Vũ Thuỳ Nhân

Tiểu Sử

Vũ Thùy Nhân còn có tên là MADELEINE VŨ là cựu Nữ Tu Dòng St. Paul de Chartres… Đã theo học tại các Trường:
 
– Trung học Nguyễn Bá Tòng Saigon; Trường Trung học Jeanne D’Arc Huế; Trường Trung Học Thánh Tâm ( Đà Nẵng).
Học Triết Học và Thần Học tại Tập Viện Stella Maris SAO BIỂN Đà Nẵng.
 
Trước năm 1975 Dạy Trung Học tại các Trường:- Thánh Tâm (Đà Nẵng) – Thánh Phao Lô (Pleiku), Thánh Têrêxa (Kontum).
 
Năm 1975, trên con đường di tản khỏi Cao Nguyên, VTN. bị thương trầm trọng. Cộng sản đóng cửa trường của các soeurs… không lao động nặng đươc, năm 1976 Soeur Madeleine Emmanuel (VTN) được Đức Cha (Sách) Điạ phận Đà Nẵng thay mặt Toà Thánh tha lời khấn Trọn Đời ( Nhà Dòng St.Paul De Chartres trực thuộc Toà Thánh ) . Khi ấy Gia Đình Bố Mẹ ( Bố Mẹ VTN có 13 người con ) và hầu hết các Em của VTN. đã định cư ở USA .Trong những thập niên đầu tại Mỹ Các em của VTN gồm 4 người là:- Vũ Tiến Dũng, Vũ Thùy Hạnh , Vũ Minh Ngọc ,Vũ Tuấn Đức đã thành lập ban TỨ CA THÙY DƯƠNG rất nổi tiếng … Hiện nay Vũ Tuấn Đức và người Em út của VTN là Nhạc Sĩ Vũ Anh Tuấn là những Nhạc Sĩ Sáng tác… hòa âm… cho nhiều Trung Tâm Âm Nhạc tại California….
Lập Gia Đình với một Đảng Viên ĐVCM . Năm 2002 phu quân qua đời, VTN tham gia ĐVCM và được Chủ Tịch HÀ THÚC KÝ mời giữ chức VỤ TRƯỞNG TỔNG VỤ PHỤ NỮ. Hiện nay VTN là TỔNG ỦY VIÊN GIÁO DỤC do ông Nguyễn Đức Cung quyền Chủ Tịch ĐVCMĐ bổ nhiệm.
 
VTN có một con trai duy nhất, tên là UY VŨ, hiện là Hiệu Trưởng 2 trường dậy Nhạc SPOTLIGHT (www.spotlightschool.com) một tọa lạc trên đường Brookhurst thuộc T.P Garden Grove và một ở T.P Irvine. Trường dạy về hầu hết các bộ môn trong lãnh vực Âm nhạc. Trường cũng đồng thời là một võ đường dạy Võ Việt Nam mà một trong các võ sư là Uy Vũ.
 
