
Xin mời nghe Audio về Tình Cha của Trịnh Bình An trên website SoundCloud.com |

Vai trò quan trọng nhất của người cha trong gia đình là giáo dục con cái. Khi còn sinh tiền, Tổng Thống Abraham Lincoln đã từng viết một bức thư đặc biệt. Đó là “Bức Thư Gởi Thầy Giáo”. ” Thưa thầy – Con trai tôi bắt đầu đến trường hôm nay. Cháu sẽ cảm thấy lạ lẫm và khó khăn trong một thời gian. Vì thế, tôi mong Thầy hãy nương nhẹ cho cháu. Đó sẽ là một cuộc hành trình đưa cháu đi qua những miền đất mới. Hành trình ấy có thể có chiến tranh, có khổ nạn và có đau thương. Để sống sót cháu sẽ cần có niềm tin, tình yêu và lòng can đảm . Xin thầy dạy cho cháu biết cách bán tài năng và trí tuệ với giá cao nhất, nhưng nhất định không bao giờ ra giá cho lương tâm và linh hồn. Xin hãy giúp cháu đủ dũng khí khi phải lên tiếng, nhưng cũng đủ can đảm khi phải chịu đựng. Xin thầy hãy dạy cháu biết tin vào chính bản thân, bởi vì như thế cháu mới có niềm tin kiên định vào nhân loại và vào Thượng Đế. “ Trong nền văn học Việt Nam, cũng có những áng văn tuyệt diệu về cách giáo dục con cái của người cha. Một trong những tác phẩm ấy chính là trường thiên lục bát “Gia Huấn Ca” mà người đời thường truyền tụng tác giả là vị khai quốc công thần Nguyễn Trãi. Nhân thong thả lựa vần quốc ngữ, Làm bài ca dạy vợ nhủ con: Lời ăn nết ở cho khôn, Chớ nên đa quá, đa ngôn chút nào! Ăn mặc chớ mỹ miều chải chuốt, Hình dung đừng ve vuốt ngắm trông, Một vừa hai phải thì xong. Giọt dài, giọt ngắn cũng không ra gì? Nói đừng chau mặt, chau mày, Nghe ra ngậm đắng nuốt cay hay nào! Khó khăn chớ vật nài oán hối, Hết bĩ rồi tới buổi thái lai Cầm cân, tạo hóa đổi dời, Giàu ba họ, khó ba đời mấy ai? |
CHA TÔI – Thơ PhamPhanLang – Nhạc Mộc Thiêng – Ca sĩ Ngọc Quy |
Ca khúc: Cha tôi
Thơ: phamphanlang
Nhạc: Mộc Thiêng
Hoà âm: Quang Đạt
Hình ảnh: Giethoorn, “Venice of the Netherlands” – phamphanlang
Những hình ảnh trong clip Cha Tôi là của ngôi làng Giethoorn, một ngôi làng cổ kính, yên bình, được mệnh danh là “Venice of Hòa Lan”, cách Amsterdam khoảng 120 km về phía Tây Bắc. Ngôi làng được thành lập từ năm 1230 bởi những người tị nạn đến từ miền Nam Hòa Lan. Những người này đã tìm thấy những mỏ than bùn ở đây. Họ đào hố khai thác trong nhiều năm. Sau đó những hố than này đã trở thành những hồ nước. Trong làng không có đường cho xe chạy, phương tiện giao thông chỉ có thuyền và xe đạp. Do đó ở đây 700 năm không phải sửa đường vì không có xe hơi chạy. Thay vào đó là 176 cây cầu nhỏ bắc qua những con kênh đào xinh xắn được phủ rợp bởi những hàng cây xanh râm mát. Nhà ở Giethoorn rất độc đáo, mái nhà được lợp bằng cỏ lau, rất bền vững và chắc chắn, mát mẻ về mùa hè, ấm áp vào mùa đông, chịu được nắng gió ít nhất 40 năm. PL đến thăm làng Giethoorn vào đầu mùa Xuân khi cây cỏ và hoa lá chưa xanh thắm và nở rộ sắc màu. Dù vậy, được chèo thuyền trên những con sông uốn khúc, sóng vỗ lăn tăn và dừng chân ở đầu cầu nghe tiếng chim hót trong không gian yên tỉnh, thanh bình, PL tưởng như mình đang ở trong bức tranh huyền thoại. Xin mời nghe ca khúc Cha Tôi và xem hình ảnh ngôi làng Giethoorn thơ mộng, cổ kính. Happy Father’s Day! Thân quý Phạm Phan Lang |
