

| Gót Lãng Du (Đi thăm Cô Hiệu Trưởng) ![]() Mùa say nắng hạ tươi hồng Trời mây vạn dặm thong dong cuộc đời Lãng du ngắm cảnh mây trời Chị em gặp gỡ nhớ thời bạn xưa Học trò Thành Nội nghĩa thừa Thăm cô hiệu trưởng cho vừa quý thương Mơ khung bóng Phượng sân trường Có cô Tiểu Bích sắc hương mặn mà Dư âm vang vọng ngôi nhà Tiếng cười rộn rã chén trà thơm sen Lối về ký ức mon men Thênh thang kỷ niệm hoa chen nở đầy Tôn sư trọng đạo trò Thầy Chớp hình lưu niệm vườn cây bông hoà Nhân, lễ, nghĩa khó phai nhoà Chiều lơi ngả giọt nắng vàng chia tay Minh Thuý |
| Ca khúc: Nhớ Nội Thơ: phamphanlang Nhạc: Vĩnh Điện Ca sĩ: Diệu Hiền Hoà âm: Quang Đạt Thực hiện pps: Vĩnh Điện https://www.youtube.com/watch?v=-med-l2lcxo&list=PL-PjETWb5ityLtGOIuZ7MsDJpRCxtoSHq&index=1 Nhớ Nội Gió lay hoa mướp rụng Bầy chim sẻ bay ngang Nội đong đưa nhịp võng Chó nhà ai sủa khan Nội ầu ơ tiếng hát Giọng hời nhớ cháu xa Dây trầu không người hái Rơi rụng góc sân nhà Mồng tơi nằm phơi nắng Ngọn cau đứng cúi đầu Gà gáy trưa trong xóm Nội buồn tóc bạc mau Nội chờ cháu mòn mõi Cháu mỗi ngày mỗi xa Bao giờ cháu trở lại? Nội mỗi năm một già. Một hôm Nội nằm xuống Cháu yêu vẫn chưa về Nội thôi đưa nhịp võng Và bặt tiếng ầu ơ… phamphanlang 12/12/2017 |
| Trời Nay Dìu Dịu Lại Rồi Trời Nay dìu dịu lại rồi Chim chuyền cành, hát những lời đồng dao Gió đang kể chuyện thì thào … Sông xanh in đáy trời cao mỉm cười Vài tàn mây trắng về xuôi Vẫy tay chào bé chúc đời bình an Bên sông tôi viết đôi hàng – Cảm ơn Trời nhé Nay chính Thiên Đàng là đây Trời cười: Đúng đấy hôm nay Ta cho nắng dịu cho mây che đầu Bàn tay Trời thật nhiệm mầu Tôi thì thầm niệm một câu: “ LẠY TRỜI!” Thư Khanh Bên bờ Sông Hạnh Seattle |
| CHIÊM BAO Trong giấc mơ anh trở về mờ ảo Dáng anh gầy tóc rối mắt hư hao Anh nhìn em không nói một lời nào Và cứ thế anh dần dần tan biến… Trong khói sương dáng anh mờ ẩn hiện Em nghẹn ngào níu kéo bóng hình anh Một tí thôi tí nữa đừng đi nhanh Xin anh đó, xin anh đừng đi vội…. Anh mờ dần, tia mắt anh bối rối Lẫn ngậm ngùi, chua xót và yêu thương Anh đi rồi, em ôm lấy mùi hương Đừng tan mất, xin hương đừng tan mất Đừng tan nhanh, xin hương đừng tan nhanh… phamphanlang 15/12/2012 |
Sen Trắng Tinh Khôi Tinh khôi trong trắng thật cao vời Sen vượt bùn tanh nở khắp nơi Sương sớm vờn đưa hương tỏa ngát Nắng trưa rực chiếu nhụy vươn phơi Môi hồng má thắm xinh tươi dáng Áo nõn tà thanh dịu mát trời Cô gái bên hoa càng thánh thiện Như tranh tố nữ cảnh thêm ngời Thanh Song Kim Phú (Họa Vần) |
| Ca khúc: Chiêm Bao Thơ: PhamPhanLang Nhạc: Mộc Thiêng Ca sĩ: Hương Giang Hòa âm: Giang Đông |
| Một Đời Hư Hao Một đời đong đếm hư hao Một thời hoang phế bước vào hư không Theo cơn đồng thiếp phiêu bồng Giấu đời trong cõi mênh mông cuối trời. Phong trần phiêu lãng khắp nơi Khoác vai áo trận tơi bời gió mưa Chinh nhân lửa khói xa xưa Cơn đau thất thủ còn chừa đắng cay. Từ khi vướng cảnh đoạ đầy Từ khi vận nước chia tay lệ sầu Hận lòng còn thấm cơn đau Thế thời chia cắt nhịp cầu quê hương. Nhìn theo bụi đỏ xe đường Cắn răng qua ải đoạn trường phong vân Nhạt nhoà lệ ấy ngại ngần Xa xăm nỗi nhớ đường trần thoáng qua. LÊ TUẤN Tuổi già chợt nhớ một thời hư hao. |
| VĂN TẾ VUA QUANG TRUNG Tại Tượng Đài ngày 2-2-2020 (Mồng 9 tháng giêng năm Canh Tý) Trộm nghĩ Nhân dân Việt ngàn năm tưởng nhớ Đất Quy Nhơn Hào Kiệt dấy binh Trời Việt Nam muôn thuở kiêu hùng Nơi Linh Địa Tây Sơn dựng nghiệp! Nhớ Linh Xưa: Non Tây áo vải – Trời Việt khí thiêng Ngọn cờ Đào gió thuận lòng dân Mối ly loạn dẹp yên Trịnh – Nguyễn Thanh kiếm báu chớp ngời thế trận Hoạ xâm lăng quét sạch giặc Xiêm – Thanh! Đài vinh quang rạng rỡ giống nòi Nền độc lập vững bền tổ quốc Nhưng than ôi! Tấm thân rèn đá chửa vá xong Đĩnh Ngự mây chìm – Rồng thiêng vội khuất! Trăng hào kiệt dù đã lu mờ Gương sử sách cháu con đời đời thờ phượng Ôi Thôi! Giặc Cộng Sản rước voi dày mả tổ Hèn với giặc Tàu, ác với nhân dân trầm luân cơ khổ Mãnh giang san lại nhiều lần phong ba bảo tố Khiến con dân ly tán khắp bốn phương trời Chúng con nay: Tị nạn Việt tha hương rải khắp nơi nơi Cùng với con dân Tây Sơn Bình Định Nhớ ơn Vua Quang Trung xả thân đánh Nam dẹp Bắc Căm thù lũ Việt Gian Cộng Sản bán nước cho Tàu Nơi hải ngoại nhớ công đức ông cha Chung lòng nhau xây Tượng thờ Ngài oai dũng Nơi đất Hoa Kỳ tượng đồng uy lực đứng hiên ngang Trên lưng ngựa kiếm thiêng hờn quân giặc. Xin một lòng: Noi chí anh hùng Quang Trung Đại Đế Quyết một dạ đoàn kết toàn dân Xoá sạch nội thù – Quét tan giặc ngoại xâm! Dưới chân tượng Ngài hát vang bài ca cứu nước Dân Việt Nam trong ngoài quyết diệt trừ bạo ngược Giữ vững giang san gấm vóc ông cha Đem tự do độc lập hạnh phúc nước nhà Cháu con Việt nơi hải ngoại một lòng thề tiến bước Kính xin Ngài hiển linh ban phước Vĩnh viễn trời Việt Nam ngời sáng muôn đời Xin linh thiêng phù trợ lớp hậu sinh một lòng thề phục quốc! THƯỢNG HƯỞNG Phụng soạn: letamanh |