Sau năm 1976 Vũ Thùy Nhân dạy học tại trường Trung Học Quang Minh, Quận 10 Saigon; được nhà Trường tín nhiệm đề cử làm Giám Hiệu. Sở Giáo Dục xét lý lịch, Thùy Nhân bị nghi là CIA DO MỸ GÀI LẠI nên không được tiếp tục dậy học. VTN dậy đàn Piano tại tư gia và lo cho 3 người em:
– Vũ Huy Hùng đang học Kỹ Sư tại Đại Học Kỹ Thuật Phú Thọ… và 2 người em Vũ Văn Hưởng, Vũ Duy Thọ là Sĩ Quan đang bị giam trong trại tù “CẢI TẠO “.( Vũ Duy Thọ, Sĩ Quan Đà Lạt khoá 29, đã chết trong trại tù Hàm Tân sau 3 tháng bị tập trung… Vũ Văn Hưởng, Đại úy QLVNCH, vượt biên năm 1984 và đã mất tích trên Biển Đông)
Tháng 12 năm 1990 VTN đến Hoa Kỳ do cha mẹ bảo lãnh trong chương trình đoàn tụ gia đình
Năm 1998,VTN tốt nghiệp bằng cử nhân Pháp Văn tại trường Đại Học Fullerton(CSUF)
Năm 2014 được trung tâm Kim Lợi chấm đậu Hoa Hậu: Mrs. VIỆT NAM GLOBAL
Vũ Thuỳ Nhân đã từng làm việc cho Hội Cộng Đồng Người Việt tại Orange County, Nhật Báo Người Việt, thư ký “ĐẠI HỘI TRUYỀN THÔNG VIỆT NAM HẢI NGOẠI *. Chủ Biên Nhật báo Việt Nam-US Today. Trưởng Ban Báo Chí tại Cộng Đồng Đức Mẹ Mông Triều tại nhà thờ ST. Boniface Anaheim T.Nam H.K (1998-2000)
Hội Viên Văn Bút Tây Nam Hoa Kỳ từ năm 2002…
Cựu Chủ tịch Văn Bút vùng Tây Nam Hoa Kỳ nhiệm kỳ 2017-2020
Hiện là cố vấn Văn Bút Việt Nam Hải Ngoại (2021-2023)
Tác Phẩm
Tác giả của hai tập thơ Âm Vang Cuộc Sống 1 và 2
Sáng tác nhiều tác phẩm như thơ, truyện ngắn, bài viết  đăng trên các báo: Người Việt, Quê Mẹ, Tình Mẹ, Hồn Việt, Trách Nhiệm, Phụ Nữ Diễn àn Người VIệt, Tạp Chí Cách Mạng, Hoa Lư, Tạp Chí của cộng Đồg NGười Việt OC, Nhật Báo Việt Nam Mới( Houston) Đặc san Thiên Hựu-Jeanne d’Arc, Văn Hữu, Tuyển Tập Văn Học. Tập San của BCHVBVN HẢI NGOẠI
VTN đã là Thủ Quỹ của Ban Chấp Hành Văn Bút Việt Nam Hải Ngoại 2 Nhiệm Kỳ: Từ 2011-2017 Chủ Tịch là nhà Văn, Dược sĩ Vũ Văn Tùng.
 
VTN :-Chủ tịch đương nhiệm VBVNHN/TNHK nhiệm kỳ 2017-2020.
 
