TRẦN ĐẠI BẢN

Tiểu Sử Trần Đại Bản

Sinh Ngày 25/12/1943 tại Huế, Thừa Thiên.
1962-63: Hiệu Trưởng trường Trung Học Tư Thục Đức Trọng, Lâm Đồng.
1964-67: Giáo Sư trường Trung Học Thăng Long, Văn Học tại Đà Lạt.
Nhập ngũ theo Lệnh Tổng Động Viên 1967. Tốt nghiệp khóa 26/SQTB/Thủ Đức, 08/06/1968, cấp bậc Chuẩn Úy.
Chức vụ sau cùng, Trưởng Ban Điều Hành, kiêm SQ Phụ Tá Phòng Tổng Quản Trị Tiểu Khu Tuyên Đức cho đến ngày 30/03/1975 (ngày di tản), cấp bậc Đại Úy.
05/1975-04/1980: tù binh tại Tổng Trại 8, Phan Rang; trại Hàm Trí, trại A30, Tuy Hòa, Phú Khánh.
22/02/1990: đến  Hoa Kỳ theo diện H.O.I
09/1991-07/93: làm việc tại CACI International Inc.., Rosslyn, Arlington, Virginia, chức vụ:Litigation Document Coder.
07/1993-12/2012: làm việc tại các trường Trung & Tiểu Học tại Virginia, chức vụ sau cùng: Building Supervisor (5 năm)
2012-2015: Trưởng Ban Văn Nghệ Hội Cựu SVSQTB/ THủ Đức.
2016 đến nay: Hội Viên Hội Cao Niên-Ủy Viên Thường Trực CDHN (2016-2018).
04/2020 đến nay: Hội Viên Hội VBHNVDBHK.
 
Trang thơ và nhạc của thi nhạc sĩ Trần Đại Bản
TÌNH YÊU MÃI MÃI
(Cảm xúc khi đọc một bài thơ)
 
Những hạt mưa buổn thánh thót rơi,
Lá thu theo gió rụng bên đồi.
Từng đàn ô thước bay về tổ,
Theo đám mây trôi tận cuối trời.
  
Em ở nơi này, anh ở đâu?
Bao năm xa cách tím thu sầu.
Tình xanh tha thiết đâu còn nữa,
Lỗi hẹn nay đành hẹn kiếp sau!          
 
 Em nhớ ngày xưa anh khẻ nói’
Anh hứa yêu em đến trọn đời.
Hai đứa cùng nhau thề hẹn ước,
Nhìn anh lệ ứa lúc ra khơi.         
  
Rồi tháng năm trôi về dĩ vãng,
Tình yêu muôn kiếp vẫn em mang!
Tình trong giây lát hằn ghi dấu,
Yêu mãi ngàn đời lệ chứa chan.
 
Em hỏi tình này anh nhớ không?
Bao năm xa cách vướng tơ lòng.
Ngưu Lang, Chức Nữ mùa thu đến,
Em vẫn phương này, lệ nhớ mong!
 
Đại Bàng
Trần Đại Bản
Xuân Này Đến – Nhớ Xuân Xưa
 
Mỗi mùa xuân đến hoa đào nở
Đà Lạt năm xưa vẫn nhớ hoài
Tết đến muôn hoa đầy phố, chợ
Ly, cúc, hồng, đào ươm nắng mai
Du khách ngàn phương đến ghé thăm
Trăm hoa đua nở đón xuân về
Những tà áo mới khoe sắc thắm
Tiếng guốc khua vang rộn vỉa hè
Ngày ngày pháo nổ vui đường phố
Già, trẻ hân hoan khắp mọi nhà
Duy Tân, Minh Mạng nhiều xe cộ
Xuân Hương, Thủy Tạ lắm người qua
Đồi Cù réo gọi vi vu gió
Cánh én tung bay tận cuối trời
Trời xanh, mây trắng mùa xuân tới
Bướm lượn, vờn hoa – cũng đợi chờ
Cam Ly thác chảy rền vang tiếng
Hò hẹn xa rồi vẫn nhớ ghi
Tình yêu ngày ấy sao miên viễn
Kỷ niệm sao đành khúc “Biệt Ly”
Đà Lạt bây giờ dẫu khác xưa
Bao năm xa cách vẫn mong chờ
Mùa xuân năm ấy không còn nữa
Sớm hẹn ngày về như ước mơ!
 
