Tác phẩm Tháng Giêng 2022

Tác phẩm Văn Xuôi

1. CON MẮT CÓ ĐUÔI-Phương Hoa
2. Ca Dao Về Cọp Nhân Tết Nhâm Dần-Lê Ngọc Châu
3. Màu Xanh Vô Biên – Hoàng Quân
4. Tết và Kỷ Niệm- Mỹ Nga
5 Tản mạn về Mùa Xuân 2022- Louis Tuấn Lê
6.  MÙA XUÂN NÀY SẼ VUI- Nguyễn Thị Thanh Dương
7. Chín Bỏ Làm Mười- Nguyễn Thị Thêm
Ca Dao Về Cọp Nhân Tết Nhâm Dần-Lê Ngọc Châu
Mong Tìm Lại Mùa Xuân- thơ Hoàng PhượngCa sĩ Ngọc Quy
TÀ ÁO XUÂN TÌNH Thơ Lê Nguyễn Nga- Ca sĩ Ngoc Quy
Trả Nợ Người
Gối nguyệt vầng say tỏa xuống đời
Nghiêng hồn đón gió thổi sầu vơi
Hương nồng đã rã từ bao thủa
Tiếng ngọt từng ươm bởi một thời
Mộng vỡ chiều thu rừng héo rụng
Mây tàn giấc hạ nắng nhoà rơi
Bầu xuân thức dậy đùa thi phú
Mấy điệu tình xưa trả lại người
Minh Thuý Thành Nội
Tháng 1/28/2022
KÍNH CHÚC NĂM MỚI!

Còn có mấy hôm… tết đến rồi,
Chúc cho bằng hữu vạn niềm vui.
Tài lộc hanh thông  và hạnh phúc,
Vạn sự mai lành tiếp nối đuôi.

“Nhâm Dần”… cọp đến xua phiền não,
An lạc thân tâm tiến bước vào.
Năm mới chân thành xin kính chúc,
TÂN NIÊN VẠN HẠNH  MÃI BÊN NHAU!
LÝ BỬU LỘC & gia đình.

Hoài Hương
Cảnh Huế luôn thầm dậy tiếng thơ
Rời quê tưởng nhớ mãi hằng giờ
Tình thu Bến Ngự trăng mờ ảo
Nắng hạ Hương Giang nước lặng lờ
Phượng đỏ Vân Lâu hoà lối mộng
Chiều vàng Đại Nội dệt trời mơ
Đêm mưa rả rích chuông chùa vọng
Kỷ niệm khơi sầu dạ héo xơ
Minh Thuý Thành Nội
Tháng 1/28/2022
KHÔNG NHẤT THIẾT PHẢI LÀ ANH HÙNG: Hồi Ký Chiến trường của Lê Phi Ô
CHÀO MỪNG NĂM 2022

NĂM MỚI đón chào nhã nhạc ngân
Quên phiền hết khổ chuyện trầm luân
Tay vung bầu rượu quên ngày tháng
Ý bỡn nàng thơ rộn suốt tuần
Hoa lá thắm tươi xua cát bụi
Gió mây ngời đẹp tẩy phong trần
Tân niên kính bút mừng bằng hữu
Chúc phúc cho nhau mượn mấy vần
Phương Hoa – TẾT TÂY 2022
Tết Buồn
Tết đến nhưng sao dạ héo tàn
Thần hồn trĩu nặng cảnh nhà tang
Thương em bóng khuất rời cha mẹ
Tiếc bạn mồ sâu bỏ xóm làng
Trước cửa hoa rơi nào có thấy
Trong sân cỏ úa vẫn không màng
Tường rêu chẳng thiết sơn mau lại
Trí óc quay cuồng chuyện trái ngang
Minh Thuý Thành Nội
Tháng 1/28/2022
Đêm Giao Thừa
Giao Thừa cúng lễ tối trời trong
Trước ngõ hoa mai nở thoảng nồng
Quýt mận xôi chè bên cốc nước
Nhang đèn kẹo mức cạnh bình bông
Hương bay khấn nhỏ nhiều mơ ước
Khói tỏa thì thầm lắm nguyện mong
Pháo nổ từ xa vang vọng lại
Thiêng liêng những phút xuyến xao lòng
Minh Thuý Thành Nội
Tháng 1/28/2022
CHÚC MỪNG NĂM MỚI
Lệ thường thân chúc vạn an khang,
Thể lực, tâm linh tợ ngọc vàng.
Xe phố cao sang càng sắm tới,
Cháu con tài đức mãi tràn lan.
Thiên đường Ác đảng mau tan rã,
Địa phủ u hồn đở khóc than.
Nhân thế ngày thêm nhiều tốt đẹp,
Chúng sinh muôn nẽo giảm cơ hàn.
Nhật Quang Phi Hồ.
BEST WISHES FOR THE NEW YEAR
As customary, I wish you all safe and sound,
Your mental and physical conditions be as strong as gem & gold.
Buy more and more luxurious vehicles and buildings,
Have more and more talent and virtuous children.
The Wicked party’s paradise be soon disintegrated,
The sad souls’ hell be relieved of tears and laments.
The human life be much better in the days to come,
And all living creatures suffer less bitter cold and hunger.
Nhat Quang Phi Hồ.

TÙ NHÂN LƯƠNG TÂM 
Nghĩ về các nhà Văn, nhà Báo, các nhà đấu tranh đòi nhân quyền, tự do dân chủ, công bằng Xã Hội cho đồng bào, họ đều bị bắt cầm tù ngay tại Quê Hương của mình. 
Nguyện Xin Thượng Đế ban bình an cho Chị Phạm Đoan Trang  và các Anh Chị có Tên trong Danh Sách Tù Nhân Lương Tâm  sớm được trở về đoàn tụ với gia đình. 