Sắp xuất bản Tập Thơ
* ÂM VANG CUỘC SỐNG 3
* MUÔN HOA ĐUA NỞ *
 và * THẾ GIỚI LOÀI VẬT*
 ( Đều đã đăng dài hạn trong Nhật Báo NV)
Kính mời quý vị thưởng thức một số tác phẩm của văn thi sĩ Vũ Thuỳ Nhân
VIỆT NAM MUÔN NĂM
Ngày tháng từ ngàn xưa nay vẫn thế
Trăng gìa muôn vạn kỷ vẫn còn đây
Giải trường sơn hùng vĩ vẫn nơi này
Biển Nam Hải vơi đầy không biến đổi
Bắc, Trung, Nam, vẫn còn chung tiếng nói
Nước non này vẫn tên gọi Việt Nam
Đuổi ngoại xâm lòng ái quốc  phi phàm
Giòng Lạc Việt giống nhà Nam vẫn thế
Bốn ngàn năm trải qua bao thế hệ
Mãi trường tồn và bất kể gian lao
Bạch Đằng giang còn nung chí anh hào
Phan Thanh Giản còn nêu cao gương tiết liệt
Còn loạn ly còn anh hùng hào kiệt
Giữ giống nòi muôn vạn kiếp hùng anh
Việt Nam ơi! giòng đất mẹ thơm lành
Việt Nhân
Chúng con Xin Chào Mẹ                                                        
Mẹ mất vào ngày Cựu Chiến Binh
Là ngày nhớ các vị Anh Hùng Liệt Sĩ…
Họ đã hi sinh thân mình cho toàn dân được sống
Mẹ cũng thế, mẹ là vị nữ anh hùng
Cuộc đời mẹ cũng không thua các Anh Hùng Liệt Sĩ
Mẹ phấn đấu cho đến khi an nghỉ.
Nghỉ an bình trong tay Đấng Chí Tôn
Mẹ đã làm xong bổn phận thật vuông tròn
Bổn phận làm vợ, bổn phận làm mẹ một đàn con
Hi sinh vì chồng, vì con đến khi sức lực hao mòn
Từ một thiếu nữ xinh tươi nhan sắc vẹn toàn
Rồi theo chồng, rồi cho ra đời một đàn con
Biết bao hi sinh, bao khổ cực để nuôi con khôn lớn
Từ Bắc Ninh tới Cẩm Giàng, từ Hà Nội rồi vô Nam
Rồi Sài Gòn, rồi Thủ Đức, rồi Nha Trang
Và cuối cùng là Cali, nước Mỹ (1)
Mẹ luôn cặm cụi, siêng năng, chăm chỉ
Đức độ của mẹ nào ai dám so bì
Luôn yêu Chúa, luôn nguyện kinh liên lỉ
Cho chồng con được Thiên Chúa phù trì
Đức tin vào Chúa làm mẹ luôn an bình vui vẻ
Thắng vượt bao cảnh đời quá đổi gian truân
Mười ba người con mẹ săn sóc yêu thương từng đứa
Hai người con Chúa cất về khi chưa tròn một tuổi
Hai người con, một vượt biên mất xác trên biến Đông
Một chết trong trại tù Cộng Sản tanh …nồng
Họ là những sĩ quan trẻ trung, mạnh mẽ, hiên ngang
Đã bao lần mẹ nhìn con với hi vọng ngút ngàn
Khi chúng chết mẹ ở xa vạn dặm (2)
Mẹ buồn … đứt ruột, mẹ buồn nát tâm can …
Nhưng mẹ vẫn can đảm, vẫn bền gan dâng hiến
Nay chúng con, (chín đứa) con của mẹ còn trên cõi trần gian
Đã thành người, đã hữu ích cho nhà, cho xã hội
Chúng con xin cúi đầu ghi nhớ ơn sâu
Công sinh thành, công nuôi dưỡng thật cao như núi
Giã biệt chúng con, mẹ về Trời …
Cầu xin mẹ được ngàn đời an nghỉ
Trên cõi Thiên Đàng tuyệt mỹ, bình an
Chúng con nguyện sống luôn luôn xứng đáng
Tha thứ, yêu thương và luôn nhớ rằng
Chúng con đều được mẹ cưu mang chín tháng trong lòng
Đều được mẹ nuôi dưỡng từ dòng sữa mát trong
Từ tấm lòng mẹ chan chứa chờ mong
Các con mẹ được sống trong Hạnh Phúc
Xin chào mẹ, chúng con xin cúi đầu chào mẹ.


Vũ Thùy Nhân

_______________________________


… Mẹ Thùy Nhân mất lúc 11 giờ sáng ngày 11 tháng 11 năm 2011.
nhằm ngày lễ Chiến Sĩ Trận Vong.
(1) Những Địa danh mà G.Đình Bố Mẹ T.Nhân đã sinh sống.
(2)Gia Đình V.T.Nhân qua Mỹ ngày 29 tháng 4 năm 1975.
4 người con lớn kẹt lại V.NAM là Vũ Thùy Nhân,Vũ Văn Hưởng,
Vũ Duy Thọ và Vũ Huy Hùng.
BÀI THƠ “CHÚNG CON XIN CHÀO MẸ****
CỦA VŨ THÙY NHÂN (MADELEINE VŨ)


