
Tiểu sử: Phan Nữ Lan – Sinh: 1952, Đà Lạt – Trung Học: Lycée Yersin, Đà Lạt – Đại Học: Khoa Học & Sư Phạm -Văn Khoa, Huế – Dạy tiếng Pháp & Anh: Dalat & Saigon – Biên phiên dịch Pháp & Anh :SG, Dallas – (Live symposiums…) – Saigon: Công ty Sparx & Pixi – Hội Nghiên Cứu Dịch Thuật- Công Ty Open Asia. – Dallas: Inlingua Language Services- (office: Austin & Dallas) – Dạy tiếng Pháp: Dallas International School & La Maternelle Houston – Cộng tác viên : báo Trẻ magazine & Bút Việt & Á Châu Thời Báo & Người Việt |
Je Suis Ce Que Je Suis (Roger Kemp) – Tôi Là Chính Tôi(Thái Lan) ![]() (Roger Kemp) Je Suis Ce Que Je Suis La tulipe ne sera une rose Et la rose ne sera un pissenlit à quoi sert espérer être une rose Quand au fond “Je suis ce que je suis” Je suis peut-être une tulipe qui s’éveille à tous les printemps Démontrant ses couleurs ses principes Jugée souvent bien hors du temps Je suis peut-être une rose dégageant l’arôme de l’amour on se pique sur mon côté morose mais le bonheur revient au détour Je suis peut-être un pissenlit répandu et plutôt mal compris mais sachez quand il est bien servi il donnera du goût à votre vie Qu’importe la fleur que vous soyez vous avez tous un rôle à jouer mais vous devez vous rappeler de Celui qui vous a créé La tulipe ne sera une rose Et la rose ne sera un pissenlit à quoi sert espérer être une rose Quand au fond “Je suis ce que je suis” Roger Kemp ***Dịch Bài: Tôi Là Chính Tôi Hoa tulip sẽ không là hoa hồng Và hoa hồng sẽ không là bồ công anh Niềm hy vọng trở thành một bông hồng để làm gì Khi ở trong tôi “Tôi là chính tôi” Có lẽ tôi là một bông hoa tulip Thức dậy vào mỗi mùa xuân Xum xoe màu sắc, khởi nguyên của mình Thường được xem là không đúng thời Có lẽ tôi là một bông hồng Tỏa hương thơm của tình yêu Mặt ảm đạm của tôi làm người bị châm chích Nhưng hạnh phúc sẽ trở lại Có thể tôi là bồ công anh Vung vãi khắp nơi và không ai hiểu được Nhưng khi hoa làm tròn vai trò hữu ích Cuộc sống của bạn sẽ được vị hương ngọt ngào Cho dù bạn là hoa gì Tất cả đều có phần quan trọng Nhưng bạn phải nhớ Đấng Tạo Hóa đã sinh ra bạn Hoa tulip không thể là bông hồng Và hoa hồng không thể là cây bồ công anh Hy vọng trở thành hoa hồng để làm gì Khi bên trong tôi “Tôi là như tôi hiện hữu” Thái Lan |


Mùa tình yêu – LE TEMPS DE L’AMOUR Mùa tình yêu đến đây rồi Mùa tươi thắm cho đời Lời yêu thương vang khắp nơi Mùa tình yêu ngất ngây lòng Mùa phiêu lãng tang bồng Vào đắm đuối mê say. Dù tình yêu có điên cuồng Tình yêu có đau buồn Lòng ta vẫn cứ yêu và còn mãi yêu Đời nguời có những lúc vui Những lúc sống trong mùa yêu thương Trời tình ái đã ngát hoa Ta hãy vui trong tình yêu chớ lo chi. Mùa tình yêu sáng tô hồng Mùa xao xuyến tâm hồn Lời hoan ca reo đó đây Mùa tình yêu đớn đau nhiều Mùa tim vỡ tan tành Trong tiếng khóc than van. Dù tình yêu có phai màu Tình yêu có u sầu Đời ta vẫn cứ yêu và còn mãi yêu Thái Lan |
