LÊ THỊ KIM OANH

Tiểu sử
Lê Thị Kim Oanh lấy tên thật làm bút hiệu.
Sinh quán Xã Trung Ngãi, Quận Vũng Liêm, Tỉnh Vĩnh Long.
Trước năm 1975 học trường Nữ Trung Học Tống Phước Hiệp Vĩnh Long.
Tháng 12/ 1979 định cư tại Melbourne, Úc Châu cho đến nay.
Qua Úc tiếp tục học và đi làm.
Làm thơ và viết Hồi Ký.
Phụ trách Trang Nhà Long Hồ Vĩnh Long: https://longhovinhlong.blogspot.com/
Phụ Trách Trang Nhà: https://lethikimoanh9.blogspot.com/
Nhóm Biên tập Trang Nhà Tống Phước Hiệp Hải Ngoại.(2009-2013)
Nhóm Biên tập cuốn sách: Những Khuôn Mặt Văn Hóa Việt Nam Hải Ngoại Paris.
*Sinh hoạt Thơ Văn:
Sáng tác nhiều Thơ,Hồi Ký đăng trên các tạp chí hải ngoại:
– Đặc San Hội Ái Hữu Cựu Học Sinh Tống Phước Hiệp, Cali. (Bút Hiệu Áo Trắng)
– Nguyệt San Cỏ Thơm, V.A Hoa Kỳ.
– Đặc San Phù Sa Sông Cửu Houston.
– Văn Bút Hải Ngoại Vùng Nam Hoa Kỳ và Tin Văn Trầm Hương, Houston.
– Văn Bút Hải Ngoại Vùng Đông Bắc Hoa Kỳ.
– Tạp Chí Ngọn Đuốc – Canada
– Tạp Chí Firmament (Thế Hữu Văn Đàn)
– Đặc San Chiến Sĩ Cộng Hòa,V.A Hoa Kỳ (Bút Hiệu Trúc Lâm)
– Đặc San Hội Cựu Sinh Viên Sĩ Quan Trừ Bị Thủ Đức, Wichita Kansas (Bút Hiệu Trúc Lâm).
*************
http://lethikimoanh9.blogspot.com
Tác phẩm văn xuôi :
1. Chuyến Xe Cuối Cùng
2. Thiên Thu Ngời sáng
3. Mùa Yêu Thương Và Thứ Tha
4. Hoa Tay
5. Nó và Tôi
6. Cuốn Tự Điển Sống
7. Tưởng Nhớ 25 Năm Giỗ Ba (1997-2022)
8. Bản Đồ Của Má!
9.Hạnh phúc Một Màu!
10. THƠ VÀ VĂN NOEL
11.GIỌT NƯỚC MẮT THÁNG 5
12. Trung Thu Và Tuổi Thơ!
13.Valentine Đời Tôi
14. Xuân Mãn Khai (Kim Oanh) – Tác Giả Trúc Giang MN.
15. St. Paul’s Cathedral, London Và Niềm Tin Yêu Của Tôi!-Kim Oanh
16. ABBA Voyage  In London Và Ước Mơ  Của Tôi! Kim Oanh
17. Đêm Xuân Trò Chuyện Cùng  Má! Lê Thị Kim Oanh
Trang thơ của thi sĩ Kim Oanh
Từ Nơi Mẹ Nở Đóa Hạnh Trinh

 

(Thân mến tặng Kim Phượng, Kim Oanh
Nhân dịp huý kỵ thân mẫu của Song Kim năm nay)

Ví xem tất cả là hoang đảo
Thì mẹ tôi như bóng hải âu
Soải cánh bên trời che gió bão
Để tôi đứng vững suốt xưa, sau

Chẳng nói lời văn hoa óng ả
Cũng không hề chấp lỗi, khuôn vàng
Khiến tôi phải ngẫm câu gương giá
Mà mẹ cho tôi nét dịu dàng

Nửa cuộc đời tôi bên gối mẹ
Nâng niu chuỗi ngọc sáng ân tình
Nụ cười nhân ái từ nơi mẹ
Đã thật nuông chiều đoá hạnh trinh

Mẹ ơi, tất cả bỗng mờ theo
Nước mắt, khi mưa ướt dáng chiều
Mẹ đã rời xa con cháu mẹ
Lòng tôi chùng xuống, chợt hoang liêu

Mẹ nơi tiên cảnh, hẳn vui hơn
Chốn ấy hoa đăng, nhã nhạc vờn
Mỗi lúc dõi theo vầng nhật nguyệt
Lung linh ảnh mẹ …thắp tâm hồn 

Cao Mỵ Nhân

Tưởng Nhớ Ngày Giỗ(24.9.2021) của Má văn thi sĩ Lê Thị Kim Oanh
Các tác phẩm tưởng nhớ má trong Ngày Giỗ Thứ 19 (24.9.2021)
của Kim Oanh, Kim Phượng và Kim Hiệp
1.Nỗi Lòng Cha Mẹ- Lê Kim Hiệp
2.Cái Khuôn Bánh Thời Thơ Ấu- Kim Phượng
3. Hoa Tay- Kim Oanh
Phó Thác Hồn Này




Lung linh dưới ánh nến hồng
Chúa sinh giáng thế đêm đông tuyết đầy
Nguyện cầu tha thiết van nài
Lòng con khao khát xin Ngài xót thương

Thanh bình trải khắp Quê hương
Đàn con thoả ước một tương lai ngời
Cứu nguy tai biến màn trời
Tạ ân Thiên Chúa cao vời chở che

Tiếng lòng thì thầm rất khẽ
Cầu xin Ngài xoa nhẹ vết thương tâm
Tha thứ con những lỗi lầm
Thoát bi lụy khổ theo trầm hương bay

Đỡ nâng đường lắm chông gai
Hồn con phó thác dâng Ngài … Chúa ơi!

Kim Oanh
Kìa Xuân
Nắng thức dậy tô son con gái
Thắm má đào bỏng cháy hồn si
Đôi mắt biếc thầm nói những gì
Lời hò hẹn xuân thì mở ngõ
Trang vở ước dòng thơ tình tỏ
Pha mực hiền gắn bó xuyến xao
Xếp từ Y-Ê-U con chữ kề nhau
Trang giấy mới xôn xao thương nhớ
Ý nguyên trinh đắm say bỡ ngỡ
Đóa mộng đầu e ấp bờ môi
Đời trổ hoa thơm ngát tinh khôi
Chim ríu rít trên đồi Xuân mới
Nắng Xuân nay, gió mùa chướng tới
Ký ức hồi tung bới tình xưa
Hồn ai vướng víu ngoài khung cửa
Kìa Xuân! Mùi trầm thoảng hương đưa
Kim Oanh
Hồng Ân Thiên Chúa!
 
Kinh nguyện an bình vượt biển khơi
Rời Cha xa Mẹ bước vào đời
Tình thương rộng mở vòng tay ấm
Nhân đạo xứ người cảm lệ rơi

Lặng về cố Quốc thở than dài
Dân tộc đắm chìm bởi tại ai
Gắng dạy cháu con gìn giữ lấy
Non sông đất Việt khắc tâm hoài

Dẫu sống ly hương bất cứ đâu
Vươn lên nhịp thở nén u sầu
Tương lai hướng tới cùng san sẻ
Máu đỏ da vàng chung sức nhau

Cảm tạ hồng ân của Chúa Trời
Khổ đau quẳng gánh nhẹ nhàng rơi
Thân con tro bụi Ngài ban phúc
Kinh nguyện an bình vượt biển khơi


Kim Oanh
30/4/2018
 ( Đệ Thất 8 NK1969 – Kim Oanh đứng hàng đầu tay trái)
Tháng 9 Nhớ Ba

Năm 69 đậu vào Đệ Thất
Ngày tựu trường. Ôi ngây ngất lòng tôi!
Mặc áo dài sao bối rối
Mẹ vui say, nút áo vội cài thay

Trong gió tà áo mới bay
Ba đèo xe nhỏ nhẹ dạy từng lời
Đôi tay nhỏ đẫm mồ hôi
Ôm eo ba tim reo… hồi họp lạ
“ Con nhớ học chớ lo ra
Giỏi ngoan cuối năm Ba Má thưởng quà
Đừng theo bạn bè chọc phá
Tan Ba đón, Má ở nhà chờ nhe….”
“Dạ thưa Ba, con đã nghe!”