| THU VÀNG THÁNG TÁM Bằng hữu ra đi thật bất ngờ Khóc thương thành lệ, lệ thành thơ Thu vàng tháng Tám đầy tang chế Tiễn biệt người đi mắt lệ mờ. Trăm năm ngắn ngủi một đời dư Vôi vã bon chen cũng mệt nhừ Lá rụng thu vàng rơi lã chã Hồn thơ mang mác đến bao giờ. Một mai còn lại đôi vần chữ Hậu thế ai thương kẻ dại khờ Ôm lấy mộng vàng trăng đợi thỏ Một đời tay trắng trắng như mơ. Thu buồn đông xám mờ đất khách Chiếc bóng thời gian cứ lẳng lờ Sương khói bay đi mờ nẻo bạc Một mình đơn chiếc giữa đêm mưa. Maryland, 8-2022 Đăng Nguyên |
| NHỚ TẾT TRUNG THU Sáng nay đi chợ Việt Nam , Chợ đông tíu tít vô vàn mà vui . Trung Thu bánh bán đầy rồi , Khiến mình nhớ qúa cái thời trẻ con. Bố Mẹ mua sắm lồng đèn , Đèn kéo Quân số một chạy vòng lung linh … Đèn ngôi sao, đèn cá chép … gió thổi chòng chành , Chỉ cái đèn xếp, xếp nhanh và ít tiền … Mẹ cười nom tựa bà tiên , Sắp mâm cỗ lớn, đón mừng Hằng Nga . Sạc sào gió thoảng gây mơ , Bố làm thơ viết bài thơ trữ tình . – Hằng Nga õng ẹo cười tình , Đủng đà đủng đỉnh … Cuội đành cô đơn . Ôm gốc đa Cuội nhớ Cố Hương , Bố tôi cắt bánh , trà thơm gọi mời … Năm nay Trung Thu sắp đến rồi , Hai Lăm Đô một hộp … Đừng chê đắt nhé Mọi người vẫn …mua . Có điều Nhớ Trung Thu ngày xưa, Lòng sao nhớ qúa ! Mẹ Cha đâu còn ! THƯ KHANH Seattle Trung Thu năm NHÂM DẦN |
| BẾN XUÂN ( Thơ lưu cho tập thơ 4- XUÂN 2022 ) Sáng sớm mở cửa ra Thấy mình như trẻ lại Cả đất trời đổi mới Mùa Xuân thay áo chòang Đôi chim hót véo von Mây bay lờ lững quá Con sông dài bày tỏ Sóng ngỏ những lời ru Buồm căng về xa xa Núi non soi mình đẹp Bãi cát vàng in vết Từng bước nhỏ chân non Anh muốn thành đại dương Ôm mặt trời thức giấc Ôm tất cả gió mát Tung vào tóc em bay Thơm thơm mùi hương mới Giữ lại ngày Xuân tươi Trên làn da mát mịn Hai đứa cùng … bối rối Hai đứa thành …ngây dại Áp vào bờ môi nhau … THƯ KHANH – ( Seattle Tháng 8 – 2022 lúc 7 AM ) |
| ANH VẪN CÒN ĐÂY Anh vẫn còn đây VŨ HỐI Ơi ! Bạn bè thân quyến khắp nơi nơi CỎ THƠM, VĂN BÚT chờ anh đó Anh nỡ nào đi với Đất Trời. Anh vẫn còn đây VŨ HỐI ơi ! Đừng đi ! Đừng đến cõi xa xôi Ở đây thân thuộc hơn đâu cả Con cháu nhìn anh mỉm miệng cười. Núi Ngũ Hành Sơn vẫn đợi chờ Bàn tay Xứ Quảng họa thành thơ Nghìn năm nhìn lại chưa ai có Bút Thánh, Tay Thần mộng mộng mơ. Anh hỡi đừng đi ! Chờ đợi nhé ! Cùng tôi rong duổi khắp Hoa Đô Tay tôi vững lái anh đừng sợ Cứ thế chu du khắp cõi bờ. Anh hỡi đừng đi ! chẳng muộn phiền Tây Thiên Phật Quốc có bình yên ? Ở đây nhân thế thương anh lắm Anh sẽ muôn đời sống vạn niên Maryland,tháng Tám 2022 Đăng Nguyên |
| Trả Ta Sông Núi -Thơ Vũ Hoàng Chương – Thư Họa: Vũ Hối (Kỷ niệm Tết Tân Mão 2011 – Melbourne – Photo: Kim Oanh) ![]() Trả Ta Sông Núi Trải bốn nghìn năm dựng nước nhà Sông khoe hùng dũng, núi nguy nga Trả ta sông núi bao người trước Gào thét đòi cho bọn chúng ta… Trả ta sông núi từng trang sử Dân tộc còn nghe vọng thiết tha Ngược vết thời gian, cùng nhắn nhủ: Không đòi, ai trả núi sông ta Cờ báo phục hai bà khởi nghĩa Ðuổi quân thù, xưng đế một phương Long Biên sấm dậy sa trường Ba thu xã tắc, miếu đường uy nghi Xót nòi giống, quản chi bồ liễu Dòng Cẩm Khê còn réo tinh anh Một phen sông núi tranh giành Má hồng ghi dấu sử xanh đời đời Bể dâu mấy cuộc đổi dời Lòng trăm họ vẫn dầu sôi bừng bừng Mai Hắc Ðế, Phùng Hưng, Bố Cái Liều thế cô dằng lại biên cương Ðầu voi, Lệ Hải Bà Vương Dù khi chiến tử vẫn gươm anh hào Tinh thần độc lập nêu cao Sài lang kia, núi sông nào của ngươi? Núi sông ấy của người dân Việt Chống Bắc phương, từng quyết thư hùng Ngô Quyền đại phá Lưu Cung Bạch Ðằng Giang nổi muôn trùng, sóng reo Hồn tự chủ về theo lửa đuốc Chữ thiên thu: Nam Quốc sơn hà Phá tan nghịch lỗ không tha Tướng quân Thường Kiệt gan già mấy mươi Gươm chiến thắng trỏ vời Ðông Bắc Hịch vải nêu tội giặc tham tàn Dựng nhân nghĩa, vớt lầm than Danh thơm ải ngoại, sấm ran biên thùy Khí thiêng tỏa chói tư bề Phường đô hộ có gai ghê ít nhiều?