
Mừng Chúa Giáng Sinh Thiêng liêng đêm thánh Chúa ra đời Thế giới tưng bừng đón khắp nơi Nét bút reo vui mừng thả ý Dòng thơ cung kính rót bao lời Trời cao soi sáng lòng nhân ái Mưa móc đầy ân đức rạng ngời Cầu Đấng Toàn Năng ban phước xuống Muôn loài hạnh phúc mãi không vơi Dương Việt-Chỉnh |
![]() Kinh Bình An Tình yêu Thiên Chúa bao la Ban cho trần thế ngọc ngà yêu thương Trăm năm thân phận vô thường Bước đi tìm mãi con đường về đâu Lạy chúa từ bi nhiệm mầu Lòng con vương vấn u sầu thế nhân Xin Chúa soi sáng tinh thần Cho con phương hướng đường trần bước đi. Lạy Chúa nhân ái từ bi Xin cho con biết khắc ghi chân tình Cho con thấu hiểu chính mình Cho con tin kính Thánh Linh Chúa Trời. Cho yêu thương đến với đời Cho lòng tha thứ vào nơi hận thù Cho ánh sáng xóa mịt mù Nơi tăm tối, chốn lao tù bình an. Cho niềm tin lúc nguy nan Cho nguồn vui đến xóa tan u sầu Lạy Chúa con mãi nguyện cầu Cho con nhận biết nhiệm mầu đức tin. Lê Tuấn Kinh Hoà Bình – Ca Sĩ Phương Anh https://www.youtube.com/watch?v=il8GcmB1Fw0 |
CÁM ƠN TRỜI… CÁM ƠN ĐỜI… Vũ Thùy Nhân Cảm ơn trời, cảm ơn đời… Mở cửa cho chúng tôi vào vùng trời tự do. Có xe cộ, có cơm no áo ấm, Không công an gõ cửa, nửa đêm truy lùng Không xét hộ khẩu hỏi lung tung đủ thứ… Không đi ngủ trong băn khoăn lo sợ… Quanh chúng ta nay là những nụ cười rạng rỡ… Của an hòa, của chan chứa tình thương, Những người già được xứ chủ nhà nuôi dưỡng, Những người trẻ, thoải mái đến trường. Chúng ta hưởng rất nhiều điều sung sướng. Đầu xuân là ngày tạ ơn… Xin tạ ơn trời, xin tạ ơn đời… Tạ ơn trong niềm cảm kích khôn nguôi, Cảm kích đất nước cưu mang chúng tôi, Cảm kích những gì chúng tôi đang có Chúng tôi đang sống trong một quê hương phong phú… Phong phú tiền tài, phong phú tự do, Phong phú trong phóng khoáng ân cần niềm nở… Nhớ những ngày tại quê nhà… Nhớ những ngày lênh đênh trên biển cả… Nhớ những ngày cùng cực trong lao xá… Nhớ những ngày trên vùng kinh tế mới Chúng ta sống như loài sâu bọ… Cơm thiu, gạo thối… Túp lều tranh không chỗ đứng ngồi… Nước thiếu…thân xác tanh hôi… Nay nhớ lại để bồi hồi cảm kích…. Để cảm ơn trời, cảm ơn đời, Để cảm nhận đến nơi những điều đang có… Để có những nụ cười rạng rỡ vui tươi Để đừng thở than, để đừng ươn lười… Nhưng vun đắp cho đời thêm tươi đẹp… Và nghĩ đến những người không may mắn, Nơi quê nhà đang từng bưã thiếu ăn, Để yêu thương, để giúp đỡ tận tình… Để chia bớt những gì mình có… Tết đến xuân sang tươi đẹp quá Hoa nở tưng bừng cây cỏ xanh tươi Cali. đẹp như trong huyền thoại Muôn cõi lòng rộn rã đón xuân sang. Xin trời thương chúng ta luôn mãi được bình an… Và tươi đẹp như muà xuân bất tận. Vũ Thùy Nhân Chúc mừng Giáng Sinh và Năm mới MUÔN ƠN LÀNH, BÌNH AN, HẠNH PHÚC đến với CHÚNG TA : TOÀN THỂ VBVNHN. THÂN, Vũ Thùy Nhân |