A Father’s love… Fathers seldom say “I love you” Though the feeling’s always there, But somehow those three little words Are the hardest ones to share. And fathers say “I love you” In ways that words can’t match – With tender bedtime stories – Or a friendly game of catch! You can see the words “I love you” In a father’s boyish eyes When he runs home, all excited, With a poorly wrapped surprise. A father says “I love you” With his strong helping hands – With a smile when you’re in trouble With the way he understands. He says “I love you” haltingly, With awkward tenderness – (It’s hard to help a four-year-old into a party dress!) He speaks his love unselfishly By giving all he can To make some secret dream come true, Or follow through a plan. A father’s seldom-spoken love Sounds clearly through the years – Sometimes in peals of laughter, Sometimes through happy tears. Perhaps they have to speak their love In a fashion all their own. Because the love that fathers feel Is too big for words alone! Anonymous |

CHA TÔI (nhớ Cha nhân sắp đến ngày: Father Day ) Cha tôi tuy đã già rồi , Nhưng hay dậy sớm và ngồi ngâm thơ. Cha hay đọc sách chữ nho , Giảng bài Đại Cáo Bình Ngô lưu truyền. Tôi nghe riết – nên thành quen, Bên tách trà đậm Thái Nguyên …mà ghiền . – Kể về Công Đức Sinh Thành , Nghìn trang chưa hết nên đành bỏ qua . Những điều tôi nhớ ơn Cha , Là công dưỡng dục : là TA GIỐNG RỒNG . Cha Rồng mẹ Giống là Tiên , Đi đâu cũng nhớ ĐỪNG QUÊN : TIÊN RỒNG . – Lập nước từ thuở Vua Hùng , Đời thứ MƯỜI TÁM: LẠC LONG còn truyền . * Cha Rồng Mẹ Vốn giống Tiên , Nhớ lời cha dậy chẳng quên bao giờ . Hôm nay Ngày Lễ ” Father “,( * = Pha đờ ) Nhớ ơn Cha tôi viết thành thơ thế này Thư Khanh |
THƯƠNG CHA Cha thật hiền hoà với chúng con Người thề đất nước một lòng son Bao thời mến mật tâm không nản Mấy thuở nằm gai dạ chẳng mòn Áo nhuộm phong sương từ cuối biển Vai sờn bạt mạng đến đầu non Gia đình , tổ quốc lo tròn đủ Cha để danh đời …hãnh diện con Minh Thuý ( Thành Nội ) Lễ Father’s Day June/20/21 |
CHA ( Thủ nhất thành _ Nhất vận ) Cha đã phong trần với gió mưa Cha lo lắm việc kể bao vừa Cha nhường trẻ nhỏ no cơm sữa Cha nhịn gia đình đủ cháo dưa Cha đợi sau cùng dùng thức mứa Cha ăn phút cuối hưởng đồ bừa Cha là mái ấm thân con dựa Cha vẫn đương đầu chịu gió mưa Minh Thuý (Thành Nội) |
CẢM NGHIỆM TÌNH CHA ! Tôi đã khóc trong tình cha, Vì một bài giảng thật là dễ thương. Câu chuyện đơn giản bình thường, Nói về đứa trẻ luôn luôn lỗi lầm. * *. * Cho đến hôm phải dạy răn, Cha đặt hình phạt dành phần thật hay. Trên bàn ăn tối hằng ngày, Đĩa bánh mì lạt!…để thay thịt thà. Ít nước lạnh đựng trong ca, Đấy là cơm tối mà cha chia phần. Bên cạnh ấy !… thịt đầy mâm, Trái cây, thức uống bội phần thơm ngon. Kẻ phạm tội chẳng gì hơn, Cúi đầu chấp nhận, lệ buồn rưng rưng. Mùi thơm thịt cá góp phần, Tăng thêm cơn đói, tăng phần xót xa. Mắt nhắm kín, lệ đổ nhoà, Ăn năn hối tội… mong tha lỗi lầm. Sau thời kinh tối quanh mâm, Gia đình vui vẻ ngồi ăn tâm tình. Bé vẫn nhắm mắt lặng thinh, Vì phần cơm tối của mình khó ăn. Càng suy nghỉ, càng tủi thân, Nhưng khi mở mắt…ngàn lần khác xa! Khúc bánh mì đã hoá ra, Miếng thịt thơm phức thiệt là…khó tin. Bé nhìn quanh quẩn bên mình, Thì ra:…cha đã thương tình đổi cho. Biết ý, cha bảo:… “Đừng lo !”, “ phần con cha đã ăn no bụng rồi”. Tình cha làm trẻ nghẹn lời, Chú bé nức nở… thay lời tạ ơn! * *. * Tình cha tợ núi “Thái sơn” ! Cứng rắn, che chở…thương con suốt đời. LÝ BỬU LỘC |
Cha già Ngọn liễu buồn ủ rũ Rặng tre làng kẽo kẹt đong đưa Cha bạc đầu tựa cửa Bàn tay đầy xước đau Cha đếm sẹo hằn sâu tháng ngày Mái tranh nghèo xiêu vẹo Ba gian nhà cột kèo hư hao Cha nằm nghe mối mọt Ngày bước đi chầm chậm Hàng cau già cúi đầu lặng câm Bếp tro tàn leo lét Cha đói lòng vùi vội củ khoai Đêm đông trời buốt lạnh Tiếng cú rúc sau hè Cha giật mình ngỡ tiếng bom xa Mưa chợt tuôn xối xả Buồng cha nằm ướt đẫm giọt mưa Nhớ những ngày hành quân Phiêu bạt khắp giang hồ Nay nuốt lệ cơ đồ nát tan… phamphanlang 26/5 2019 |