CÂU CHUYỆN KỲ QUẶC CỦA FRANK VÀ NGƯỜI BẠN STIMS– Bozlich B– tháilan dịch-1824 chữ … Như tôi đã kể với quý vị, tôi đang ngồi thoải mái trong chiếc ghế bành thì Ông Stims giải thích cho tôi ông sẽ làm gì với phát minh mới của mình. Nhưng bạn ơi, vui lòng đừng ngắt lời tôi nữa nhé, vì tôi sẽ quên mất phải nói với bạn điều gì và tôi sẽ không thể kể cho bạn nghe những gì đã xảy ra vào ngày hôm ấy. Bây giờ thì sẽ bắt đầu lại từ đầu nhé, vì tôi đã không còn nhớ đã nói với bạn đến đâu rồi. Tôi tên Frank. Tôi đã đậu Tú Tài phần hai, được hai năm rồi. Tôi thường ở nhà và xem truyền hình. Tôi sống với mẹ tôi. Tôi rất yêu mẹ mình. Bà rất thông minh và biết toàn bộ mọi thứ. Thế nên tôi chẳng thấy điều gì sai khi nói rằng: ” Mẹ tôi đã nói như thế”, nhưng bọn trẻ thì cười nhạo và cho rằng tôi yếu ớt, đần độn, chúng làm cho tôi giận điên lên. Bây giờ tôi không được la cà với chúng nữa; mẹ bảo tôi xấu nết và có thể làm hại bạn. Người bạn duy nhất của tôi là ông Stims, người hàng xóm của chúng tôi. Tôi rất thích qua chơi với ông ấy. Tôi ghiền những trò chơi trí tuệ mà ông ấy phát minh một cách tài tình. Tôi thường qua nhà ông ấy hàng giờ, ngồi ở phòng khách, uống trà rồi ăn bánh vừa bàn thảo những chủ đề rất thú vị. Nhưng hôm ấy, ông Stims mời tôi vào văn phòng của ông và yêu cầu tôi ngồi trên cái ghế bành thật thoải mái bên cạnh bàn giấy của ông. Còn ông ta thì ngồi phía sau bàn giấy, ở đó chất hàng đống giấy tờ hồ sơ sắp xếp thật thứ tự ngăn nắp Sau khi im lặng nhìn tôi, đôi mắt ánh lên một vẻ kỳ quặc trong vòng một phút, ông Stims bắt đầu: – Trong vòng năm năm trở lại đây, tôi đã lao mình vào một công việc khó khăn một cách không tưởng được, cực kỳ khó luôn, chắc hẳn bạn cũng có thể nhận thấy được, Frank à. Bây giờ tôi không cần phải giữ bí mật về những gì tôi đã thực hiện được, nhưng tôi muốn xin lỗi vì trước đây đã có ý lảng tránh, tỏ vẻ mơ hồ, và làm cho bạn không thể dự đoán được. Rồi ông nói tiếp: – Anh bạn trẻ ạ, có lẽ ở trường bạn đã học về phân tử địa cực rồi chứ? Thế thì, nước là do những phân tử địa cực cấu thành. Sự kiện này là trọng tâm của công việc của tôi. – Này anh Frank, sự việc liên quan đến phân tử địa cực thì có gợi cho bạn ý niệm gì không? ông ấy hỏi tôi. Không chờ tôi trả lời, ông tiếp tục. – Tôi đi thẳng vào vấn đề đây. Để giúp bạn hiểu rõ hơn, tôi sẽ trình bày bằng những từ ngữ đơn giản thôi. Phân tử nước là một hạt tích điện. Những hạt tích điện phản ứng với từ trường. Khi tạo được một lực từ tính có lực thích ứng và khi xếp nó theo đúng hướng, thì ta có thể tách phân tử nước ra theo những yếu tố cấu thành của nước! Ta có thể biến nước dạng lỏng thành khí Hyđrô và khí Oxy. Rồi ông ta reo lên – Thế thì ta còn chờ đợi gì nữa cơ chứ! Hãy chờ tôi một phút rồi tôi sẽ cho bạn xem mọi việc tiến hành như thế nào nhé. Khi ông ta ra khỏi phòng, tôi duỗi hai chân ra; tôi không cảm