Phó Thác Hồn Này![]() Lung linh dưới ánh nến hồng Chúa sinh giáng thế đêm đông tuyết đầy Nguyện cầu tha thiết van nài Lòng con khao khát xin Ngài xót thương Thanh bình trải khắp Quê hương Đàn con thoả ước một tương lai ngời Cứu nguy tai biến màn trời Tạ ân Thiên Chúa cao vời chở che Tiếng lòng thì thầm rất khẽ Cầu xin Ngài xoa nhẹ vết thương tâm Tha thứ con những lỗi lầm Thoát bi lụy khổ theo trầm hương bay Đỡ nâng đường lắm chông gai Hồn con phó thác dâng Ngài … Chúa ơi! Kim Oanh |
Mừng sinh nhật chúa Kìa chúa Ba Ngôi nay giáng trần Tin mừng vui lớn khắp nhân gian Muôn người mở rộng vòng tay đón Người được Cha ban đến cứu đời Ôi con Người nằm trong máng cỏ Sinh trong nghèo nàn đêm sáng sao Nhưng muôn vật Và Thiên thần ca ngợi Chúa của muôn loài, vua thế gian Con nguyện theo gót Chúa con yêu Sống trong thiện Đức cùng thương mến Mọi người như chính bản thân con Sau này trở lại cùng Thiên Chúa Trên nước thiên đàng không khổ đau Đêm nay, đêm giáng sinh huyền diệu Chấp tay con cầu nguyện lên Ngài Ban phước hòa bình cho nhân loại Mùa thánh an lành trên thế gian Hồng Vân |
VÔ CÙNG ĐÊM THÁNH THƯƠNG YÊU Vô cùng đêm thánh thương yêu Ngày xưa nho nhỏ mộng nhiều trăng sao Ngày thơ ngây đêm chiêm bao Thần tiên thiên sứ ngọt ngào quà cho Vô cùng đêm thánh ấm no Xóa tan chinh chiến tự do hòa bình Hồng ân nhân nghĩa văn minh Thương người nghèo khổ cần mình cùng lo Vô cùng đêm thánh thơm tho Thiện tâm đồng cảm hẹn hò đồng thanh Hoa sen hoa huệ hoa chanh Bướm vàng bướm trắng bướm xanh bướm hồng Vô cùng đêm thánh đơm bông Bao dung rộng lượng khoan hồng vòng tay Lỡ lầm giận xin lỗi ngay Dìu nhau nhẹ bước mây bay tình còn Vô cùng đêm thánh sài gòn Nhịp tim đèn sách không mòn lòng tin Ơn trên trời sao sáng nhìn Thăng hoa chữ nghĩa bóng hình như thương Vô cùng đêm thánh giáo đường Đôi bồ câu trắng tơ vương nhiệm mầu Cầu hôn mặc kệ bể dâu Cầu hồn liền cánh qua cầu tình ơi… MD.12/12/22 LuânTâm |
![]() Tiếng Kinh Cầu Đêm Giáng Sinh Tháng đường chuông ngân vang Tha thiết vọng mây ngàn Bài thánh ca linh hiển Thức tỉnh cả trần gian. Đóng đinh người vô tội Trên thập giá nhục hình Nỗi đau người cúi mặt Khóc thay những tội tình. Chuông vang mừng giáng sinh Cầu Thiên Chúa thánh linh Ban hồng ân nhân loại Hoà bình khắp hành tinh. Trong lời kinh mật khải Người lương thiện điêu linh Ukraine khói lửa Xin Chúa ban hòa bình. Củi đốt trong lò sưởi Ngoài hiên tuyết rơi đầy Cây thông đèn lấp lánh Lòng nguyện ước tràn đầy. Nhạc “Đêm thánh vô cùng” Trong giây phút tưng bừng Đất với trời thánh hoá Ca vang khúc nhạc mừng. Ngân vang những hồi chuông Thức tỉnh cõi vô thường Kiếp nghèo nàn đau khổ Xin Chúa nhủ lòng thương. Trăm năm những đoạn trường Việt Nam còn nhiễu nhương Xoá bạo quyền cộng sản Tự do đời lên hương. Lòng thành kính nguyện cầu Xin Thiên Chúa nhiệm mầu Ban phước lành dân Việt Niềm vui xoá thương đau. Tế Luân 12-16-22 |