… Cửa Hàm Tử vang teo vết cáo Bến Chương Dương cướp giáo quân thù Trận Ðà Mạc dẫu rằng thua Làm Nam quỷ, chẳng làm vua Bắc đình Chém kiêu tướng, đồn binh Tây Kết Triều Phú Lương gầm thét giang tân Phá cường địch báo hoàng ân Trẻ thơ dòng máu họ Trần cũng sôi Kìa trận đánh bèo trôi, sóng dập Sông Bạch Ðằng thây lấp xương khô Những ai qua lại bây giờ Nghe hơi gió thoảng, còn ngờ quân reo Hịch Vạn Kiếp lời khêu tướng sĩ Hội Diên Hồng quyết nghị toàn dân Khuông phù một dạ ân cần Vó thiêng ngựa đá, hai lần bùn dây Sơn hà mấy độ lung lay Máu bao chiến sĩ nhuộm say mầu cờ Cảm ý núi ngồi mơ độc lập Thuận tình sông trôi gấp tự do Ấy ai đầu dựng cơ đồ Gấm thêu lời chiếu Bình Ngô thuở nào Cơn nguy khốn ra vào sinh tử Thân nằm gai, lòng giữ sắt son Linh Sơn lương chúa hao mòn Quân tan Côi Huyện, chẳng còn mảy may Chén rượu ngọt cùng say thấm thía Tình cha con mà nghĩa vua tôi Thuận dân là hợp ý trời Sử xanh chót vót công người Lam Sơn Quốc dân chung một mối hờn Cần câu đánh giặc mà hơn giáo dài Chống ngoại địch, gươm mài quyết chiến Voi Quang Trung thẳng tiến kinh kỳ Phá Thanh binh trận Thanh Trì Sông Hồng khoảng khắc lâm ly máu hồng Núi dậy sấm cho sông lòe chớp Cờ Tây Sơn bay rợp Bắc Hà Xác thù xây ngất Ðống Ða Bụi trường chinh hãy còn pha chiến bào Tinh thần độc lập nêu cao Sài lang kia, núi sông nào của ngươi Cường quyền vẫn muôn đời cưỡng áp Dưới bàn tay giặc Pháp càng đau Chúa tôi nhỏ lệ cùng nhau Khua chiêng hải ngoại, rừng sâu kéo cờ Dạ Cần Vương trơ trơ thiết thạch Kẻ Văn Thân, hiệp khách cùng chung Hoàng Hoa Thám, Phan Ðình Phùng Khói reo Thanh Nghệ, lửa bùng Thái Nguyên Hợp Nghĩa Thục kết liên đồng chí Xuất dương tìm tri kỷ Ðông Ðô Phan Sào Nam, Phan Tây Hồ Long đong bốn bể, mưu đồ cứu dân Vận nước chửa hết tuần bĩ cực Sức người khôn đọ sức ông xanh Mỗi phen gắng gỏi tung hoành Thương ôi! sự nghiệp tan tành mỗi phen Nguyễn Thái Học gan bền, chí cả Họp đồng bang gióng giả nên đoàn Rừng xanh bụi cỏ gian nan Mong đem nhiệt huyết dội tan cường quyền Tổ chức việc tuyên truyền, ám sát Khắp nơi nơi, từng hạt, từng châu Xiết bao hy vọng buổi đầu Một đêm Yên Bái ngờ đâu tan tành Ôi Việt sử là tranh đấu sử Trước đến sau cầm cự nào ngơi Tinh thần độc lập sáng ngời Bao người ngã, lại bao người đứng lên Ngày nay muốn sông bền, núi vững Phải làm sao cho xứng nguời xưa Yêu nòi giống, hiểu thời cơ Bốn phương một ý: phụng thờ giang sơn Ðừng lo yếu, hãy chung hờn Cần câu đánh giặc từng hơn giáo dài Trả núi sông ta! lời dĩ vãng Thiên thu còn vọng đến tương lai Trả ta sông núi! câu hùng tráng Là súng là gươm giữ đất đai Trông lên cao ngất phương trời Hồn thiêng liệt sĩ bừng tươi sắc cờ. Tác giả: Vũ Hoàng Chương |
| NHỮNG NGƯỜI TÔI YÊU Camera, Mobile Phone và Computer Máy Chụp Hình (Camera) Nàng ơi quá đẹp lại thông minh Quấn quýt bên tôi như bóng hình Dấn bước phong sương đời lãng tử Cùng tôi khắp chốn mọi hành trình Em xinh rực rỡ theo màu sắc Mắt sáng lung linh mỗi góc nhìn Nét dấu yêu lưu làm kỷ niệm Không gian ký ức của riêng mình Điện Thoại Di Động (Mobile Phone) Người yêu dáng đẹp có nhiều tài Giữ mãi bên mình cười mặc ai Lắm lúc kề môi nghe đắm đuối Bao lần trước mắt ngắm mê hoài Đêm về khó ngủ tìm tâm sự Ngày đến buồn vui nói miệt mài Thiếu vắng ra đường ôi bứt rứt Thầm mong tình cảm ấy không phai Máy Vi Tính (Computer) Kiến thức bao la cập nhật hoài Tiềm năng dữ liệu kém chi ai Người người lớn nhỏ luôn hâm mộ Thế giới xưa nay rất phục tài Tính toán lập trình theo số học Hoàn thành hoạt động nghiệm tương lai Không quên kết nối trong ngoài nước Mạng lưới thông tin trải rộng dài Dương Việt-Chỉnh 7/24/2022 |
![]() GIỌT LỆ CHIẾN TRANH Đất nước văn minh lửa ngập trời Bao người cầu nguyện cuộc chiến thôi Quân gian cướp nước bao hung ác Súng đạn kInh thiên giết vạn người Bỗng chốc máu xương tràn khắp lối Dân quân chết thảm khắp mọi nơi Gia đình ly tán tìm đường thoát Giọt lê đau thương tiễn biệt người . Thành phố nát tan, nhà máy cháy Bởi ác tâm tàn phá nước người Quân tham chẳng nghĩ, toan cướp nước Phá hết nhà thương, phá hết trường Trẻ thơ vô tội chết nghẹn lời Vợ hiền nước mắt đang tuôn chảy Khóc chồng chiến đấu trong nguy khốn Thân xác hy sinh anh dũng thay Kiên cường chiến đấu được dài lâu Bảo vệ Tự Do chằng đầu hàng Xin Trời cứu giúp toàn dân chống Giữ vững giang sơn, dựng lại nhà. Lê Nguyễn Nga Tháng 8 – 2022 Viết cho người dân Ukraina trong cuộc chiến thảm khốc. |