    Thưa Qúi ACE và Qúi Bạn.
Đạo Công Giáo chúng ta, tháng 11 là tháng CÁC LINH HỒN..
Chúng ta hãy nhớ cầu cho linh hồn CHA ME ACE …VÀ CÁC LINH HỒN.
MẸ THÙY NHÂN MẤT VÀO THÁNG 11 NGA`Y 11 Xin chia sẻ.
VTN.
****”CHÚNG CON XIN CHÀO MẸ****
              Vũ Thùy Nhân.
Mẹ mấ’t vào ngày Cựu Chiến Binh
Là ngày nhớ các vị Anh Hùng Liệt Sĩ……
Họ đã hi sinh thân mình cho toàn dân được sống
Mẹ cũng thế, mẹ là vị nữ anh hùng
Cuộc đời mẹ cu~ng không thua các Anh Hùng Liệt Sĩ
Mẹ phấn đấu cho đến khi an nghỉ.
Nghỉ an bình trong tay Đấng Chí Tôn
Mẹ đã làm xong bổn phận thật vuông tròn
Bổn phận làm vợ, bổn phận làm mẹ một đàn con
Hi sinh vì chồng, vì con đến khi sức lực hao mòn
Từ một thiếu nữ xinh tươi nhan sắc vẹn toàn
Rồi theo chồng, rồ`i cho ra đời một đàn con
Biế’t bao hi sinh, bao khổ cực để nuôi con khôn lớn
Từ Bắ’c Ninh tới Cẩm Giàng, từ Hà Nội rồ`i vô Nam
Rồi Sài Gòn, rồ`i Thủ Đức, rồ`i Nha Trang
Và cuố’i cùng là Cali, nước Mỹ (1)
Mẹ luôn că.m cụi, siêng năng, chăm chỉ
Đức độ của mẹ nào ai dám so bì
Luôn yêu Chúa, luôn nguyện kinh liên lỉ
Cho chồng con được Thiên Chúa phù trì
Đức tin vào Chúa làm mẹ luôn an bình vui vẻ
Thắ’ng vượt bao cảnh đời quá đổi gian truân
Mười ba người con mẹ săn sóc yêu thương từng đứa
Hai người con Chúa cất về khi chưa tròn một tuổi
Hai người con, một vượt biên mất xác trên biến Đông
Một chết trong trại tù Cộng Sản tanh …nồ`ng
Họ là những sĩ quan trẻ trung, mạnh mẽ, hiên ngang
Đã bao lần mẹ nhìn con với hi vọng ngút ngàn
Khi chúng chế’t mẹ ở xa vạ.n dặ,m (2)
Mẹ buồn … đứt ruột, mẹ buồn nát tâm can …
Nhưng mẹ vẫn can đảm, vẫn bền gan dâng hiến
Nay chúng con, (chín đứa) con của mẹ còn trên cõi trần gian
Đã thành người, đã hữu ích cho nhà, cho xã hội
Chúng con xin cúi đầu ghi nhớ ơn sâu
Công sinh thành, công nuôi dưỡng thật cao như núi
Giã biệt chúng con, mẹ về Trời …
Cầu xin mẹ được ngàn đời an nghỉ
Trên cõi Thiên Đàng tuyệt mỹ, bình an
Chúng con nguyện sống luôn luôn xứng đáng
Tha thứ, yêu thương và luôn nhớ rằng
Chúng con đều được mẹ cưu mang chín tháng trong lòng
Đều được mẹ nuôi dưỡng từ dòng sữa mát trong
Từ tấm lòng mẹ chan chứa chờ mong
Các con mẹ được sống trong Hạnh Phúc
Xin chào mẹ, chúng con xin cúi đầu chào mẹ.
****************************************
… Mẹ Thùy Nhân mất lúc 11 giờ sáng ngày 11 tháng 11 năm 2011. nhằm ngày lễ Chiến Sĩ Trận Vong.
(1) Những Địa danh mà G.Đình Bố Mẹ T.Nhân đã sinh sống.
(2)Gia Đình V.T.Nhân qua Mỹ ngày 29 tháng 4 năm 1975.
4 người con lớn kẹt lại V.NAM là VŨ THÙY NHÂN,VŨ VĂN HƯỞNG, VŨ DUY THỌ,VŨ HUY HÙNG.
Tâm tình gửi Mẹ
Mẹ chu đáo cho đến giờ sau chót
Đợi đúng ngày toàn số một mới “đi”
Dù các con có “nghệ sĩ” kiểu gì