Tiếng nói lương tâm cũng ở tù ! 
Vì yêu công chính tủi ngàn thu 
Chị Đoan Trang viết lời công đạo 
Ánh sáng lung linh bóng mịt mù 

Trang sách thơm tho đẫm giọt sầu 
Người đòi công lý dẫu thương đau
Công bằng, nhân bản hằng mong đợi 
Nơi chốn gông cùm quá khát khao.

Năm qua lỡ hẹn, đến Năm nay 
Mưa nắng hai mùa chẳng đổi thay 
Biết đến khi nào con* gặp mẹ? 
Bao lâu, thân xác đã hao gầy! 
Chú thích 
* Là con gái  Tố-Quyên.
Đình Duy Phương
THÚ ĐI CHỢ HOA

Năm nào tiết Xuân trở về là thiên hạ chuẩn bị lo đón Tết. Họ mua sắm lần các thứ cho được sốt dẻo,mau lẹ.Trước đó vài tuần,các gian hàng bán hoa đã căng lều trại để chưng bày cho kịp chợ Tết.Gian nầy sát gian kia choánghết cả Parking trước mặt khu Phước Lôc Thọ
       Lúc nầy còn quá sớm để mua sắm. Tôi đi một vòng để ngắm qua các gian hàng.Có gian còn chưa chưng dọn xong,các chậu hoa còn để ngổn ngang trước ngõ.Chỗ nào xong thì họ đon đả chào mời khách .Tôi rất ngại câu mời: “mua mở hàng đi Bà,tôi bán rẻ cho “Tôi rảo bước lướt qua và không quên nói:”cám ơn,tôi sẽ trở lại’.Trong lòng tôi tự nhủ:chớ dại mà xà vào mấy hàng mới dọn,nếu gặp người dữ thì môt là phải mua mắc,hai là bị rót vào tai những câu bất nhã.Năm nay thời tiết khắc nghiệt,dầu vậy nhà nào có trồng lan dầu để lăn lóc ngoài vườn vẫntrổ hoa rộ cả. Có chậu đầy bông thấy bắt ham mặc sức mà ngắm nghía. Người chuyên chơi hoa  lan họ rành từng loại tên,từng màu sắc Tôi đi dọ giá ở các cửa hàng bán hoa và ở Costco nên sau khi đi rảo một vòng tôi quyết định chọn một chậu hoa vừa ý lại vừa túi tiềnTôi nghĩ bụng:dại gì mua hết bửa nay
hãy để dành bữa chợ cuối gọi là chợ nhà nghèo,có khi rẻ như bèo mà cũng có khi rất mắc phải tranh nhau mua vào bữa chót. Gặp năm ế hàng,họ vừa bán vừa cho để khỏi chở về nặng nhọc. Chợ ngày cuối năm phần đông là cho những người quá bận rộn công việc làm ăn vào giờ chót mới có thời gian đi mua sắm,cũng là bữa chợ cho nhà nghèo giờ cuối có được ít tiền đi mua bông trái về cúng và chưng ba ngày Tết cho có vẻ với người ta.Nghĩ như vậy nên tôi quay ra đi dọc lề đường của các dãy phố.Bây giờ là chợ trái cây và bông hoa nên chẳng có lối xe đi.Khách mua sắm phải đậu ngoài xa,đi bộ vào luồn lách mãi mới vào được các gian hàng để chọn lựa.Cây ăn trái nào: bưởi quýt cam tắc v.v…họ khéo trồng làm sao! nho nhỏ trong chậu mà cũng có trái lủng lẳng trên cành.Hoa Mai mỹ vàng ối,bông rất nhiều phải chưng cành to mới đẹp không như Mai VN chỉ cần một nhánh nhỏ với những chùm hoa năm bảy cánh đơm đầy nụ là thích rồi vì nó sẽ nở đúng vào mấy ngày đầu năm đem hên lại cho gia đình.Hoa Đào loại đỏ,loại hồng từng nhánh nhỏ cũng trổ bông rất đẹp nếu nhà chật và bình nhỏ chỉ càn một nhánh là đủ đẹp.Nói tới Tết thì phải nghĩ đến hoa Thủy Tiên,chưng một bình nhỏ trên bàn khách cũng đủ thơm và thanh lịch.Tôi thấy mọi người xúm lại chọn mấy loại trái cây như:mảng cầu,đu đủ,dừa,họ cho là cầu dừa đủ thay vì”cầu vừa đủ”.Có người lựa xoài và bảo là”cầu đủ xài”.Tôi vào chọn theo họ và mua thêm ít hoa Huê, hoa Lay-ơn để cúng chùa cũng không quên ghé vào mua vài câu đối đỏ với chữ Phước Lộc Thọ để cầu hên. Đầu năm mà vừa có phước,có lộc và sống thọ thì còn gì bằng. Tôi lại mua cúc Đại đóa với những cánh vàng óng ả xoáy vào nhau và giữ tươi lâu. Thế là tôi an lòng ra về có lan,có cúc,có trái cây,bông cúng Phật rồi. Hôm nào chợ cuối mình sẽ ra hốt thêm một mớ nếu rẻ và sẽ không quên chọn một cành Đào vừa ý,có giá hời.
  Tôi nhìn quanh ai cũng: 
Tay mang, tay xách ê hề,
                      Nào bông,nào trái bộn bề, rảo quanh
                               Nửa về, nửa ở không đành
                      Vui xuân muốn ở mà anh đợi chờ…
                               Có người còn bận con thơ
                   Từng cặp son trẻ chẳng chờ đợi ai
                        Thong dong bước, tay trong tay
                     Cười cười, nói nói, tràn đầy tuổi Xuân
                                                                  TrangNgocKimLang
NĂM MỚI ĐÓN CỌP VỀ
Năm mới năm me Cọp sắp  về.
Người người sung mãn- sẽ tràn trề .
Gia đình con cháu luôn  hai jobs.
Tiền tài rủng rỉnh với nhà xe.
Toàn dân hết nạn con Covid.
Hạnh Phúc tràn lan khắp tứ bề.
Nhớ nhé bà con vui đón Cọp .
Ăn mừng cái Tết Lunar Year.
THƯ KHANH – Seattle – 1/2/ 2022
 Sửa Soạn Đón Năm NHÂM DẦN
– – – – – – – – – – – – – – –
      ĐÓN TẾT CỌP
  