nhận chân tôi ở đâu hết, tê điếng. Lưng thì bị con muỗi chích và nhân lúc vắng ông ấy, tôi đưa tay ra để gãi. Tôi không thể gãi khi ông ấy vẫn ở đó. Tôi cố gắng thực hiện những hành vi của mình cho thật lịch sự khi có mặt ông ta. Chợt nhớ ra là sắp đến giờ ăn tối, tôi không biết mẹ đã làm món gì hôm nay. Mong rằng tôi sẽ được ăn cá chiên và khoai nghiền. Bởi vì cá chiên thật sự là món khoái khẩu của tôi. Ông bạn của tôi vắng mặt không lâu. Khi ông ấy trở lại, tôi thấy ông mang theo một cái hộp nhỏ láng bóng và một ly nước đầy ắp. Tôi tưởng rằng ông ấy mang cho tôi, ôi thật dễ thương, bởi vì thật sự tôi rất khát. Tôi dang tay ra định lấy cái ly và nói: “Cám ơn ông Stims, ông thật sự tốt bụng”, nhưng rồi ông đã để cái hộp láng bóng ấy lên trên cái ly. Tôi bỗng nghe một tiếng rít mạnh và thế là toàn bộ lượng nước đã mất biến ngay trước mặt tôi. Tôi hơi tức giận, vì tôi rất muốn uống ly nước đó, nhưng rồi những gì tôi vừa chứng kiến thật khó tin đến nỗi tôi buộc phải kêu lên. -ỐI TRỜI ĐẤT ƠI! Toàn bộ căn phòng nồng nặc một mùi kỳ lạ: mùi trứng thối lẫn với mùi trái thơm. Có lẽ ông Stims nhận thấy tôi đang hít mạnh cái mùi ấy, vì ông giải thích cho rõ: – Đó là oxyt thấp khí nitơ (đạm), mà ta thường gọi là khí gây cười. Khí Oxy thoát ra bởi trình tự đó sẽ phối hợp với chất nitơ hiện hữu trong không khí. Phải rất thận trọng với oxyt thấp khí nitơ. Oxyt này sẽ kiềm toả sự vận hành tuyệt vời của trí não. Tôi nghĩ rằng ông ấy biết tôi sẽ nói tôi thật sự bị ấn tượng , và tôi đã cho ông hay điều đó.Ông ấy im lặng một lúc, rồi bắt đầu một bài thuyết trình thật dài. Tôi chỉ còn nhớ vài mẫu trong bài. Ông nói – Tôi có nhiều dự án vĩ đại, thật vĩ đại. Bạn hãy tưởng tượng rằng ta tăng công xuất của bộ máy này lên hệ số hàng trăm, hàng nghìn, hàng triệu. Frank này, hãy nhìn bản đồ thế giới xem! Hãy nhìn tất cả khoảng không mà các đại dương chiếm giữ. Hai phần ba diện tích của hành tinh là nước. Tất cả khoảng không gian ấy đã bị mất do nước chiếm giữ. Bao nhiêu là vùng bị quá tải vì dân cư đông đúc. Đó là nguồn gốc của sự căng thẳng , và sự căng thẳng sẽ đưa đến tội ác. Tất cả nước của đại dương ấy có ích gì không? Tất nhiên là chúng ta không thể uống nước đó rồi. Nhưng dù sao đi nữa, nhiều vùng hiện nay là đại dương thì trước kia là đất liền. Ta phải lấy lại những phần đất đó chứ. Không thể cứ để mọi việc như thế này được. Đã đến lúc chúng ta phải dọn sạch những đại dương ấy đi! Ta sẽ làm cho chúng biến mất, giống như nước trong cái ly này. Và rồi, bạn ơi, bạn hãy tưởng tượng đi…khắp nơi chỉ là đất liền. Và chỉ là một lục địa to rộng, trãi dài, và duy nhất chỉ một! Sẽ không có biên giới giữa các quốc gia. Cuối cùng rồi toàn thế giới sẽ hợp nhất, sống hòa bình! Một không gian có thể sinh sống được mà toàn thể nhân loại còn không dám mơ ước! Thay vì đại dương thì toàn là những châu lục, và chỉ chờ chúng ta để đến định dân