Cũng không thể quên được ngày giỗ Mẹ
Mẹ tuyệt vời hiểu các con cặn kẽ
Mười một người chứ chẳng kể ít đâu
Mà yêu thương đáp ứng mọi nhu cầu
Cả vật chất lẫn tinh thần từng đứa
Mẹ mãi mãi là êm đềm điểm tựa
Dù nghìn trùng đã muôn thuở cách chia
Dù đang ở tận thế giới bên kia
Vẫn thương xót và lắng nghe sướng khổ
Mẹ vĩ đại và siêu phàm ở chỗ
Lúc đau thương…các con đổ…Mẹ nâng
Gánh sầu bi nặng trĩu vẫn “xin vâng”
Vui con hưởng nhưng đau buồn Mẹ chịu
Tình yêu Mẹ suốt đời con dan díu
Công sinh thành ngàn vạn cửu nhớ ơn
Mất Mẹ rồi mới biết tiếc thương hơn
Nguyện giống Mẹ để nên thành người tốt
Hôm nay giỗ là năm thứ mười một
Con số 1 mà Mẹ “chốt” Mẹ ưa
Mẹ khéo chọn ngày đặc biệt ghê chưa?!
Ngày duy nhất có tám “một” cùng số
Mẹ ơi, trời ngoài kia mưa đang đổ
Nặng hạt như đang khóc hộ con đây
Gió thét gào như cũng muốn giải bầy
Niềm tiếc nhớ những ngày còn có Mẹ
MN 11/11/22
CÁM ƠN TRỜI…   CÁM ƠN ĐỜI…
             Vũ Thùy Nhân
Cảm ơn trời, cảm ơn đời…
Mở cửa cho chúng tôi vào vùng trời tự do.
Có xe cộ, có cơm no áo ấm,
Không công an gõ cửa,  nửa đêm truy lùng
Không xét hộ khẩu hỏi lung tung đủ thứ…
Không đi ngủ trong băn khoăn lo sợ…
Quanh chúng ta nay là những nụ cười rạng rỡ…
Của an hòa, của chan chứa tình thương,
Những người già được xứ chủ nhà nuôi dưỡng,
Những người trẻ, thoải mái đến trường.
Chúng ta hưởng rất nhiều điều sung sướng.
Đầu xuân là ngày tạ ơn…
Xin tạ ơn trời, xin tạ ơn đời…
Tạ ơn trong niềm cảm kích khôn nguôi,
Cảm kích đất nước cưu mang chúng tôi,
Cảm kích những gì chúng tôi đang có
Chúng tôi đang sống trong một quê hương phong phú…
Phong phú tiền tài, phong phú tự do,
Phong phú trong phóng khoáng ân cần niềm nở…
Nhớ những ngày tại quê nhà…
Nhớ những ngày lênh đênh trên biển cả…
Nhớ những ngày cùng cực trong lao xá…
Nhớ những ngày trên vùng kinh tế mới
Chúng ta sống như loài sâu bọ…
Cơm thiu, gạo thối…
Túp lều tranh không chỗ đứng ngồi…
Nước thiếu…thân xác tanh hôi…
Nay nhớ lại để bồi hồi cảm kích….
Để cảm ơn trời, cảm ơn đời,
Để cảm nhận đến nơi những điều đang có…
Để có những nụ cười rạng rỡ vui tươi
Để đừng thở than, để đừng ươn lười…
Nhưng vun đắp cho đời thêm tươi đẹp…
Và nghĩ đến những người không may mắn,
Nơi quê nhà đang từng bưã thiếu ăn,
Để yêu thương, để giúp đỡ tận tình…
Để chia bớt những gì mình có…
Tết đến xuân sang tươi đẹp quá
Hoa nở tưng bừng cây cỏ xanh tươi
Cali. đẹp như trong huyền thoại
Muôn cõi lòng rộn rã đón xuân sang.
Xin trời thương chúng ta luôn mãi được bình an…
Và tươi đẹp như muà xuân bất tận.
 Vũ Thùy Nhân
 Chúc mừng Giáng Sinh và Năm mới MUÔN ƠN LÀNH, BÌNH AN, HẠNH PHÚC  đến với CHÚNG TA : TOÀN THỂ  VBVNHN.