Quà Mơ Đêm Giáng Sinh Ngày tháng chậm lăn theo tờ lịch Sao băng nhanh tối mịch trời khuya Chợt bừng lên một tia mắt sáng Mẹ vui mừng Chúa Giáng trần gian Con tha thiết bên máng cỏ cầu Cho người tay trắng bớt niềm đau Quà ban tặng cho nhau sức sống Giữa cuộc đời trời lộng tuyết giăng Ngày tháng nhanh mặc quanh tất tưởi Mời người lầm lũi.. sưởi than hồng Hơ ấm lại linh hồn thống khổ Tuyết trắng màu hoa trổ hồi sinh Đêm nay đôi tay hiền gỡ lịch Từng tờ rơi, cô tịch bước qua… Vá băn khoăn.. đóng cửa vết hằn Ngày dần đi… cần chăng đếm số. Như kẻ nợ, tính chi thua lỗ Người trắng tay, hết khổ đuổi theo Chớ nghĩ suy, dời gót người nghèo Vào nhà Chúa ..tình treo trong vắt Ngày Giáng Sinh lòng đây biết chắc Gói quà xinh, nơ thắt màu mơ Một góc tim cột gút đợi chờ Xếp thiệp nhớ vắt hờ tim trái Kim Oanh http://lethikimoanh9.blogspot.co |
ĐÊM GIÁNG SINH Đón Chúa Hài Đồng Đêm Giáng Sinh đoàn tụ cả nhà . Trong ngoài đèn sáng tựa sao sa . Gần như thức trắng chờ linh diệu . Thiên thần hiện xuống hát vang xa . * Bê Lem, Đức Mẹ vốn đồng trinh . Thiên thần ca hát hiện nguyên hình . Đón Chúa Hài Đồng ngoài kia tuyết . Trong này nồng ấm Chúa vừa sinh … * “ Chúa Tôi ! Lạy Chúa ” dù không đạo Con vẫn tin con có Chúa Trời Con thức tròn đêm chờ Giáng Thế Của Chúa Ngôi Ba thật tuyệt vời * Trong gian nhà nhỏ cả nhà con Đón Chúa Hài Đồng và Noel Năm nào cũng thế rưng rưng lệ Giọt lệ mừng vui đón Chúa về Thư Khanh Seattle Mùa Giáng Sinh |
Nguyện Cầu Ân Chúa! Như ai một thời mơ và khát vọng Mộng giữa ngày đêm thức canh thâu Dấu ấn thiêng liêng chạm môi trao Rưng ngấn lệ dâng trào hạnh phúc Đời con gái chìm dòng nước đục Gục dòng nào tủi nhục lắng trong Mênh mông giữa đời xuôi con nước Bước lỡ dòng từ khước chẳng xong Mộng đam mê khiếp hãi lỡ làng Giang tay bám thuyền chông chênh vỡ Lỡ một thời rơi vào cơn xoáy Ngoái lại nhìn từ đáy sông sâu Đôi tay nhỏ lần chuỗi nhiệm mầu Lau mưa lệ nguyện cầu Ân Chúa! Kim Oanh — http://lethikimoanh9.blogspot.com — |
Đoạn thơ cho tháng mười hai Trời u ám khi đông về ngoài ngõ lá lìa cành theo cơn lốc xoay nhanh đàng sóc nhỏ vẫn nô đùa trên cỏ tiếng lào xào nhè nhẹ những âm thanh từ lũ sẻ đi về trong lặng lẽ có tiếng chân ai vang vọng đâu đây cho ta ngỡ người về từ ngõ vắng cây khẳng khiu, cành trơ không chiếc lá đứng ưu sầu sừng sững dưới trời mây chuông thánh thót một điệu buồn thong thả vươn lên cao ngàn cung thánh bay xa mây đứng lặng với nổi niềm tê tái gió du dương ru hồn mộng ta bay quay trở lại tháng ngày thơ ngây cũ của tuổi thơ đầy mộng ước hồn nhiên mà ta ngỡ đã tàn theo năm tháng đã qua đi không bao giờ trở lại cho đời buồn theo ngày tháng triền miên Hồng Vân |
Cảm Nghĩ Ngày Lễ Giáng Sinh Louis Tuấn Lê Toàn thể nhân loại và các quốc gia trên thế giới, đều mặc nhiên thừa nhận ngày lễ Mừng Giáng Sinh (Christmas) đã trở nên ngày lễ quốc tế. Lễ Giáng Sinh không chỉ dành riêng cho người KiTô Giáo, mà gần như nó đã trở thành một biểu tượng quen thuộc mang một ý nghĩa khác hơn, đó là tình yêu thương và lòng bác ái, biết chia sẻ với người nghèo khó và hoạn nạn. Ngày lễ Giáng Sinh còn mang một ý nghĩa to lớn hơn nữa, đó là tính nhân bản, biết chia sẻ, nhận biết tình yêu thương, biết quan tâm đến mọi người, thể hiện tình yêu thương với gia đình, chòm xóm, bạn bè và đồng nghiệp. Tinh thần của ngày lễ mừng Giáng