Mặt Trời chở nắng đi đâu ,
Chắc mai  Ông  đến thăm lầu thơ tôi ?!
Nhà tôi ở cuối chân đồi 
Tết này xum họp mọi người cùng vui .
Cọp về, Ta mạnh hơn thôi ,
Mạnh như là Cọp xây đời ấm no .
 Tuyết tan khỏi phải nằm co,
Ra ngoài thưởng thức  như là ở Quê .
Bánh chưng xanh,  kẹo mứt tràn trề ,
Dưa hành củ kiệu, giò bì, thịt ninh .
Ui chao cỗ sắp linh đình,
Việt Nam đón Tết Cọp …- cứ như mình ở Quê.
Mỹ đây! Chẳng thiếu thứ gì ,
Sài Gòn ở giữa nơi Quê… America

Chúc đồng Hương nhé : nhà nhà,
Cùng nâng ly rượu cho vừa lòng nhau.
Hát bài Tết , Tết  tiễn Trâu 
Đầu năm vui vẻ, Covid đâu dám lan tràn.                                  
 THƯ KHANH 
BÀI THƠ CUỐI NĂM
Năm tháng qua nhanh, tết lại về,
Cảm buồn nhớ lại cảnh xưa quê:
“Mả mồ vun sửa bao trân trọng,
Miếu tự trưng bày thấy mến mê.
Rộn rã xóm làng vui đón tết,
Cẩn cung giấy bút thảo thơ đề.”
Nửa đời tránh Cộng, xa muôn dặm,
Tuổi tác hoàng hôn lạnh bốn bề.
Nhật Quang Phi Hồ
ANH KHÔNG TẺ NHẠT
( Cảm hứng từ một bài viết do PLang chuyển…)
 
Anh không hái đóa hoa bên vách núi,
Để tặng em chứng tỏ một tình yêu,
Anh cần gì phải mạo hiểm phiêu lưu,
Tình của anh chưa bao giờ tẻ nhạt.
 
Anh không bắt cho em con bướm đẹp,
Phải băng mình qua bờ suối bên kia,
Đừng vất vả đi những dặm đường xa,
Tình yêu không cần những điều phi lý.
 
Anh đời thường vẫn làm em ngưỡng mộ,
Những chân tình em được nhận từ anh,
Trong ánh mắt đã nói lên bao lần,
Tình yêu ấy chưa bao giờ tẻ nhạt.
 
Anh không nói với em điều lãng mạn,
Làm cho em say đắm những mộng mơ,
Em không cần anh là một chàng thơ,
Một chiều bên em bình thường cũng đủ.
 
Chúng mình đi trên cánh đồng hoa cỏ,
Khi mỏi chân em sẽ tựa vai anh,
Bàn tay nâng niu che khoảng trời xanh,
Sợ nắng gió làm cho em thấm mệt.
 
Tình yêu của anh cho em ghi nhận,
Từ trong trái tim đã nói thành lời,
Người ta chóng quên sáo ngữ đầu môi,
Tình có thật trong tim ai quên được.
 
Nếu ta sẽ cũ mòn theo năm tháng,
Nếu tình yêu theo năm tháng cũ mòn,
Nếu có lúc em khoảng cách núi non,
Nếu có lúc em tâm hồn khô héo.
 
Đôi lúc chạnh lòng. Anh không có lỗi,
Đừng hái sao trời tặng em làm quà,
Anh vẫn yêu em như ngày hôm qua,
Em sẽ hiểu anh không hề tẻ nhạt.
Nguyễn Thị Thanh Dương.
(July 17, 2019)
CỘI NGUỒN
 
 Em lớn lên Hoa Kỳ xứ Mỹ
Sống vui tươi chẳng chút u phiền
Có bao giờ nghĩ đến niềm riêng?
Mầm sống ấy từ người Tỵ nạn
 
Khi đã lớn xin đừng ngạo mạn
Đừng quên Em cội rễ từ đâu
Muốn quên Em vẫn mãi da màu
Thân phận đó làm sao biến đổi!
 
Đừng bảo tôi Em rành Mỹ ngữ
Đã ăn toàn đồ Mỹ cao sang
Em nghe không trần thế gian nan
Em sẽ hiểu màu Da vốn có!
 
Em có biết Quê hương khốn khó
Nhưng lòng người chan chứa ân tình
Biết bao người nằm xuống hy sinh
Em mới có ngày nay triển vọng
 
Hãy đứng lên thanh niên viết sử
Mang niềm tin chuyển đến Quê hương
Xiết tay nhau vùi lấp hung tàn
Cuộc sống mới Quê hương đón đợi
    MẶC KHÁCH
Cô Bạn Lối Xóm Hồi Xưa


Em vừa qua tuổi thanh xuân
Lời yêu vẫn đậm, tình thân thêm dày.
Cơm chiều cạn, chuyện còn
Có đêm quấn quýt có ngày quẩn quanh.
Tôi già như vách cổ thành
Đá trơ mặt với rêu xanh bốn mùa
Hỡi cô lối xóm hồi xưa
Bên nhau bao lượt nắng mưa trong đời.
Ngày xuân xin gửi một lời
Chúc em và chúc cả tôi: Ngọt Ngào.
Nguyễn Minh Nữu
Khói Lam Chiều Xuân



Vấn vương làn khói lam chiều
Cho bao dư lệ tiêu điều cõi mê
Chiều vàng tâm trạng não nề
Bâng khuâng xuân đến nhớ về quê hương.