           THÂN,
    Vũ Thùy Nhân
Tn Đáy Lòng Con Khẽ Gọi Ba     
      
Khi con nhỏ ba luôn bảo vệ
Như mái nhà che nắng che mưa
Như vách đá cho con nương tựa
Con vững vàng đi giữa tình thương
Rồi đến khi con lớn con khôn
Có nhiều khi con bước lầm đường
Ba bảo ban, con luôn cưỡng lại
Tưởng mình khôn nên cãi lại ba
Ba bực lắm nhưng vẫn ôn hòa
Con một mực giương giương tự đắc
Ba rất buồn nhưng vẫn lặng thinh
Lấy tình thương dậy dỗ tận tình…
Nay thì con đã trưởng thành
Con nghĩ lại thấy mình quá đáng
Và thật sự thấy thương ba lắm
Cả đời ba lo lắng nuôi con
Muốn cho con mọi sự vuông tròn
Con hạnh phúc thì ba sung sướng
Con yếu hèn ba luống ngậm ngùi
Ba là nguồn ấm áp yên vui
Của mẹ, của cả đàn con cái
Hôm nay là ngày Father’s Day
Cầu chúc ba sống mãi sống hoài
Để con được đền ơn báo hiếu
Tận đáy lòng con khẽ gọi – Ba –
Trong niềm vui… yêu mến chan hòa

Vũ Thùy Nhân
Tùy Bút V Min Quá Khứ
Kính tặng ông Đinh Quang Lượng (Genève)
Ông nhìn Uyên mỉm cười, nụ cười của một cụ ông chín mươi ba tuổi vẫn mát dượi, dịu dàng và như có vị ngọt, ánh nhìn của ông vẫn tinh khôn, linh hoạt, vẫn dí dỏm … xa xôi. Hèn gì …đã có đến hơn một tá người những con gái yêu ông say đắm… ngày ông còn là “cậu giáo”. Những cô gái  “Thượnng”  những cô gái “Kinh”.  Ông đã từng đua ngựa với cô gái đẹp nhất vùng núi, mà nụ cười quyến rũ và cái tên “Sìn May” mật ngọt còn như thấm vào hồn ông đến tận cuối đời, rồ̀i những cô gái Kinh thắm má đào … vấn tóc đuôi gà còn như đang e lệ che dấu nụ cười đen láy.


    Toàn là những hình ảnh diễm lệ của dĩ vãng… nhưng vượt lên trên  những hình ảnh ấy, là hình ảnh một người nữ “Hoa nhường nguyệt thẹn” vầng trán trinh trong tinh tuyền như vì sao Mai. Bàn tay búp măng thon nhỏ chứa đầy ơn phúc, trái tim ấm áp mà đợt sóng tình bao la như biển cả. Đó là đức nữ trinh Maria.


     Nghĩ đến Đức Maria, cụ ông cảm nhận toàn thân run rẩy, môi miệng chỉ còn biết nói lên lời cảm tạ, ngợi khen lòng từ ái Mẹ đã thương đến cụ, người con tội lỗi cuả Mẹ.  Người con đã hơn một lần bị sắc đẹp trần gian lôi cuốn vào vòng ái ân  …. đến quên đi giới luật cúa Chuá Trời.


     “Nhưng lạy Mẹ…. (Cụ ông thầm thì  ) ….. tất cả đã lịm tắt. Mẹ ơi, con chỉ còn Mẹ là nguồn an ủi, là ánh sáng đời con,  là hồng tâm mà mũi tên lửa của tâm hồn con luôn nhắm tới.”



     Tình yêu chan chứa của cụ ông dành cho “Đức Mẹ” đã làm con cháu phải ghen tức, bực bội. Thật thế, bao nhiêu tiền bạc cụ dành giụm được trong những năm tuổi trẻ,  cụ đều dâng hiến để làm sáng danh Đức Mẹ. Cụ đã gởi về quê hương cụ đến mấy chục ngàn đô để xây đền thánh, xây đài tưởng niệm Đức Mẹ. Cụ yêu tất cả danh xưng của Mẹ. Nhưng biệt danh “Đức Mẹ La Vang” là cụ cung kính trên hết vì Đức Mẹ La Vang đã chữa lành bệnh cho cụ, một chứnh bệnh nan y mà các Bác sĩ thời ấy đành bó tay.