🌻CHÂN DUNG NGƯỜI CHA Khi con trong hư vô Chẳng có chút hình hài Cha đã nhận biết con Vì Ngài là Thượng-Đế. ✨✨✨ Và tại nơi trần thế Con có một người cha Lúc con trong dạ mẹ Đời mẹ thành đổi mới Cuộc sống thời thăng hoa Vòng nôi cánh tay cha Đón con từ lòng mẹ Cha ẵm bồng thiết tha. Từ lúc cha có con Như đôi cánh đại bàng Người cha luôn sẵn sàng Đối phó mọi gian nan Bao khó khăn ở đời Cha tha mồi về tổ Nuôi nấng con từng ngày Yêu con trẻ thơ ngây Dạy điều hay lẽ phải Khi con được lớn khôn Cha như một bóng mờ Nhạt nhòa bên cạnh mẹ Trầm lặng và ít nói Chỉ khi nào con hỏi Thì cha mới mở lời Người giải thích cặn kẽ Con chăm chú lắng nghe Đến khi con trưởng thành Cha chính là thần tượng Cằn cỗi vì hy sinh Trọng nghĩa khí trọng tình Cha là buổi bình minh Là chiều hoàng hôn xuống Chia mọi nỗi vui buồn. Bông hồng con tặng mẹ Đóa hướng dương tặng cha Lòng mẹ như biển cả Tình cha ví núi cao Con thương cha dạt dào Như mặt trời rực rỡ Dù ở trong đêm tối Soi sáng không lạc đường . Nếu mây mờ mù mịt Cha trong tim mở lối Chân dung của người cha Giúp con hiểu tỏ tường Kính nhớ cha khắp phương Những anh hùng danh tướng Uy dũng cònlẫy lừng Người Việt Nam bất khuất . Đình Duy Phương |
HỌC CHỮ TÌNH CHA Tôi là đứa con trai gần kề út, Anh em đông… chẵn chục có đầu đuôi. Gia đình nghèo nhưng hạnh phúc vui tươi, Cha nghề giáo, người rất thương con cái. Luôn được ưu tiên đứa ốm đau, khờ dại, Được chăm lo, ưu đãi đủ mọi điều. Càng nhắc nhiều càng thương nhớ bấy nhiêu, Sao quên được những thương yêu, đầm ấm. Quanh mâm cơm đơn sơ… nhưng đượm thắm, Tình gia đình! Ôi sao quá thân thương. Miếng cá ngon phần đứa út được thường, Chén sữa nóng nhường phần ai bệnh yếu. Tuổi ấu thơ, nhưng tình cha tôi hiểu, Nên thích “ấm đầu” để được nuông chìu. có lắm lần bệnh hoạn chẳng bao nhiêu, Nhưng rất được cha thương yêu: bồng, cõng. Và hôm nay: “father day” đánh động, Trong lòng tôi gợi lại bóng cha yêu. Hiền lành, khoan dung… đủ hết mọi điều, Luôn dạy dỗ, luôn thương yêu con cái. Tôi nhớ mãi lời cha thường khuyên dạy, “Hãy nhớ làm những việc thích người làm!”. “Phải cân đo dù chuyện đó thích ham.” “Rách cho sạch… chớ tham lam trộm cắp.” Tuổi ấu thơ trong tình cha tôi gặp, Đã in sâu vào tim óc từ lâu. Việc làm chi dù bé lớn đến đâu, Luôn tự hỏi trong đầu: sai hay đúng? Và hôm nay đem tình cha ứng dụng, Cũng thương yêu con cái giống như cha. Cũng trông lo: khi con cái xa nhà, Cũng hạnh phúc: con bình an, đoàn tựu. LÝ BỬU LỘC |
Tình của bố… Bố thường ít nói: “Yêu con!” Mặc dù tình cảm sẵn luôn tràn đầy Tuy nhiên đôi chữ nhỏ này Rất là khó nói để thay tiếng lòng. Tâm tình Bố nói “Yêu con!” Thường không biểu lộ ra luôn bằng lời Mà bằng hành động của người – Truyện ru ngủ lúc tối trời kể ra – Hay là thân mật tham gia Trò chơi con trẻ thăng hoa tâm hồn! Ta nhìn mắt Bố thấy luôn Những lời Bố nói “Yêu con!” trong này Mắt hồn nhiên, trẻ trung thay Nhất là khi Bố chạy bay về nhà Trong tay cầm một món quà Vụng về gói ghém, bất ngờ tặng con. Ta nhìn tay Bố thấy luôn Những lời Bố nói “Yêu con!” nồng nàn Khi ta gặp lúc khó khăn Bàn tay Bố khoẻ ân cần giúp ngay – Nụ cười tươi trẻ kèm đây Thật là thông cảm, vui vầy, thiết tha. “Yêu con!” Bố chẳng nói ra Thay bằng âu yếm thấy mà vụng sao Giúp con mới bốn tuổi đầu Mặc quần áo đẹp có đâu dễ dàng. Tình yêu của Bố rỡ ràng Không hề ích kỷ, không màng bản thân Bố cho hết chẳng ngại ngần Giúp con thực hiện ước thầm bấy lâu Giúp con mau đạt yêu cầu Chương trình, kế hoạch trước sau hoàn thành. Ít khi nói, thường lặng thinh Nhưng bao năm Bố thắm tình cùng con – Đôi khi là chuỗi cười ròn Đôi khi là giọt lệ tuôn vui mừng. Bố không theo cách thông thường Vì tình Bố tỏ theo đường lối riêng Vừa vĩ đại lại linh thiêng Lời nào mà nói hết liền được đây! Tâm Minh Ngô Tằng Giao (Chuyển ngữ) |