Chợt buồn nhìn ra bốn phương
Phương nào cũng thấy nỗi buồn một nơi
Ở nơi xa tận chân trời
Tình quê nơi ấy một đời hoài mong.

Nhìn lại mình vẫn long đong
Tìm xem dấu vết tuổi hồng nơi đâu
Khi xưa tình mới bắt đầu
Hàng cau đi hỏi lá trầu có không.

Em xưa bẽn lẽn má hồng
Hoa cau trắng rải ngoài đồng gió bay
Chớm đông sương lạnh hoa gầy
Em ra ngõ đợi đến ngày xuân sang.

Ướt đêm mưa đọng mai vàng
Ngoài trời hoa lạnh sương tàn trăng thâu
Cánh hoa nằm dưới cội sầu
Ngày xuân gieo quẻ lòng cầu bình an.

Tình xuân vang khúc cung đàn
Lời em tiếng hát ngút ngàn vang xa
Bài thơ nối nhịp lời ca
Câu yêu thương vẫn mặn mà tơ duyên.

Chiều xuân sương phủ trên miền
Chiều không khói bếp tơ huyền bay cao
Lam chiều bếp ấm dạt dào
Lòng như nhớ lại, ngày nào xuân xưa.

Thuở trời thay đổi bão mưa
Xa nhau tử dạo sông chưa bắc cầu
Về thăm hoa nở đóa sầu
Gặp nhau ngần ngại cau trầu rụng rơi.

Trời xuân xanh biếc da trời
Gió đông em lại thay dời áo hoa
Ngoài trời hạt bụi mưa sa
Bướm đùa theo dải đôi tà lụa bay.

Trao nhau tấm thiệp xuân này
Thương nhau tay lại cầm tay thẹn thùng
Nào ngờ mắt lệ rưng rưng
Tình thêm tha thiết mấy từng cơn mơ.

Thắp đôi nến trắng làm thơ
Môi em in dấu đỏ tờ thơ tôi
Đôi chim câu trắng bay rồi
Tiếng kêu tha thiết bên trời xuân sang.

Lê Tuấn
Cảm nhận mùa xuân trên thung lũng hoa vàng
Nhà ở nơi đây không khói bếp.
Một làn khói lam chiều thương nhớ về quê hương
Khi mùa xuân đang trở về. January 14, 2022
LỘI NGƯỢC GIÒNG
Chào xuân với buốt giá mùa đông
Cháu bảo ông đang lội ngược giòng
Ngũ quả vào mâm theo ý vợ
Cặp mai vặt lá thuận lời chồng
Cành đào mong mấy làn mây trắng
Khóm trúc chờ vài vạt nắng hồng
Viễn xứ lâu rồi còn tiếc nuối
Ước ngày tắm được nước cùng sông*

Nông gia hai lúa Nguyễn Hoàng Linh NJ
Mùng một Tết Nhâm Dần năm 2022
* Trích ý từ câu nói cũa Héraclite :”Là con người
không ai có thể tắm hai lần trên cùng một giòng nước sông!”
TẾT THIẾU MAI ĐÀO ĐỀN HOA TUYẾT

Tết thiếu mai đào đền hoa tuyết
Trắng trời trắng đất trắng núi sông
Trắng tay trắng mộng căng áo biết
Da trắng tóc dài thơm ngọt trông

Từ tranh cổ tích giáng tuyết về
Gót đỏ môi hồng lửa hôn mê
Tinh anh thơ nhạc sầu lưu lạc
Kỳ ngộ tiên rồng hương tình quê

Hoa tiên hé nhụy đào nguyên thuở
Bút bướm hào hoa vẫy vùng ru
Thư phòng khép mở vòng mắc cỡ
Thêm khao khát nước ướt tương tư

Áo cũ hương thừa tưởng hư không
Gối chăn lệ đá ngập giường hồng
Ba mươi tết khói nhang tàn đói
Thương bóng nhớ hình tủi mòn gông

Có phải vì thương anh chạm ngỏ
Mắc bẫy sụp hầm chông đá đông
Bể dâu đại hạn đau đen đỏ
Hóa thân hoa tuyết em mưa hồng

Có phải em thơ ngây học trò
Chung trường chung lối xưa hẹn hò
Sài gòn hoa lệ hoa chanh thẹn
Thỏ đế gà mờ thơm nai tơ

Mơ hồ đời đổi đứt bóng yêu
Chưa học hôn môi bom đạn trêu
Chân trời góc bể tan thương bóng
Đầu sông mây mất cuối sông tiêu

Mừng mừng tủi tủi hôn môi thật
Giao bôi bốc lửa đón giao thừa
Cảm ơn mưa tuyết hoa mưa mật
Cho bướm si tình hứng hồn xưa

Có phải đêm thiêng lạnh hồng trần
Tình tiên duyên mộng tuyết hoá thân
Trăm thương uống cạn dòng suối mộng
Ngàn nhớ ăn thề nâng trứng xuân

Cảm ơn tuyệt đỉnh chưa từng
Cảm ơn cha mẹ muối gừng cò con
Cảm ơn nhõng nhẽo trăng non
Cảm ơn không cạn không mòn không khô…

MD.01/21/12(Têt Nhâm Thìn)
LuânTâm
       MỘNG ÐÊM XUÂN

Ðông hãy qua nhanh cho chồi xanh trổi dậy
Ðón nàng xuân má thắm môi xinh
Dáng liễu đài phương phi cốt cách
Tơ hong dài giấc mộng nguyên trinh


Nàng đã bước vào tim tôi rất nhẹ
Ðêm cô liêu bỗng sáng rực hoa đăng
Lời ru êm dìu tôi vào cõi mộng
Ðường thiên thai hoa gấm dệt tơ giăng


Hãy ngồi bên tôi hỡi nàng tiên áo trắng
Ðôi mắt huyền như bảo ngọc kim chi
Dù kẻ tục người tiên tôi vẫn muốn
Ðến bạc đầu đừng nói chuyện phân ly !


Thiếu vắng nàng xuân đời chẳng nghĩa gì
Ðâu chim hót, đâu hoa hồng hé nở
Ðâu muôn sắc, đâu rượu đào, pháo nổ
Tay trong tay dìu dặt dưới trăng mơ


Ðể tao nhân dệt nốt những vần thơ
Ôm giấc mộng liêu trai vừa trở dậy
Hoa tình yêu trăm miền đang mở ngỏ
Nàng xuân ơi … tao ngộ phút này đây


Ðại dương kia sóng nước vẫn vơi đầy
Duyên tái tạo kiếp này ta hạnh ngộ
Chốn trầm luân ta đã nhiều khốn khổ
Ðến đây em …cho tình thắm bờ môi …
nguyễn phan ngọc an –
xuân Nhâm Dần 2022
MONG CHỜ
Sáng nay trời đã sang xuân ,
Chim đang ca hát từng vần ca dao .
Trên cao gió khẽ rì rào ,
Đồi non ai cửi yếm đào ra phơi ….
– Nhớ Em nhớ qúa đi thôi ,
Nhớ từ ánh mắt làn môi sen hồng .
Làn da như ướp hương trầm ,
Mà chưa có được một lần hôn em …
– Thơ tình anh viết từng đêm ,
Anh phổ thành nhạc và đem tặng đời .
Sáng nay xuân đã về rồi ,
Lòng anh sao suyến bồi hồi Nhớ Mong .
Bao lần hò hẹn tương phùng ,
Một ngày dài tựa ba năm em à .
Từng đêm “ đối bóng ” mình ta ,
Trăng rơi đáy chén ngỡ là em yêu .
Sáng xuân én lượn trên cao ,
Vẽ vòng anh lại ngỡ đâu nét ngài …
– Sáng nay ! Trời đã Xuân rồi ,
Sao đành cứ mãi đơn côi Mong Chờ .
THƯ KHANH – Seattle- ( 2022- )
Nỗi Nhớ Ngày Xuân
 
Nhà ở nơi đây không khói lam chiều
Xuân ở nơi đây thiếu mai vàng nở
Bóng chiều xuân trở về từ muôn hướng
Mỗi hướng lòng còn vương vấn giấc mơ.
 
Ngày xuân đến ngàn hoa sắc pháo hồng
Sao ta vẫn thấy nỗi lòng thương mến
Nhớ quê nhà bếp ấm vui ngày Tết
Nhớ Mẹ già, nỗi nhớ càng buồn thêm.
 
Bóng thời gian thì quen dần chuyển tiếp
Mà lòng người tâm tưởng vẫn chưa phai
Nhiều dấu mốc còn đi theo nhịp bước
Mỗi độ xuân về thương nhớ u hoài.
 
Ký ức thì vẫn còn như trọn vẹn
Kỷ niệm thành mảnh phế liệu thời gian
Ngồi ghép lại cho muôn trùng thương nhớ
Để hồn ta thương mắt lệ tuôn tràn.
 
Lê Tuấn
Cảm tác theo vần thơ nỗi nhớ xuân xưa
Của Tiền Bối Trần Công – Lão Mã Sơn.
San Jose January 22, 22
LỜI CHÀO NĂM MỚI
Sẽ như tia nắng bất ngờ
Sau cơn bão tuyết mịt mờ canh thâu
Nỗi lòng chôn dấu đã lâu
Hôm nay hiểu đến thâm sâu nỗi lòng
Môi trầm hương, mắt bao dung
Mỗi người là một phần chung mỗi người
Về ngồi đây cạnh nhau thôi
Mà nghe rộng suốt một đời cho nhau.
Nguyễn Minh Nữu
XUÂN VIỄN XỨ

Ngoài sân tuyết phủ khắp muôn nơi
Giá rét lùa qua buốt rã rời
Nhớ gió oi nồng nơi đất Mẹ
Co mình lạnh lẽo chốn quê người
Tù đày ước được nhìn mây trắng
Nhốt cũi* mong sao thấy nắng trời
Mấy chục xuân về thân viễn xứ
Tự do chẳng rẻ, cám ơn đời

Nông gia hai lúa Nguyễn Hoàng Linh NJ
*Nhốt cũi: hai mùa xuân kinh hoàng
hai lúa đã bị nhốt trong xà lim biệt
giam tại khám lớn Cần Thơ



Thuyền Hoa Xuân
 
Thuyền có chở em về thăm bến cũ
Xin hãy cho tôi rực sáng đêm trăng
Hãy nói lời yêu ngọt ngào say đắm
Khoảng trống hồn tôi bóng tối vắng tanh.
 
Thuyền có chở mùa xuân hoa đào nở
Cánh mai vàng rơi rụng dưới bước chân
Vòng tay ôm choàng vai bao nỗi nhớ
Những nụ tầm xuân rực rỡ muôn phần.
 
Tôi thả hồn tôi mùa xuân vừa đến
Đôi cánh nhẹ bay lặng lẽ hư vô
Em đón hồn tôi nụ hôn thần thánh
Dưới bóng trăng, tình nổi sóng nhấp nhô.
                                                                           
Hẹn mai nhé em về thăm phố cũ
Ánh trăng rằm soi sáng lối em xưa
Hai bóng bên nhau nhảy điệu luân vũ
Tiếng nhạc xuân tình đẫm ướt như mưa
 
Lê Tuấn
Xuân trên Thung lũng hoa vàng 
January 20, 22





Thiếu Nữ Vui Xuân
 
Thiếu nữ du xuân áo lụa vàng
Khoe tà áo mỏng nắng xuyên ngang
Vu vơ ngọn gió đùa ve vuốt
E thẹn sao tình bỗng chứa chan.
 
