quế …?!
Giỏi thời… Mỹ vẫn OK .
– Chỉ thương người ở xứ quê,
Vẫn nghèo vẫn đói …
Đâu có gì đổi thay?! 

Ca ngới đánh Mỹ Đánh Tây,
Xây dựng đất Nước …
Tới nay càng nghèo .
Mất hết biển đảo – đói meo,
Và Nông Dân mất đât lấy đâu cấy cầy .


*
Ôi Việt Nam ! Ôi Việt Nam 
Chỉ Nói Phét thật hay ,
Ngắm Bình Minh – tự hỏi :
“Nên Theo Tây hay Theo Tàu?! “
THƯ KHANH -Seattle  3/ 8/ 2023 
TÔI VỀ THĂM LẠI QUÊ HƯƠNG 
Tôi về thăm lại Quê Hương ,
Thăm ngôi trường cũ Trưng Vương thuở nào .
Bỗng dưng nước mắt tuôn trào ,
Bởi bao kỷ niệm nao nao trong hồn .
Bạn xưa,thầy cũ không còn ,
Gái trai chung học – khăn quàng đỏ đeo .
Bầu trời nắng gắt- ve kêu ,
Đường Nguyễn Bỉnh Khiêm Thống Nhất thân yêu thuở nào.

– Thảo Cầm Viên: vượn – khỉ đua chào,
Tôi vẫy ta: ” Mày cũng nhớ tao cơ à …!”
Rồi ra hồ ngắm xem hoa ,
Hồ Sen vẫn đẹp – nên thơ vô cùng.
– Ngập ngừng soi thử môi hồng,
Chụp dăm tấm ảnh- 
Kỷ Niệm Vàng đem đi !
THƯ KHANH 
TỰ TRÀO
Cũng chẳng giàu mà cũng chẳng sang ( *= cụ Nguyễn Khuyến )
Thân dăm chục ký bệnh nhì nhằng
-Nhà riêng không có nhà House ở
Khỏi bận đàn con khỏi nợ Bank
-Thơ phú tràn đầy riêng một bụng
Post đầy trên Net mấy ai bằng
-Nghĩ mình cũng khá to gan thật
Trời cũng phì cười Thế mới hăng …
THƯ KHANH
Seattle 10/ 5- 2021
SANH DIỆT
Sanh già bệnh tử có chừa ai “
Biết thế nhưng rồi vẫn sợ thôi
Mấy ai bình tĩnh khi đầu bạc
Sáng tối ngày đêm khó mỉm cười
*
Bởi vậy phải Tu may ra Tỉnh
Khi ĐI mang phước sẽ về Trời
Nhắm mắt có Phật ra  tiếp dẫn
Thân này : Cát Bụi  trả  trần ai
THƯ KHANH – (Hãy Tu để KHỎI  SỢ khi tuổi già )
THUỞ MƯỜI BA
Quen Em từ thuở Mười Ba,
Hỏi tên em
Em bảo:
“Người ta hổng thèm !“
Giận mình sao qúa vô duyên ,
Anh đành lẽo đẽo chờ …
lớn thêm tháng ngày .
Mắt huyền đen nhánh thơ ngây ,
Da Em trắng mịn – trời mây khen thầm
Thương em: Môi má sen hồng ,
In sâu trong đáy nỗi lòng từng đêm .
* Rồi Năm mười sáu – theo em ,
Em không chê nữa – cho biết tên… rõ ràng …..
“Qùynh Như “- nũng nịu vô cùng,
Nàng hay làm nũng lại càng xinh hơn.
Lòng Anh đã hết cô đơn,
Mỗi chiều tan học anh đón cổng trường thật vui .
Rồi thì: Anh đã đôi mươi ,
Lên đường nhập ngũ nhớ người hậu phương .
Quỳnh Như – Em hỡi biết không,
Ba Mươi Tháng Tư Đen …
– trở lại Sài Gòn,
Nhà Em đã bỏ Sài Gòn đi đâu,
Lòng anh tan nát ủ sầu,
Tìm Em nào biết nơi nao có Nàng …!
* Nay thì sắp Tháng TƯ ĐEN,
Mở An Bum ra ngắm Hình Em thuở nào .
THƯ KHANH – Seattle: 3/4/ 2023  .- (Viết  Tặng bạn Đào V Tr + Quỳnh Như nhân Kỷ Niệm Tháng TƯ Đen sắp tới ) –
    CHÀO ÔNG MẶT TRỜI
Mặt Trời từng bước lên cao ,
Tứ thơ chan chứa dâng trào trong tim .
Tưởng như anh vẫn bên em,
Môi hồng ướp mật lên men ngày nào …
Tình em như sóng dạt dào,
Mười ngón tay ngà ngọc … dao thoa một thời …
 Bỗng dưng thốt tiếng: “ anh ơi ! “…
Nhốt dùm em ánh mặt trời lung linh …
 Suốt mùa đông chẳng có bình minh ,
Nhìn ra tuyết trắng lặng thinh bên hè .
Tim em lặng lẽ tái tê,
Nay Mặt Trời từng bước đang về rồi anh .
– Chào Xuân – Từ giã mùa đông,
Chào Mặt Trời Rạng Rỡ …- Chào Ông Mặt Trời …
                            THƯ KHANH 
NHỚ SÀI GÒN 
Ta đi ta nhớ Sài Gòn,
Nhớ cây phượng đỏ sân trường Trưng Vương.
Ra về anh đón cổng trường,
Rủ nhau xe đạp chạy vòng ra sông.
– Ngồi trên ghế đá ngắm sông,
Ngắm phà qua bến – cầu vồng chân mây.
– Ôi cha sao nhớ thế này,
Biết bao kỷ niệm đong đầy trong tim .
Nhớ quán nước dừa Thủ Thiêm,
Cô Em nhanh nhẹn mắt đen môi hồng.
Giọng Em ngọt lịm như đường,
Chia tay mà nhớ và thương đến giờ.
THƯ KHANH
Seattle- 10-18- 2021 
 NỖI ĐAU CHỢT VỀ
Cuối thu sao bỗng chợt buồn ,
 Nhớ ai tri kỷ ai còn nhớ ta
Tuổi đời khiến tóc sương pha,
Gối chăn hờn dỗi đã là bao đêm.
Quê Hương xa tắp nào quên,
Mẹ già trông đợi ngồi têm miếng trầu.
Lòng con đau …-lòng mẹ đau,
Cuối thu gió lạnh miếng trầu …
đủ… ấm lòng mẹ không ?!
* Xa xôi cách trở núi sông ,
ƯỚC gì hết dịch –
con sẽ …mua vé hàng không con về .
THƯ KHANH –
Seattle- đang mùa dịch Covid tại VN
Trăng Rằm
Đêm nay là đúng đêm rằm 
Trăng treo cửa sổ
Ngắm chị Hằng giống em …
Ánh vàng quấn gót chân sen
Nụ cười đâu khác nàng tiên giáng trần
Tim anh nhịp đập tăng dần 
Mong em cười mỉm một lần mà thôi
Cho tôi thương nhớ cả đời
Dấu trong tim khảm bóng người anh yêu …
Thơ tình viết mãi … tăng thêm
Để giành làm gối làm mền đắp chung
Mái tóc dài mượt hơn nhung
Đượm hương dạ lý …từng đêm não nùng
Thư Khanh
Seattle trăng tháng 8
(Làm dùm các chàng Thi Sĩ đa tình)
SÀI GÒN, hòn ngọc Viễn Đông

Sài Gòn hòn ngọc Viễn Đông 
Nay tên  đổi lại thành tên Già Hồ.