Đến cổng trường tôi xuống xe
Tay ôm cặp, lòng e dè ngượng ngập
Tiếng trống thay tim tôi đập
Sân trường xanh màu ngăn nắp hàng cây
Xoay lại nhìn Ba vẫn đấy
Nhìn tôi cười tay vẩy vẩy… thương yêu
Bớt âu lo bớt sợ đi nhiều
Tự tin bước trên đường thêu nắng sớm
Cảm giác êm đềm vừa chớm
Cô học trò Trung Học… Gớm oai ghê!
Tống Phước Hiệp đẹp say mê
Tình thứ nhất ngập đầy tim bé nhỏ.

Đã mươi năm tình vẫn đó
Ước thời gian quay lại có được không
Để được tim lòng nhịp trống
Giờ ra chơi đón phượng hồng trong gió
“Ép tặng nhau… Nhớ nhe nhỏ!”
Ba tháng hè xa vò võ nhớ nhung
Nằm mơ nghe tiếng thùng..thùng…
Cả bọn ùa chạy… đùng.. đùng chen lấn 
Thương thầy cô nhớ bảng phấn
Yêu tuổi học trò vương vấn người dưng
Tim tôi nhịp thở không ngừng
Học trò áo trắng bâng khuâng suốt đời!!!

Kim Oanh
Nhớ mãi ngày tựu trường 9//1969
Phố Lạ Người Quen

Chưa một lần ta ghé qua phố núi 
Dạo trên đường Lê Lợi ngắm Bắc Hương
Sao như gì lòng dạ lạ vấn vương 
Bóng hình ai dường hoài trong tâm tưởng

Chưa một lần ta ghé qua phố núi
Pleiku ngậm ngùi áo trắng còn bay
Chiều tan trường tay ngượng ngập đan tay
Ly kem ngọt vị cay lần chia biệt

Chưa một lần ta ghé qua phố núi
Suốt cuộc đời dong ruổi bóng người đi
Tiếc thương thay cho tuổi mộng xuân thì
Lay lắt nhớ cố ghì trong huyết quản

Chưa một lần ta ghé qua phố núi
Để một lần viên mãn giấc mơ xưa
Hồn lún sâu trong dòng thác đổ mưa
Tắm mới lại chuyện tình xưa phố núi.

7/2010 
Kim Oanh
                     


         XUÂN PHỤ

Mỗi độ Tết về cây thay lá
Nụ ươm cành chờ phút khai hoa
Sao tóc mai bỗng chốc bạc xòa?
Tuổi tăng biết mình già tí xíu

Tình cần ấm tim vẫn còn yêu
Dù thời gian luống tuổi những chiều
Sao gió chướng đìu hiu về đến?
Bến Xuân tàn người chẳng ghé ngang

Ngoài ngõ nhà nhà pháo ngập tràn
Tiếng lân múa rộn ràng khắp xóm
Muôn hoa sắc đua chen từng khóm
Sao lòng Xuân buồn trộm len vào?

Ôi Xuân về! Người nỡ phụ nhau?!
Kim Oanh
Phai Tuổi Ngọc


(Trường Tống Phước Hiệp Vĩnh Long
Ảnh: Phan Vũ Bình)


Trở về trường xoáy rơi vào cơn lốc
Trên vôi tường rêu mốc bám xanh xao
Hàng Phượng xưa đang rỉ máu hận trào
Rơi vung vãi trên vai người năm cũ

Giờ ra chơi ủ rủ áo ngà phai
Gió gục đầu tóc chết lịm đôi vai
Lười tung nhảy vờn lay trong nắng sớm
Mắt chợt hằn rươm rướm nét mi cay

Bước chân âm thầm trên hành lang vắng
Bảng đen nào cay đắng phủ phấn tang
Bàn ghế xiêu che giấu nỗi hoang tàn?
Dung nhan lớp ngỡ ngàng phai tuổi ngọc

Kim Oanh
Tình Anh Lính Chiến

 

Nghe anh nhắc một thời phố Vĩnh
Chuyện hành quân tận chốn Rạch Bàng
Mỗi lần đò di chuyến quân sang
Tin mới rộn ràng thôn u tịch

Anh đến lá hoa đâm chồi biếc
Chẳng giấu lòng dâng tiết xuân vui
Đàn trẻ đùa rộn rã tiếng cười
Ngàn sao sáng mắt ngời lóng lánh

Vườn nhà sau sắc thắm muôn màu
Bình minh rộ mắt chạm mắt trao
Bỡ ngỡ má hồng đào e thẹn
Bởi người đâu lén lén trộm nhìn

Từ dạo đó bóng hình người lính
Giao động lòng thiếu nữ sông Tiền
Ước mơ tình chớm nở hương duyên
Thầm cầu xin lời nguyền được toại

Bước anh đi lòng luôn bước dõi
Đến rừng sâu tận cõi sình lầy
Nơi biên thùy anh có biết đây
Đêm đêm mãi em xây hạnh phúc

Nhưng trời buồn cơn mưa đổ trút
Phủ lên đời chẳng lúc nào vơi
Em ra đi vào chốn trùng khơi
Quê người chơi vơi trong vô vọng

Anh ở lại sóng cuộn bão giông
Ngày với tháng long đong trôi nổi
Rong ruỗi đưa hai phương vời vợi
Hết một thời tóc ngã màu phai

Tình thật gần xa vuột tầm tay
Ngăn với cách trời đày biệt xứ
Bốn mươi năm nghiệm lòng hỏi thử
Vẫn trong tâm khắc chữ “ khó quên”

Người lính chiến lội thác lên ghềnh
Em sông Tiền vẫn mênh mang nhớ
Thương yêu gửi người hùng muôn thuở
Trang thơ tình luôn nở hoa thơm.
Kim Oanh

3/10/2013
Hạt Mưa Và Nỗi Nhớ – Thơ Kim Oanh – Hương Nam Diễn Ngâm
Nắng Ờ… Đi Nha?!


 


Hạ hay đông lạnh nơi này
Mùa đâu tỏa ấm phơi đầy vàng sân
Nắng ơi lòng chút bâng khuâng
Chớ vội vàng tắt dừng chân chuyện trò
Dẫu rằng tình chẳng hẹn hò
Một lần đông chẳng đắn đo nghi ngờ
Lòng muôn sắc thắm trời mơ
Nắng tan đông mãi ươm tơ đợi chờ
Như tằm nhả sợi tình thơ
Quấn quýt se chỉ nắng ờ đi nha!

Kim Oanh
Sáng Đông 28.8.2024
Hò Ơ Trở về
 
49 năm bỏ lại quê nhà
Đường xưa áo trắng sắc hoa phượng hồng
Xe đạp cót két thả rong
Lời yêu chưa ngỏ tình trong chẳng nhòa

49 năm vẫn tình học trò
Lung linh bóng mắt thơm tho môi cười
Gói hướng ký ức nguồn vui
Đến người muôn thuở mộng đời say sưa

49 năm dù nắng hay mưa
Đường hoa phượng uá góc trưa mãi chờ…
Lời ru mộc mạc hò ơ…
Mời ai trở lại ngày thơ… Tìm về.