| Ngai Vàng Cũng Đổi Chỉ cần em thật an vui Hoa thơm cỏ ngọt bướm cười mưa hoa Chỉ cần em nhớ về nhà Tiên bồng anh cõng ngọc ngà ngọt ru Chỉ cần em cho chung dù Mưa đưa nắng đón chân tu thơm lành Chỉ cần em hiểu lòng anh Lên rừng xuống biển liền cành biết chưa Chỉ cần em thiên hương thừa Cho anh hứng kể ngày xưa chung bài Chỉ cần em thả tóc dài Trói tay gối mộng thương hoài ngàn năm Chỉ cần em hẹn trăng rằm Dời non lấp bể đồng tâm môi kề Chỉ cần em không nỡ chê Cố công mài sắt hôn mê thơ đào Chỉ cần em điệu ca dao Chân tình vọc nước cầu ao ước hiền Chỉ cần em được bình yên Ngai vàng cũng đổi sầu riêng sá gì Chỉ cần em chung đường đi Năm châu bốn biển chim di chung tình Chỉ cần em yêu cho nhìn Tô môi viền mắt anh xin vẽ mày… MD.03/05/15 LuânTâm |
| Quá Khứ Người ta có thể đi ngược dòng sông Ngược dòng thời gian thì xa xôi lắm Một giây phút qua đã là khoảng cách Tôi tìm hoài quá khứ giữa hư vô. Ước gì quá khứ là cánh đồng kia Tôi có thể đến dạo chơi lần nữa Hay căn nhà cũ tôi vào mở cửa Phủi bụi thời gian của những ngày qua. Quá khứ ở đâu? Mà sao rất xa Không thể tìm dù bước chân vạn dặm Không thể tìm dù chắp thêm đôi cánh Ngày hôm qua tôi chìm khuất nơi nào? Tôi ước gì được đi ngược dòng đời Nếm lại những ngọt ngào và cay đắng Đi ngược lại một thời bao lối mộng Dẫu trăm lần lầm lỡ, vạn lần thua. Quá khứ xa vời như ánh sao khuya Thăm thẳm trời đêm tôi không chạm được Tôi mơ màng của vầng trăng đêm trước Đêm nay trăng cổ tích ấy đâu rồi? Tôi vẫn yêu từng quá khứ buồn vui Từng khoảnh khắc cuộc đời tôi đã sống Ai bán cho tôi thời gian lắng đọng Ai mua giùm tôi tuổi xanh đã già? Tôi không thể nào quay lại hôm qua Ngày hôm nay cũng sẽ thành quá khứ Cám ơn người quen, người không quen nhé Đã đi vào kỷ niệm của đời tôi. Nguyễn Thị Thanh Dương ( April, 11, 2022) |
| Chiều Ở Một Ngã Tư Có những lần tôi lái xe vội vã Trên con đường đông xe cộ ngược xuôi Có thể tôi vô tình (phút giây thôi) Làm chen lấn, kẹt đường (tôi xin lỗi) Không thấy mặt nhau, không cần lời nói Người nhường tôi đi trước, để đi sau Lời thứ tha nhẹ nhàng (có gì đâu!) Xin cám ơn chiều nay, một người lạ Cuộc sống như những con đường, muôn ngã Có khi đường đông, có lúc vắng tênh Ngã tư buồn rồi đến ngã tư vui Lại quẩn quanh những điều rất quen thuộc Hãy nối lại gần hơn những cách biệt Nếu có gì sơ suất, mất lòng nhau Nụ cười là món quà đẹp nhớ lâu Ánh mắt vui tươi xoá tan băng giá Tôi nhủ lòng là dòng sông (không sỏi đá) Đừng cạn khô dù nắng cháy trưa hè Mang yên vui ra biển cả đợi chờ Đừng dâng lũ khi mưa nguồn, gió núi Tôi nhủ lòng, bình minh hay đêm tối Mang những giọt sương tươi mát cỏ cây Là mặt hồ soi bóng ánh trăng đầy Thanh thản khép mình bên suối réo rắt Nếu hạt bụi tình cờ bay vào mắt Tôi cũng dặn lòng mình, có sá chi Gửi hờn ghen theo cơn gió mang đi Trả giận dữ vào thênh thang phố xá Những con đường thân quen, (yên bình quá) Tôi bâng khuâng, lòng không nắng không mưa Trên đỉnh trời, làn mây trắng đong đưa Xao xuyến dậy chút mộng mơ thi sỹ Ngã tư dẫn về đâu hồn tri kỷ? Những khuôn mặt người qua lại lao xao Tôi lạc tôi rồi (chẳng biết nơi nao!) Trong ráng chiều, kìa đèn xanh lấp lánh! Edmonton, sau những ngày mưa rơi July/2022 Kim Loan |
Thơ: Phan Khâm
Nhạc: Trần Đại Bản
Hòa-âm: Quang Đạt
Tiếng hát: Quỳnh Duyên
| Vòng Quay Nhân Sinh Vòng quay theo kiếp nhân sinh Trăm năm khép lại hành trình trần gian Ngày vui được mấy cung đàn Tóc xanh sao vội dại tàn qua mau. Trải qua những cuộc bể dâu Người còn dệt mộng thiên thâu mơ màng Ngoài kia cỏ mộ úa vàng Chiều thu lá đổ mây ngàn bay xa. Sáng ra hoa nở trước nhà Tiếng con chim hót chan hoà yêu thương Lung linh giọt nước ngậm sương Một đời mưa gió đoạn trường phù vân. Thoáng hương xưa bỗng tần ngần Em về thơm ngát dấu chân tình nồng Mắt xanh môi thắm điểm hồng Mai sau còn viết đôi dòng trang thơ. Tìm nhau vào tận trong mơ Chữ duyên nối lại đôi bờ tương tư Hoa xuân nắng hạ vàng thu Bao giờ đến tận thiên thu khóc người. Lê Tuấn |
Nếu Anh Có Thể Là….. Nếu có thể anh là: Tia nắng mai cho em đắm say môi mắt Cánh gió xuân lòng bâng khuâng hương nhớ Vầng mây bay mái tóc dài quấn quýt Ánh trăng trong em bên song ôm mộng Bãi cát đêm ta sánh bước song hành Biển tình xanh em trầm mình tắm mát Hạnh phúc ngạt ngào ta thuộc về nhau. Kim Oanh |