Sinh thật ý nghĩa và tuyệt vời như lời cầu nguyện đầu tiên vinh danh một đấng cứu thế nhân từ. “Vinh danh Thiên Chúa trên trời Bình an dưới thế cho người thiện tâm” Trong khuôn khổ bài viết ngắn này, không thể trình bày hết vế ý nghĩa của ngày Lễ Mừng Giáng Sinh. Tôi xin mượn một vài câu nói kinh điển của những văn nhân trên thế giới viết cho ngày lễ Giáng Sinh. Tuy câu nói rất ngắn gọn, nhưng đủ sức chứa hình ảnh thật vĩ đại và ý nghĩa to lớn của ngày lễ Giáng Sinh: “Giáng sinh vẫy một chiếc đũa thần trên khắp thế gian, nhìn kìa, mọi thứ trở nên êm dịu và đẹp hơn” “Christmas waves a magic wand over this world, and behold, everything is softer and more beautiful.” “Norman Vincent Peale” “Tặng phẩm đẹp nhất quanh bất cứ cây Noel nào là sự hiện hữu của một gia đình hạnh phúc, mọi người gắn bó với nhau” “The best of all gifts around any Christmas tree: the presence of a happy family all wrapped up in each other” “Burton Hillis” “Trái tim của chúng ta dịu ngọt với những kỷ niệm ấu thơ, và tình yêu gia đình, và tâm hồn chúng ta tốt đẹp hơn suốt cả năm, vì ta lại thành trẻ thơ vào mùa Giáng sinh.” “Our hearts grow tender with childhood memories and love of kindred, and we are better throughout the year for having, in spirit, become a child again at Christmas-time.” “Laura Ingalls Wilder” “Tôi sẽ tôn vinh Giáng Sinh trong trái tim, và cố gắng giữ tinh thần ấy suốt năm” “I will honor Christmas in my heart, and try to keep it all the year. “Charles Dickens” “Một ngọn nến Giáng sinh là một thứ đẹp đẽ, nó không ồn ào, mà nhẹ nhàng cho đi chính nó.” “A Christmas candle is a lovely thing; It makes no noise at all, but softly gives itself away”. “Eva Logue” “Giáng sinh! Việc mở quà của ta không quan trọng bằng mở lòng ra” “Christmas is not as much about opening our presents as opening our hearts”. “Janice Maeditere” “Giáng sinh là mãi mãi, không chỉ một ngày, vì yêu thương, chia sẻ và trao tặng, không phải như chuông, bóng đèn, và dây kim tuyến để cất đi vào hộp trên kệ. Điều tốt lành bạn làm cho người khác là điều lành bạn làm cho chính mình.” “Christmas is forever, not for just one day,for loving, sharing, giving, are not to put away like bells and lights and tinsel, in some box upon a shelf. The good you do for others is good you do yourself”. “Norman Wesley Brooks”. “Let Every Day Be Christmas” Trở lại với ý tưởng ban đầu của bài viết đó là cảm nghĩ về ngày Giáng Sinh. Chúng ta cần nhắc đến những bài thơ, hay những ca khúc, tiêu biểu cho ngày Lễ Giáng Sinh. Không ai trong chúng ta lại không biết đến nhà thơ Hàn Mặc Tử. Có lẽ nhà thơ là thi sĩ đầu tiên làm thơ ca tụng Thánh Nữ Đồng Trinh Maria, ca tụng Thiên Chúa với lời thơ rất chân thành. Hàn Mặc Tử đã viết: “Maria! linh hồn con ớn lạnh Run như run thần tử thấy long nhan Run như run hơi thở chạm tơ vàng Nhưng lòng vẫn thấm nhuần ơn trìu mến Lạy Bà là Đấng tinh tuyền thanh vẹn Giàu nhân đức giàu muôn lộc từ bi” Thi Sĩ Hàn Mặc Tử, một người làm thơ bằng cả