Kìm Oanh
1975-2024
Quà Mơ Đêm Giáng Sinh

Ngày tháng chậm lăn theo tờ lịch
Sao băng nhanh tối mịch trời khuya
Chợt bừng lên một tia mắt sáng
Mẹ vui mừng Chúa Giáng trần gian

Con tha thiết bên máng cỏ cầu
Cho người tay trắng bớt niềm đau
Quà ban tặng cho nhau sức sống
Giữa cuộc đời trời lộng tuyết giăng

Ngày tháng nhanh mặc quanh tất tưởi
Mời người lầm lũi.. sưởi than hồng
Hơ ấm lại linh hồn thống khổ
Tuyết trắng màu hoa trổ hồi sinh

Đêm nay đôi tay hiền gỡ lịch
Từng tờ rơi, cô tịch bước qua…
Vá băn khoăn.. đóng cửa vết hằn
Ngày dần đi… cần chăng đếm số.

Như kẻ nợ, tính chi thua lỗ
Người trắng tay, hết khổ đuổi theo
Chớ nghĩ suy, dời gót người nghèo
Vào nhà Chúa ..tình treo trong vắt

Ngày Giáng Sinh lòng đây biết chắc
Gói quà xinh, nơ thắt màu mơ
Một góc tim cột gút đợi chờ
Xếp thiệp nhớ vắt hờ tim trái

Kim Oanh
http://lethikimoanh9.blogspot.com

Giấc Mơ Xuân


 

Làm duyên búi tóc cài trâm
Áo hoa em khoác tay mâm bánh trà
Về Nội thẹn thùng bên Cha
Ghé sang bên Ngoại đầy quà cùng Me

Trên sông lắm những thuyền ghe
Nắng thưa gió thoảng tiếng vè vọng đưa
Thả hồn ru giấc ban trưa
Thơ tình xuân mộng chợt vừa thoáng qua

Xuồng bên anh khẽ thiết tha
Liếc mắt nhốt trọn bóng ngà bâng khuâng
Tơ lòng choáng ngợp lâng lâng
Ghe nàng ghé bến bước chân lên bờ

Nhìn theo bóng nhỏ xuân mơ 

Áo hoa khoe sắc dáng thơ khuất dần
Tưởng chừng Xuân đến thật gần
Nào ngờ giấc mộng Tấn Tần vụt bay!

Kim Oanh
Sáng Tác Hương Cau Cao Tân – Hòa Âm Tống Hữu Hạnh – Ca Sĩ Tâm Thư
TâmTư Người Lính Trn

Chiến trường dù phải hy sinh
Cổ quan an giấc hồn linh trở về
Huân chương ngực áo thỏa thê
Mẹ ơi, bổn phận vẹn thề non sông
Ba lo lắng trẻ long bong
Giờ đây con đã thành công rạng ngời
Em trai cố học nên người
Xe anh giữ lấy trọn đời của em
Chị ơi chớ u sầu thêm
Hoàng hôn em chị ngủ yên giấc dài
Xin ngăn dòng lệ hỡi Ai
Trận chiến sinh tử thân trai xá gì!

Kim Oanh
Úc Châu 3/2022
http://lethikimoanh9.blogspot.com
Tuổi Mười Sáu

(Tặng con gái Vi Vân Sinh nhật 16 tuổi)

Nụ cười em đẹp rạng ngời
Vầng trăng mười sáu làm người ngẩn ngơ
Lòng em lắm mộng nhiều mơ
Tóc em bay nhẹ như tơ mây trời
Lá vàng từng chiếc lả lơi
Nắng xuyên kẽ lá gọi mời mùa Xuân
Rèm mi khép nhẹ bâng khuâng
Thẹn thùng đôi má lâng lâng ửng hồng
Đôi mày uốn nét cong cong
Em như chim sáo bay trong vườn nhà
Hồn nhiên em cất tiếng ca
Tháng giêng, mười sáu, trăng sa thật đầy
Cho em ôm trọn vòng tay
Cho em giữ mãi thơ ngây mộng đầu.


Kim Oanh 
Australia 2005
Age Sixteen

(Dedicated to my daughter Vi Vân on her 16th birthday)

Your smile is very dazzling bright and shining
You are the sixteenth full moon that make people astounded in looking
Your heart is full of dreams and expectations
Your hair is slightly flowing like silk cord flying in heaven
One by one the brown leaves fall lovingly in the wind
While sunrays are lacing with leaf gaps as if inviting the spring
You close your eyelids lightly to hide the dazed feeling
Of shyness that makes your cheeks rosier lightly as blood is rising
You have eyebrows that are arching beautifully
And you are like a starling that in home yard are you flying freely
You sing happily with a naturally innocent spirit
On the sixteenth day of January when the moon is close and fully well-lit
Let you have your embrace be full of things and be getting fuller
And let you keep your first dream of naivety forever.

Translated from Vietnamese into English by Hương Cau Cao Tân
on 14 March, 2022, in British Columbia, Canada
Trả Ta Sông Núi -Thơ Vũ Hoàng Chương – Thư Họa: Vũ Hối
(Kỷ niệm Tết Tân Mão 2011 – Melbourne – Photo: Kim Oanh)



Trả Ta Sông Núi
Trải bốn nghìn năm dựng nước nhà
Sông khoe hùng dũng, núi nguy nga
Trả ta sông núi bao người trước
Gào thét đòi cho bọn chúng ta…
Trả ta sông núi từng trang sử
Dân tộc còn nghe vọng thiết tha
Ngược vết thời gian, cùng nhắn nhủ:
Không đòi, ai trả núi sông ta


Cờ báo phục hai bà khởi nghĩa
Ðuổi quân thù, xưng đế một phương
Long Biên sấm dậy sa trường
Ba thu xã tắc, miếu đường uy nghi
Xót nòi giống, quản chi bồ liễu
Dòng Cẩm Khê còn réo tinh anh
Một phen sông núi tranh giành
Má hồng ghi dấu sử xanh đời đời


Bể dâu mấy cuộc đổi dời
Lòng trăm họ vẫn dầu sôi bừng bừng
Mai Hắc Ðế, Phùng Hưng, Bố Cái
Liều thế cô dằng lại biên cương
Ðầu voi, Lệ Hải Bà Vương
Dù khi chiến tử vẫn gươm anh hào
Tinh thần độc lập nêu cao
Sài lang kia, núi sông nào của ngươi?
Núi sông ấy của người dân Việt
Chống Bắc phương, từng quyết thư hùng
Ngô Quyền đại phá Lưu Cung
Bạch Ðằng Giang nổi muôn trùng, sóng reo
Hồn tự chủ về theo lửa đuốc
Chữ thiên thu: Nam Quốc sơn hà
Phá tan nghịch lỗ không tha
Tướng quân Thường Kiệt gan già mấy mươi
Gươm chiến thắng trỏ vời Ðông Bắc
Hịch vải nêu tội giặc tham tàn
Dựng nhân nghĩa, vớt lầm than
Danh thơm ải ngoại, sấm ran biên thùy
Khí thiêng tỏa chói tư bề
Phường đô hộ có gai ghê ít nhiều?…


Cửa Hàm Tử vang teo vết cáo
Bến Chương Dương cướp giáo quân thù
Trận Ðà Mạc dẫu rằng thua
Làm Nam quỷ, chẳng làm vua Bắc đình
Chém kiêu tướng, đồn binh Tây Kết
Triều Phú Lương gầm thét giang tân
Phá cường địch báo hoàng ân
Trẻ thơ dòng máu họ Trần cũng sôi
Kìa trận đánh bèo trôi, sóng dập
Sông Bạch Ðằng thây lấp xương khô
Những ai qua lại bây giờ
Nghe hơi gió thoảng, còn ngờ quân reo
Hịch Vạn Kiếp lời khêu tướng sĩ
Hội Diên Hồng quyết nghị toàn dân
Khuông phù một dạ ân cần
Vó thiêng ngựa đá, hai lần bùn dây
Sơn hà mấy độ lung lay
Máu bao chiến sĩ nhuộm say mầu cờ


Cảm ý núi ngồi mơ độc lập
Thuận tình sông trôi gấp tự do
Ấy ai đầu dựng cơ đồ
Gấm thêu lời chiếu Bình Ngô thuở nào
Cơn nguy khốn ra vào sinh tử
Thân nằm gai, lòng giữ sắt son
Linh Sơn lương chúa hao mòn
Quân tan Côi Huyện, chẳng còn mảy may
Chén rượu ngọt cùng say thấm thía
Tình cha con mà nghĩa vua tôi
Thuận dân là hợp ý trời
Sử xanh chót vót công người Lam Sơn