| Một bài thơ cũ Ước , ví cuộc đời Ta ví đời ta như điếu thuốc Rít vài hơi ngắn cũng tàn thôi Ta ví lòng ta như chiếc guốc Hè trưa lếch thếch gõ liên hồi Ta ví đời ta như chiếc ghế Lòng nghe quạnh quẽ chẳng ai ngồi Ta ví đời ta như chú dế Đêm buồn tiếng bụng rít không thôi Ta ước đời ta là cỏ dại Năm tròn nở được mấy mùa bông Hóa thân trong bụng loài nhai lại Đôi lúc đau êm gót má hồng Ta ví lòng ta như cô gái Đêm xuân mơ tưởng bóng chàng trai Gặp người …lạy thánh con đừng dại Nay còn buồn một , mốt buồn hai Ta ví đời ta là chú chuột Đầu hôm bụng trống đã làm reo Chủ nhà đi vắng , mừng trong ruột Ngó quất ngó quanh sợ lão mèo Ta ví đời ta như cánh chim Bay qua biển rộng , núi đồi im Quay về vườn cũ cành khô gãy Bằng hữu nơi đâu lạc ngõ tìm Ta ví đời ta là lá mỏng Một chiều tan tác trận giông rơi Lênh đênh chợt thấy đời vô vọng Hồn gửi chân mây , mộng cuối trời Ta ví đời ta là gió thoảng Một chiều trêu chọc nhánh thông non Ta ví đời ta như sương loãng Một mai nắng dậy , khó mong còn Ta ví ta chiều xuân nắng phai Phố phường xa tựa …mộng Chương Đài Mây ngàn ngậm khuyết đầu non thẫm Lòng tiếc vô vàn một sớm mai Ta ước đời ta như cuốn kinh Nâng đầu tiểu nhỏ , gối mộng xinh Công phu nửa biến , buồn gục ngủ Mơ thấy Phật về độ chúng sinh. Ta ước đời ta như trái đất Vô biên vũ trụ cuộc hành trình Chứa đầy biển thẳm , non cao ngất Dâu bể bao lần vẫn lặng thinh Ta ước đời ta ví đời ta Trăm ngàn điều ví hóa bài ca Một mai thiên cổ rơi nhằm phận… Trái đất như hành tinh rất xa… Đặng Toản Houston |
| TÂM SỰ Buồn buồn nào biết ngỏ cùng ai , Đành viết thành thơ lệ ngắn dài … Tiếc Người Tài Giỏi dần đi mất . Về cõi Non Tiên bỏ cõi này …! * Soi gương đã thấy đầu thêm bạc . Sợi ngắn sợi dài tựa đám mây . Ta tự hỏi lòng –“Quê Hương hỡi. Bên kia Biển Thái thật xa vời …!” * Đối phước cùng Trời – xin khoẻ mạnh . Ngày nào còn sống vẫn : THƠ thôi . Thơ là bạn tốt, là Tri kỷ . Tâm Sự cùng Thơ : Buồn như VUI . THƯ KHANH Đọc báo thấy Cáo Phó bạn bè rồi trên HỘI THƠ …Nên sao buồn qúa ! TRÁCH TRỜI NẮNG QÚA Ngắm Trời NẮNG QUÁ thấy mà thương , Ngọn cỏ xác xơ …– khoé lệ buồn . Thông đứng lặng im không ca hát . Chim khuyên lặng lẽ đứng bên chồng Đò dọc cắm sào chờ đợi khách . Đò ngang mệt mỏi chẳng người sang . “Đố Trời Nắng cứ quanh năm nhỉ ?!” -Trời Cười : “Con nhỏ thật càn ngông ?! “. Bởi Trời hết hạ sang thu chứ ! Thôi cứ ráng lên thêm ít tuần . Nắng Sẽ dịu đi, trời sẽ mát . Chim chuyền cành, Trời lại đẹp như tranh. THƯ KHANH (Seattle đang Nắng Nóng lắm) 8/ 17/ 2022 . |
| ANH HẬU (Cám ơn Thi Sĩ Cung Trầm Tưởng đã nhắc Hỡi anh, người xóm học. Sương thấm hè phố đêm Trên con đường anh đi. Lệ em buồn vương vấn … khiến em tưởng nhớ tới người anh rất thân mến) Anh là bạn học của anh tôi Chung trường Đại Học thuở xa xôi Quê anh nơi miền Trung nắng gió Vào Sài Gòn, anh ở nhà tôi Anh tên Hậu, khuôn mặt rất hiền Nụ cười với chiếc răng khểnh duyên Tôi học lớp chín, còn bé lắm Mải học mê chơi, niềm vui riêng Anh như người thân ở trong nhà Bữa cơm đạm bạc, từng ngày qua Căn nhà tôi, mười người chật chội Thương yêu anh chất phác, thật thà Nhiều khi anh dạy tôi học bài Tìm ẩn số phương trình bậc hai Từ đó môn Toán tôi rất giỏi (Hỏi sao tôi không mến trai tài!?) Bạn bè anh tôi, thường đến chơi Cuối tuần ăn uống, họp mặt vui Tôi đứng phía sau nhà… hóng chuyện Thấy anh ít nói, chỉ mỉm cười Mùa hè, anh về quê thăm nhà Tôi buồn, nghe lòng nhớ thương xa Phan Rang là ở nơi đâu nhỉ? Mong anh lên, anh sẽ mang quà Bốn năm Đại Học cũng qua đi Anh ra trường là mùa biệt ly Nhận công tác xa, miền Duyên Hải Sài Gòn tôi đến tuổi dậy thì Có thể chẳng phải là tình yêu Dù tim tôi bâng khuâng sớm chiều Anh ghé thăm nhà tôi, ngắn ngủi Rồi vội đi, để lại quạnh hiu Tình cảm đơn sơ ngày mới lớn (Rộn ràng vì anh khen tôi xinh) Theo dòng thời gian, vào quên lãng Nửa quả địa cầu, mình cách ngăn Giờ đây nghe tin anh đã mất Vì bệnh hiểm nghèo ở quê hương Xót xa tôi nghe cay khoé mắt Sống lại trong lòng một trời thương Anh có mang theo kỷ niệm xưa Xóm học năm nào, đẹp nên thơ Căn nhà có giàn hoa giấy đỏ Và cô em gái nhỏ mộng mơ ?! Edmonton, July/2022 KIM LOAN |