cuộc đời đau đớn của mình, bằng căn bệnh phong cùi, ác nghiệt dày vò thể xác mình. Ông đã viết: “Ta muốn hồn trào ra đầu ngọn bút Mỗi lời thơ đều dính não cân ta Bao nét chữ quay cuồng như máu vọt Như mê man chết điếng cả làn da” Bài thơ này đã gây một xúc động mạnh trong tâm hồn nhạc sĩ Trần Thiện Thanh và ông đã phổ nhạc từ bài thơ này. Ngoài Hàn Mặc Tử, chúng ta phải nói tới nhà thơ Nhất Tuấn với tập thơ “Truyện Chúng Mình” và những bài thơ được phổ nhạc Giáng sinh nhiều nhất: “Chúa nhật này trẫm nhớ ái khanh không?” (Nguyễn Đức Quang phổ nhạc), “Con quỳ lạy Chúa trên trời” (Phạm Duy phổ bài thơ Cầu Nguyện), “Mimosa thôi nở” (Đan Thọ phổ nhạc) “Xin trả Lại Em” (Hoàng Lang phổ nhạc) “Hoa Học trò”, “Niềm Tin”” (Anh Bằng phổ nhạc). Hãy đọc qua lời ca khúc “Con Quỳ Lạy Chúa Trên Trời” dưới đây của Nhất Tuấn do Phạm Duy phổ nhạc. “Con quỳ lạy Chúa trên trời Sao cho con lấy được người con yêu Đời con đau khổ đã nhiều Kể từ thơ dại đủ điều đắng cay Số nghèo hai chục năm nay Xây bao nhiêu mộng trắng tay vẫn nghèo Mối tình đầu trót bọt bèo Vì người ta thích chạy theo bạc tiền Âm thầm trong mối tình điên Cầm bằng Chúa định nên duyên bẽ bàng Bây giờ con gặp được nàng Không giàu, không đẹp không màng lợi danh Chúng con hai mái đầu xanh Chắp tay khấn nguyện trung thành với nhau Thề nhau sóng gió bể dâu Để yêu.. trước cũng như sau,.. giữ lời Người ta lại bỏ con rồi Con quỳ lạy Chúa trên trời thương con” Ngoài ra có một bài thơ của Nhất Tuấn rất hay được nhạc sĩ Đan Thọ phổ nhạc, mà mỗi khi nghe ca khúc này chúng ta lại thấy Noel đã trở về. Đó là bài thơ: “Mimosa Thôi Nở. Noel xưa anh nhớ Khi hãy còn yêu nhau Nhà thờ nơi cuối phố Thấp thoáng sau ngàn dâu Anh chờ em đi lễ Chung dâng lời nguyện cầu …. Đêm này Noel đây Chuông nhà thờ khắc khoải Gió đồi lang thang bay Mưa buồn giăng ngõ tối Anh quỳ bên tượng Chúa Cúi đầu chắp hai tay Lạy Chúa con chờ đợi Người ngày xưa về đây Nhưng em không về nữa Đường khuya mưa bay bay Mimosa thôi nở Trong hồn anh đêm nay” Mỗi khi Giáng Sinh trở về tâm hồn chúng ta lại rung động, hân hoan đón mừng Giáng Sinh. Tiếng nhạc vang vọng khắp nơi, những ca khúc kinh điển như: “Đêm Thánh Vô Cùng” “Mùa Sao Sáng” “Chiều Bên Giáo Đường” “Kinh Chiều” “Bài Thánh Ca Buồn” “Tà Áo Đêm Noel” Ngoài những ca khúc quen thuộc của người Việt Nam. Chúng ta còn thưởng thức những bài thánh ca rất quen thuộc, tràn ngập trong trí nhớ, trong kỷ niệm từ thời ấu thơ, như ca khúc: “White Christmas” “Holy Nights” “Santa Claus is coming to town” “Jingle Bells” “Feliz Navidad” “The Little Drummer Boy” “Ave Maria” Và còn nhiều nữa … Cảm nhận về ngày lễ Giáng Sinh như một tùy bút ngắn viết về lễ Giáng sinh, như một gợi nhớ lại những kỷ niệm của thời niên thiếu, của tuổi học trò, những mơ ước gửi đến ông già Noel để nhận được những món quà nho nhỏ. Cho đến bây giờ khi đã già, con cháu đã trưởng thành mới nhận thấy: “Tặng phẩm đẹp nhất quanh bất cứ cây Noel nào là sự hiện hữu của một gia đình hạnh phúc, mọi người gắn bó