Trần Đại Bản (Xuân 2021)
 
Thành Phố Gió- Thơ Nguyễn Thị Thanh Dương- Nhạc Trần Đại Bản- Ca sĩ Ngọc Mỹ
Thơ : Quang Hà – Nhạc : Trần Đại Bản. Ca Sĩ : Duyên Quỳnh – Video Clip: Minh Hoàng.
ĐÀ LẠT NIỀM THƯƠNG VÀ NỖI NHỚ
 
Đà Lạt bây giờ xa quá xa,
Tiếc nhớ, ai không khỏi ngậm ngùi.
Văn Học, Thăng Long, trường xưa cũ,
Đức Trọng,Văn Khoa, nhớ một trời.
 
Từ chốn lao tù tôi trở lại,
Thành phố u hoài vắng tiếng ca.
Những người bạn cũ nay đâu cả?
Học trò tản mạn bốn phương xa!
 
Tôi đi trong nỗi niềm cô quạnh,
Người thấy tôi chào- mắt ngó lơ.
Có lẽ người ta vì quá sợ,
Sợ vì liên hệ, phải làm ngơ?
 
Một hôm trên bến xe đò xuống,
Người lính năm xưa ngó sững sờ.
Chạy đến ôm tôi, buồn nức nở :
“Đại uý trông gầy, quá khác xưa!
Đại uý làm gì nên tội nhỉ?
Mà sao tù tội đến bây giờ?”
…………………………………………….
Ba, bốn công an nhìn soi mói,
Vội vàng tôi nói lãng, chặn lời:
“Hôm nào rảnh rỗi anh thăm viếng,
Sẽ cùng tâm sự nỗi niềm riêng.”
 
Vật đổi, sao dời nay mới thấy,
Giáo sư môn toán dạy cùng trường.
Tôi muốn hỏi thăm, thầy ái ngại,
Áo bằng bao cát đã sờn vai!
Xe đẩy, thân, yên đầy bao bị,
Ve chai kiếm sống, kiếp lưu đày!
 
Buồn gởi vần thơ lên trang giấy,
Nhớ về dĩ vãng, tháng năm trôi.
Nay ta yên sống phương trời mới,
Đà Lạt, dành riêng một góc trời.
 
Trần Đại Bản (2013)
ĐẤT NƯỚC TA ƠI!
 
Việt-Nam ta nhỏ bé,
Với lịch-sử lâu đời.
Biển nuôi ta là mẹ,
Mất biển hết ra khơi!
 
Mác-Lê nói giải-phóng,
Cho thế-giới loài người.
Thực chất là hoang tưởng!
Trong thế kỷ hai mươi.
 
 Bốn ngàn năm Văn-Hiến,
Ông cha dựng cơ đồ.
Từ ngày búa liềm đến,
Đất nước càng xác xơ!
 
Biển đảo không còn nữa,
Dân tình quá điêu linh.
Bao nhiêu năm mở cửa,
Vẫn chưa thấy bình minh.
 
Hiến-Pháp thiếu rõ ràng,
Giải trình theo nhiều lối.
Người dân đưa lên mạng,
Bắt nhốt đồn công-an!
 
 Luật biểu tình cho phép,
Trong Hiến-Pháp có ghi.
Biểu tình vẫn bị dẹp!
Khi người dân thực thi.
 
 Bao người dân vô tội,
Dưới chế độ độc tài.
Biến người dân vô tội,
Thành tử tội tương lai!
 