Thiếu nữ đôi mươi má ửng hồng
Đôi tà yếm thắm lắm người trông
Môi hồng mắt biếc như tiên nữ
Ngọn gió xuân tình đầy ước mong.
Lê Tuấn


Tường Hoa
Muôn hoa nở trước bức tường hoa
Những hạt sương mai sáng chói lòa
Trăm đóa hồng, đào, mai tứ quý
Ngày xuân khoe sắc dáng kiêu sa.
 
Vườn xuân hé nụ khối tình đầy
Cánh én nghiêng mình xoải cánh bay
Nét đẹp xuân thì như khởi sắc
Tình riêng một bó hồng trên tay.
Lê Tuấn



Vui Xuân

Cô gái vui xuân buổi nắng vàng
Lụa hồng phất phới đoá hoàng lan                       
Thoáng đâu cơn gió tung tà áo
Chút hở hang nhìn bỗng ngỡ ngàng.
 
Ghẹo bướm đùa hoa lòng luyến tiếc
Xuân tình chớm nở cánh hoa mai
Một thời ong bướm lẳng lơ đến
Cô gái du xuân đỏ gót hài. 
Lê Tuấn
NHỮNG MÙA XUÂN PHAI
(Tặng ĐXL-12A1 NTT)

Ai vừa nhắc tới một thời Xuân trẻ
Mười tám, đôi mươi xanh lắm cuộc đời
Đường vào yêu như một cuộc dạo chơi
Tôi vụng dại mất người từ dạo đó

Khi còn trẻ, hồn ta là nắng gió
Mong manh như nắng sớm với mưa chiều
Nên khi người chưa kịp ngỏ tiếng yêu
Tôi đã vội đi tìm tình yêu khác


Tôi đâu biết đã vô tình dẫm nát
Nụ hoa tình hé nở một đêm xuân
Người đã vì tôi thương nhớ bao lần
Tình trong trắng tuổi học trò hoa bướm

Ôi ngắn ngủi những mùa xuân mới lớn
Đã tàn phai, tôi lạc mấy nẻo đườngvb
Chợt bàng hoàng nhớ lại một người thương
Êm ái quá mùa xuân trong ánh mắt

Nhưng mà thôi, tình đầu không có thật
Như khói sương tan biến tự bao giờ
Cám ơn người cho một mối tình thơ
Làm kỷ niệm, dù bụi mờ năm tháng

Rồi hôm nay, Xuân về, buồn man mác
Lòng bâng khuâng tiếc nuối môt tình si
Những mùa xuân đời vẫn đến, rồi đi
Nhưng Xuân Mộng không bao giờ đến nữa !

KIM LOAN
Chiều Ba Mươi Tết

Mùa Xuân đã về rồi anh ạ
Gió mơn man tóc Má bạc màu
Em âm thầm ôm nỗi niềm đau
Thương với nhớ hư hao ngày tháng

Chiều Ba Mươi lòng em hốt hoảng
Bàn thờ Cha không một nén nhang
Con lang thang chợ trời buôn bán
Em bạn hàng sớm tối tảo tần

Hy vọng chắt chiu lần thăm đến
Mang cho anh lon ruốc dành ăn
Vài viên thuốc phòng khi cảm nặng
Với chút đường con tặng quà xuân

Nhớ xuân xưa phố xá tưng bừng
Nay xuân đến dửng dưng não nuột
Lòng em đau như dao cắt ruột
Vắng anh rồi xuân vuột tầm tay

Anh ạ, em bỗng sợ… một ngày
Không còn dịp thăm nuôi lần cuối
Sức lực em giờ đây đã đuối..
Lê thân tàn chờ buổi gặp anh.

Đêm nay em khấn nguyện ơn lành
Ban cho anh niềm tin mãnh liệt
Hãy kiên cường dù đời oan nghiệt
Hãy giữ lòng dũng tiết hùng anh

.Nghe con không? Ơi hỡi cao sanh?
Lời thống thiết! Xin Ngài thương tiếc!
Kim Oanh

http://lethikimoanh9.blogspot.com
Chợ chiều 30
Viết năm nào… xa lắc

Chiều đi qua năm cuối
Điểm tuổi mình trầm ngâm
Nghe canh tàn rớt vội
Tiếng chuông dài vang ngân.

Mai xuân khoe sắc mới
Có chi lạ lùng không?
Thời gian luôn ẩn mặt
Hiện bất ngờ nếp nhăn.

Ta có lần ngoảnh lại
Nhìn ra cha mẹ già
Mình cũng không trẻ nữa
Tay trần trống mộng qua

Chiều đi trong phố xá
Lòng như phiên chợ tan
Vội một đời buôn bả
Bước về tháng năm hoang
Lê Mai
(Tập Giòng Đời- Xuất bản 1998)

XUÂN TRÊN PHỐ BOLSA

Xuân về trên phố Bolsa,
Xe hơi nhộn nhịp, chợ hoa đầy người.
Trẻ già đông đảo vui tươi,
Mừng xuân năm mới vui cười hân hoan.
Thế gian đây chốn địa đàng,
Tự do hạnh phúc không ràng buộc chi.
Người ta thong thả đến đi,
Không phiền hộ khẩu, chuyển di khai trình.
Làm dân một nước văn minh,
Nhân quyền tôn trọng, nhân sinh hài hòa
Muôn người tài trí cao xa,
Phát minh luôn mới tung ra giúp đời.
Du xuân đến phố nầy chơi
Quán xá, ngon sạch, thảnh thời ta ngồi.
Tuổi xuân qua đã lâu rồi,
Mừng thay nửa kiếp vui đời nên công.
Năm xưa con bế, cái bồng,
Thoát nơi khổ nhục, giặc Hồng ngược ngang.
Qua đây nghèo vẫn được sang,
Cũng xe bốn bánh, vui an cửa nhà.
Nhờ trên vui khỏe tuổi già
Trưa chiều ca vũ, đầm ta diễm kiều.
Kiệm cung, dành dụm giảm tiêu,
Giúp tàn binh phế trải nhiều khổ đau.
Nhớ quê ngoảnh lại thương nhau.
Nóng mong Nước Việt nạn Tàu thoát qua.
Cháu con nghề nghiệp chuyên gia,
Tận công góp sức đem ra giúp đời.
Nhật Quang Phi Hồ
*Bolsa= con đường chính của Little Saigon ở Nam California, 
nơi người Việt Nam tụ tập đông nhất ngoài nước Việt Nam,
GIÓ ĐÔNG SANG