Kể từ Ba mươi Tháng Tư,
Giật mình trong mộng còn như hôm nào!
 Nhà nhà bao nỗi thương đau,
Vết thương còn nặng lệ sầu chưa vơi.
Triệu người nhào đại ra khơi,
Thân trao cá mập, thân nơi xứ người.
Tan đàn xẻ nghé chao ơi ,
Đời như canh bạc…
  Tàu,  Nga, chơi thiệt tình!
** Thành Hồ hay thành Cáo? năm canh ,
Giật mình thức giấc lòng mình xót xa.
* Hận Tháng Tư Đen vẫn chưa nhoà,
Sài Gòn Hòn Ngọc …nay  là 
Thành Cáo Già Hồ thế sao?
 THƯ KHANH 
 *Tháng Tư Đen Sài gòn đổi tên .
** Thành Hồ  (Hồ, nghiã là con Cáo! “ Cha Già Dân Tộc “  là con Cáo già )
  BÀI CA MÙA XUÂN
Vạn vật bừng lên biết nói cười ,
Người người vui vẻ đón xuân tươi .
Núi non kẻ lại vành môi thắm .
Sóng nước lung linh ánh mặt trời 

Dư lệ hôm nao không còn nữa .
Thiên thần về ngự, bé rong chơi 
Đường đi hoa nở khoe nhan sắc .
Cải lão hoàn đồng đâu cũng vui .

Thông đàn hoà nhạc, chim ca hát .
Với cánh mây bay tít tận trời .
Ta khẽ thì thầm :  Cảm ơn  Chúa, 
  Cảm ơn Phật độ đến muôn loài 
.
THƯ KHANH – “Cao Nguyên Tình Xanh
 Seattle- Bên bến sông Fremont 2022 .
 NGẮM MƯA PHÙN NHỚ SÀI GÒN
Sáng nay trời lạnh mưa phùn
Không gian tim tím ngõ mòn quạnh hiu.
Bướm  quên lời thệ mến yêu,
Bỏ hoa tàn tạ sớm chiều tàn thu.
Quạnh hiu bến vắng không đò,
Lòng mình cô qụanh, bỗng vừa nhớ Quê.
Từ ngày chân bước ra đi ,
Bao lần lỗi hẹn chưa về thăm Em.
Sài Gòn, Hai tiếng thân quen ,
Nhớ em những buổi ăn kem …quên giờ.
Ngắm trời đâu cũng là thơ ,
Hai mùa: MƯA  NẮNG  như chưa biết buồn.
Xa Quê ! trống vắng trong hồn,
Ngắm mưa phùn ta gọi:
 ” Sài Gòn …Sài Gòn ơi!”
THƯ KHANH 
NỤ HÔN ĐẦU 
Hôn nhau đi cho thấy cõi Địa Đàng
Một chút thôi sẽ đi vào say đắm
Dù biết tình anh như con bướm trắng
Đến rồi đi có chung thủy bao giờ
Hôn nhau đi,  đừng vội tính vội suy
Tình bất chợt sẽ là tình nồng thắm.
Hôn nhau đi bằng nụ hôn trinh trắng
Say một chút men … quên hết ưu phiền
Để yêu đời nạm ngọc : có Ta,  Em
Nụ hôn đầu! Chào Em đôi mắt biếc …
  THƯ KHANH 
MONG CON NGÀY CUỐI TUẦN
( Tặng các cụ già VN trong Nursing Home …- riêng cho cô giáo BÍCH H-Tacoma )
Nhà mẹ là Nursing home,
Ăn ngày ba bữa cháo cơm đủ đầy.
Giường nằm nệm ấm mùa này,cái gì cũng có …
– nhưng …lây lất buồn …
* Chung quanh bạn chẳng xóm làng,
Ít khi có ánh nắng vàng thu đông.
Ngày ngày mẹ nhớ Việt Nam,
Nhớ bờ tre trúc nắng hồng thêu hoa.
Ăn thì … tương mắm với cà …
Mấy con cá lẹp …- cả nhà cùng ăn.
Cơm niêu nước lọ đã quen ,
Mùa này vườn có cải ngồng ra hoa.
Mây thu man mác la đà ,
Ao bèo cá ngậu- giữa trưa nắng đào.
*Đêm về đom đóm thi nhau,
Lập loè bay khắp sân sau- sân ngoài.
Mưa lớn – ĩnh ương vui vầy ,
Vui vì chúng có cặp đôi vợ chồng …
*
Riêng mẹ – nhà NURSING HOME,
Hai hàng nước mắt chảy ròng từng đêm.
Thức ăn lạ – chẳng Việt Nam ,
Răng rụng móm mém …- mong con cuối tuần.
– May ra chỉ có cuối tuần,
Mẹ mong từng bữa -hết nằm lại ra.
Ra hiên trông sáng trông trưa,
Cuối tuần con bận …- BAO GIỜ …CON THĂM?!
THƯ KHANH – bài 1086 –
(Seattle – 23- 10- 2014 )
MÌNH ƠI .
Nhớ anh ! Em gọi : Mình ơi ,
Nghe sao vẫn nhớ như thời mới yêu .
Như thời anh vẫn hay chiều ,
Mua cây kem đá giữa chiều nắng mưa .
Sài Gòn hết nắng lại mưa ,
Cho cầu vồng xuất hiện
Với nước dừa Thủ Thiêm .
Ngọt như hôn cánh môi mềm ,
Đôi mắt huyền đẹp nàng tiên giáng trần .
Thương nhau một thuở Sài Gòn ,
Thành đôi chồng vợ cơm vần bếp than .
Nghèo mà tình vẫn chứa chan ,
Đế nay nhớ lại vẫn chứa chan là tình .
Mình ơi !
Em gọi tên mình …suốt năm canh .
THƯ KHANH
Seattle – 5/ 27/ 2023 .

HẬN THÙ trích trong tập Bút Ký : NỔI TRÔI THEO VẬN NƯỚC của THƯ KHANH 
1-      HẬN THÙ( Để in vào tâp Bút Ký : NỔI TRÔI THEO VẬN NƯỚC của THƯ KHANH đang hoàn tất trong năm nay ) 
Vâng , tôi còn nhớ rõ – cũng vào mùa này – mùa thu ở Sài Gòn năm 1983 . Sau khi chồng tôi , Phan Lạc Giang Đông đi cải tạo về thì chúng tôi đành phải bán căn nhà nhỏ ở khu Ông Tạ Sài Gòn để về Phường 16 Quân Tân Bình , mua một khu vườn rộng 2.000m2 để có đất trồng trọt , để Giang Đông khỏi bị đuổi đi kinh tế mới .
  Khu vườn này khá đẹp , đầu cuối vuông vức . Bề dài 100mét , rộng 50 mét .Bề rộng chạy sát  theo con đường đất đỏ khá rộng – hai xe tải tránh nhau được . Đó là con đưòng chạy từ ngã ba Bà Quẹo – Quốc Lộ MÔT chạy xuyên qua hương Lộ 14 – qua phường 17- Qua phường 16  tới tận chợ Tân Hương rồi chạy tới KHU NGHĨA ĐỊA BÌNh HƯNG HOÀ .
– Chung quanh vườn là hàng rào bông bụp , hoa nở đỏ ối như những cái lồng đèn trung thu . Bên tay trái còn có một con ngõ nhỏ đủ cho xe tải có thể từ đường lớn rẽ vào – cho tới suốt cuối vườn .Những khu vườn này được Quy Hoạch bởi CHA HẢI từ thời VNCH .