với nhau” “The best of all gifts around any Christmas tree: the presence of a happy family all wrapped up in each other” “Burton Hillis” Xin mượn bài viết này kính chúc quý vị một mùa Lê Hội tràn đầy niềm vui. Một mùa Giáng Sinh thật An Lành. Hãy mở rộng lòng mình để đón nhận tình yêu thương từ Nơi Thiên Chúa. Xin gửi tặng quý vị bài thơ tôi viết cho Noel Em Đi Lễ Nửa Đêm Tháng mười hai giáng sinh Lòng vương vấn chân tình Ngoài kia trời gió lạnh Ánh đèn màu lung linh Em mặc áo len hồng Khăn quàng cổ quấn vòng Giày cổ cao nhung ấm Em đi vào mùa đông Mọi người vẫn nhìn trông Em thấy thẹn trong lòng Tiếng người khen xinh quá Gió lay nhẹ lá thông. Mẹ cười nghe lời khen Em nhìn theo ánh đèn Những sắc màu lóng lánh Giáo dân mừng Noel. Thánh đường tiếng chuông ngân Vinh danh Chúa giáng trần Bình an nơi trần thế Xóa tan lòng phân vân Hôm nay đến nhà thờ Màn sương trắng che mờ Chúa đóng đinh! Thập giá Giang tay như đón chờ. Dải sương trắng lững lờ Đẹp như là trong mơ Em làm dấu thánh giá Lòng hân hoan đợi chờ. Giáo đường lễ nửa đêm Mỗi lúc một đông thêm Trang nghiêm vào thánh lễ Hoa tuyết rơi bên thềm. Đêm hiển thánh vô cùng Lòng người hoà nhịp chung Ca đoàn vang tiếng hát Rực sáng cả vương cung. Cây thông mừng giáng sinh Ánh đèn sáng lung linh Quả châu treo rực rỡ Em chụp vài tấm hình. Em chắp tay nguyện cầu Chúa giáng sinh nhiệm mầu Xuống trần gian cứu chuộc Loài người mối tội đầu. Xin Chúa ban bình an Những ân tình chứa chan Thoát bao cơn dịch bệnh Loài người hết gian nan. Em đi lễ nửa đêm Tâm hồn em yếu mềm Xin Chúa ban sức mạnh Vượt qua những nỗi niềm. Cảm nhận mùa Noel Lê Tuấn December 2022. |
GIÁNG SINH NÀY CHẮC SẼ VUI Tôi vừa đến chỗ làm, mấy đứa chạy đến báo tin: – Thằng Anthony không đi làm mà cũng không phone… – Có ai phone cho gia đình người thân nó chưa? Trong office có cuốn sổ danh sách staffs, cuốn màu xanh đó! – Chỉ có số phone của nó thôi, không thấy nó bắt máy, đâu còn số phone nào khác. – Kỳ vậy cà! Nó đâu phải là đứa như thế! Tên đầy đủ của nó là Anthony James Cardinal, có người gọi tắt là A. J. Nhìn thoáng qua nước da trắng trẻo, và nếu không để ý cái last name “Cardinal” rất phổ biến của nhóm thổ dân phía bắc tiểu bang Alberta, không ai có thể biết nó mang hai dòng máu, nửa da trắng và một nửa “native” mà dân Việt tại Canada thường gọi là “dân da đỏ”, dù da của họ không hề đỏ. Chỗ làm của tôi thường có học sinh, sinh viên làm việc bán thời gian vào cuối tuần hoặc mùa Hè. Ða số những đứa trẻ đó, không thiết tha gắn bó với công việc cho lắm, chúng coi như giai đoạn tạm bợ kiếm chút tiền xài vặt, nên có hứng thì làm, không hứng thì ở nhà chơi, nhất là mấy đứa da đỏ. Ðất nước Canada thuở xa xưa thuộc về những bộ tộc da đỏ, rồi làn sóng di dân từ Châu Âu xâm nhập khai phá, nên dân da đỏ phải kéo nhau về sống tập trung nơi những vùng cực bắc của Canada, gọi là territories, và rải rác ở các nơi khác. Vì vậy, chính phủ Canada đã có chương trình ưu ái đặc biệt bù đắp cho cộng đồng người da đỏ nên nhiều người thường ỷ lại, chẳng chịu làm lụng, mà ở nhà hưởng tiền trợ cấp ung dung nhàn rỗi, thậm chí có khi còn be bét rượu chè, trở thành những người lang thang, homeless. Nói vậy là “vơ đũa cả nắm” vì vẫn còn những người da đỏ siêng năng đi làm, học hành tiến thân hoặc ít ra cũng có cuộc sống tự lực, không lạm dụng các chương trình phúc lợi xã hội của chính phủ. Anthony là một trong số đó, vừa học xong trung học là vào làm full time. Nó làm việc chăm chỉ, có trách nhiệm, thân thiện hoà nhã, sẵn sàng giúp đỡ mọi người nên ai cũng yêu mến. Dáng người cao ráo, mái tóc màu nâu mềm mại bồng bềnh, và khuôn mặt điển trai, chỉ có đôi mắt hơi buồn. Nó rất lịch sự như một gentleman, câu nói nào cũng có “please” với “thank you” liên tục, với giọng nói nhỏ nhẹ, có đôi khi tôi không nghe rõ, nó còn chịu khó cúi nghiêng người, nói vào tai tôi chậm rãi từng chữ. Anthony vào làm được vài tuần tôi mới biết khu chung cư của nó cùng trên con đường về nhà tôi, nên tiện đường tôi đưa nó về. Còn lúc đi làm thì nó vẫn đón xe bus vì nó làm sớm hơn tôi. Trên xe, tôi hỏi han chuyện trò, mới biết thêm về gia đình nó. Ba nó da đỏ, mẹ nó da trắng, hai người sinh được nó và thằng em trai, đến năm nó mười tuổi thì ba mẹ nó chia tay, nó ở với ba, còn mẹ nó mang thằng em đi tiểu bang khác. Rồi ba nó tái hôn với một người phụ nữ da đỏ, sanh thêm đứa em gái mà nó đang ở chung nhà. Còn mẹ nó sau vài năm thì biệt tăm tích, vì nghiện rượu và “depression” nên đã giao thằng em của nó cho một gia đình khác làm con nuôi. Nó bảo, nó rất nhớ mẹ và em, nhưng chẳng biết làm cách nào để tìm được. Từ đó, tôi càng thương nó nhiều hơn. Thỉnh thoảng tôi làm cơm chiên, chả giò, mang đến chỗ làm cho nó ăn. Mà đâu chỉ riêng tôi, vài người khác trong shift làm cũng thường mang đồ ăn cho nó vì thương cá tính và hoàn cảnh của nó. Bởi vậy ai cũng lo lắng khi nó không đi làm mà không biết lý do, chị Ruth người da đen nói với tôi: – Hay là tối nay tan ca, tụi mình đến nhà nó. Em thường chở nó về nên biết nhà, đúng không? – Tôi chỉ thả nó xuống đầu ngõ, trong đó có 4-5 chung cư, ai biết nó ở chỗ nào! Mấy ngày sau, Anthony đi làm trở lại, mọi người mừng rỡ hỏi han. Nó kể, bữa đó nó bị đau nhói ở ngực rồi gần như ngất đi, bất tỉnh. Sau đó vào bệnh viện nằm cấp cứu chẳng biết gì. Bác sĩ phát hiện một khối u gần lồng ngực, nhưng ở vị trí khó lấy biopsy nên sẽ phải mổ mới biết khối u lành hay ác tính. Thấy cả nhóm hoang mang lo sợ, nó trấn an: – Mọi người đừng lo, vị bác sĩ chuyên khoa có nói rằng, đa số các bướu trong trường hợp này đều là lành tính, chỉ có 1% là ác tính thôi, xin mọi người cùng cầu nguyện cho con. Ðêm đó trên đường đưa nó về, nó tâm sự riêng với tôi, hôm ấy là buổi làm cuối, vì ca mổ sẽ tiến hành trước lễ Giáng Sinh một tuần, nhân dịp này, nó sẽ xin nghỉ thêm vài tháng hoặc có thể dài hơn nữa. Nó sẽ đi về tiểu bang Manitoba nơi ông bà ngoại và các cậu, các dì nó đang sinh sống tại một town nhỏ vùng ngoại ô, vừa để dưỡng bệnh và để truy