| TRONG GIÓ TRONG MÂY Chuyện quên chuyện nhớ chuyện mơ hồ Còn chuyện trầu cau chuyện ấu thơ Còn gửi cho nhau màu kỷ niệm Mây hồng vào gối thật đơn sơ Em đã đi qua những chốn nào Dáng buồn chân lạnh mắt trăng sao Mênh mông mây trắng ghen màu áo Hoa cỏ ngẩn ngơ quên hỏi chào Hư thực gần xa dấu dỗi hờn Chân buồn trốn kiếm gót giày hôn Trăm thương nghìn nhớ môi thao thức Giấc ngủ đa tình ôm gối ôm Cây cỏ mùa xuân cũng hẹn hò Lời nào đẹp nhứt để dành cho Mây trôi gió thoảng đau màu má Màu mắt thành thơ áo học trò Lối cũ bâng khuâng bóng ngập ngừng Áo bay lụa mỏng quá ôm lưng Tay nào bắt được con chim mộng Hoa bướm nghìn xưa hẹn đón mừng Áo ngủ gửi hương lạc vào mơ Hoa cỏ khoe duyên tóc thẫn thờ Biển xanh e thẹn chờ mây trắng Trời đất si tình gió ngẩn ngơ Còn giọt mưa nào rớt vào môi Một phút tương tư hẹn mấy đời Một cánh hoa rơi thơm trang sách Sóng gợn áo dài hồn chết trôi Kiếp trước hình như cũng cùng trường Đi về mưa nắng đẹp văn chương Đôi tay cũng có khi gần gũi Một chút thẹn thùng má dễ thương Suối mát rong vàng hay rong xanh Còn cọng rong ngoan nào để dành Cho con cá đỏ nơi nương tựa Tu luyện chờ ngày hoá rồng xanh Hình như cùng dạo đến nơi nầy Đồi núi hoa cười gió ghẹo mây Đôi môi cũng có lần nhóm lửa Ngọn lửa quê mùa không cánh bay Ngày cũ hương hoa hương áo em Khói chiều sương sớm nhớ hương đêm Em nằm trên lá thu vàng bướm Anh trải thư tình hôn gót quen Em trốn vào trong gió trong mây Vào hoa vào cỏ vào lá cây Hay vào giấc mộng đêm trăng ngủ Bỏ anh mòn mỏi bước lưu đày Bây giờ thơ cũng giận anh rồi Mực cạn bút cùn giấy tả tơi Hồn đau tay lạnh chân chai đá Sỏi cát chia buồn gọi mưa rơi Anh như áo rách như ổ rơm Sớm tối vào ra bụng trống trơn Trời cao mưa thấp se lòng giấy Té xuống bò lên đứt dây đờn Sao không trở lại không để dành Một chút son môi thật mong manh Nhớ thương mai mối qua rừng cấm Mát ruột sầu riêng ấm cỏ xanh Lang thang tìm lại những con tàu Đã chở chúng mình vào chiêm bao Chỗ ngồi chỗ đứng còn hương ấm Hay dấu bụi mờ nhịp tim đau… MD 11/05/05 LuânTâm (Trích trong TT HƯƠNG ÁO,Minh Thư xb,MD/USA.2007,tr.279-281) |


| CHỮ ” CÓ ” Anh nói với em nhiều lần rằng Thượng Đế sanh ra Trời đất có âm, có dương Có sống, có chết Có đàn bà, đàn ông Ngó em cười: ” anh chẳng biết thuỷ chung” Khi vợ chết, đàn bà nào ở cạnh Em đến với anh Bới có tây, có đông Điều cân đối đó, anh biết không Trong Kinh Thánh có những lời nhiêu khê Những dòng chữ đọc lên nghe ngô nghê Nhưng hát lên như bài ru Và toát ra lòng chân thành thiên thu Vẫn trời đất âm dương tương xứng Vẫn Thượng Đế tối cao làm chứng Tình Yêu này là lẽ sống Anh với em chan hoà, bao dung Ta đối với nhau vũ trụ mênh mông Vĩnh viễn âm dương, vợ chồng sống chết … Cao Mỵ Nhân SƯƠNG TRONG MẮT EM Sáng hôm nay trời thực sự không mưa Sao thấp thoáng sương mù trong mắt em thế nhỉ Anh không đến soi dung nhan huyền bí nơi cửa sổ của tâm hồn tri kỷ Khi lớp sương mờ tan trên sóng mắt Anh vẫn còn ngái ngủ trong mơ Một chút suy tư lơ đãng hững hờ Mặt trời cũng mỉm cười thăm hỏi Bờ sông xưa có bến nước tràn mong đợi Thuyền tình nào chưa tới đã quay lui Tiếng chèo khua lặng lẽ ngậm ngùi Thôi biệt nhé đời này rồi kiếp khác Trời có mưa không mà nước bay thấp thoáng Bóng mây ư, đường tới khúc quanh co Bài thơ quên nỗi nhớ, thoắt mơ hồ Anh để lại cho em trái sầu tư diễm tuyệt… NGẬM NGÙI VỊ ĐẮNG. Mỗi ngày một muỗng cà phê Mỗi ngày một ly sữa nóng Uống vào một nỗi đam mê Để rồi không còn sức sống Anh nói với em nhiều lần Nhiều lần rằng không bắt lỗi Khi em rơi vào lỡ lầm Bởi vì em không có tội Thế tại sao em mộng mơ Lại còn thêm điều tưởng tượng Anh không thích những bài thơ Vẽ ra cuộc tình giả tưởng Cho em nguyên một cành hồng Đầy gai nhọn xuyên ngực áo Có nỗi gì buồn lạnh lùng Trái tim như đang rỉ máu Ly cà phê sữa bâng khuâng Chúng mình hôm xưa ” tình tự ” Ngày nay đã là cố nhân Mời nhau ngậm ngùi vị đắng … KỶ NGUYÊN THƠ Thử hỏi xem: Xuân nào vừa đến thế Xuân đang qua, hay đã vắng lâu rồi Cho dẫu thời gian thay mùa, đổi lá Thì hoa tâm, hoa ý vẫn tinh khôi Bốn mùa rực rỡ sương và nắng Hoa đón bình minh gọi mặt trời Tháng hạ ngày dài , hoa nở sớm Ngàn phong hun khói biếc lên khơi Hoa chuyển mầu vàng sang sắc tím Cúc thiên thu trắng toát, bạc rừng phai Mới đêm qua bích quỳnh, cẩm chướng Mà trưa nay lãm quế toả ngời Rồi đông tới, tuyết cài mai tứ quý Đỏ phù hoa, đài nhuỵ chợt vương mưa Từng giọt lệ long lanh tà hệ luỵ Không, mù sa đương sắp sửa tan lùa Cứ như thế, có chi mà phiền luỵ Muộn văn chương hay trễ nhịp ngôn từ Hoa vẫn nở mãn khai, cùng dự hội Chúng ta cùng suy tụng Kỷ Nguyên Thơ … ( cập nhật sau 25 năm ) CAO MỴ NHÂN |