– Trong vườn , bước qua khỏi cổng chính , từ ngoài đường vào , Phía trái là một dãy cây xoài , trái lứa đầu nên trông mê lắm ! Cả soài cát , soà tượng đeo lủng lẳng từng chùm xát đầu  – Hàng Xòai thẳng tắp tới hiên nhà .
Căn nhà nhỏ xây , lợp tôn , có công tơ điện . Gió mát bốn bề thông thống .Bên tay mặt là một dẫy cây hạt điều cũng đang ra trái lứa đầu .
Đứng hiên ngó ngay bên phải là cái cổng làm bằng tre và tầm vông gìà . Gần kế cổng là hai cây mít , Một cây mít ướt trái còn non và một cây mít ướt sai trái , trái to . Có trái đã Nứt Mắt sắp chin , to như cái thùng cả ôm mới xuể .
Kế cây mít là giếng nước đào nước trong vắt lại có tay quay bằng sắt – để kéo nước lên đỡ khó nhọc . Gần đó dăm bảy bước là bụi tre mạnh tông , Cây tre to cao lá xanh , gió đưa cót két reo hò ngọn tre như nghển cổ với mây bay – như chìa tay chào !Mới đổ bùn nên măng mọc vọt nhanh , khiến cả chục búp măng cao hơn gang tay bụ bẫm .Dăm ba búp măng khác đã già đang vươn lên thành những cây tre cho thêm ấm bờ .
Đôi khi những khi gió mạnh bụi tre xanh tươi , thân tre quằn quại cọ xát nghe  ken két như những tiếng kêu than của oan hồn nào đó từ bao năm trong chiến tranh tìm về . Tôi còn nhớ khu này năm Mậu Thân Việt Cộng chết nhiều lắm ! Nên hơi rùng mình !
– Sau nhà là cái ao nhỏ , nước thông ra đồng lúa  .  Ao nhỏ chỉ đủ thả ít con cá mè cá chép cho một tiểu gia đình làm thức ăn qua ngày . Phía giáp ruộng lúa , bờ ao trồng toàn cây tràm cao rồi nhưng thân cành mảnh khảnh như cành liễu . Mỗi cơn gió nhẹ cũng đủ rung  bông vàng rớt lả tả bay trải xuống mặt ao , cá nhoi lên đớp lia lịa …Bốn góc ao là bốn cây dừa xiêm . đang ra trái . Hoa dừa nở trắng xoá như mái tóc của nữ tài tử KimNô Vác , tuyệt đẹp .
Phường 16 không xa Sài Gòn và trường học cấp Một Hai có đủ , sạch đẹp , sân rộng . Trường tôi dậy là trường Công Lập xây tù hồi Mỹ viện Trợ : Phát triển Cộng Đồng . Có cả nhà thờ ,  Chợ búa tấp nập .
Vừa không xa Sài Gòn , đất đai vườn tược rộng rãi . Ao hồ thả cá …Nên sau 1975 thì Một số cán bộ Cộng sản sắp về hưu hoặc cán bộ có máu mê văn nghệ như : Chế Lan Viên , Trần Văn Giầu ,Phan Lạc Tuyên … đã về đây cư ngụ .Hoặc là những người bị Cải Tạo Tư Sản  như bà chủ nhà bán nhà cho tôi ( Chồng là Dược Sĩ – mua về ở mới được 5 năm thì ông chồng bị cancer chết ! ). Hoặc những người đi cải tạo về như Giang Đông không được ở trong thành phố và phải có đất đai trồng trọt ! ).
– Tóm lại khu nhà vườn mà chúng tôi mua này là rất thơ mộng ! Ngoài ra phía khu trái của nhà còn có một cây Ô Môi . Cứ đến mùa cây ra hoa mầu hồng đào . Cây cao to tán  xoè ra cả góc vườn như một cái lọng nhà trời – hoa chi chít tuyệt đẹp . Hoa nhỏ như hoa đào mà kết trái thì trái đen thui vỏ cứng dài bằng cả gần một mét . Hoa đẹp mà ruột trái lại có mùi như nước mắm nhưng ăn rất bổ . Ăn hai ba lần lại cứ muốn ăn nữa và nó còn trị bệnh đau lưng , người ta mua về ngâm rượu uống chữa bệnh thấp khớp .
Thêm nữa lại có sẵn cây me và hai cây chanh …một đám lá lốt …
– Từ ngày dọn nhà về đây , tôi đã ra công trồng rau -nuôi cá heo gà vịt – mới sống nổi qua ngày . Vì lương đi dậy cầm về đến nhà là hết !
Tôi đã xây 3 cái chuồng heo và nuôi heo nái , heo thịt . Nuôi gà . Thả cá ! Tôi thả bèo cái vớt lên nấu cám cho heo ăn rất chóng lớn .
Sáng sáng tôi đi dạy học , chiều về làm việc quần quật hầu như quên cả sức khoẻ . Đến nỗi ông bạn của chồng tôi tên là Trần thúc Vũ đã ghé tìm Giang Đông rủ đi viết báo ( Báo mà sau đó ông Vũ bị đi tù ! )- gặp Giang Đông thì Trần thúc Vũ nói ngay  không nể mặt tôi  :” Toa đi viết báo,  tiền nhuận bút xài thả ga . Lại có một Em …một em ôm eo nè ! Tội gì theo vợ mãi  bà ấy trông như bà lão 70 mà cậu không thấy sao ?! . Nhìn tớ bỏ  mụ Đoàn Ngọc Kiều Nga ,  mụ vợ lớn của tao cái mộ,t  nay em Nguyên ôm eo …mới có 28 tuổi nè . Xe Honda của em mới tinh !  Cậu chịu đi ,  còn một em nữa mới 22 tuổi xinh như mơ !”
Tôi cứ cặm cụi như vậy …Hai con tôi đã bắt đầu lên cấp ba – phải mua xe đạp cho hai đứa về học tại trường Nguyễn Thượng Hiền !Tôi phải để thì giờ cho con học không sai con làm việc nhà . Giang Đông thì nhìn thấy KHÔNG CÓ TƯƠNG LAI ! Giang Đông thường nói :” Cây cao còn đợi giờ dông tố ! “. Anh chưa yên phận  cũng như những bạn bè khác sau khi cải tạo ra , nay thế này mai thế khác !
 Trong lúc làm vườn hay ngồi trước hiên nhà với Giang Đông ,Chúng tôi thường thấy các bạn hữu văn nghệ sĩ Miền Nam cũ – họ hối hả đạp xe từ Sài Gòn hoặc từ các nơi tới thăm Chế Lan Viên hoặc Phan Lạc Tuyên .
Nhà hai nhân vật này trong gần chợ Tân Hương , bắt buộc đi từ Sài Gòn tới phải qua con đường duy nhất này – phải qua con đường trước cửa nhà tôi !
  Có một văn nghệ sĩ cũ , sau khi thăm Chế Lan Viên thì ghé vào thăm Giang Đông – khoe rằng mớii mua được tập thơ của Chế Lan Viên với chữ ký đề tặng của tác giả . Những người này kính cẩn tin rằng những gì Chế Lan Viên viết và “ phán “ ra đều là tốt đẹp cả . Thấy bạn bè ca tụng Chế Lan Viên như thần tượng nên một hôm Giang Đông nói với tôi :” Anh có dự định sẽ gặp Chế Lan Viên trong tuần tới để biết rõ hư thực về hắn ta, chứ không nghe bạn bè nói lại nữa !