(Bốn câu sau…đấu tranh cho tử tù Hồ  Duy Hài hiện đang được nhiều  người dân trong nước và Hải ngoại ủng hộ)
 
Đại Bàng
Trần Đại Bản


Trang tác giả Trần Đại Bản trong web site Văn Bút Vùng Đông Bắc Hoa Kỳ

Thu Gởi Về Em – Trần Đại Bản
Thu Gởi Về Em
Hôm nay trời đã vào Thu
Bỗng nhiên lá đổ, sương mù khắp nơi
Lòng buồn thương nhớ đầy vơi
Gởi em gái nhỏ phương trời xa xôi.
Quạnh hiu xao xuyến bồi hồi
Anh ngồi anh viết, một trời nhớ thương
Lời thơ tha thiết tơ vương
Gởi hương theo gió, ngàn phương tìm về.
Dòng sông mơ ước đê mê
Lá vàng rơi rụng trước hè, vườn sau
Chiều nay em nhớ em sầu
Hồn em tim tím như màu hoa sim.
Tình anh chảy máu vào tim
Thương em, anh biết anh tìm nơi nao?
Tình em như sóng dạt dào
Yêu là cõi thật, tình vào thiên thu!
Trần Đại Bản -Thu cảm 2022
TÌNH YÊU VÀ MÙA HẠ
 
Mỗi năm hè đến tôi còn nhớ
Ngày đó còn mang tuổi học trò
Mùa hoa Phượng nở mùa ly biệt
Có kẻ theo chồng tuổi mộng mơ
Hạ đến rồi đi, hè trở lại
Bao lần tạm biệt tiễn người đi
Buồn vui lưu bút ghi trang giấy
Kỷ niệm ngàn năm để nhớ hoài
Lại một đêm hè trên phố xưa
Gặp người em gái núp che mưa
Hai đứa quen nhau từ dạo ấy
Tình yêu chấp cánh nói sao vừa
Mỗi lần hò hẹn anh còn nhớ,
Bóng dáng em xưa vẫn đợi chờ.
Đôi bờ vai nhỏ, ôm hôn má,
Dưới bóng trăng thề vương ý thơ
Một hôm em nói theo cha mẹ,
Về chốn quê nhà cách biệt xa.
Hai đưa hai nơi sầu lẻ bóng,
Tình thư trao đổi vẫn đậm đà
Ngày tháng xa rồi anh vẫn trông,
Thư xanh em gởi ấm tơ lòng.
Nhưng rồi thư đến không nhiều nữa?
Em bỏ tình anh đi lấy chồng!
Tình yêu tuổi trẻ là như thế,
Mấy ai quên được mối duyên đầu?
Tình yêu vĩnh viễn trên trần thế,
Tinh đầu bất diệt, nhớ thiên thu!
Virginia, June 4th 2020
Đại Bàng
QUÊ HƯƠNG và THẢM HỌA
Thơ Đại Bàng
 
Lâu quá không về thăm xứ Huế,
Nhớ ngày cắp sách tuổi còn thơ.
Nhớ trường học cũ bên sông nhỏ,
An Cựu trường xưa vẫn ngóng về.

Thành Nội đền xưa hồn cố quốc,
Tịnh Tâm sen tỏa ngát mùi hương.
Văn Lâu réo rắc chèo khuya nước,
Nam Bình ai oan khúc thê lương.

Mậu Thân giặc đến gây tai họa,
Trương Tiền nhịp gãy cách ngăn đôi.
Mồ chôn tập thể dân vô tội,
Năm ngàn chôn sống bãi tha ma.

Ngự Bình xác chết nằm phơi nắng,
Quanh những đồi hoang vết máu dầy.
Nhà thờ núp bóng người di tản,
Lũ giặc nằm vùng đến trói vây.
 
Vĩ Dạ ngủ say gà chưa gáy,
Bờ lau bụi chuối ngã sau hè.
Giặc về giết hại người đồng loại,
Máu đã vung tràn khắp cỏ cây.

Ai về xứ Huế cho tôi nhắn,
Gửi bó hương hoa đến nguyện cầu.
Hồn thiêng sông núi còn ghi dấu,
Người Huế muôn đời vẫn thấm sâu./.
 
Đại Bàng
Trần Đại Bản
Video clips Thơ Phổ Nhạc của Nhạc sĩ TRẦN ĐẠI BẢN
CÂU LỤC BÁT XUÂN TÌNH – Thơ Phan Khâm- Nhạc Trần Đại BảnCa sĩ Vân Khánh

Thiên Thu Rót Mật

Thơ: Phan Khâm
Nhạc: Trần Đại Bản
Hòa-âm: Quang Đạt
Tiếng hát: Quỳnh Duyên