Quốc dân chung một mối hờn
Cần câu đánh giặc mà hơn giáo dài
Chống ngoại địch, gươm mài quyết chiến
Voi Quang Trung thẳng tiến kinh kỳ
Phá Thanh binh trận Thanh Trì
Sông Hồng khoảng khắc lâm ly máu hồng
Núi dậy sấm cho sông lòe chớp
Cờ Tây Sơn bay rợp Bắc Hà
Xác thù xây ngất Ðống Ða
Bụi trường chinh hãy còn pha chiến bào


Tinh thần độc lập nêu cao
Sài lang kia, núi sông nào của ngươi
Cường quyền vẫn muôn đời cưỡng áp
Dưới bàn tay giặc Pháp càng đau
Chúa tôi nhỏ lệ cùng nhau
Khua chiêng hải ngoại, rừng sâu kéo cờ
Dạ Cần Vương trơ trơ thiết thạch
Kẻ Văn Thân, hiệp khách cùng chung
Hoàng Hoa Thám, Phan Ðình Phùng
Khói reo Thanh Nghệ, lửa bùng Thái Nguyên
Hợp Nghĩa Thục kết liên đồng chí
Xuất dương tìm tri kỷ Ðông Ðô
Phan Sào Nam, Phan Tây Hồ
Long đong bốn bể, mưu đồ cứu dân
Vận nước chửa hết tuần bĩ cực
Sức người khôn đọ sức ông xanh
Mỗi phen gắng gỏi tung hoành
Thương ôi! sự nghiệp tan tành mỗi phen
Nguyễn Thái Học gan bền, chí cả
Họp đồng bang gióng giả nên đoàn
Rừng xanh bụi cỏ gian nan
Mong đem nhiệt huyết dội tan cường quyền
Tổ chức việc tuyên truyền, ám sát
Khắp nơi nơi, từng hạt, từng châu
Xiết bao hy vọng buổi đầu
Một đêm Yên Bái ngờ đâu tan tành


Ôi Việt sử là tranh đấu sử
Trước đến sau cầm cự nào ngơi
Tinh thần độc lập sáng ngời
Bao người ngã, lại bao người đứng lên
Ngày nay muốn sông bền, núi vững
Phải làm sao cho xứng nguời xưa
Yêu nòi giống, hiểu thời cơ
Bốn phương một ý: phụng thờ giang sơn
Ðừng lo yếu, hãy chung hờn
Cần câu đánh giặc từng hơn giáo dài


Trả núi sông ta! lời dĩ vãng
Thiên thu còn vọng đến tương lai
Trả ta sông núi! câu hùng tráng
Là súng là gươm giữ đất đai
Trông lên cao ngất phương trời
Hồn thiêng liệt sĩ bừng tươi sắc cờ.

Tác giả: Vũ Hoàng Chương
Vàng Hoa

Én về chợt báo mùa xuân
Líu lo vườn trúc đón mừng ca vang
Bướm mơn man nụ mai vàng
Vuốt ve hương gió tóc nàng thơm hoa
Xinh xinh má thắm mặn mà
Nắng thêu áo lụa đôi tà vờn lay
Bao giờ tay được trong tay
Mộng cùng tri kỷ dệt đầy nguồn thơ
Bao giờ tình vẹn ước mơ
Đêm Giao Thừa đến cùng chờ đón xuân
Đó đây xa hóa ra gần
Giao hòa trời đất pháo lân rộn ràng
Khởi đầu năm mới bước sang
Phố phường nở rộ mùa vàng áo hoa.
Kim Oanh
Tạ Ơn! Ơn Tạ!
 
 
Tạ ơn trời đất đã giao hòa
Tạ ơn nhân đức của Má Ba
Tạ ơn tất cả buồn vui đến
Tạ ơn vạn vật trổ ngàn hoa

Tạ ơn đau khổ để vươn lên
Tạ ơn hạnh phúc biết cách nhìn
Tạ ơn đêm lặng tâm yên tịnh
Tạ ơn ánh sáng tỏa bình minh

Tạ ơn tri kỷ của lòng tôi
Tạ ơn nhịp sống phút tuyệt vời
Tạ ơn tha thiết tình luôn mới
Tạ ơn! Ơn tạ! … khắp mọi nơi….!

Kim Oanh
Melbourne 20.11.2024


http://lethikimoanh9.blogspot.com
Nhớ Ngày Xưa Ấy
 
Gom thương nắn nót từng lời
Viết lên nỗi nhớ vẽ vời chữ yêu
Tương tư thả xuống bến chiều
Theo dòng mơ mộng ít nhiều đến ai
Bao mùa phượng thắm vần xoay
Binh minh nắng mới men say như vừa…
Hoàng hôn dù nhạt màu mưa
Nhớ Ngày Xưa Ấy hương thừa ấp yêu

Kim Oanh

Ai! Lá Tình Thu

 

Xin kéo thời gian thu chậm qua
Cho đêm mê mải ngắm trăng già
Vương hồn hoang lạc tình năm cũ
Ôm giữ trọn đời tóc điểm pha

Ai lá tình thu! Chợt vương sang
Nâng niu ấp ủ nắng ươm vàng
Cho vào túi áo bên ngực trái
Tựa vào tim phải khẽ yêu ai!

Kim Oanh
Tiễn Bước Xa Xăm(Thơ:Kim Oanh)-Tiễn Biệt Nhà Văn Anh Vân( Điếu Văn:Kim Phượng)-Đọc: Dương Thượng Trúc
Búi Tóc!

(Ảnh:Búi Tóc- Nguyễn Thành Tài)
Một thuở tóc chấm ngang vai
Là lúc lòng đã vì ai thẹn thùng
Từ khi hứa hẹn thủy chung
Búi tóc thệ ước tương phùng sánh duyên
Dù cho chẳng vẹn hương nguyền

Trăm năm ướp mộng tóc huyền ấp yêu!
Kim Oanh
CÁCH MẤY DẶM XUÂN

Đôi bờ cách mấy dặm xuân
Hai lòng vương vấn bâng khuâng Tết này
Én đưa tin báo trời tây
Gió lay hoa trổ hương đầy vườn quê
Hụt hẫng trược triền dốc mê
Bao mùa xuân mộng rủ rê …xa dần
Kim Oanh
Nguyện Cầu Ân Chúa!

Như ai một thời mơ và khát vọng
Mộng giữa ngày đêm thức canh thâu
Dấu ấn thiêng liêng chạm môi trao
Rưng ngấn lệ dâng trào hạnh phúc


Đời con gái chìm dòng nước đục
Gục dòng nào tủi nhục lắng trong
Mênh mông giữa đời xuôi con nước
Bước lỡ dòng từ khước chẳng xong


Mộng đam mê khiếp hãi lỡ làng
Giang tay bám thuyền chông chênh vỡ
Lỡ một thời rơi vào cơn xoáy
Ngoái lại nhìn từ đáy sông sâu

Đôi tay nhỏ lần chuỗi nhiệm mầu
Lau mưa lệ nguyện cầu Ân Chúa!

Kim Oanh
http://lethikimoanh9.blogspot.com
Chiều Ba Mươi Tết

Mùa Xuân đã về rồi anh ạ
Gió mơn man tóc Má bạc màu
Em âm thầm ôm nỗi niềm đau
Thương với nhớ hư hao ngày tháng

Chiều Ba Mươi lòng em hốt hoảng
Bàn thờ Cha không một nén nhang
Con lang thang chợ trời buôn bán
Em bạn hàng sớm tối tảo tần

Hy vọng chắt chiu lần thăm đến
Mang cho anh lon ruốc dành ăn
Vài viên thuốc phòng khi cảm nặng
Với chút đường con tặng quà xuân

Nhớ xuân xưa phố xá tưng bừng
Nay xuân đến dửng dưng não nuột
Lòng em đau như dao cắt ruột
Vắng anh rồi xuân vuột tầm tay

Anh ạ, em bỗng sợ… một ngày
Không còn dịp thăm nuôi lần cuối
Sức lực em giờ đây đã đuối..
Lê thân tàn chờ buổi gặp anh.