 – Một buổi chiều cuối năm , Trời Sài Gòn hơi lành lạnh ! Giang Đông bảo tôi : “ Em ạ ! Em ở nhà nấu cơm nhé , nhớ mua rau muống Thủ Đức , ngọn nhỏ non , sào với tỏi tươi và chiên cho anh con cá sặt khô , mua cho anh một chai bia 33- chai nhỏ mới ngon .Mọi khi anh buồn hay sang nhà anh Mười uống đế …nhấm nháp với xoài xanh , xót bao tử lắm . Anh đi đây trong vòng hai giờ là anh về ăn cơm tối là vừa .
  – Tôi làm theo lời Giang Đông dặn , sửa soạn nấu cơm vừa xong thì Giang Đông đạp xe đạp về tới . Vẫncái thân gầy gò đạp cái xe đạp cũ kỹ đang từ đầu ngõ lăn bánh .  Tôi vội ra mở cái cổng tre thật rộng để anh đạp thẳng xe vào hiên cho khỏi dơ giầy .
 Với dáng buồn buồn anh hỏi tôi :” Có cơm chưa em ? Dọn cơm ăn anh sẽ vừa ăn vừa kể em nghe cuộc anh gặp gỡ Chế Lan Viên mới  thú vị hơn . “ “ Em có tin là anh vừa từ nhà hắn về không …! “.
 Tôi vội trải cái chiếu hoa xuống nền nhà xi măng  . Rồi mở lồng bàn bưng mâm cơm xuống đặt giữa chiếu . Giang Đông cũng vội xuống bếp bưng nồi cơm bỏ vào cái rế rồi bên lẹ lên . Tôi mở vung , cơm trắng chín tới nấu bếp củi – thơm ngon lạ . Giang đông mở nắp bia … bia ủi bọt …- Qủa thật lâu lắm mới có bữa cơm ngon . Các con tôi đã ăn trước để còn học bài làm bài ! Chúng ở phòng bên cạnh . Còn hai vợ chồng ngồi ăn tự do trò truyện . Giang Đông bảo :” Để anh ngồi đối diện vừa ăn uống anh vừa kể mới diễn tả hết được nhữ ng gì  Chế  Lan Viên trả  lời anh ( Chứ không ngồi kề đùi như mọi khi kể em không hiểu hết đâu ! “.
   Giang Đông kể và diễn tả bằng điệu bộ để cho tôi hiểu rõ :
-“ Anh đến nhà Chế Lan Viên , anh không đi một mình mà ghé rủ ông Tuyên đi cùng để tạo không khí thoải mái để hắn không đóng  kịch như hắn đã từng đóng kịch với bao văn nghệ sĩ Miền Nam . Và anh cũng muốn biết thái độ của ông Tuyên trước các ĐỒNG CHÍ LÃNH ĐẠO của ông ấy . Ông Tuyên bảo anh bỏ tiền ra mua một gói trà thơm .Anh tính mua thêm mấy cái bánh đậu xanh nữa . Nhưng ông Tuyên bảo :” Chú đừng mua vì tội gì tốn tiền nhất là lỡ hắn ăn vào đau bụng đi té re thì cả hai anh em mình đi tù đấy !  “ Nên anh chỉ mua đúng một gói trà thơm thôi . Ông Tuyên cười hì hì … và không bao giờ ông ấy bỏ một đồng dù ông ấy ăn lương cán Bộ A . Còn anh mới ra khỏi cải tạo thế này !
* Khi vào tới nhà Chế Lan Viên , Tuyên thưa :” Dạ , xin chào anh . Anh có khoẻ không ?! Hôm nay tôi đến thăm anh và nhân thể có chú em ruột cũng đòi đi tới thăm anh luôn ! “.
Ông Tuyên bắt tay Chế Lan Viên và chỉ qua anh . Anh cũng lịch sự đưa tay bắt và giới thiệu :” Thưa anh , em là Phan Lạc Giang Đông , làm thơ viết văn ở Sài Gòn trước năm 1975 “.
Mình cũng coi hắn là đàn anh vì hắn là đồng chí của ông Tuyên .
Thế rồi hắn đi nấu nước pha trà . Hắn lấy mấy cái bánh chè lam ,  giới thiệu là bánh mang từ Hà Nội vào . Anh cũng nhâm nhi và nói chuyện tay ba . ông Tuyên cũng không ngờ là anh đã trưởng thành ở Miền Nam nhanh như vậy . Vì lúc ông Tuyên tham gia vào cuộc đảo chánh ông Ngô Đinh Diệm thì anh còn đang học chưa hết cấp Hai  , ngu ngơ đâu đã biết gì đâu !
Thôi thì đủ thứ chuyện thảo luận . Từ chuyện văn nghệ đến chuyện chiến tranh …- Cả hai giờ đồng hồ .. .- Tới khi sắp ra về , anh muốn biết rõ thái độ của Chế lan Viên và Phan Lạc Tuyên xem thế nào ?! – anh hỏi :
“ Thưa hai anh , xin phép hai anh cho em được có ý kiền như thế này , là theo truyền thống của tổ tiên dân tộc mình thì mỗi lần chó chiến tranh xong thì toàn dân phải phải đoàn kết để xây dựng đất nước .Vậy theo em cả hai mien Bắc – Nam phải bỏ hận thù để xoá vết thương chiến tranh và xây dựng đất nước !”
– Khi anh vừa nói dứt câu đó thì mặt ông Tuyên đỏ gay và cười mỉa mai . Còn Chế Lan Viên thì giận giữ ra mặt , hai hàm răng hắn nghiến lại . Hắn nhìn thẳng mặt anh và chỉ vào cái thẹo ở ngay cổ tay hắn ( Không hiểu vết thẹo này do đâu và từ bao giờ ) và trả lời :
– Anh bảo sao ?! – Chúng ta quên hận thù  và xoá vết thương chiến tranh à – Quên làm sao được hận thù – Hận  thù này là do các anh gây ra mà , chúng tôi quên làm sao được . Và vết thương chiến tranh thì cũng chính các anh gây ra mà .
Đây ! tôi ví như cái vết thẹo ở trên tay tôi đây . ( Hắn chìa  tay cho anh coi cái vết thẹo ) . Nếu bây giờ đi giải phẫu thẩm mỹ đi chăng nữa thì vết thẹo này vẫn còn . Và anh bảo nước ta đã thống nhất và hòa bình thì chưa có đâu .Chúng tôi còn đang phải  đối đầu với một cuộc chiến tranh về tư tưởng ! Tụi ngụy chúng đang tìm đủ mọi cách để đánh phá cách mạng trên mặt trận văn hoá và tư tưởng . Chúng có mặt trên khắp thế giới .
– Ông Tuyên đứng lên đi đi lại lại và tiếp lời :
“ Tôi đồng ý với anh Chế Lan Viên : Chúng ta phải tiếp tục chiến đấu . Cuộc chiến đấu này còn cam go hơn cuộc kháng chiến cũ .Vì nó không rõ ràng trận tuyến như đánh nhau bằng súng đạn khi xưa .
– Giang Đông ngừng kể , anh hớp một hớp bia nhưng có phần như  nuốt cay đắng !
Giang Đông tiếp :
– Đấy em thấy chưa . Vậy mà cái lũ bạn anh vẫn ngây thơ cứ tưởng rằng những thằng văn nghệ Cộng Sản cũng có trái tim như mình ! Anh rất tiếc không sao giải thích cho bạn bè anh hiểu được !. Có những đứa ngây thơ đến ngớ ngẩn .Em nghe đó là lời nói từ cửa miệng của những thằng Cộng sản đã có máu mê nghệ sĩ mà còn gay gắt như thế , huống chi những thằng cộng sản đơn thuần khác thì chúng hận thù như thế nào .