ở đó! Và như thế, lịch sử sẽ nhớ đến tôi như là người đã làm cho tất cả những sự việc ấy trở nên khả thi- vị cứu tinh tân kỳ cho nhân loại! Tất cả những thứ đó đều rất thú vị, nhưng tôi đã thấy đói và tiếp tục nghĩ đến cá chiên và khoai nghiền. Ngay lúc ấy trong đầu tôi bỗng dưng một ý nghĩ kinh hoàng hiện ra, và nó đến một cách mạnh bạo khiến tôi trở nên sững sờ. Tôi hiểu ra rằng nếu không có đại dương thì sẽ không có cá tí nào cả, và nếu không có cá thì sẽ chẳng có cá chiên cho tôi. Mà cá chiên thật sự là món khoái khẩu của tôi mà! Tôi nói với ông ấy: – Này, ông Stims ơi, gượng đã, một phút thôi. Tôi thật sự yêu thích món cá chiên. Ông không thể nào tàn sát hết bọn cá được. Đưa cho tôi cái vật sáng chói đó đi xem nào! Tôi không muốn ông hủy diệt toàn bộ những đại dương như thế. -Cá, cá cái gì mà cá, ông trả lời. Bọn chúng có ích gì chứ? Chúng không hót líu lo, rồi ta không thể vuốt ve chúng , và chúng còn sặc mùi hôi thối nữa. Ông ấy nhất định không đưa cái hộp cho tôi. Thế là cả hai chúng tôi đánh nhau, vì tôi rất phẫn nộ khi nghĩ rằng từ nay sẽ không còn được ăn món cá chiên nữa, và nguyên nhân là do sự phát minh ngu xuẩn của ông ta mà ra. Tôi chụp được cái vật mới được phát minh ấy và cố dằn ra khỏi tay ông ấy. Vào lúc đó tôi vô tình nhấn vào cái nút đỏ ở trên cùng của cái hộp. Sự việc xảy ra sau đó thật vô cùng kỳ lạ, từ trước đến nay tôi chưa được chứng kiến bao giờ. Các ông biết rằng khi ta thổi vào một quả bóng rồi thả nó ra trên không khí mà không cột nó lại, thì bóng sẽ bay tứ phía, và khí bên trong quả bóng sẽ thoát ra ngoài chứ? Sự việc tương tự như thế đã xảy ra cho ông Stims. Tất cả hơi nước đó bắt đầu thoát ra từ hai mắt, mũi và miệng ông ta, rồi ông ta trở nên càng lúc càng nhỏ dần, và thay đổi hình dạng ngay trước mặt tôi. Rồi ông ấy khụyu xuống đất, nói đúng hơn là tất cả những gì còn lại của thân thể ông ta ngã xuống, bởi vì bây giờ trông ông ta như một quả nho khô khổng lồ bị bẹp dúm. -Tôi vô cùng buồn tiếc, thưa ông Stims. Nhưng thật sự tôi rất thích món cá chiên. Đó là món ăn yêu thích nhất của tôi. Tôi nói với ông ta- Sau đó, tôi lấy cái hộp ở dưới đất và đập nó ra thành mảnh vụn. Bây giờ hai ông đã biết những gì xảy ra sau đó rồi phải không. Hai người cảnh sát điều tra nhìn nhau, rồi một người tuyên bố: – Ồ, như vậy thì đêm nay sẽ rất dài đối với anh và chúng tôi, Frank ạ. Bozlich B – tháilan dịch |
Bài Học Cho Mọi Người Cậu con trai đưa người cha lớn tuổi đến nhà hàng ăn tối. Cha rất già yếu nên khi ăn làm rơi vãi thức ăn đầy cả vào áo quần. Thực khách ngồi gần đó nhìn ông với vẻ không mấy thiện cảm, khinh miệt, trong khi người con lại rất bình tĩnh. Sau khi Cha ăn xong, cậu con không tỏ vẻ gì là ngượng ngùng, từ tốn đưa cha vào phòng vệ sinh, lau thức ăn vụn trên áo, chùi rửa vết ố, chải lại tóc cho cha, và chỉnh sửa mắt kính lại cho ông. Khi họ bước ra phòng ngoài, tất cả mọi