Đêm nay em khấn nguyện ơn lành
Ban cho anh niềm tin mãnh liệt
Hãy kiên cường dù đời oan nghiệt
Hãy giữ lòng dũng tiết hùng anh

.Nghe con không? Ơi hỡi cao sanh?
Lời thống thiết! Xin Ngài thương tiếc!
Kim Oanh

http://lethikimoanh9.blogspot.com
Nàng Thơ Và Thi Nhân

Thơ là Sơn nữ Cao Nguyên
Quẩy gùi con chữ kết duyên Đồng Bằng
Thơ là Thôn nữ múa trăng
Dệt bao thi tứ thả giăng sông Tiền
Miền xuôi Phố núi bút nghiên
Trải lên tâm sự quên phiền thế nhân
Hòa chung hồn mộng bâng khuâng
Thi Nhân ngất ngưởng men xuân thả vần
Chiều vàng nắng rợp ven sân
Nàng Thơ khoe sắc lâng lâng ướm tình.

Kim Oanh
Bóng Người Đi 

Người đã ra đi một buổi chiều
Mây trời bãng lãng bóng cô liêu
Lần theo từng bước chinh nhân hởi
Mòn mỏi đợi chờ với quạnh hiu

Bên song gối chiếc giá đông về
Nửa mảnh trăng thề vuột tiếng yêu
Nửa mảnh trăng treo ngoài trận ải
Chinh phu chinh phụ nhớ nhung nhiều!

Kim Oanh
Ngày 24/04/2014
Lời Nguyện Cầu Nửa Đêm
 
Đêm nay Chúa xuống trần gian
Dũ lòng thương xót muôn dân khổ nghèo
Khẩn cầu Hồng phúc Chúa gieo
Phó thác hồn xác con theo chân Người
Cuộc sống Việt Nam đẹp tươi
Dân yên Quốc thái tình đời kết hoa
Bốn phương tai ương vượt qua
Đêm nay Trời Đất giao hòa Giáng Sinh
Xóa oan tù tội khổ hình
Mang thế giới đến thanh bình… Chúa ơi!
Tạ ơn Thiên Chúa nhậm lời
Phủ phục chân Chúa trọn đời xin vâng!
Đôi tay nhỏ bé chuỗi lần
Từng lời tha thiết con dân khẩn cầu
Tạ Ơn Ngài!
Amen!
Kim Oanh
Trượt Dốc!
Gió Xuân lay hồn cô bé mới
Tung tăng đi học vượt dốc dài
Miệng lẩm nhẩm ôn bài đến lớp
Trượt chân..vấp ngã lăn…vòng quay
Ai huýt sáo cười…Đưa tay đỡ bé

Ngập ngừng… tay vội níu bàn tay

Mắt xoe tròn bé thầm bảo…
Ô hay!
Nụ cười nửa miệng trông người..
Ba gai nhỉ!
Tóc húi cua
Vai Ba lô trĩu nặng
Giày Sô ủng nước
Áo trận bạc màu, bám bụi đường xa

Chiều tan trường, đổ dốc về nhà
Gian nhà đông … Ôi! Bao người lạ
Má bảo cúi đầu chào …
“Thưa anh ạ!”
Anh xoa đầu… Cô bé thật ngoan!
Kỷ niệm vây quanh
Tình anh lính chiến
Hành quân về, ghé trọ ngoài hiên
Anh miên man kể chuyện chiến trường
Bé yêu đời gió sương như yêu… Cổ tích!


Thời gian trôi… Bé tôi vụt lớn
Sáng thức nắng hồng lòng rộn rã …
Xôn xao thầm lặng thả dốc dài..
Người đi xa ngỡ tưởng phôi phai
Bỗng người về tim lăn dài…
Trượt dốc!
Tay trong tay, bóng ngả chiều say
Hương tóc thoảng bờ vai ai nặng
 
Bất chợt! Một chiều mưa bão táp
Nhìn mưa giăng đầy phố người qua
Tìm quanh mong gặp lại người xa
Nhưng người vẫn biệt chim tăm cá


Đêm đêm trăng buồn len kẽ lá

Nhớ nhung sao chiếc bóng hiên nhà
Nụ cười hiền, ánh mắt thiết tha
Mãi mãi … Không phôi pha trượt dốc!

Kim Oanh

2008
Mưa Xưa

Ngày xưa em lặng ngắm mưa
Mưa reo tí tách lòng chưa biết sầu
Cơn mưa nhẹ đến lần đầu
Làm tràn thương nhớ … tình đầu em yêu
Tóc em ướt đẫm mưa chiều
Hạt rơi nhè nhẹ .. ít nhiều trong em
Thân quen mưa ướt …lòng mềm
Mưa chi nặng hạt…êm đềm rơi nhanh!
Tình anh trong giọt long lanh
Mưa rơi! Rơi mãi tóc xanh phai màu
Mưa ơi! Hãy chở nỗi sầu
Tình đầu ta giữ …dẫu màu tóc phai!Kim Oanh
Vĩnh Long Một Ngày Mưa

Chuỗi Đời


Đời là một chuỗi muôn màu
Lần tay chạm biết hạt nào yêu thương
Hạt nào là hạt vấn vương
Hạt nào là hạt sầu tương người tình
Lóng lánh hạt chuỗi bình minh
Soi chung nhịp bước bóng hình có nhau
Hạt sầu hạt khổ hạt đau
Hạt gieo ai oán nhuộm màu hoàng hôn
Kim Oanh
Say Giấc Thu
(Mùa Thu Bright – KimOanh)

Lá vàng trời chớm sang thu
Tay em êm ái ngục tù trăm năm
(NguyễnThanh Bình)

Đong đưa mắc võng tơ tằm
Ru nhau giấc mộng thì thầm trăng tan
Nhặt nốt đếm lá thời gian
Mùa bao nhiêu lá tình đan mấy mùa
Vườn đêm hương gió khẽ lùa
Phong linh thanh thoát nhẹ khua song ngoài
Ầu ơ… Hãy ngủ cho say
Ngày lên sợi nhớ nắng lay thu vàng
Trăm năm dẫu có muộn màng
Đan tay gối mộng thu tàn vẫn thu.

Kim Oanh
Melbourne 2020

HƯƠNG HỌC TRÒ

Lớp ai học giờ buổi sáng
Thư làm quen nằm ngay ngắn hộc bàn
Kẻ dòng trang vở thẳng hàng
Ướm lời quanh co lan man mây gió
Buổi chiều là lớp của nhỏ
Vội vàng giấu bạn thư tỏ tình chân
Lòng hồi hộp … mặt bất cần
Tan trường về chút lâng lâng khó tả

Bên đường biết người ta đã …
Trộm lòng này hồn ngả nghiêng xiêu
Rộn ràng tia mắt thầm yêu
Bóng theo đuổi bóng bước đều lặng im
Che nón ngại người ta nhìn
Tình ai trong gió lay mình bâng khuâng  
Tà áo dài bối rối vướng chân
Cố khua vang guốc tan dần e ấp

Tập chẳng nhiều … sao nặng cặp 
Chữ không dầy sao đầy ắp tình thư
Lòng hỏi lòng đã dường như…
Thôi thì phớt tỉnh… đừng do dự nhé.
Đêm về viết thư lại xé
Biết nói gì?… xưng em, bé hay tên
Sợ người bảo mình hớ hênh
Cười chế nhạo … mũi tên tim trúng

Hồi đáp thư vẻ lạnh lùng 
Chẳng e dè người tiếp tục gửi thêm 
Những ngày kế giọng êm đềm
Suốt mùa học cô bé mềm lòng đây
Tập làm thơ tỏ lòng đấy
Áo trắng tinh tuyền đã vấy tím mơ
Tình đầu lưu luyến mộng chờ 
Hương yêu đượm thắm tình thơ học trò.
Kim Oanh
15/3/2012
Chuyển Mùa?…
Đang ở thu ta xót lòng nắng hạ
Nhớ thuở hè chạy tất tả ngược xuôi
Gió thay mùa sao dạ chẳng gì vui
Bốn mươi bảy năm ngậm ngùi ly tán

Cay đắng nào từ lịch sử sang trang
Vượt sóng  trùng khơi trong nỗi bàng hoàng
Ngoái nhìn lại ôi quê hương tan tác
Xin cúi đầu tạ tội mảnh khăn tang.