Anh biết : anh em với ông Tuyên chẳng qua định mệnh nghiệt ngã đã sinh ra chung bố mẹ thôi ! Ông ấy không coi anh là ruột thịt mà sẵn sàng cho anh vào tù bất cứ lúc nào ! Không đồng tư tưởng chính trị là khó lắm – dù anh em hay bố con ruột thịt !
 * Giang Đông nói xong , cầm chai bia nốc cạn một hơi rồi nằm lăn ra chiếu . Sự mệt mỏi và sự tuyệt vọng của anh đã qúa độ ! Tôi để yên anh ngủ , khẽ lấy cái chăn đơn đắp cho anh .Và chắc chắn trong giấc ngủ còn chập chờn kẻ thù còn đầy rẫy , chưa thoát được . Kẻ thù từ người anh ruột và từ tứ phía bủa vây !
THƯ KHANH – Seattle September 15 Th- 2002 (Đã đăng trên Tập San HẢI NGOẠI NHÂN VĂN số 37- tháng 11- 2002 .(Chủ báo = HỒ CÔNG TÂM ) .
VU LAN NHỚ BỐ MẸ
Mẹ tôi-  bà mẹ Việt Nam
Chân quê chân chất – thương con thương chồng
Những ngày lễ hội trong làng
Mẹ mặc váy nái yếm hồng đào tơ
Áo tứ th ân , tóc vấn đuôi gà
Với đôi guốc mộc – mặn mà dễ thương .
– Bố tôi … đẹp trai , cùng làng
Áo the , quần trắng luôn cầm cái ô …
Bố tôi rất thích làm thơ
Làm nghề thày giáo
Không dám lẳng lơ gái làng
Thơ tình chỉ tả đêm trăng,
Ngắm mẹ ngồi dệt tơ tằm bên hiên.
Bạn bè có ít người quen ,
Đồng sàng đồng lứa – trong huyện Ý Yên quê nhà.( * )
*
Nhớ về cái thuở lên ba
Bao hình ảnh đẹp : Mẹ cha êm đềm
Rôi thì … bố mẹ sinh thêm,
Và chiến tranh Việt – Pháp…đã bùng lên mất rồi
Bố mẹ tôi như bao người ,
Cửa nhà tan nát – bố tôi đi tù .
*
Nghĩ đến đây tôi không viết vào thơ,
Bởi : Muốn quên…
Quên chẳng được.
Bao giờ mới quên ?!
– Vu Lan báo hiếu mẹ hiền,
Báo công cha nghĩa mẹ …
biết gửi lên Cõi Nào?!
THƯ KHANH – Seattlle –
PS= Huy ện ý Yên thuộc tỉnh Nam Định ( Bắc phần Việt Nam ).
HẠNH – EM VỀ ĐÂU
( Gửi về người em gái – con chú Thuần – đi vượt biển )

Hôm nay là đúng 30- tháng Tư – 2016 .
Sau Tháng Tư 1975 đã 41 năm rồi mà sao tôi vẫn nhớ HẠNH vô cùng .
Hạnh là con gái đầu của chú thím Thuần .
Nếu so sánh nhan sắc thì Hạnh là đứa con gái đẹp nhất so với tất cả các  con gái của cả họ .
 Hạnh xinh đẹp tự nhiên như một Model được chọn lựa hạng Quốc Tế …
Đẹp từ dáng vóc đến khuôn mặt đến mái tóc … nét mày … đến hàm răng cười như hoa vỡ
Này nhé : Khuôn mặt đầy đặn nhưng không tròn như cái bánh bèo hay sắc sảo như nàng Kiều của cụ Nguyễn Du . Nhìn thấy rất phúc hậu . Đôi mắt to đen , Hàng mi dài cong tự nhiên . Đôi chân mày đậm dài, dài qua đuôi mắt . Đôi môi hồng đúng là nụ hoa lựu . Đôi má cũng hồng như đóa hoa hồng . Dù là không son phấn .
   Thêm vào khuôn mặt đó là mái tóc dài đen nhung hơi quăn tự nhiên . Mái tóc chia hai thả dài xuống ngang lưng , che nghiêng nghiêng  khuôn mặt khi Hạnh hơi thẹn thùng …- Mùa hạ nóng quá thì Hạnh hay cột tóc đuôi ngựa …bằng một cái khăn mùi xoa bằng voan mỏng , xoè ra như cái nơ phất phơ …rất lãng mạn bay bay khi có cơn gió
Khi tôi lên nhà chú thím Thuần , Hạnh thường ra mở cửa . Tay Hạnh nắm tay tôi và nụ cười như hoa vỡ mừng tôi tới chơi :” Em chào Chị …- Chị trông khoẻ ! “. Tay tôi nắm tay Hạnh như không muốn buông vì … Bàn tay mềm mại,  ngón thon dài trắng mịn . Tôi buột miệng khen :” Tay Hạnh đẹp qúa ! Ông nào lấy được em chắc mê đôi bàn tay dao thoa này lắm “.
    Có lẽ Hạnh đẹp là do Gene của thím Thuần . Và cái cao chân dài là do gene của chú Thuần .
  Ngoài nhan sắc , Hạnh lại rất lịch sự mềm mỏng dễ  thương . Chắc do Hạnh được đi học từ nhỏ tại Sài Gòn và lớn lên cũng tại thành phố HÒN NGỌC VIỄN ĐÔNG này ! Và nhất là thím Thuần vốn là con gái ông Ngang , làm giáo viên xưa kia ở Hà Nội .( Loạn nên nhà Ông Giáo Ngang phải bỏ Hà Nội chạy về làng sống . Thím chỉ học được nghề dệt vải . Chú tôi thì làm thày giáo trường làng . Cũng nói thêm thím còn cô em ruột , bỏ Hà Nội về , hồi mới về còn đẹp hơn Hạnh.
    Rồi …Hạnh học hết cấp 3 . Chú tôi nhà cũng đông con nên xin cho Hạnh vào làm Thư Ký sở Ngân Hàng Phát triển Nông Nghiệp . Hạnh có bằng Kế Toán, mới vào làm kế toán . Nhưng vì HẠNH đẹp quá nên được đưa ra làm chỗ phòng Tiếp Khách và Phát Đơn cho vay tiền !
  Nghe nói từ ngày Hạnh làm ở đây …Khách đến đông quá  , cả một số mày râu không vay cũng ghé … coi . Họ muốn cưới Hạnh làm vợ nhưng … chỉ có một ông lấy được Hạnh đó là ông Giám Đốc đang tại chức .
     Rồi từ khi Hạnh lấy chồng tôi ít khi gặp được nữa ! Mãi tới ngày Bà Nội tôi mất, tôi mới gặp Hạnh cùng chồng đến chịu tang  . Nhưng nghe nói Hạnh khó có con vì chồng …( ! ).
      Hạnh vẫn đẹp đi bên chồng , xe hơi rất “Kẻng “.
      Tôi nghĩ sao đời không cho ai hạnh phúc trọn vẹn nhỉ !Tôi rất mong cho Hạnh có một vài đứa con vì tôi cứ nghĩ : “ Có chồng mà nỏ có con . Cũng bằng hoa nở trên non một mình “. Nhan sắc thì cũng sẽ tàn phai ! Tôi có cái hạnh phúc khác vì  lúc đó tôi đã có một “ Mụn “ con trai một tuổi  … Con tôi đội tang bà cố nên chấm một nốt tròn vàng trên khăn tang ( vì là chắt )
        Rồi mãi đến năm …( ?! )…tôi không nhớ rõ . Ngày thì chỉ nhớ … Ngày chủ nhật … mưa gió như bão, tôi về thăm Bố Mẹ tôi vì nghe nói HẠNH , Con chú thím Thuần đã  đi vượt biên !