 Tôi đứng lặng nhìn hoàng hôn đến
Gió lao xao hờ hững trên cành
Dõi mắt xa xăm mờ sương phủ
Ẩn nấp bên đời nhớ tuổi xanh
 
Cùng nương đất khách ai pha rượu?
Sao chiết vào nước mắt đau thương?
Cho tôi ly rượu đời lữ thứ
Thôi thúc trong lòng ôi! Quê Hương
 
Anh có buồn khi gió Đông sang?
Chua cay gom đủ một đời trai
Hào khí tan tành theo mây khói
Tổ Quốc trong lòng trĩu nặng vai
 
Rồi một ngày…xác thân tan rã
Trả về nơi cát bụi bẽ bàng
Cõi trần gian vô thường tạm bợ
Tiếng tơ đồng rồi cũng dở dang
 
Tôi gửi anh chút lòng chia sẻ
Của một thời tuổi trẻ oai phong
Đã bao lần xông pha trận chiến
Cuối đời buồn tủi sống Lưu vong

            MẶC KHÁCH

CÁNH ÉN MÙA XUÂN

Có con chim én về đâu đó
Gợi nhớ xuân nào nơi cố hương
Năm tháng yên bình trong dĩ vãng
Bâng khuâng nghe giọng hát lên đường

Những khúc bình ca từ cuối ngỏ
Ngọt ngào âm hưởng mẹ yêu thương
Sông núi bao mùa yên giấc ngủ
Chiến tranh ly loạn cõi vô thường

Giọt máu anh hùng cho vận nước
Chôn vùi xuân với tóc pha sương
Cánh én mang niềm vui trở dậy
Mùa xuân luân vũ khúc nghê thường

Đồng ruộng nào còn trơ gốc rạ
Đau lòng chim quốc khóc tha phương
Thầm hỏi đêm dài nào gắn bó
Trăm con nước đổ lệ sầu vương

Cố xứ người về, xuân vẫn đợi
Hành trang mờ cả dấu sa trường
Dẫu chẳng Kinh Kha soi dấu sử
Triệu, Trưng, Phù Đổng với Hùng Vương

Lung linh hạt cát trên sa mạc
Hay chiếc thuyền con giữa đại dương
Ngược thủy triều nước vồ sóng dập
Vẫn mơ màng hát khúc ly hương …
nguyễn phan ngọc an –
xuân Nhâm Dần 2022

XUÂN QUÊ NGÀY CŨ

Nhớ thời quê cũ đón xuân sang,
Rộn rã vui lên khắp xóm làng.
Đường sá sửa sang trông sạch sẽ,

Mả mồ đắp dọn ngắm khang trang.
Đình chùa nhà cửa vừa sơn sửa,

Sân vườn cây cảnh sắp ngay hàng.
Bàn thờ tiên tổ, đồng thau sáng,

Vườn xuân, mai, cúc nở tươi vàng.
Tưng bừng phố chợ người buôn bán,
Hàng hóa trưng đầy đẹp cảnh quan.
Đối liễng chúc mừng treo đỏ cửa,
Đón xuân già trẻ khắp hân hoan.
Đồ Quảng.
TIA NẮNG MÙA XUÂN
 
Vài tia nắng nhỏ thơm nồng
Qua vai em đã bềnh bồng như mơ
Ở xa xa lắm nỗi chờ
Mang em tới tận lời thơ bên đời
 
Vài tia nắng trong mắt em
Bướm vàng hoa cúc bên thềm lung linh
Để thôi em những ngắm nhìn
Rồi quên anh đợi bình minh tỏ bày
           
Vài tia nắng nhỏ ngất ngây
Nụ hoa trong nắng còn tươi môi hồng
Bên kia khung cửa mùa xuân
Tiếng chim nỗi nhớ ngập tràn lời ca
           
Vài tia nắng nhẹ thầm say
Để ta đứng ở bên này bên kia
Bao giờ trở lại giấc mơ
Mùa xuân trong nắng đang chờ nụ hôn.
 
                        Lê Mỹ Hoàn
                        11/1/2022
TIẾC XUÂN
Ngập ngừng chân bước cuối năm
Tiếc mùa Xuân cũ âm thầm trôi qua
Đêm nay pháo sẽ nở hoa
Giữa lòng phố thị chan hòa khói xuân
Người người háo hức bâng khuâng
Trước giờ phút đổ chuông ngân giao thừa
Hương đèn nghi ngút cảnh chùa
Đầu năm chảy lộc đón mùa xuân sang
Nhà nhà hương án tưng bừng
Gĩa từ năm cũ đón mừng tân niên
Quây quần giây phút thiêng liêng
Cùng nhau chúc tụng trong niềm hân hoan
Chợt nghe gió lạnh miên man
Giật mình đứng giữa hoang mang xứ người
                                                            Lê Mỹ Hoàn
                                                            (Trong Tập Thơ Ngày Vội)
ĐÓA MAI TRĂM TUỔI
Thuở trước xuân về mộng thắm tươi
Màu xanh cỏ ngát, áng mây trời
Lòng vừa nở nhẹ bao thương nhớ
Hương đợi ươm nồng những mắt môi
Chỉ một ngày nao anh muộn đến
Để ngàn năm ấy lệ thầm rơi
Mai vàng trổ cánh hoa trăm tuổi
Là đóa tình thơ gửi tặng người.
                        Lê Mỹ Hoàn
                        4/1/2022
                       