TÌNH CHA Con biết ba rất nghiêm khắc. Tới lớn tụi con còn sợ. Sợ nhưng tụi con rất thương ba Kính yêu chứa chan trong nỗi sợ. Thương ba từ tấm gương ba cư xử Hiếu thảo, nghĩa tình, vị tha vẹn đủ. Thương các con cố giữ trong lòng. Lo các con, bửa cơm thiếu đứa chưa về, chưa chịu ăn. Vui mới ra mặt ngày cả mấy đứa đều đậu hết, Cuối năm phần thưởng chất đầy nhà làm tiệc Mà không cho mừng vui quá sức, đờn ca xướng hát. Đứa nào học dở bị phạt Chỉ cơm nguội, không có đồ ăn. Cả tháng trời phải ráng học hành Được điểm tốt mới được yên phận. Cha nghiêm, khuôn khổ cho các con được nên người hữu dụng, Un đúc tốt trong luân thường , đạo lý Khổng Mạnh, Tạo nên người đáng mặt làm người. Các con khôn lớn , cha đã qua đời Hiểu được thắm thía ơn cha như núi Thái Sơn Muốn tạ được nghĩa ơn, thì đã muộn. Chương Hà |
LÒNG CHA “Khi con còn nhỏ cha ôm con trong lòng Khi con lớn khôn,cha giữ con trong tim” Như cuộc trần dính liền trong định mệnh Mình cùng chia sẻ suốt đời. Cha hân hoan khi con châp chững bước vội Con ngọng nghệu bập bẹ tiếng ba Con tập tành đáng vần chữ mẹ Khuyến khích , vỗ về lần đầu con nhập học Cha cùng con từng trò chơi: thả diều, đánh đáo Ân cần dạy con biết hiếu thảo trung dũng, nhân nghĩa Con lớn khôn thành nhân chi mỹ Cha vẫn phập phồng không thể vững lòng , toại ý cứ lo âu từng biến chuyển đời con Con thành gia thất cha mừng vui hơn Gia đình mình giờ được phần đầm ấm Con đổ vỡ, lòng cha quặn thắt, rướm máu Chiều về nhìn con ngồi trong bóng tối , buồn thiu Đứng đi lủi thủi Cha tê tái, chua sót cùng ngậm ngùi Thông cảm với con những gì cha từng chịu đựng Điều bất hạnh phải chi riêng chỉ để mình cha gánh trọn Chương Hà |
Cha già Ngọn liễu buồn ủ rũ Rặng tre làng kẽo kẹt đong đưa Cha bạc đầu tựa cửa Bàn tay đầy xước đau Cha đếm sẹo hằn sâu tháng ngày Mái tranh nghèo xiêu vẹo Ba gian nhà cột kèo hư hao Cha nằm nghe mối mọt Ngày bước đi chầm chậm Hàng cau già cúi đầu lặng câm Bếp tro tàn leo lét Cha đói lòng vùi vội củ khoai Đêm đông trời buốt rét Tiếng cú rúc sau hè Cha giật mình ngỡ tiếng bom xa Mưa chợt tuôn xối xả Buồng cha nằm lã chã giọt mưa Nhớ những ngày binh lửa Phiêu bạt khắp sông hồ Nay khóc hận cơ đồnát tan… phamphanlang 27/5/2019 |
Nhớ Cha Ngồi nhìn lặng lẽ tấm hình Cha Ký ức ngày xưa chẳng nhạt nhoà Xuống biển mò cua mùa hạ ghé Lên đồi mót củi cảnh đông qua Mong trai học chữ mơ trời rộng Muốn gái thêu thùa mộng cảnh xa Hạnh phúc gia đình như bóng vụt Quê người ngắm ảnh lệ trào ra Minh Thuý Tháng 6/21/2020 |
NHỚ BA Father’s Day con ngồi đây muốn khóc. Tay run run làm thơ để nhớ ba Thương làm sao hình dáng của cha già Nương cửa Phật cuối đời tìm an tịnh. Con của ba chưa một lần hiếu kính. Chưa một lần làm ngày “Lễ của Cha” Chưa một lần quỳ xuống để dâng hoa Tâm thành nói với cha lời trân trọng. Con gái của ba suốt đời bé bỏng Chỉ biết khóc nhè để được yêu thương Không biết ngoài kia trên mọi nẻo đường Đầy cạm bẫy và trăm đường gian khó. Con nhớ khi xưa, ngày mình còn nhỏ. Giờ ngủ trưa con vẫn ham chơi Ba nói với con:” nhổ tóc bạc ba thôi Đếm từng cọng ba thưởng tiền cho kẹo.” Nhổ tóc trắng cho ba hai mi con ríu lại Gục bên gối ba, con ngủ tự lúc nào. Ba lại đi làm Trong giấc ngủ trong veo Đầy kẹo bánh tiền nhiều. Con mơ thấy. Để con gái biết thương ba từ khi ấy Dù uy nghiêm ba vẫn rất cưng con Vòng tay ôm ba con gửi những nụ hôn Mà tất cả anh em đều không dám. Má đã mất căn nhà thêm ảm đạm. Con lên phi cơ đi ra khỏi quê hương Ba tiễn con ngăn không để lệ tuôn Nhưng con biết Ba buồn thương nhiều lắm. Quy y cửa Phật ba tìm vui trong tĩnh lặng Vị tăng già hiền lắm chỉ biết cười Mặc sự đời tranh chấp những buồn vui Đời tự tại cuối đời trong thanh thản. Ngày “Lễ Cha” nghĩ về ba nhiều lắm. Quỳ xuống đây chân thành để lạy ba Nguyện hư không ở nơi cõi bao la Ba chứng giám tấm lòng con gái nhỏ. Nguyễn thị Thêm |