Tôi cố đạp cái xe đạp cũ rích , lát lát lại tuột xích ! Mệt đứt hơi bởi xe đi ngược gió nữa. Sấm chớp ầm   ầm …
    Nhưng rồi cũng đã tới Hàng XANH ( gần khu giữa  Ngã Tư Xa Lộ và chợ bà Chiểu ).
Xe đạp Stop ngay cổng nhà bố mẹ tôi . Cổng không khoá vì mưa gió nên để con cái về thì mẹ tôi đỡ phải chạy  ra mở cổng  .
  Cả nhà bố mẹ tôi ngồi buồn thiu … không nói năng gì ! Tôi lên tiếng : “ Chào ba má ! Con nghe nói Hạnh con chú Thuần đi vượt biên à ?! “.
Mẹ tôi trả lời :” Bố con có sang hai lần trước ngày lên đường , hôm qua . Bố con khuyên nên hoãn đợi chuyến khác vì radio báo sẽ bão cấp số 12 ! “. Nhưng chú Thuần cứ khăng khăng là cho nó đi . Vì tàu này lớn , chở tới 246  người . Lại đầy đủ thức ăn khô . Có 2 khẩu súng , Súng trang bị khi bị cướp . Và bên họ hàng anh em nhà chồng Hạnh tổ chức đi cùng là 26 người . Chồng Hạnh đi lọt từ trước đang ở Mỹ đợi  . Chú bảo để nó đi cho có vợ có chồng ! 
Tôi  chờ bớt mưa,đạp xe sang nhà chú thím Thuần …- Ôi nhà buồn qúa -Không còn HẠNH ra mở  cửa. Thím Thuần như muốn gục .  Chú ngồi trên lầu chắc cũng đang khóc .Tôi hỏi :Thưa thím Hạnh đi vượt biên hôm nào ?! . Thím trả lời một hơi :” Trưa hôm qua ! mà mưa to gió lớn quá, Hạnh nó khóc quá nó cứ níu chặt lấy thím đòi ở lại . Chú thì cứ bảo nó đi sang với chồng . Nó bảo Con cần bố mẹ hơn , con thương bố mẹ hơn, con không cần chồng . Anh ấy không có con, anh ấy lấy vợ khác dễ dàng ..!  Nhưng khi người đến đón ra  tàu thì chú nằng nặc bắt nó đi ! Tai tôi ù đi , nước mắt tôi chảy dàn dụa vội ra về .
Tôi ra về còn đang khóc theo chú thím . Trong mưa gió bão qủa thật liều mạng : 99% là nắm lấy cái chết ! Chú tôi thì lo vì gia đình 9 đứa con lấy gì sống nên bắt Hạnh đi theo chồng …!
Tôi đạp xe ra về mà đầy thương nhớ lo lắng cho Hạnh sợ HẠNH sẽ bị BẤT HẠNH chìm tàu trong mưa bão cấp gió 12 .
  Và tin đau buồn đã tới ! Hết bão rồi …Gia đình chú thím tôi nhận được điện tín  báo từ chồng của Hạnh đánh từ Mỹ về :
 Cả tàu bị bão  , tàu lạc vào đảo san hô . Tàu bị tan tành , Hạnh bám được một mảnh ván dạt vào một  hoang đảo cùng mấy người . Khi hết bão thì mấy người vớ được cái ghe nhỏ , tất cả là năm người cùng đi . Nhưng không  ngờ biển động, sóng còn lớn lắm và ghe bị  chìm … – Chỉ còn một  bà  sống sót là nhờ tàu Mỹ vớt được . Bà kể lại và đánh điện tín về . Chồng của Hạnh khi nghe tin cả Hạnh và anh em cha mẹ : 26 người chìm biển thì anh ta ngất xỉu luôn !
  Đầu óc tôi choáng váng – nước mắt tôi đang tuôn trào …- Hình ảnh Hạnh,  cô em con chú xinh đẹp như model – Tên HẠNH mà sao bật hạnh qúa . Phải chăng như Cụ Nguyễn Du tả trong thơ Kiều :” TRỜI XANH QUEN THÓI MÁ HỒNG ĐÁNH GHEN ?! “.Đành tin ở Mệnh Trời đã định !
THƯ KHANH ( 4-30- 2016 ) 

NỔI TRÔI THEO VẬN NƯỚC

2-Nhửng Kẻ Khốn Cùng

( Để tưởng nhớ cố thi sĩ Phan Lạc Giang Đông )
                                            Thư Khanh
Giang Đông đi buôn trên tuyến đường Bắc- Nam , tàu Thống Nhất được gần một năm . Mỗi lần anh từ Bắc về , mọi người trong gia đình đều mừng . Tàu đậu lại ga Sài Gòn nghỉ hai mươi bốn giờ rồi tiếp tục ra Bắc. Có một chuyến trước Tết Nguyên Đán , khi Giang Đông về tới nhà thì tôi đang bò trên mái tôn để hàn những chỗ giột . Trời nắng chang chang . Tôi đội cái nón rách , đi đôi dép cho khỏi bỏng chân . Giang Đông vừa đẩy cổng bước vào sân , tay cầm một gói nhỏ và cái túi xách đựng quần áo , vừa gọi vang :
– Em ơi! Em ơi! . Em đâu rồi …?
Anh không thấy tôi đang lui hui trên mái nhà . Tôi nói vọng xuống:
– Em đang hàn những chỗ giột trên mái tôn đây này!
Giang Đông ngó lên thấy tôi vội la lớn
– Trời ơi! cẩn thận kẻo té chết. Sao không mướn thợ.? . Thôi, để anh giữ chân thang cho em , em cứ từ từ, bình tĩnh bước xuống nghe. Em thật liều quá!
Tôi từ từ bước xuống tới nấc thang cuối cùng , chân chạm đất , mừng quá, tôi reo lên “ Tới đất rồi.”
Anh vòng hai tay ôm chặt tôi và lấy khăn lau mồ hôi trán cho tôi. Tôi bỡn anh
– Sao , anh còn thấy em có còn dấu vết cuả cô nữ sinh Trưng Vương ngày xưa không .? Chắc chắn là chả còn. Bây giờ em là “ nữ anh hùng lao động, phải không?! “
Anh nhìn tôi, đáp:” Tội nghiệp , sao leo lên mái tôn mà mang dép , dễ té và trượt chân một cái là khổ, không chết thì cũng gẫy tay, gẫy chân , tàn tật suốt đời !”
“ Mà sao em lại leo lên mái tôn vào lúc nắng gắt như thế này, dễ bị chóng mặt lắm!”
“Sao em liều quá vậy?!”
– Tôi kéo vạt áo lau những giọt mồ hôi trên mặt . Giang Đông hỏi:” Hai con đâu rồi.Chúng đi học chưa về à.? Anh mua gói kẹo chè lam cho em và các con đó”.
Tôi đỡ lấy gói kẹo và rủ anh cùng đi rửa mặt mũi, chân tay , thay quần áo, chứ không tắm vì đang đổ mồ hôi , tắm dễ bị cảm.
Hai đứa con cũng vừa đi học về tới nhà, chạy uà ra ôm bố và reo
lên :
-“ Con nhớ bố quá! Bố về rồi !”