người đều nín thở nhìn họ, không hiểu được lý do tại sao họ không hề bối rối khi đến nơi công cộng như thế. Người con thanh toán hóa đơn và chuẩn bị đưa cha ra cửa. Ngay lúc đó, một người đàn ông lớn tuổi đến chỗ người con và hỏi anh ta: ” Này cháu, cháu nghĩ rằng cháu có để quên cái gì không? Người con trả lời: ” Dạ thưa chú cháu không quên gì đâu ạ.” Người lớn tuổi đáp lại, ” Có đó cháu à! Cháu đã để lại một bài học cho tất cả những người con trai và niềm hy vọng cho tất cả những người Cha, cháu ơi” … ( Nguồn tài liệu: Quora) TháiLan dich |
Chào các anh chị Xin gởi đến quý anh chi về Lễ Phục Sinh KÍNH CHÚC GIA ĐÌNH QUÝ ANH CHỊ EASTER TRÀN ĐẦY ƠN TRÊN 𝓽𝓷𝓵 ================================== Nguồn gốc của lễ Phục Sinh Lễ Phục Sinh có nguồn gốc từ ngoại giáo nhưng tất nhiên cũng có nguồn gốc Kitô giáo. Ta hãy nghiên cứu về lịch sử của lễ Phục Sinh- Nguồn gốc của lễ Phục Sinh theo ngoại giáo Đối với người ngoại giáo, lễ Phục Sinh trước đây là lễ hội mùa xuân, sự trở lại của ánh sáng, sự ấm áp, sự tái sinh của cây cối sau những tháng mùa đông dài. Người ngoại giáo tin tuyệt đối vào các thiên thể . Họ tin rằng vị thần của thiên nhiên mỗi năm được sinh ra và chết đi, và rằng vào mỗi lần được sinh ra, cuộc đời của vị thần ấy hiện hữu rải rác trong cây cỏ và hạt ngũ cốc làm thực phẩm cho thần. Trời và đất, giống như quả nho chui ra khỏi mặt đất, và nước biến thành rượu. Đây là nét đặc biệt của niềm tin ngoại giáo. Nguồn gốc của lễ Phục Sinh theo Thiên Chúa giáo Người theo Thiên Chúa giáo cử hành kỷ niệm sự phục sinh của Chúa Giêsu Kitô. Lễ Phục Sinh được tổ chức vào Chủ nhật đầu tiên sau khi trăng tròn, vào mùa Xuân. Từ Phục sinh của các Kitô hữu có nghĩa là “vượt qua” theo nghĩa là “Chúa Giêsu bị đóng đinh đã sống lại.” Lễ Phục sinh của Thiên Chúa giáo có liên quan đến Lễ Vượt Qua của người Do Thái. Đối với người Do Thái, đó là cuộc vượt qua Biển Đỏ của họ từ Ai Cập và đối với các Kitô hữu, từ cái chết đến sự sống , mời gọi sự sống vĩnh cửu. Lễ Vượt Qua của người Do Thái được tổ chức hàng năm vào khoảng cuối tháng Ba / đầu tháng Tư. Nó cũng được gọi là “Lễ Vượt Qua“. Người Do Thái kỷ niệm cuộc di cư của người Hê-bơ-rơ (Hebreus) từ Ai Cập đến vùng đất hứa. Đây cũng là thời điểm bắt đầu thu hoạch lúa mạch kéo dài 8 ngày, sau đó là nhiều nghi thức và lễ hội theo phong tục. Điều gì xảy ra vào lễ Phục sinh? Nhiều truyền thống và thánh lễ được cử hành trong Tuần Thánh, nhưng cũng được thực hiện trước và trong Mùa Chay khi các Kitô hữu được mời cầu nguyện, ăn chay và chia sẻ. Người Kitô hữu nói “ Thiên Chúa là người chăn chiên của chúng ta” và họ là con chiên. Họ muốn làm theo lời của Ngài, nhưng đó không chỉ là vấn đề đức tin. Đó là một cách sống dạy họ phải giúp đỡ người khác, lắng nghe họ và chỉ đường cho họ. Lễ Phục Sinh thời nay Ngày nay, các Kitô hữu vẫn ăn mừng lễ Phục Sinh. Ngay cả khi họ ít thường xuyên đi