| HẸN HÒ Hãy đợi em chiều nay , Nơi góc hè phố cũ , Cho dù nắng tàn phai , Vẫn còn em để nhớ . Nếu mà em đến trễ , Xin hãy hiểu cho em , Những gì em không thể Hay là em…lỡ quên. Hình như trong hờn ghen , Có cả niềm hạnh phúc ? Xin anh đừng trách em , Khi lòng còn rạo rực Hình như trong tình yêu , Đợi chờ và lỗi hẹn , Có một người tự kiêu , Để một người lận đận Anh đã mỏi mắt nhìn , Thời gian trôi lâu quá ! Thôi xin anh đừng buồn , Đợi em thêm chút nữa. Hãy trách con đường dài , Nhiều đèn xanh, đèn đỏ , Hãy trách trời lắm gió , Làm em lạc mấy lần. . Người ta sẽ cô đơn , Không có ai để đợi , Đường phố sẽ dỗi hờn , Bước chân về đêm tối . Chúng mình đã có nhau , Đã hẹn hò, thương mến , Đừng buồn dù đợi lâu , Hay dù em không đến . Nếu cuộc đời thay đổi , Nếu mình lỡ duyên nhau , Thì anh ơi hãy đợi , Hẹn gặp anh kiếp sau . Nguyễn thị Thanh Dương |
| Đời Lỡ Chuyến Phà Đời ta cứ ngỡ mãi êm trôi Trôi áng mây xanh đến cuối trời Trời lửng lơ màu thăm thẳm ấy Ấy tuổi dại khờ chỉ thấy vui Vui rồi thơ ấu cũng đi qua Qua mộng mười lăm với nguyệt tà Tà dương mới biết hờn cô lẻ Lẻ bạn tình vương cay đắng pha! Pha loãng sầu vơi…thuở ấy nhìn Nhìn nhau…tim vỡ được hồi sinh Sinh THÂN nên THIỆN, TRẦN ai đã Đã trao duyên hạnh phúc an bình Bình tâm, em nhớ chuyện ngày xưa Xưa mình từng dãi nắng dầm mưa Mưa bão không sờn, chung khổ nhọc Nhọc nhằn ghềnh thác, ngỡ như đùa Đùa đời, rồi đến…khóc chia xa Xa mộng kề vai buổi xế tà Tà huy anh mất, em vô vọng Vọng bến nhàn thơi…chẳng thấy phà! Thanh Song Kim Phú |
Anh Chàng Lính Thủy Ôi ông lính thủy Đang nghĩ thế nào Đường rộng đường dài Đường bao nhiêu lối Làm ơn bước tới Hay là chậm thôi Đừng đi ngang tôi Người nhìn dị chết Mai tôi vào lớp Chớ ở cổng chờ Lúc tôi ra về Đừng đưa đừng đón Tôi đi tôi ngượng Tôi bước không đều Bạn bè lại trêu Chân cao chân thấp Ông ơi ác thật Cứ phá tôi hoài Sao không sợ trời Bắt ông ở góa Mỗi lần gặp gỡ Ông lại cười duyên Lòng tôi hoang mang Có gì thay đổi Nói hoài nhắc mãi Ông tỉnh bơ theo Thôi đành buông xuôi Cho yên số phận Dương Việt-Chỉnh |
| EM QUÊ HƯƠNG Gọi bầy đom đóm ngây thơ Về ru em ngủ tràn bờ tương tư Chong đèn đối bóng viễn du Bóng cha bóng mẹ thiên thu đi về Hôn con buồn ngủ buồn nghê Công con hay múa con dê đói nhìn Hoàng hôn trôi nổi cầu kinh Nhện con đứt ruột tội tình quê hương Ngày vọng cổ đêm cải lương Chân phèn áo vá văn chương đội trời Cha ông mở nước hụt hơi Bao nhiêu xương máu đổi đời cháu con Rừng người vượt biển lòng son Bóng trăng quê mẹ Sài gòn năm xưa (1) Bể dâu tắt tiếng chuông chùa Tan đình nát miễu ai thua tưởng còn Thương ai chân cứng đá mòn Dời non lấp biển bồng con nước buồn Chèo ghe bảy ngã ngàn thương Cái răng khểnh ngọt mía đường dứa thơm Ầu ơ ! Em ngủ tân hôn Sao mai khát sữa sao hôm đau lòng Con cua lột hết hát rong Náu nương gốc lúa hang còng trông mưa Tủi thân ngọn cỏ gió đùa Vòng thương vòng nhớ căng bùa học yêu Em ơi ! Sương sớm nắng chiều Cũng xin hoa bướm đỉnh yêu chín từng… MD.03/03/09 LuânTâm (1) “SÀI GÒN NĂM XƯA”:Tên tác phẩm lịch sử địa lý văn hoá xã hội nghiêm túc uyên bác rất nổi tiếng của học giả Vương Hồng Sển |
| Vu Lan Nhớ Bố Mẹ Mẹ tôi, bà mẹ Việt Nam, Chân quê chân chất, thương con thương chồng Những ngày lễ hội trong làng Mẹ mặc váy nái yếm hồng đào tơ Áo tứ thân, tóc vấn đuôi gà, Với đôi guốc mộc, mặn mà dễ thương Bố tôi: đẹp trai, cùng làng Áo the, quần trắng, luôn cầm cái ô Bố tôi rất thích làm thơ Làm nghề Thày Giáo Không dám lẳng lơ gái làng Thơ tình chỉ tả đêm trăng Ngắm mẹ ngồi dệt tơ tằm bên hiên Bạn bè có ít người quen Đồng sàng đồng lứa, trong huyện Ý Yên quê nhà Nhớ về cái thuở lên ba Bao hình ảnh đẹp: Mẹ Cha êm đềm Rồi thì … bố mẹ sinh thêm Và chiến tranh đã bùng lên mất rồi Bố mẹ tôi cũng như bao người Cửa nhà tan nát bố tôi đi tù … Nghĩ đến đây tôi không viết vào thơ Bởi muốn quên … Quên chẳng được! Bao giờ mới quên?! Vu Lan báo hiếu mẹ hiền Báo Công Cha Nghĩa Mẹ gửi lên cõi nào?! Thư Khanh Seattle- 8/ 2022 Mùa VU LAN BÁO HIẾU đang về! |
| Thơ Tạ Lỗi Với Cha Già Thời gian như bóng ngựa qua cửa sổ Bảy mươi Năm Cha ra người thiên cổ Ngày Từ Phụ, nhớ Cha quá Cha ơi! Để tìm Cha, Con nhìn cuối chân trời. Có nhiều đêm gặp Cha trong giấc mộng. Nhớ thuở sanh tiền Cha đã dày công Làm việc cực nhọc, nuôi con ăn học Ngày con thành đạt, Cha về với đất. Con, Lính đồn xa, ngày Cha sắp mất Không vuốt mắt Cha lúc bỏ cõi trần Suốt đời con, con vô cùng ân hận Con là đứa con bất hiếu, vong ân. Bức thơ nầy con viết bằng nước mắt Kính dâng Cha đang ở cõi trời xa Mong được Cha già mở lượng hải hà Thương con trẻ mà rộng lòng tha thứ. Hoa Đô, Ngày Từ Phụ Trần Công/Lão Mã Sơn |