Tôi vờ hờn trách : Đó ! Anh coi. Các con chỉ nhớ bố thôi, chúng đâu nhớ mẹ!.
Thằng nhỏ rất lanh: “ Cũng nhớ mẹ chứ, nhưng ít hơn vì bố đi xa hoài.”
Tôi đưa gói kẹo ( kẹo chè lam – chỉ có ở Bắc mới có )cho các con chia nhau.
Bữa cơm trưa hôm đó được dọn ra , trên chiếc chiếu trải giữa nhà . Cơm gạo trắng không phải độn khoai . Cá kho và canh cua nấu với rau mồng tơi. Vậy mà ngon và vui.
Ăn cơm xong , Giang Đông và tôi ra gốc cây dừa ở góc ao uống nước trà tươi.
Anh kể chuyện đi buôn trên tàu Thống Nhất.
“ Em à ! Trên chuyến tàu Thống Nhất , anh mới quen một người, dần dà rồi thân thiết như hai người bạn. Hắn chạy theo tàu bán nước chè tươi để sinh sống qua ngày. Anh thường rủ hắn xuống quán ăn cơm đĩa -mỗi khi tàu dừng lại nghỉ ở mỗi trạm. Hắn cũng là kẻ thất thế. Trước kia hắn ở trong quân đội cộng sản , đi kháng chiến từ lúc còn là một thanh niên tuổi mười lăm, đầy nhiệt huyết
Tới khi hắn thấy tình hình Đảng Cộng Sản Việt Nam muốn ngả sang Tàu và cắt một phần biên giới Hoa- Việt dâng cho quan thầy thì hắn tỏ ra chán nản và bất mãn. Hắn cũng là người có chức tước , vai vế trong quan đội . Trong phiên họp Đảng bộ, hắn tỏ ý phản đối việc Đảng và Nhà Nước CSVN lén lút dâng đất cho Tàu. Thế là hắn bị đuổi ra khỏi quân đội và đi tù vài năm . Mãn tù ra, không có công ăn, việc làm , hắn bèn nấu nước trà tươi, rồi xách chạy theo tàu , bán để kiếm sống qua ngày. Tiếng rao cuả hắn trên các toa vọng bên tai hành khách và bạn hàng “ Bán nước theo Tàu đây!” “ Bán nước theo Tàu đây ! “.
Lời rao hàm nghĩa chửi xéo Đảng và Nhà Nước Cộng Sản Việt Nam đã cắt và dâng đất cho Tàu -một cách hèn hạ ! . Ông tổ Hùng Vương còn có công dựng nước , các triều đại Đinh, Lê, Lý, Trần, Nguyễn … đều có công giữ nước, đến nay Đảng CSVN làm cái việc điếm nhục , bán nước , phản bội tổ tiên và giống nòi.
Một đêm, anh với hắn cùng uống rượu ở ga Đồng Hới , thề kết nghiả anh em đồng chí hướng . Hắn cũng biết anh là một sỉ quan của quân đội Việt Nam Cộng Hoà mới ở tù cải tạo ra . Anh đọc thơ cho hắn nghe . Hắn bảo anh :” Anh Giang Đông ạ! Tôi thì không biết làm thơ , nhưng thuộc mấy câu ca dao cuả dân Hà Nôi , đọc cho anh nghe nhé.”
“Đầu đường trung tá vá xe
Cuối đường thiếu tá bán chè đâu đen.”
… Đọc xong hắn cười như một thằng điên :” Đấy , anh thấy chưa : Xã hôi này đầy những kẻ khốn cùng như anh và tôi. Đâu phải chỉ có anh và tôi, thiên hạ thấy hết, biết hết và đặt ra nhửng câu vè chua chát như thế đấy.”
Giang Đông dặn tôi:” Chế độ cộng sản, chúng nó kinh khủng lắm! Công an, tình báo như rươi, chẳng bao giờ có dân chủ trong cái xã hội Cộng Sản này cả.Bất cứ ai đi ngược , hó hé phản đối đều bị bắt cả. Em ở nhà phải giữ mồm, giữ miệng . Ở trường, không được phát biểu trái ý cuả chúng.”.
“Đời sống cuả dân miền Bắc thì đói khổ , giành giật, lừa đảo nhau kinh khủng lắm – chuyến rồi anh ra ngoài ấy, tới ga Đồng Hới bụng đói mà tàu thì sắp chạy. Anh ló đầu qua cửa sổ , mua cái bánh chưng để ăn , thì hỡi ơi, dưới lớp lá dong toàn là đất sét . Và có một bà bạn hàng thấy sữa bò bán lẻ, đem hết một chỉ vàng ra mua , đem ra chợ Đồng Xuân , Hà Nội để bán kiếm lời , người mua khui ra thì hỡi ơi ! toàn là sữa giả! : nước đường pha với bột mà thôi !. Thế là lỗ hết vốn , em ạ.!”
Tôi tò mò hỏi Giang Đông :” Sao bà ấy không bắt người bán khui để thứ sữa trước khi trả tiền.?”.
-“ Có chứ! Bà ta bắt nó khui ra hai hộp thì thấy toàn là sữa tốt cả. Bà ta chỉ hộp nào thì nó khui hộp đó mà không hiểu sao bọn con buôn quỷ quyệt vẫn tráo được . Khi về đến chợ Đồng Xuân , người mua chỉ cho thấy là hộp sữa bò chính hiệu đã bị đục một lỗ rất nhỏ bằng cái kim tiêm . Qua cái lỗ nhỏ ấy, chúng dùng cái kim tiêm hút hết sữaa chính hiệu ra, và bơm nước đường pha với bột vào hộp rồi hàn kín lại , dán cái nhãn Sữa Ông Thọ mới tinh lên, che kín không còn thấy chỗ hàn. Thật là tinh vi.”.
-Ôi! một xã hội bát nháo , trộm cướp thật hãi hùng ,cái cảnh ăn cướp trên tàu xảy ra như cơm bữa !. Bọn ăn cướp từ dưới leo lên khi tàu đang chạy. Có nhửng người buôn bị chúng giựt sạch mất hết cả tiền, lẫn vốn liếng .
Tàu chạy qua miền Trung , gần Hạ Lào thì phải đóng kín hết các cửa sổ tàu lại , muà hè nóng muốn chết . Nhưng nếu không đóng kín cửa như vậy thì sẽ bị chúng ném đá xanh túi bụi vào trong toa để mọi người sợ nằm rạp đầu xuống cho chúng leo qua cưả sổ vào ăn cướp . Anh tí nữa cũng bị bể đầu.”
Tôi hỏi Giang Đông :” Kỳ này anh ra Bắc, chừng nào mới về ? Gần Tết Nguyên Đán rồi liệu anh có về kịp để ăn Tết không.? “
Anh buồn bã :” Nghe họ thông báo , tàu đi Bắc kỳ này sẻ nằm lại ở ga Hàng Cỏ đến Rằm tháng Giêng mới bắt đầu trở lại Nam . Vì khách ,họ ăn tết xong mới đi buôn trở lại. Anh phải mang theo cái mền len , vì tối phải ra tàu nằm , lạnh lắm! Ban ngày sẽ đi loanh quanh ngoài Hà Nội hoặc vào Hà Đông … cho qua ngày giờ… Để tiện đi lại , anh mang theo cái xe đạp cũ -Cũng là để biết rõ hơn Hà Nội ngày nay. .. Còn vấn đề ăn, uống thì dễ thôi , anh sẽ ghé chợ Đồng Xuân ăn một tô bún ốc, bún riêu , hoặc bánh chưng, bánh đúc , ngon lắm em à.