MỘT ĐỜI KHÔNG ĐƯỢC GỌI ! Tiếng Cha gọi đầu đời 10 tuổi _ mồ côi Cha Từ đó không được gọi Chỉ còn trong dư âm ! Tìm Cha ở nơi đâu ? Sương rơi khắp lối mờ Có Cha là điểm tựa Cho đời bớt bơ vơ Tủi buồn theo bước chân Tình Cha không ai cho Một đời không đựơc gọi Bất hạnh đến thế sao ? Buồn vui chỉ môt mình Nhịn đói nhiều hơn no Mong manh hai chiếc áo Đêm lạnh nằm co ro Giao thừa buồn lê thê Nước mắt mặn bờ môi Nhớ lời Cha, không khóc Mưa buồn ngập hồn tôi Người phu về cuối cùng Đêm càng thêm bơ vơ Vòng tay ôm tim lạnh Từng bước,bước thẩn thờ Ngước nhìn lên không trung Muôn vì sao bao la Ứơc mình có đôi cánh Tung vào khung trời xa… Thương mình đời bất hạnh Không được gọi tiếng Cha Bỗng dưng tuôn nước mắt Âm thầm khẽ gọi Cha! Đèn đêm màu hoang lạnh Đường khuya bước lẻ loi Nhìn quanh chỉ thấy “bóng” Bóng ơi, đừng bỏ tôi ! Mặc Khách |
CHA ƠI Hai mươi bảy năm từ hồi cha mất tới giờ Trong giấc mơ con vẫn thường thấy cha linh hoạt như xưa Chờ các con từng bữa ăn chiều tới Dặn dò cháu chắt học hành gắng sức tranh đua Chúa nhựt lăng xăng cả nhà tụ hội bửa trưa Cứ nhắc nhở các con ăn cho đủ sức Niềm vui nhứt thấy các con trở lại nghề như trước Ở xứ người còn sắp xếp cho các con sống gần Đại gia đình hằng ngày vui vẻ , quây quần Sống hạnh phúc như nửa đời thuở trước Ngày ngày cha thư thả nằm đong đưa ở võng nhà xe Cái nhà xe dài mái che cho cả sáu nhà Cha chỉ huy làm theo ý cha cho được Lúc yếu rồi cha chỉ lẻo đẻo theo vịn ống nước Phụ mẹ tưới rau,tưới cây,tưới cỏ Rau cải lúc nào cũng tươi xanh Sân cỏ sau nhà cha kín đáo ương một vườn dưa Chừng bưng vô ba chục trái cả nhà chưng hửng Cha soạn tiệc mừng cha mẹ năm mươi năm chung sống Vui mừng chờ ngày tuần tới không lâu Cứ dạy tụi con theo gương mà sống với nhau Đối xử, ở ăn cho tròn tình nghĩa Ngày cuối cha nói thèm ăn hoằn thắn Mẹ nấu liền cha ăn một bửa no nê Tối đó cha than mệt , rồi bỗng ngã ra bất ngờ Mất không một lời từ giã Các con hiểu như cha vẫn còn sống đó Trong lòng đủ đầy hạnh phúc với vợ con Cha mất rồi hai mươi bảy năm vẫn còn Bên các con một gia đình đầm ấm Chương Hà 2016 |
Người chồng tuyệt vời Em về anh tuổi mới trăng tròn Từ đêm hợp cẩn , tối Tân hôn Vào đời thuở ấy còn non trẻ Chưa biết yêu đương , chỉ giận hờn Anh dạy cho em cách ở đời Vợ hiền , dâu thảo sống yên vui Dạy em làm mẹ , chăm con dại Làm sao dạy dỗ chúng nên người Có khi em vấp phải lỗi lầm Anh thứ tha và rất tận tâm Chỉ em sai trái điều hơn thiệt Giúp em vững chải , lớn khôn dần Trong đời khi gặp chuyện không may Chở che , bảo bọc trong vòng tay Khi em ương ngạnh , em hờn giận Anh luôn im lặng , thứ tha hoài Em vẫn mãi là cô bé yêu Để anh chăm sóc với nuông chiều Hơn bốn mươi năm dài gắn bó Tình không suy biến , vẫn nâng niu . Anh là viên kim cương sáng ngời Em mang hoài trong trái tim vui Anh ạ ! Không có gì so sánh Là một gia tài quý giá thôi . Hãy cùng em đi suốt cuộc đời Anh nhé ! Đừng bỏ em lẻ loi Ơn trên ban tặng như ân huệ Anh là người chồng quá tuyệt vời Em cảm ơn anh tình nồng nàn Cảm tạ đời hạnh phúc chứa chan Nguyện cầu được sống bên nhau mãi Đầm ấm , yên vui lúc tuổi vàng . 6 / 10 / 2021 Hoàng Phượng Bản nhạc NGỌN HẢI ĐĂNG tặng cho người cha đã ra đi . Bài thơ NGƯỜI CHỒNG TUYỆT VỜI Tặng cho phu quân của Hoàng Phượng nhân ngày lễ FATHER DAY |