| Cành Hoa Trắng Vu Lan Ba mốt năm Mẹ về cõi Phật Mộ phần lạnh lẽo giữa hoang sơ Những đêm cô tịch trăng huyền ảo Con nhớ vô cùng thuở ấu thơ … Ngày xưa mỗi độ chớm thu sang Ngọn gió heo may rụng lá vàng Tháng bảy ngày rằm mùa xá tội Những linh hồn lạc giữa trần gian! Mẹ dắt con, nghiêm trang áo trắng Ðường lên chùa cũ dấu rêu mòn Chấp tay trước Phật con cầu nguyện Soi sáng tâm hồn kẻ sắt son … Trên ngực áo con một nụ hồng Mẹ cười mẹ hỏi có vui không? Mỗi năm vào dịp Vu Lan hội Mẹ sẽ tặng con một đóa hồng Thế rồi …ba mốt mùa mưa nắng Ðằng đẵng bao trăng chết cõi lòng Bóng mẹ hiền trần gian khuất dạng Hoa hồng đâu nữa … để mà mong ! Tháng bảy Vu Lan lại đến rồi Áo cài hoa trắng đời mồ côi Con buồn nhớ mẹ lòng ray rứt Tủi phận bơ vơ giữa chợ đời !!! Nguyễn Phan Ngọc An |
| BAO GIỜ CHO ĐẾN BAO GIỜ Chữ em là nghĩa là tình Chữ anh là nhớ là tin là chờ Bao giờ cho đến bao giờ Em ơi anh vẫn ngây thơ quê nghèo Ngược xuôi lận đận chống chèo Mưa dầu nắng lửa bọt bèo khổ qua May còn hồn bướm thăng hoa Cầu tiên cởi áo ao nhà hóa thơ Cõng em tiên cá lên bờ Hương xuân cổ tích lửa mơ mộng đầu Thuyền tình ta vượt bể dâu Tung mây lướt gió hứng câu thơ tình Cảm ơn trăng mật hồi sinh Cảm ơn hương áo em quỳnh hoa tiên Cảm ơn môi nhóm lửa thiêng Cảm ơn đất hứa hôn ghiền chân kinh Em ngây thơ trọn nghĩa tình A nh thơ ngây mộng bướm xin tôn thờ Thơm tràn bờ ngọt vô bờ Cưng ơi mình mãi cần thơ tiên bồng… MD.10/06/14 LuânTâm BÓNG BỂ PHÙ DU Nước mắt tình ca dao ròng ròng Bờ sương bến gió bãi mưa giông Đường vào hương áo đau kỷ niệm Cải trời đắng đất mất lòng tong Một thời thơ mộng say mê ơi Thao thức trăng non hứng sao rơi Chiêm bao cháy gối ôm da ngọt Nửa say nửa tỉnh nửa chơi vơi Nhả ngọc phun châu thơ ngây tình Bên cầu trước miễu ao sau đình Người đi áo trắng tay gối sách Người về vá áo lửa chân kinh Một mai đứt bóng bể phù du Rừng thiền tâm động phướn vụng tu Bốn phương chìm nổi tang thương tiếc Lệ đá đông đầy suối thiên thu Nhớ gửi tình thơ tắm nước nêu Giọt ngắn giọt dài giọt nâng niu Hợp tan tròn khuyết duyên kỳ ngộ Lần đầu cho hết lần cuối yêu Nước mắt tình ca hình bóng không Bờ sương bến gió thuyền sầu đông Đường vào hương áo hoa xa bướm Cải trời đắng đất mỏi mòn gông… MD.03/25/13 (Trong cơn bão tuyết cuối mùa) LuânTâm |
| TRÁCH NHỮNG CƠN MƯA. Tôi trách sao chiều nay mưa mau, Để phố kia giăng mắc giọt sầu, Người về trong mưa, trong hiu quạnh, Chẳng biết trời còn mưa bao lâu? Anh sẽ đi trên hè phố buồn, Mưa hắt hiu qua mấy con đường , Chiều dần vơi. Phố đèn chưa thắp, Mây trôi về đâu mây bốn phương ? Tôi trách sao chiều nay mưa rơi, Cơn mưa đừng làm ướt một người, Làm sao che khuất trời mưa gío, Để lúc anh về bớt lẻ loi. Khi anh về một mình phố nhỏ, Giọt mưa nào thấm lạnh trên vai, Ai sẽ thắp cho anh ngọn lửa Sưởi ấm lòng anh trong phút giây. Tôi trách sao chiều nay mưa bay, Mưa thả xuống đời nỗi nhớ đầy, Mưa thả vào hồn anh trống vắng, Lạnh lối đi về mưa có hay. Khi anh về một mình phố hẹp, Mưa than van giọt ngắn giọt dài, Anh có nằm nghe mưa thao thức ? Anh sẽ mơ gì trong đêm nay ? Xin mai mưa tạnh, mai mưa tạnh, Ở nới ấy đẹp trời nắng lên, Anh sẽ không về trong hiu quạnh, Có nắng soi đôi mắt thật hiền. Nguyễn thị Thanh Dương |
| Tạ Từ Mẹ Đêm vẫn vô tình cơn gió lạnh Gió mang rét buốt buổi tàn đông Men theo khe cửa lùa vào Mẹ Làm buốt tim con xót xa lòng Đêm vắng mơ hồ về thăm Mẹ Đôi tay khô hốc cánh tay gầy Bước đi nghiêng ngã thân tàn tạ Con sợ Mẹ buổn chẳng dám lay Con bất hiếu không ngày phụng dưỡng Bao năm xa Mẹ tuổi còn thơ Hồn nỗi trôi bên bờ sinh tử Đời trai chinh chiến chẳng được nhờ Căn nhà nhỏ từ đây trống vắng Con mãi rừng sâu khuất tuổi xanh Đã bao năm mỏi mòn lao khổ Sống qua ngày hơi thở mong manh Đêm dần tàn gịó mùa rét mướt Giấc mơ buồn nhớ Mẹ lệ tuôn Thăm Mẹ lần cuối con từ tạ Nếu không còn gặp, Mẹ đừng buồn! Mặc Khách (Đêm trong tù 1981) |
| Em Về Với Anh Em về với anh lúc rời trung học Áo trinh nguyên còn vương vấn sân trường Thích nắng vàng rơi nhẹ buổi hoàng hôn Vun góp dệt tâm hồn thơ êm ái Em về với anh đẹp thời con gái Nhìn đời trong lóng lánh hạt sương mai Tóc rẽ đường ngôi buông xỏa bờ vai Tim chưa biết rung những lời thổn thức Em về với anh vẫn còn mít ướt Khi dỗi hờn làm ray rứt lòng anh Tàu lênh đênh theo nhịp sóng biển xanh Mong về sớm để dỗ dành em ngủ Em về với anh hay cười mắc cỡ Má đỏ hồng bỡ ngỡ nụ hôn yêu Nét ngây thơ càng say đắm anh nhiều Thời gian ngắn thương nhau hoài em nhé Em về với anh làm người vợ trẻ Lái con thuyền gia đình nhỏ tiến xa Bao nổi trôi gian khổ đã vượt qua Giờ hạnh phúc chan hòa vui biết mấy Dương Việt-Chỉnh 8/21/2022 |