Họ nấu cả bánh đúc lạc. Bánh đúc ăn với riêu cua, có mắm tôm , chanh, ớt để chấm , thực là tuyệt.”.
Tôi nói đuà để chọc Giang Đông :” Anh mê bánh đúc quá!. Em sợ anh mê cô bán Bánh đúc ở chợ Đồng Xuân rồi quên cả đường về Nam nữa. ! . Để em và các con ở nhà vò võ đợi thì khổ lắm.! Anh chẳng nhớ bài hát xưa ca tụng “ Cô Hàng Bán Nước Chè Xanh ?”
Anh cười:” Hà Nôi ngày nay không còn thơ mộng nữa, khác với ngày xưa, em ạ! Đàn bà, con gái Hà Nội bây giờ ngổ ngáo, đanh đá lắm . Để anh kể cho em nghe, lần đầu anh mới ra Hà Nội , trong bụng vẩn đinh ninh là gái Hà Nội diụ dàng , lịch sự , dễ thương như trong thơ Quang Dũng : “ Anh mơ Hà Nội… Dáng kiều thơm …”. Đâu ngờ, một hôm anh băng qua đường Quan Thánh để đón xe điện về chợ Đồng Xuân , thì bỗng một cái xe đạp thắng gấp lại. Người con gái đạp cái xe đạp ấy xúyt đâm vào anh . Cô ta quăng ngay cái xe đạp ra giữa đường , đứng dạng chân ra, tay để khùynh bên hông , mặt hầm hầm xiả xói vào mặt anh mà chửi.
– “ Đéo mẹ cái nhà anh này . Chắc anh mới ở trong Nam ra phải không.? Cho nên không có văn minh . Anh băng qua đường như thế hả.? Tôi nói cho anh biết đây là Hà Nội nghe chưa ! Một nơi văn minh nhất thế giới : đánh Tây thì thắng Tây, đánh Mỹ thì Mỹ cút , đánh Nguỵ thì Nguỵ nhào !. Nếu lúc nãy mà tôi không phanh kịp, thì sự cố cái xe đạp của tôi giờ sẽ ra sao.! ?. Và còn anh nữa ,sự cố hai cái chân cuả anh có còn đủ để lết về Nam hay không.? Rồi nó “ hứ” anh một cái , mắt lườm lườm tỏ vẻ rất khó chiụ , miệng nó lẩm bẩm chửi ruả và đạp xe đi . Hà Nôi bây giờ tạp nhạp lắm , người tứ xứ đổ về , bọn bần cố nông ở quê lên , đâu còn thanh lịch như trước 1954.
Qua sáng hôm sau , Giang Đông lại đi tàu Thống Nhất ra Hà Nôi. Trước khi đi , anh băn khoăn bảo tôi:” Em đừng leo lên mái tôn nhà nữa. Nếu cần thì em đưa tiền để anh mua giấy dầu về đắp lên những tấm tôn quá cũ thì sẽ bớt dột . Giấy dầu trong Nam không có bán., phải mua từ Bắc đem vào, gọi là giấy dầu Liên Xô.”
Nghe có lý, tôi bèn đưa tiền để Giang Đông mua đủ 15 tấm , vì cả hai mái nhà đều đã dột nát. Khi Giang Đông đi rồi, ở nhà ba mẹ con tôi chẳng tha thiết gì đến chuyện sắm sừa tết nhất. Ra Giêng, Giang Đông đạp chiếc xe cọc cạch trở về, mặt mày trông hốc hác, thiểu nảo . Anh bảo:” Giấy dầu chưa mua được . Đã đặt cọc tiền ngoài Hà Nội, để kỳ tới ra lấy.”.
Tôi nhìn ra ngoài trời, buồn thiu vì bắt đầu có những hạt mưa rơi. Giang Đông đang ăn uống qua loa rồi có chuyện riêng cùng đi với nhà thơ Phổ Đức .
– Tới chiều tối vẩn chưa thấy Giang Đông về. Bỗng nhiên có tiếng gọi từ ngoài cổng . Tôi ra mở thì Sơn bước vào mặt không được vui – Sơn nói :
“Chuyến tới chắc thày Đông không đi nữa, cô ạ.”.
Tôi hoảng hồn mời Sơn vào ngồi ghế bên hiên nhà và mời Sơn uống ly nước trà tươi .
Tôi sửng sốt hỏi:” Sao vậy.? Sao chuyến tới thày Đông lại không ra Bắc với Sơn nữa ?! “
Sơn đáp:” Vì thầy không nghe em nên bị lỗ hết vốn rồi. Hai chỉ vàng cô giao cho em thì chuyến trước tết , thày nhất định đòi lấy lại để mua sữa Ông Thọ đem ra chợ Đồng Xuân bán. Thày mua nhầm sữa giả. Thầy không chiụ buôn dừa khô như em đã từng giúp thầytrong những chuyến đi mới. Chuyến này, thầy cũng không nghe em , thầy mua xoài chin để mang ra chợ Đồng Xuân bán vào ngày cận Tết. Đâu ngờ, xoài nó bán chỉ có ít trái tốt bày lên mặt , còn ở bên dưới toàn là những trái thối. Hơn nữa, tàu lại ra trễ nữa nên tất cả xoài thầy buôn ra chẳng bán được cho ai cả, đành phải đổ vào sọt rác… Em cũng đành phải thưa với cô là em không giúp được thầy nữa. Chuyến tới chỉ có một mình em đi thôi. Thầy cũng đã đồng ý như vậy rồi. Thật tội nghiệp cho thầy.!. Thầy không có kinh nghiệm buôn bán mà lại thích lời nhiều, nghe con buôn dối gạt thầy mà không hay.!.***( Sơn là học trò lớp đệ Nhị ở trường Tư Thục Kỳ Đồng Sài Gòn – trước 30- 4- 1975 – mà Giang Đông , Ông xã tôi dạy tư – về 3 môn : Văn -Sử- Địa -Anh đi dạy thêm ngoài việc ở Không Quân VNCH ).Sơn may mắn xin được việc kiểm soát vé trên xe lửa nên thương hại cho Thày cũ “ vé lậu “ .
Tôi tái cả mặt và buồn rầu nhưng cũng đành phải cám ơn Sơn:” Cô cảm ơn Sơn nhé.! . Vậy mà thầy lại nói có cái bà kia đi buôn sữa cũng bị lừa mua phải sữa giả.Cô đâu có ngờ nạn nhân chính là thầy Đông.”.
Tôi mời Sơn dùng nước trà và nói:” Sơn à! Tố Hữu làm phó thủ tướng đặc trách về kinh tế thì cả nước đi ăn mày, ăn bo bo – gạo mốc – khoai sùng . Còn thầy Đông đi buôn thì gia đình húp cháo ! ”.( Tố Hữu chỉ khóc Staline là giỏi ?! – bài thơ : Thương cha thương mẹ thương chồng ! Thương mình có một nhưng ông tôi thương mười . Sistaline ơi ! Sistaline ơi ! Hỡi ơi – Ộng chết – đất trời còn không …! ) .
Sơn uống xong ly nước trà thì trời đã chập choạng tối. Sơn cáo từ ra về để chuẩn bị chuyến đi tới. Giang Đông đi với Phổ Đức vẫn chưa về ! Ôi! nhửng kẻ khốn cùng thì làm sao sống thích ứng với một cái xã hội đảo điên thế này !.
THƯ KHANH
Đã đăng trên TẬP SAN HẢI NGOẠI NHÂN VĂN của thi sĩ HỒ CÔNG TÂM số 38 -tháng 2 – 2003 .