Tháng Tư đen đen kịt một bức màn
Biết bao giờ gió mới chuyển mùa sang?!
 Kim Oanh
30/4/2022
Góc Riêng
Riêng một góc trời nhung nhớ ai
⁠Hàng cây lặng lẽ cũng u hoài
⁠Dâng lên tâm sự sầu ly xứ
Sương phủ giăng đầy lạnh buốt vai


Thơ & Ảnh: Kim Oanh
Nếu Anh Có Thể Là…..
 
Nếu có thể anh là:
Tia nắng mai cho em đắm say môi mắt
Cánh gió xuân lòng bâng khuâng hương nhớ
Vầng mây bay mái tóc dài quấn quýt
Ánh trăng trong em bên song ôm mộng
Bãi cát đêm ta sánh bước song hành
Biển tình xanh em trầm mình tắm mát
Hạnh phúc ngạt ngào ta thuộc về nhau.
Kim Oanh
Có Không?!


Trăng ơi hãy xuống thật gần
Bên song thanh vắng thì thầm hỏi nha.
Trăng làm tri kỷ cùng ta?
Dù không hay có dẫu xa vẫn là…
Trăng niềm hy vọng đêm sa
Soi tâm thấu hiểu ngày qua tháng về
Trăng sáng ghé bóng ngồi kề
Mơ trăng hồi ức đê mê một thời
Trăng nguồn tâm sự đầy vơi
Bóng nghiêng vai tựa chung lời vấn vương
Trăng xua giá buốt mù sương
Chỉ trong giây phút canh trường lạnh tan
Trăng thời gian cách dặm ngàn
Tâm đồng san sẻ muộn màng đời nhau
Trăng đến vá mảnh thương đau
Bóng yên buông bỏ bể dâu đời mình
Trăng ơi nếu có thuận tình
Bóng, Trăng tri kỷ lung linh đón mùa….

Kim Oanh
16.8.2024
Thêm tác phẩm của Lê Thị Kim Oanh trong website Văn Bút VĐBHK:

Vui lòng bấm vào đây

Tình Yêu Trong Sắc Hoa




Má thương yêu của con.
Cây hoa Giấy của Ba trồng cho con, lại đến mùa trổ hoa, cũng đúng ngày vui Lễ Mẹ.
Con trồng thêm những màu hồng, cam, đỏ, trắng như ngày xưa ở Vĩnh Long ba đã trồng.
Con hy vọng những cánh hoa đẹp màu này là món quà con tặng Má nha Ba.

Qua khung cửa sắc màu tươi rực rỡ
Nắng chan hòa chờ đón ánh bình minh
Bao yêu thương ẩn chứa cả bóng hình
Mừng Lễ Mẹ tha thiết tình vui hạnh phúc!


Happy Mother’s Day!
Melbourne 14.5.2023
(Con gái  thứ 9 của Ba Má)










Thơ & Hình Ảnh: Kim Oanh
Melbourne 14.5.2023


http://lethikimoanh9.blogspot.com

THƠ VÀ VĂN NOEL- KIM OANH



( Ảnh: Kim Oanh)
Mỗi lần đón Giáng Sinh, tôi thường nhớ về những ngày qua, khi còn là một nhân viên Bưu Điện Úc, tại Trung Tâm lựa thư vùng Preston(Preston Mail Center).  
Thời gian cách nay 34 năm, Phượng( Kim Đào) và tôi vừa sanh con, nên chúng tôi được bác sĩ chứng nhận cho làm việc nhẹ(Light Duty). Phòng làm việc gồm có một Sếp và hai, hoặc ba nhân viên, được phân công vào phòng Thư Chết(Dead Letters), nơi kiểm lại những kiện hàng những lá thư không dán tem, dán tem thiếu, hay thư không người nhận. Bằng mọi cách vẫn chuyển thư đi nhưng một mặt yêu cầu người gửi hoàn tiền tem.
Thư không người nhận hoặc không địa chỉ để trả về,  chúng tôi mở thư ra, ví như bên trong cũng không có chi tiết, thì phải tra điện thoại niên giám, rồi chuyển thư đi giúp họ. Đôi khi trong thư có tiền. phải trình lên Sếp. Sếp ghi vào sổ cả 3 cùng ký tên xác nhận. Mùa Noel các cụ ông cụ bà gửi tiền cho con cháu rất nhiều, con cháu dọn địa chỉ mới có nhận được đâu. Thế là chúng tôi phải điện thọai gọi họ mang giấy tờ cá nhân đến xác nhận số tiền gửi là bao nhiêu, đúng mới được nhận lại tiền. Trên mỗi thư hay kiện hàng gửi đi đếu có con dấu chứng nhận hàng đã bị kiểm.
Đôi lúc cực nhọc, nhưng khách hàng được vui vẻ, hài lòng. Trách nhiệm, bổn phận của nhân viên hoàn thành, lòng cũng thấy nhẹ nhàng thanh thản, và có chút phần hãnh diện, mình đã làm được việc tốt, người tốt cho đất nước Úc đã cưu mang mình.  
Quan trọng nhất là trước Giáng Sinh 1 tháng, trung tâm có một thùng thơ ” Santa Box”, nhận những lá thư của các em nhỏ gừi cho ông Santa xin quà. Phượng và tôi đãm trách việc này. Thư của các em gửi  đọc qua thật cười ra nước mắt. Có cháu hỏi ” Ông Santa ơi, ông có Bà Santa không?” ” Bà có phụ ông đi phát quà không?” Ông tuột ống khói vào nhà con mấy giờ, con thức chờ ông?” đôi khi có cái danh sách liệt kê không biết bao nhiêu là món quà…. Những lúc đó cảm thấy mình vui lây theo các em, thật hồn nhiên.
Chúng tôi xem thư các em xong, cho vào phong bì của Bưu Điện và gửi về cho ba mẹ các em. Để ba mẹ tặng quà như ý muốn của con. Đúng là tình yêu của ba mẹ thật bao la. Tôi rất trân quý họ và cũng trân quý ý kiến này của Bưu Điện Úc. 
Riêng tôi cũng học hỏi cái ý tưởng hay này, về nhà ướm lời cho các con viết thư cho Santa.

( Ảnh: Từ Net)
Không vì sung sướng và hạnh phúc cho bằng khi các con nhận được món quà như ý và cứ nghĩ là có sự kỳ diệu của Santa. Các con vui sướng thì lòng ba mẹ cũng hân hoan.
Các bé ơi, cô Phượng và cô Oanh có thể trả lời câu hỏi của các bé ” Ông Santa ơi ông có bà Santa không? ” Có đấy các cháu ơi, Hai Bà Santa Việt Nam chính hiệu đấy nhé hihihi….” và hai bà cũng phụ ông phát quà cho các cháu đó!
Giờ đây sau 34 năm thì chắc chắn các cháu cũng đang làm vai trò ba mẹ rồi. Hạnh phúc phải không các cháu!
Phượng ơi, Đây là bức ảnh duy nhất trước khi trung tâm Preston đóng cửa, Phượng rời công việc còn  Oanh chuyển sang trung tâm khác ở Port Melbourne. Sau đó có gặp lại. Nhưng gần 20 năm nay lo chạy đua với thời gian và bổn phận mình không có dịp gặp nhau, có khi nào Phượng còn nhớ ngày xưa? Gian nan, cực nhọc, nhưng mà vui vì các con quấn quýt bên mình phải không Phượng. Hy vọng kỷ niệm này gợi Phượng nhớ những mùa vui của bọn mình! 