Ngọn Hải Đăng- Thơ Hoàng Phượng- Nhạc Lê Vinh Phúc- Ca sĩ Ngọc Mai |

THƯƠNG CHA NHỚ MẸ Bóng mát còn đâu ở cõi trần Đau buồn chỉ biết đếm thời gian Cha đà lạnh huyệt sương che tỏa Mẹ đã sâu mồ cỏ phủ lan Lạc lõng từ khi người khuất núi Chơi vơi kể lúc kẻ xa ngàn Kinh cầu mỗi buổi hồn siêu thoát Tịnh độ Phương Tây hưởng cảnh nhàn Minh Thúy (Thành Nội) Tháng 6/19/2021 |
CHA VÀ “ CHAPA” Hình ảnh Cha xưa ở cõi trần Đã mờ năm tháng, nhạt không gian Vườn sương hoa mướt mầu đào,lý Sân khói đèn pha sắc huệ,lan Ánh bạc mây trời vương đỉnh núi Sóng xanh thác gió gọi chim ngàn Sa Pa thuở trước Cha ngang dọc Luyến tiếc bao nhiêu cảnh trí nhàn… Hawthorne 19- 6- 2021 CAO MỴ NHÂN |
NHỚ NGÀY TỪ PHỤ Phụ Mẫu từ khi biệt chốn trần Gia đường quạnh vắng cả ba gian Bao lam màn trướng sương vờn rủ Liễn đối hoành phi khói tỏa lan Khắc khoải mồ Cha lồng gió nội Ngậm ngùi mộ Mẹ phủ mây ngàn Tha hương quặn thắt lòng con nguyện Cõi Niết Song Thân mãi hưởng nhàn Thanh Song Kim Phú CA June/19/2021 |
CHÚC MỪNG LỄ FATHER’S DAY CHÚC mừng ngày lễ FATHER’S DAY CHÚC thọ Phụ Từ ly cạn say CHÚC khỏe tròn năm nhà Phúc ngập CHÚC hên suốt tháng cửa Tài đầy CHÚC nguồn thi phú tưng bừng chảy CHÚC cõi văn chương lả lướt bay CHÚC tiệc gia đình thêm rộn rã CHÚC Cha trăm tuổi vẫn vui vầy Phương Hoa – Father’s Day 2020 |
LÒNG CHA còn dấu chân bùn giữ hồn quê nắng thương ôm bóng gọi con về theo Ba bắt ốc mò cua ruộng tắm nước ao bèo đâu dám chê… *** Không như Mẹ quá ngọt ngào Ba yêu con đến trời cao động lòng Dìu con lội khắp ruộng đồng Mò cua bắt ốc tắm sông cày bừa Vỡ lòng thương dạy tối trưa “Con Gà Con Chó” đời xưa cũng người Giáo Khoa Thư Quốc Văn cười Gửi thơm hồn trẻ rạng ngời mắt Ba Minh Tâm Cổ Học Tinh Hoa Luận bàn nhân nghĩa thiết tha kiệm cần Lên tỉnh học sợ tủi thân Vỗ về an ủi cuối tuần thần tiên Đón con về vui Mẹ hiền Hoa mừng chim hót Ba quên dãi dầu Phố xa người lạ con đau Mắt vàng như nghệ trước sau hãi hung Ruột gan đau đớn vẫy vùng Hồn non vía dại điên khùng xốn xang Ruộng vườn bỏ mặc cỏ hoang Cõng con chạy chửa thuốc thang tây tàu Mơ màng còn tưởng chiêm bao Gọi con âu yếm nghẹn ngào khóc than Taysương gió mắt thiên đàng Lòng quê hồn đất vái van dỗ dành Sớm cá cháo chiều gan canh Thuốc viên thuốc nước trưa xanh tối vàng Nuôi con gà trống dịu dàng Ba như bắp nướng lửa than quê nghèo Bến Tre bụi cỏ đi theo Khói xe rác chợ bọt bèo bơ vơ Con vừa lành bệnh nhởn nhơ Vội về cuốc đất be bờ bồi mương Trọn đời dãi nắng dầm sương Đắng cay cam chịu đoạn trường cháo rau Như hoa me đất vàng sao Thương Ba con cố học mau thành tài Ngờ đâu địch hoạ thiên tai Cùng đường nước mất nhà bay kinh hoàng Gạt tù cải tạo xương tan Mẹ đau thoát xác suối vàng tìm con Da mồi tóc bạc héo hon Kéo lê uất hận mỏi mòn đợi mong Con về chưa kịp ấm lòng Dầu khô bấc lụn Ba không cần gì Âm thầm thanh thản ra đi Bờ dừa bụi chuối luống mì héo khô Chó thương chủ chết giữ mồ Hàng mai chiếu thủy khăn sô trắng bờ Bông giấy tím rụng xác xơ Mây buồn xỏa bóng thẩn thờ xe tang Sàigòn khóc Mỹ Tho than Con đò Rạch Miễu bàng hoàng tiễn Ba Đường làng đau xót Tường Đa (1) Ba về với Mẹ quê nhà vẫn hơn Cho chim hạt lúa cọng rơm Cho người ơn đất hạt cơm nghĩa tình Cho con trọn Đạo Đức Kinh Mẹ Ba Tiên Phật hiển linh dẫn đường Cháu con ngày nhớ đêm thương Sau hè rau đắng cuối vườn rau sam Hiếu tâm thơm mãi khói nhang Sao lòng con vẫn nát tan từng giờ… MD 06/08/07 – LuânTâm Kính dâng thân phụ (1) “Tường Đa”: Tức xã Tường Đa, Quận Hàm Long (Sóc Sãi),tỉnh BếnTre ,là quê Nội tôi, nơi Cha Mẹ tôi sinh sống và an nghĩ nghìn thu |