      Năm ấy, vào khoảng năm 1956, cụ cùng với anh trai của cụ lúc ấy là một Linh Mục (nay đã trở thành Đức Ông, Đức Ông năm nay đã ngót nghét tuổi một trăm).   Hôm ấy Thánh Địa La Vang trời thanh quang, cụ, Linh Mục anh trai cụ, và một số Linh Mục khác đang đi đàng thánh giá kính Đức Mẹ. Đến chặng thứ 8, cụ rùng mình vì thấy một luồng khí lạnh xâm chiếm  toàn thân… Những  tâm tư  u uẩn,  những lo toan về bệnh tật,  về cuộc sống ….. giờ phút ấy cụ đã trút hết cho Đức Mẹ.


       Cụ, anh trai cụ và các bạn Linh Mục đã rời La Vang vào một buỗi chiều nhạt nắng; tâm hồn lâng lâng ….. mang trong hồn hình ảnh dịu dàng, nét cười ấm  áp bàn tay thon nhỏ, búp măng của Mẹ thánh Maria.


       Hôm nay nhớ về miền quá khứ …… cụ còn như nhìn rõ ánh mắt sững sờ, kinh ngạc của cô em, người mà mỗi ngày đều giúp cụ thay băng trên một lỗ nhỏ, nằm dưới cột sống của cụ, mà qua lỗ nhỏ này máu mủ thường chảy ra ướt đẫm miếng băng dầy. Hôm ấy cô em đã sửng sốt kêu lên: “Lạ chưa, miếng băng khô nguyên” và rồi hôm sau, và hôm sau nữa miếng băng vẫn khô nguyên.


     “Ôi, lạy Đức Mẹ, con, đứa con tội lỗi của mẹ, mẹ đã làm gì cho con?”  Trong nước mắt nhạt nhòa, ông Chủ tịch Hợp tác xã {phải, ngày ấy cụ làm Chủ Tịch) như được nắm trong tay bàn tay búp măng có những ngón thon nhỏ của người Mẹ cao vời, nhưng thật gần gũi với nhân loại. “Vâng, lạy Đức Thánh Mẫu, Mẹ có một trí nhớ vô song, mẹ làm sao quên được lời trăn trối của con trai cực thánh mẹ khi người nhìn thánh Gioan đang đứng gần Mẹ dưới chân Thánh Giá và nói với Mẹ “Này là con Bà.”


        Nhớ về miền qúa khứ …. cụ làm sao quên được ngày ấy …. ngày mà các Bác sĩ đều công nhận bệnh “rỉ tủy sống ” của cụ đã hoàn toàn biến mất. Từ ngày nhận được phép lạ hiển nhiên ấy, cụ chỉ còn biết sống vì Mẹ, tin ở Mẹ, phó thác toàn thân cho Mẹ.


        Ôi lòng từ mẫu của các bà mẹ thế gian đã được đời ca tụng biết bao nhiêu, qua những nhạc khúc, những vần thơ, những áng văn chương tuyệt mỹ của biết bao thế hệ . Những người làm con đã nghĩ ra biết bao mỹ từ,  biết bao ước lệ để diễn tả tình mẫu tử. Còn Mẹ, lạy Đức Thánh Mẫu, cả trăng sao, cả non ngàn, cả đại dương mênh mông, cả trăm hoa đua nở, cả muôn ức nụ cười của mỹ nhân, cả phong thái quân tử cuả những trang anh hùng. Tất cả vẻ đẹp hùng vĩ, vẻ đẹp mong manh …. và những vẻ đẹp muôn hình vạn trạng của trần gian, cũng không sao diễn tả được vẻ đẹp từ mẫu của Mẹ. Đức Mẹ cuả chúng con, lòng Đức Mẹ thương con cái nhân loại mới bát ngát dường nào, mênh mông làm sao.