( Kỷ niệm mùa Giáng Sinh trong Dead Letters Office:
 Đứng:Tony( Sếp văn phòng),  Phượng – Ngồi: Betty, Kim Oanh)
Xin một lời chúc mừng đến tất cả. Mùa Giáng Sinh vui vẻ và Năm Mới 2024 bình an!🙏💓
Kim Oanh
Noel Dec.2023
———————–

 

(Chúa Nhật III Mùa Vọng – Holyname Reservoir)
Hai ngọn nến tím thắp lên
Dọn lòng trút những lụy phiền nhỏ nhen
Thân con dòn mỏng yếu hèn
Cha dìu dắt vượt bon chen cuộc đời

Nến hồng thắp sáng rạng ngời
Giải tội, lặng ngẫm từng lời nhẹ buông
Sắc màu Mùa Vọng là nguồn
Ngôi Hai giáng thế con luôn ngóng chờ!

Kim Oanh
Melbourne 17.12.2023
http://lethikimoanh9.blogspot.com

Giáo Đường Im Bóng


(Saint Patrick’s Cathedral,Auckland – Biện Công Danh)
 
Giáo đường im lắng trong bóng đêm,
Có kẻ co ro trọ góc thềm
Chờ hồi chuông sớm thong thả đổ,
Ấm lòng trút nỗi khổ cô miên
 
Thánh Giá vươn cao rõ thiêng liêng
Mầu nhiệm Ngài ôm hết lụy phiền
Ban cho con Chúa niềm vui sống
Hồng ân Thiên Chúa thật vô biên!
 
Kim Oanh
——————–

(Thánh Giá trên nóc Nhà Nguyện,Vĩnh Long- Ảnh của Phan Vũ Bình)

Ngày tháng ấy cô đơn buồn tủi
Tháng Giá gầy thui thủi năm qua
Giữa tầng mây uy dũng tuổi già
Che thế giới tai qua nạn khỏi

Con về đây nỗi đau mòn mỏi
Dưới chân Ngài tìm lối quen xưa
Lòng mềm nhũn bóng đổ nắng thưa
Đôi mắt ướt cơn mưa tiếc nhớ

Gác Nhà Nguyện nóc cao một thuở
Bốn Mươi Năm trăn trở đời con
Ngài giăng tay chờ đợi mỏi mòn
Đàn con Vĩnh tình son đậm máu

Tiếng chuông xưa vang vọng từ đâu
Âm thầm lắng đêm thâu bài Thánh
Thời gian trôi! Tim Ngài mọc nhánh
Kết liền cành! Tim chết tái sanh

Nền trời cao muôn sao rực sáng!
Đôi mắt ngời chếnh choáng hồn con
Đôi chân thon lối mòn nhấc bổng
Trên vai Ngài hồn mộng ngủ yên!

Cô Đơn Ngày Tháng thả … ưu phiền!
Thánh Giá gầy.. uy nghiêm mầu nhiệm!

Kim Oanh
Melbourne 19-12-2010

Vỡ Tiếng Yêu – Thơ: Kim Oanh – Diễn Ngâm: Hương Nam – Thực Hiện: Kim Oanh

Khắc Tên Nỗi Nhớ


(Tranh vẽ của Họa Sĩ ViVi)

Hè gục đầu chìm trong nắng lửa
Tháng Tư về trời ngữa nghiêng xiêu
Xác xơ thành phố chết tiêu điều
Bầu mây xám giăng chiều Quốc cửa

Chít khăn tang từ bữa người đi
Ôm hận đêm thổn thức những gì
Làn gió buốt cố ghì nỗi nhớ
Mộng mị đời tình ngỡ bên nhau

Rừng vẫn đó một màu xanh ngát
Áo hoa người lộng hát trời cao
Khắc tên ai tượng đá ngàn sau
Lưu dấu tích một thời oai dũng

Kim Oanh
http://lethikimoanh9.blogspot.com
Kỷ niệm 55 năm ngày thành lập trường Trung học Tống Phước Hiệp,Vĩnh Long.
(2/2/1949 – 2/12/2004)
55nam-1.jpg
(Kim Oanh – Nga)
Tôi về một sáng sớm mai, gót hài nhẹ bước chờ ai cùng về, mắt tôi sao bỗng cay cay. Ô hay! giọt lệ vương buồn hay vui?.
Cổng trường huyên náo tiếng cười, hai bên lối bước vào trường, một chút gì nhớ nhớ thương, dường như một chút tơ vương thuở nào! Học sinh áo trắng đón chào, hai tay em vẫy muôn màu sắc bay.
Năm mươi lăm năm kỷ niệm dài, từ ngày thành lập đến nay, bao mùa mưa nắng sắc phai, có ai biết được đổi thay rất nhiều? Bao nhiêu thế hệ đã qua, nhưng tình nghĩa cũ chan hòa thương yêu.

Tống Phước Hiệp, trường xưa tôi đó, một thời cho tôi sống và mơ, cho tôi trọn một tuổi thơ hiền hòa. Bao năm tôi đã đi xa, tim tôi vẫn một quê nhà nhớ nhung! Tùng …tùng … tiếng trống ra chơi, giờ đây lòng những rối bời làm sao!
Xa quê tôi vẫn nhớ trường, nhớ người xưa ấy còn vương cuối đường. Gia Long sáng nắng chiều mưa, nhưng không vắng bóng người đưa đón người…Nụ cười khép nhẹ bờ môi.Người ơi! một góc tim tôi có người.
Trường tôi đó, ngày nay tên mới, nhưng cây xanh lá vẫn vây quanh. điểm thêm một chút nắng hanh hanh vàng. Giờ đây trường vẫn khang trang một thời. Phượng buồn vài cánh hoa rơi, tôi nghe thương nhớ về khơi nỗi lòng.
Hoa ơi! có nhớ tôi không? Lá ơi! có biết nỗi lòng tôi mong. Người ơi! Người có về không? Thầy ơi! Thầy biết em trông thầy về. Cô ơi! Cô có về đây? Bạn ơi! Bạn đã xa bay phương nào? Một đời tôi vẫn khát khao, tim tôi vẫn mãi dạt dào nhớ mong…Xa trường người có về không? Để cùng nhau kể chuyện lòng ngày xưa, ngày xưa trong một cơn mưa, có hai mái tóc xanh vừa bâng khuâng!