Ngày Lễ Cha Nắng đẹp reo mừng đón “Lễ Cha “ Bông hoa rực rỡ cắm đầy nhà Con ngoan bến nghĩa lòng luôn khắc Hiếu tử sông ơn dạ chẳng nhoà Cửa dưỡng thi đàn vui nhộn nhịp Dòng nuôi hội chữ đẹp yên hoà Bầu men thưởng thức ngày cao cả Văn Bút Miền Đông kính chúc qua Minh Thuý Tháng 6/21/2020 |
MỪNG NGÀY TỪ PHỤ VĂN BÚT HOA KỲ (Dĩ đề vi thủ) MỪNG lễ Father chúc quý Cha NGÀY vui trọn vẹn đến muôn nhà TỪ Nghiêm nghĩa cả luôn trân quý PHỤ Tử tình thâm chẳng thể nhoà VĂN tải lời thành cầu phúc thọ BÚT đề câu kính nguyện an hoà HOA tươi một bó xin dâng tặng KỲ vọng người người bách tuế qua Phương Hoa – Father’s Day 2020 |
NGÀY TỪ PHỤ Bức ảnh đầu đời chốn bể dâu Cười toe giữa nắng dãi mưa dầu Đời dù vạn nẻo lòng in đậm Kiếp dẫu trăm đường dạ khắc sâu Bóng dáng nhân từ Cha vẫn đó Hình dung hiền thục Mẹ còn đâu Nhớ thương há chỉ Ngày Từ Phụ Khắc khoải tàn canh ngấn lệ sầu Thanh Song Kim Phú CA/June/3rd/2021 |
Cha và tuổi ấu thơ Nhớ cha thời trẻ, đêm soi Bắt từng con cá về nuôi tụi mình Đi hôi, mót cá mương sình Bị người mắng đuổi, cũng đành vì con Cũng là chịu khó, chịu thương Sớm khuya lao nhọc, ruộng nương, lưới chài Nuôi con tháng rộng, năm dài Biết bao vất vả, đọa đày, gieo neo Cùng mẹ, cha sớt gánh nghèo Đàn con nheo nhóc sớm chiều xẻ chia. Vàng mơ, lúa rủ chim về Sắm đèn khí đá cha mê mùa này Ốc cau, dỏ dẻ, từng bầy Chằng nghịt, cúm núm ngủ ngoài đồng khô Nửa đêm về sáng vật vờ Cha soi đầy giỏ, mẹ mơ giấc nồng Mẹ phải dậy trước hừng đông Cặm cụi bên bếp lửa hồng. Cần lao Một mình đơn lẻ, canh thâu Giấc ngon chẳng tiếc, dãi dầu lặng thinh Chúng con say giấc an bình Sáng ra đã sẵn món lành, vị ưa Mẹ rôti với nước dừa Cao lương mỹ vị cũng chưa sánh bằng Nhà nghèo, rách mặc , thiếu ăn Cha đi câu cá, phơi thân nắng hè Rô mề mẹ nướng gắp tre Giằm nước mắm hạnh còn mê tới giờ Miếng ngon gắn với tuổi thơ Ngày vui nhớ lại, bất ngờ hiểu ra Bên đời lặng lẽ bóng cha Chở che, bảo bọc, thiết tha thâm trầm Cha như hoa ấy, âm thầm Phấn hương gởi gió, ươm mầm, sinh sôi Cha như chim trống, tha mồi Mẹ mớm từng đứa nên đời bất công Mến cha ,thương mẹ chẳng đồng Mỗi câu đều mẹ, cha không trách phiền Đành rằng cha sống an nhiên Biết lòng có tủi những niềm riêng tư? Lũ con non dại, thờ ơ Bình thản mà sống, nhởn nhơ tháng ngày Lo gì gió cuốn mưa bay Lo gì bão lụt nước đầy, nhà trôi Không nơi nương tựa, vẫn cười Bữa ăn thanh đạm vẫn vui tràn lòng Con đi ra Bắc, về Đông Đến nay trái đất nửa vòng xa xôi Nhớ cha xót dạ, bùi ngùi Thấm câu công núi, ơn trời thâm sâu Thương cha bên cửa rầu rầu Mắt trông tám hướng, tâm sầu mười phương Mong con, ngóng cháu, bồn chồn Nghe chiều tịch mịch sương dồn ngõ xa Ơn trời, xin thọ, phúc cha Để con về có chỗ mà nương thân LãmThuý Tháng05/02 |




GIẤC NGỦ CHƯA YÊN Đường xa tuyết trắng áo con Nhẹ lo ăn mặc vẫn còn khổ đau Khu vườn hương hoả còn đâu Cha nằm xương lạnh dãi dầu nắng mưa Mẹ nằm đau tủi bóng dừa Khói hương xa vắng gió lùa cỏ khô Đoạn trường nào có thước đo Ơn cha ơn mẹ bài thơ muôn đời Bể dâu chi lắm hỡi trời Nghìn xưa ai khóc ai cười cợt ai Chùa hoang trơ trọi gốc mai Con đò mệt mỏi đêm dài mù sương Biết đâu địa ngục thiên đường Nghĩ thương thửa ruộng khu vườn vô tư Nhớ thương nét mặt hiền từ Song thân lận đận sớm trưa nhọc nhằn Lo con đủ mặc đủ ăn Nắng lên tóc bạc mưa hằn áo tơi (1) Dạy con đạp đất đội trời Dạy con nhân đức thảnh thơi mong ngày Nào ngờ núi