nhà thờ hơn, các Kitô hữu vẫn hội họp với nhau nhân các nghi lễ lớn này. Phần đông các gia đình vẫn theo truyền thống, nhưng không còn nhịn ăn vào Thứ Sáu Tuần Thánh. (tùy theo mỗi gia đình) Thứ Sáu Tuần Thánh là lễ kỷ niệm tôn giáo được các Kitô hữu tổ chức vào thứ Sáu trước Chủ nhật Phục sinh. Đó là ngày kính nhớ Chúa Giêsu Kitô bị đóng đinh và cái chết của Ngài. Việc này một phần của Lễ Phục sinh Triduum (ba ngày phải tuân thủ), kéo dài từ Thứ Năm Thánh (kỷ niệm Bữa ăn tối cuối cùng của Chúa Kitô với các môn đồ của mình) đến kinh chiều tối Lễ Phục Sinh vào Chủ nhật. Theo truyền thống Chính Thống giáo, ngày ấy được gọi là “Thứ Sáu Vĩ Đại ” hoặc “Thứ Sáu Thánh và Vĩ Đại”. Trứng Phục Sinh Quả trứng, một biểu tượng của sự hoàn hảo, được tổ chức vào mùa xuân vì nó có liên quan đến cuộc sống và khả năng sinh sản mới: nó xuất hiện trong nhiều truyền thuyết về nguồn gốc của thế giới. Vào thời điểm này, trong các chuồng trại chăn nuôi, có rất nhiều trứng, nên trứng được biểu dương vào thời điểm Phục sinh, cũng như một số loài động vật được biết đến về khả năng sinh sản của chúng: gà, cá, thỏ rừng. Con cừu cũng là một biểu tượng trong Kinh thánh về sự phát triển của đàn cừu. Vào buổi sáng Phục Sinh, trong các khu vườn, trẻ em tìm thấy trứng làm bằng sô cô la hoặc đường , cũng như các món ăn khác có hình chuông, gà, thỏ, cừu, cá … và các con chiên thường cho rằng trứng được những chiếc chuông trở về từ Rome hoặc thỏ rừng Phục sinh bí mật đặt trong đêm. Những đồ ngọt này đã thay thế trứng nhuộm hoặc trứng gà, biểu tượng của sự sống và sự vĩnh cửu trên thế giới. Thứ Hai Phục Sinh, một ngày lễ ở Pháp, là biểu hiện của ngày thứ tám (trong toàn bộ lễ tám ngày) kéo dài từ ngày lễ cho đến Chủ nhật Quasimodo. Chủ nhật Quasimodo là Chủ nhật đầu tiên sau lễ Phục Sinh. Trong lịch phụng vụ, Chủ nhật này, “tiếp theo niềm vui về sự phục sinh của Đấng Christ,” được ghi nhận là “Chủ nhật thứ hai của lễ Phục sinh.” Tên Quasimodo được lấy từ chữ đầu tiên của lời cầu nguyện phần mở đầu về Thánh lễ trong ngày, phần giới thiệu: Quasimodo geniti infante (giống như những trẻ sơ sinh). Chủ nhật này còn được gọi là “Lễ Phục sinh khép kín”, “Lễ Phục Sinh nhỏ” hoặc “Pâquettes- Tiny Easter “ Chuông Phục sinh ![]() Vào thời điểm lễ Phục sinh, ngày nay chuông vẫn đóng một vài trò quan trọng trên khắp nước Pháp. Sau bài thánh ca Gloria vào Thánh lễ Thứ Năm Tuần Thánh, đêm trước cái chết của Chúa Giêsu Kitô trên thập tự giá, tiếng chuông im lặng như một dấu hiệu của sự thương tiếc, để tang, cho đến Gloria của Lễ Canh Thức Phục sinh. Theo truyền thống, chúng được cho là đến Rome để được ban phước và đi tìm những quả trứng, sau đó chúng sẽ rãi trứng cùng khắp khi trở về khu vườn. Nhà nghiên cứu văn hóa dân gian Arnold Van Gennep tin rằng niềm tin này xuất hiện vào cuối thế kỷ thứ Mười Hai, và La Mã đã cấm không cho rung chuông bằng kim loại. |