        Chín mươi ba năm trong cuộc sống dương gian của cụ; sức đã mòn, lực đã mỏi …. nhưng việc kinh nguyện hàng ngày để tỏ lòng tôn kính Đức Mẹ thì cụ không bao giờ lơ là. Trừ những khi quá mệt mỏi, còn bình thường mỗi ngày, cụ ông của Uyên đều qùy đọc hai tràng chuỗi Mân Côi dâng lên Mẹ …


        Uyên từ Mỹ Châu sang thăm ông; mặc dầu đã là mùa hè nhưng khí hậu Genève vẫn còn lành lạnh. Mỗi ngày đúng tám giờ sáng, nàng ăn điểm tâm với ông .. Nàng vô cùng cảm phục ông vì̀ không ngày nào ông nàng trễ một phút. Không trễ một phút nào, không phải chỉ cho những bữa ăn sáng, nhưng cho tất cả các công việc ông làm trong ngày. Giờ đọc kinh, giờ dự lễ, giờ viếng Chúa, giờ nghe các bài giảng về Đức Mẹ (các bài giảng mà ông đã thâu trong băng cassettes) giờ đọc sách báo nói về Đức Mẹ. Ông làm tất cả các công việc trên với lòng đam mê của một người trẻ.


        Uyên trầm ngâm suy nghĩ: “Động lực nào đã giúp ông cụ có một sức mạnh tiềm tàng cả về thân xác lẫn tinh thần như vậy?” Đã chín mươi ba tuổi ông vẫn đi đứng vững chãi, vẫn tính toán công việc  (Việc xây cất, sửa sang nhà thờ, việc bác ái xã hội, việc thư từ thăm hỏi con cháu) một cách minh mẫn sáng suốt, và hoàn tất công việc sinh hoạt hằng ngày một cách mực thước. Ôi, câu trả lời chỉ có thể “Tình yêu Mẹ Maria, tình ông dâng Mẹ,  tình Mẹ cho ông.”


        Về lại Mỹ đã mấy tuần nhưng cảnh đẹp dịu dàng của Châu Âu, những con đường rợp bóng cây, những toà lâu đài cổ kính, dòng sông Seine êm đềm, và trên tất cả là nụ cười ấm áp của cụ ông. Tất cả vẫn sống động và đầy ắp trong Uyên. Nàng muốn viết nhiều, viết thật nhiều về ông về Âu Châu…  nhưng tay Uyên đã mỏi …. Cánh tay của Uyên đã bị gãy trên con đường di tản năm 1975. Mỗi lần viết nhiều, bàn tay Uyên co rút lại , khuỷu tay đau nhức.


        Lạy Đức Mẹ, biết bao đau khổ, biết bao tai ương mà con cái trần gian của Mẹ đang gánh chịu mỗi ngày. Đức Mẹ đã làm vết thương của ông con khô ráo. Xin Mẹ hãy làm khô ráo những vết thương đang chảy mủ trong tâm hồn và thân xác chúng con. Dù VỀ MIỀN QÚA KHỨ, dù sống trong HIỆN THỰC,  dù vọng tưởng về TƯƠNG LAI, ước gì chúng con luôn biết hướng về Mẹ , tin vào tình yêu hải hà của Mẹ …



        Bây giờ ở phương trời xa ấy… ông đang làm gì, đang chậm bước trong công viên đầy lá vàng…  Ước gì cháu ở bên ông, để hai ông cháu vừa ngắm lá vàng rơi, vừa cất cao tiếng hát ca tụng Mẹ nhân ái.  “Sống có Mẹ nào con sợ chi, sống có Mẹ nào  phải lo gì, dù những cơn gian nguy thì cũng không can chi,  dưới cánh tay Mẹ đưa thật êm, con say sưa giọng hát êm đềm …. có Mẹ sợ chi, có Mẹ lo gì ……”


Vũ Thùy Nhân
Cali. một chiều cuối năm



Chú thích:
* Câu truyện trên là truyện thật 100%
* Cụ ông của Tác Giả mất năm cụ 103 tuổi và được chính phủ Thụy Sĩ ban tặng là công dân có tuổi Thọ cao nhất Nước.
* Cụ được Tòa Thánh La Mã phong tặng chức HIỆP SĨ TOÀ THÁNH.