lở cát bay Thế nhân gian ác phơi bày trắng đen Lòng đau giấc ngủ chưa yên Cầu xin cha mẹ cõi tiên an nhàn Tủi thân chẳng trọn khói nhang Chén cơm ngày giỗ ngỡ ngàng lệ rơi Ngọn rau đắng nhớ bồi hồi Tô canh chua bỗng nghẹn lời vái van (2) Đêm khuya tiếng dế mơ màng Sang canh gà gáy vội vàng thả trâu Tinh sương ngập luống cày sâu Mồ hôi ướt áo còn đâu con chờ Nghìn trùng sóng biển bơ vơ Nghìn năm trăng cũ đầy vơi giọt sầu Nghĩ mình chân đất áo nâu Đường xa xứ lạ sang giàu mặc ai Nhớ thương quê cũ tàn phai Nấm mồ cha mẹ đắng cay hương hồn Người xưa hiếu thảo làm gương Văn minh chi kẻ xem thường mẹ cha Thương dòng nước ngọt phù sa Thương bờ tre nhỏ cha già đợi măng Thương con đường cũ quanh làng Bước cha bước mẹ lo toan những ngày Nhớ trưa nắng nổi cá chài (3) Mẹ vò viên cám cá bay đớp mồi Nhớ hàng vú sữa xinh tươi Trưa nằm chiếc võng nghiêng trời gió bay Mẹ đau tay khổ bàn tay (4) Thuốc men khan hiếm đắng cay trăm đường Cha lo lặn lội đặt lươn (5) Mẹ ăn bớt bệnh trời thương tình nghèo Mẹ nuôi được một con heo Bao nhiêu nồi cám nồi bèo sớm trưa Mà tiền chẳng đủ để mua Cho con áo mới lên chùa dâng hương Quản bao dãi nắng dầm sương Quanh nhà bầu bí mướp hương mấy giàn Bạc hà hành hẹ dưa gang Khế chua bưởi ngọt bên hàng xoài tơ Ôm từng cục đất đơn sơ Vun bồi mương độn nên bờ sầu riêng Mong ngày cỡi hạc quy tiên Con còn được hưởng chút duyên ngọt ngào Chọn nơi yên nghỉ thanh cao Nào hay bạc phước nỗi đau còn đầy Lòng con chết tự tháng ngày Niềm vui đã hết rượu cay sá gì Mơ màng khói thuốc ích chi Nhớ lời cha mẹ dạy khi xa nhà Giật mình mái tóc điểm hoa Tha hương cầu thực phong ba nửa đời Tre tàn măng mọc thì thôi Kể như con nước chảy xuôi một dòng Có khi đục có khi trong Bao dung biển cả một lòng bao la Thương con con lại nhớ cha Thương thân mẹ chẳng lụa là áo nâu Thương bàn tay mẹ nhiệm mầu Chong đèn bắt muỗi vá thâu đêm trường Mắt quầng tóc rối tơ vương Chẳng than chẳng khóc chẳng buồn giận ai Thương cha cực khổ ngày ngày Áo tơi mưa lạnh luống cày cô đơn Năm canh giấc ngủ chập chờn Phần lo trộm cướp phần cơm áo đòi Con vui cha mẹ đều vui Con buồn cha mẹ ngậm ngùi chở che Như con gà mái sau hè Bênh con dám đánh dám đe quạ diều Tu thân tích đức sớm chiều Cháu con còn được hưởng nhiều hồng ân Dầu sôi lửa bỏng chiến tranh Vẫn còn có chỗ sẵn dành dung thân Vẫn còn được thấy mùa xuân Tha hương vẫn có hoa mừng chim ca Buồn vui ngày tháng phôi pha Thương cha mẹ lạnh quê nhà xa xôi “Gió đưa cây cải về trời ” (6) Mẹ ru con ngủ những lời thần tiên Tìm đâu con mãi trông tìm Đã đành máu chảy về tim muôn đời Nén đau xin khấn một lời Hương hồn cha mẹ rạng ngời ngôi cao Rồi con cũng sẽ về sau Nghìn thu là giấc chiêm bao nhẹ nhàng Mong chi một chút khói nhang Miễn sao con cháu bình an ngậm cười… MD 06-26-1999 Luân Tâm Kính dâng Ba Má (Trích trong TT “HƯƠNG ÁO”, MinhThư xuất bản ,MD/USA.2007, tr.310-315 ) (1) Áo tơi: một loại áo choàng thô sơ để đi mưa, thịnh hành ở làng quê miền Nam xưa. Áo được kết bằng các cọng lá dừa nước. (2) Ba tôi lúc sinh tiền rất thích canh chua nấu bằng cá lóc và rau đắng đất, một loại rau mọc hoang rất đắng, có bông nhỏ vàng nhạt, nấu canh ăn mát, thơm. (3) Cá chài: một loại cá nước ngọt thường được nuôi trong ao hồ, có đuôi, kỳ màu đỏ, vãy màu vàng rất đẹp, thịt ngọt ngon. (4 +5) Khoảng 1957, má tôi bị đau gan rất nặng, biến chứng làm 2 bàn tay ngứa, lở, rất đau đớn. Thuốc bắc, thuốc tây không trị dứt. Nghe lời một thầy thuốc nam, ba tôi đặt trúm bắt lươn cho má tôi ăn, dần dần bớt bệnh. (6) Ca dao:”Gió đưa cây cải về trời Rau răm ở lại chịu lời đắng cay” |