Thư viện đó, những sách đầy vết tích, từng dấu tay mở những trang thơ.Vần thơ dang dở hôm nào, giờ đây chợt nhớ cũng nao nao lòng. Ai còn đó xếp vần hộ nhé! Để tơ lòng vương vấn chiều mưa. Giọt mưa ướt tóc ai bay, tóc nay vẫn thế nhưng phai sắc màu. Xa nhau nhưng vẫn nhớ nhau, nhớ nhau mới hiểu niềm đau ngậm ngùi Phòng Khánh Tiết những mùa Xuân Hạ, nơi cho tôi những nụ cười hoa, những đêm trăng sáng Thu sang, lời ca tiếng trống tiếng đàn ngân vang. Nhưng tôi chợt biết phòng xưa không còn.
Phòng sinh ngữ, những âm thanh tiếng nói, những ngôn từ không là tiếng mẹ trong nôi, nơi đây vẫn mãi không rời chúng tôi.
Về lớp cũ ngày nao yêu dấu, chợt ngậm ngùi bóng dáng người xưa, người xưa của một cơn mưa, của ba mươi năm trước vẫn chưa nhạt nhòa. Nơi góc nhỏ người nhìn tôi lặng lẽ, đôi mắt người khe khẽ niềm vui, riêng tôi thoáng một bùi ngùi vì trông mắt ấy đôi lời trách tôi.
Ra đi lòng những rối bời, chia tay chẳng nói một lời cùng nhau. Người ơi! Người biết tôi đau, xa nhau với những thương đau ngập hồn? Ra đi tôi chẳng nói chi, vì tôi không muốn chia ly người buồn.Thà tôi ôm mối tơ vương, còn hơn để một đau thương cho người. Ra đi biết có ngày về? Nhưng tôi không muốn tái tê lòng người…Xin người giây phút này thôi, để nghe lòng ấm…bồi hồi nhìn nhau, trao nhau những kỷ niệm đầu, nhắc nhau những phút ban đầu thơ ngây…
Oanh_SkyBridge.jpg
(Hành Lang nối hai dãy lớp)
Chúng ta ngày ấy một thời, hành lang kỷ niệm những giờ ra chơi, nơi góc nhỏ có đôi mắt biếc, những thẹn thùng những liếc mắt tinh anh, giả vờ hay nói loanh quanh. Nhưng tim thổn thức thư tình người trao, chào nhau mà chẳng dám chào, nhưng lòng thì đã trao nhau mất rồi, đôi lòng thì đã bồi hồi nhưng vờ chẳng biết để rồi mất nhau. Mất nhau mới hiểu vì sao …vì sao không nói lạc nhau cả đời…
Thuở học trò đẹp như trang vở, em một lần bỡ ngỡ từng trang. Anh thẫn thờ nhẹ bước lang thang, từng dòng mực tím ngổn ngang, anh thì viết vội em chưa kẽ dòng, tình ngày ấy trắng như trang vở, thật nhẹ nhàng và thật tinh khôi.
Ba mươi năm trôi qua em trở lại trường, người thương còn đó mái trường rêu phong. Em về vào một ngày đông, chợt nghe một chút sóng trong lòng. Và cả một trời hồng giữa đêm đông!
Vĩnh Long 05/12/2004,
Lê Thi Kim Oanh
Niên khoá 1969-1976
(Viết cho Đặc San Hội Ái Hữu CHS Tống Phước Hiệp, Cali 2006)
Đêm Trường Tìm Bậu


Nhạn tìm đến trời xa mong thăm bậu
Thân nương nhờ bến lạ đậu cành Nam
Vẫn luyến mảnh vườn xưa tạm ở nhờ
Cánh mỏi nhớ quê nhà lòng chẳng ngại


Trăng nay chừng lạ lẫm màu tê tái
Cố hương ngoài vạn dặm mịt mù tăm
Nhạn thấy buồn da diết nhói cả tâm
Vang vọng tiếng than thầm nơi cung cấm


Giữa đêm trường im vắng chẳng thanh âm
Cô đơn với ánh trăng dần tàn lụi
Mắt dõi về nơi cũ luống ngậm ngùi
Thăm thẳm buồn giăng giăng …hồn cát bụi


Một bóng trong đêm lạnh thân trơ trụi
Mơ tưởng lại ngày xanh héo hắt đời
Bao chuyện tình áo trắng của một thời
Những mộng ước mong manh xa tầm với


Lòng chơ vơ mấy nẻo tình có đợi
Mênh mang một chữ sầu vời vợi đau
Trăng già thêm hiu quạnh khóc mưa Ngâu
Hồn lặng lẽ về đâu…Không gặp bậu

Kim Oanh
27/8/2013

http://lethikimoanh9.blogspot.com

Tháng Bảy Thầm Mơ….

.


 
Mái nhà rỉ rả nghe quen
Thì ra mưa đổ muộn phiền rơi rơi
Tuôn tràn thống khổ không lời
Như tình Ngưu Chức trọn đời tìm nhau
Tháng Bảy đọng giọt lệ Ngâu
Tím trời hay tím ngắt màu môi em
Ướt đẫm khoé mắt nhung mềm
Muộn màng tao ngộ dẫu miền cách xa
Hạnh phúc ngắn ngủi thoáng qua
Vẫn hơn biệt dạng lòng da diết buồn
Gọi khàn giọng khắp muôn phương
Khơi mùa lưu luyến tìm hương bạn đời
Mơ thầm tháng Bảy …. người ơi!
Kim Oanh
Australia 7/2020
Hạnh phúc Một Màu!
Ba của con ơi!
Lại một mùa xuân về nơi đất khách, nhưng xuân năm nay thời tiết lạnh và mưa vẫn còn. Thêm một lần tưởng nhớ về Giỗ Ba. Hai mươi sáu năm cũng khá dài, nhưng hình dáng Ba không bao giờ mờ xóa trong con.
Cũng nhờ thời tiết bất thường ấy, mà khu vườn của con năm nay trổ đầy hoa. Đặc biệt là có món quà con tưng tiu kính tặng Ba Má của con. Con nhớ hoài Má luôn nhắc về “Bờ Tre Phú Hữu”, nơi lần đầu gặp gỡ với Ba. Con thường nghĩ “Bờ Tre trao nhau tình đầu” phải không Ba Má.
Thơ:Lê Thị Kim Oanh: Bờ Tre Trao Nhau Tình Đầu
Khi qua Úc, không có tre, Ba cũng tìm ra trúc để trồng và cũng để nhớ về kỷ niệm làng quê. Ba cho con một chậu. Từ khi ba ra đi, con cố gắng vung bồi cho xum xuê. Con trồng được rất nhiều Ba ơi. Dù con không làm được một ” Bờ Tre” nhưng con cũng có một hàng Trúc dài 5 mét. Tượng trưng cho bờ tre thuở ấy. Con mong là Ba sẽ rất vui với món quà con gái thứ Chín tặng Ba Má nha Ba.!

Năm nay xuân Melbourne thiếu nắng
Tháng Mười về lòng trống vắng mênh mong
Ngày Giỗ Ba nỗi thương nhớ ngập lòng
Nơi xa tít Ba có nghe con thầm gọi.

Hình ảnh Ba vẫn hoài không thay đổi
Cho con tìm lại tiếng gọi đầu đời
Ba! Ba!… phút tuyệt vời tha thiết ấy.
Hạnh phúc đong đầy Ba siết lấy hôn con

Ba là ánh trăng soi sáng đầu non
Che chắn mưa con ngủ giấc tròn
Dù tóc bạc pha sương dáng mỏi mòn
Công dưỡng dục nét son không mờ xóa

Hai Mươi Sáu năm tình yêu vẫn đó
Căn nhà ký ức hạnh phúc ấm no
Hàng trúc xưa xanh thắm bốn mùa
Con gìn giữ cho vừa lòng Ba Má.

Bờ tre Phú Hữu tình đầu
Melbourne hàng trúc đẹp màu thủy chung!
(Thương yêu tưởng nhớ Giỗ lần 26 của Ba – Melb.30.10.2023)
Bản Pleiku Diễm Tuyệt Trần chương Lương viết nhạc theo lời thơ của nhà thơ Lê Thị Kim Oanh.Ca sĩ Quốc Cường trình bày trong video và hòa âm của Phan Đê.
Pleiku Diễm Tuyệt

 
Ta biết em! Pleiku một thuở
Tuổi mười lăm trăng nở giữa trời
Ta tuổi đời vướng bụi chiều rơi
Cầu sinh tử lập loè sáng tối
 
Em Pleiku! Thiết tha tên gọi
Chẳng ngại ngần vội tỏ lời yêu
Mê say đắm! Pleiku dáng liễu
Trong cõi tình chẳng thiếu giai nhân
 
Em Pleiku! Yêu em lận đận
Ly hương sầu tủi phận từ ly
Ước nguyền được làm cánh chim di
Băng ngàn dặm ôm ghì Phố Núi
 
Em Pleiku! Tình yêu lần cuối
Trái tim nồng không tuổi chiều phai
Vẫn sương che đẹp nét trang đài
Vẫn dáng ngọc mày ngài diễm tuyệt!
Kim Oanh
Melbourne 7-11-2010

GIỌT NƯỚC MẮT THÁNG 5-Kim Oanh