tìm mẹ và đứa em trai mà nó rất nhớ mong. Nhìn đôi mắt nó buồn buồn, giọng nói đã nhỏ nay như có gì nghẹn lại, nghe câu được câu mất, nhưng tôi vẫn cảm nhận được nỗi lòng của nó. Tôi cũng buồn: – Mọi người sẽ rất nhớ con mùa Giáng Sinh này đấy! Nhớ hồi Giáng Sinh năm ngoái, nhóm ca tối chúng tôi có tiệc potluck tại chỗ làm như mọi năm. Anthony khệ nệ ôm một nồi slow-cooking nóng hổi và một khay bánh bannock (đọc là ba-nek) đến chung vui với khuôn mặt tự hào rạng rỡ. Nó giới thiệu bannock là món bánh truyền thống của dân da đỏ, bánh rất đơn sơ làm bằng bột mì, vo viên từng miếng, ấn cho dẹp rồi chiên áp chảo, nhưng là món không thể thiếu trong các dịp lễ lạc, cưới hỏi của những giống dân thiểu số tại Canada. Rồi đến cái nồi “elk stew” đang bốc khói ngào ngạt. Nó bảo, đó là thành quả của ba nó trong một đêm đi săn được một con elk (một loại nai rừng). Nó đã phụ giúp ba lóc, ướp thịt, và cả đêm hầm món stew có một không hai này của bữa potluck. Ai cũng xúm vào thử món “elk stew” hấp dẫn và lạ miệng, chẳng đoái hoài đến món mì xào và chả giò của tôi đang ế ẩm. Và chính Anthony chứ không phải ai khác, đã khéo léo ăn một dĩa thật đầy với hai món của tôi, và còn xin thêm một dĩa mang về, dễ thương hết sức. Có lúc tôi ngắm nhìn nó rồi tự hỏi, vẻ lịch thiệp, nhẹ nhàng ngọt ngào đó từ đâu ra? Vì mẹ nó là một dân da trắng nghiện rượu, sống u ám không có ngày mai. Còn ba nó là một đàn ông da đỏ điển hình, hoang dã, vô tư lự, thoải mái đến bất cần (tôi có gặp vài lần khi ông ta đến đón Anthony). Niềm đam mê của ba nó là các loại súng săn, là chiếc xe truck bụi bặm, lái vào bìa rừng khu vực ngoại ô thành phố Edmonton săn bắn thú rừng suốt bốn mùa, rồi đem về nhà chế biến nhâm nhi với rượu, bia trong khi xem các trận đấu hockey trên tivi. Nào phải nó sinh ra trong một gia đình nề nếp, cao sang, nên tính cách của nó như một bông hoa tự nhiên giữa vùng đầm lầy. Hay là nó thừa hưởng từ ông bà nội, ngoại mà tôi chưa có dịp tìm hiểu thì đã đến ngày nói lời chia tay. Ðến ngõ nhà nó, tôi dừng xe lại, chẳng biết nói gì nữa vì đã nói hết tâm tư suốt chặng đường. Tôi mở lock xe và nói: – Good luck and see you again someday?! Nó bước ra khỏi xe, rồi cúi xuống bên cửa xe, vẫy tay chào tôi với nụ cười như mọi khi: – Thank you for everything. Merry Christmas! Tôi gật đầu, nhìn theo dáng cao gầy của nó bước đi trong màn đêm. Trời tháng Mười Hai lạnh buốt, hôm ấy tuyết không rơi, nhưng những cụm tuyết chưa tan hết của những ngày đông còn đầy ắp, rải rác hai bên vỉa hè nhấp nhô dưới bóng đèn đường che khuất bóng của nó nhỏ dần trong phố hẹp. Tự dưng nước mắt tôi bỗng trào ra vì thương nó sắp lên bàn mổ với nỗi cô đơn vắng bàn tay mẹ ruột ôm ấp (nó chỉ mới 19 tuổi thôi mà), nhưng lòng tôi cũng ấm áp vì biết rằng nó sẽ được trở về với tình thân bên ngoại, sẽ tìm ra dấu vết của mẹ và đứa em trai thân yêu . Giáng Sinh này chắc sẽ vui, nhé Anthony! KIM LOAN ” Father, forgive them, for they do not know what they are doing” -Luke 23:34- |