Đời Như Là Giấc Mơ
Mùa Đông đến ngồi xem tuyết trắng rơi
Mùa Xuân sang ngắm muôn hoa tuyệt vời
Mùa Hạ tới hồn nhiên vui phơi phới
Mùa Thu về nhặt lá vàng chơi vơi
Mùa Đông đến nghe lòng như vương mang
Mùa Xuân sang viết tên ai vội vàng
Mùa Hạ tới có chút gì khó nói
Mùa Thu về mơ mộng thầm điểm trang
Mùa Đông đến cùng ai đón Giáng sinh
Mùa Xuân sang xuyến xao lời tỏ tình
Mùa Hạ tới thấy nắng hồng khắp lối
Mùa Thu về biết đợi chờ nhớ nhung
Mùa Đông đến gởi niềm tin cho nhau
Mùa Xuân sang chín đỏ mộng ban đầu
Mùa Hạ tới người yêu đi hỏi cưới
Mùa Thu về pháo rộn ràng rước dâu
Mùa Đông đến hạnh phúc đầy trong tim
Mùa Xuân sang hướng tương lai cùng tìm
Mùa Hạ tới dù khó khăn đen tối
Mùa Thu về mừng gia đình ấm êm
Mùa Đông đến nhìn đất trời mờ xa
Mùa Xuân sang Tết mong con về nhà
Mùa Hạ tới tóc bạc theo nắng mới
Mùa Thu về nghĩ đời là giấc mơ
Dương Việt-Chỉnh 18-1-2022
GIỌT Lệ VÀO XUÂN  
Giọt lệ vào xuân thấm cõi lòng
Nhìn trời đất rộng tỏa mênh mông
Mai đang chụm cánh khoe hương sắc
Đào mới đơm bông thắm nhụy hồng
Dịch rút âm thầm năm đã hết
Đời tuôn rộn rã Tết vừa trông
Đền chùa tiếng khánh chuông êm ả
Cầu nguyện tròn năm vẹn ước mong.
 
                        Lê Mỹ Hoàn
                        12/27/2021     
                   

         XUÂN PHỤ

Mỗi độ Tết về cây thay lá
Nụ ươm cành chờ phút khai hoa
Sao tóc mai bỗng chốc bạc xòa?
Tuổi tăng biết mình già tí xíu

Tình cần ấm tim vẫn còn yêu
Dù thời gian luống tuổi những chiều
Sao gió chướng đìu hiu về đến?
Bến Xuân tàn người chẳng ghé ngang

Ngoài ngõ nhà nhà pháo ngập tràn
Tiếng lân múa rộn ràng khắp xóm
Muôn hoa sắc đua chen từng khóm
Sao lòng Xuân buồn trộm len vào?

Ôi Xuân về! Người nỡ phụ nhau?!
Kim Oanh

Mộng Tràn Đêm Xuân – Lê Nguyễn Nga – Hạnh Cư – Hùng Phú
  Xuân Nhâm Dần Bói Tuổi Giải Khuây    
(Bói rút gọn dựa theo tóm tắt dự đoán tổng quát trên mạng về tài vận của 12 con giáp)

Trâu ơi năm cũ sắp qua
Về chuồng thôi nhé để mà đón xuân
Giao thừa chờ lúc nửa đêm
Cọp vào gánh vác lo toan mọi bề
Tiếng đồn ông Hổ lan xa
Sẽ đưa cuộc sống thăng hoa mỗi ngày
Rừng xanh chúa tể rạng ngời
Đánh cho Cô-Vít tơi bời mất luôn
Phục hồi kinh tế bốn phương
Khắp nơi sinh hoạt bình thường như xưa
Đó là chuyện cuả quốc gia
Bói xem tài vận người ta thế nào
Năm Dần tuổi  tuyệt vời
Thành công lớn nhỏ tùy người bỏ công
Đổi đời Sửu chạy nhanh hơn
Thắng lợi rực rỡ sau cơn hạn mình
Hăm Hai đụng phải nhà Dần
Thay đổi là chuyện không cần quá lo
Khả quan Mão khỏi đắn đo
Quyết tâm bình tĩnh tạo cơ hội vàng
Thìn luôn bận rộn việc nhiều
Niềm vui thành tựu những điều ước mơ
Tỵ cần phải đợi thời cơ
Bản lĩnh giải quyết vấn đề đổi thay
Ngọ đầy nhiệt huyết hăng say
Làm nên sự nghiệp rất hay chưa từng
Năm nay Mùi cũng ung dung
Sao tốt chiếu rọi tiền nong đủ xài
Còn Thân lên xuống vận tài
Lạc quan cố gắng có hoài niềm vui
Nếu  đã đặt mục tiêu
Bạc tiền sự nghiệp hai điều rất may
Năm ngoái Tuất lắm chông gai
Tân niên thu nhập làm hài lòng nhanh
Hợi thuận lợi lẫn khó khăn
Chủ động chăm chỉ biến thành hanh thông
Riêng về Văn Bút Miền Đông
Nhâm Dần đoán sẽ là năm thuận buồm
Thơ văn sáng tác dập dồn
Lời thân mến gởi vẫn luôn ấm lòng
Hai vị Chủ Tịch kiên cường
“Dù ai nói ngả nói nghiêng”* chẳng màng
Đường dài Văn Bút thênh thang
Đôi khi gió chướng thổi ngang chuyện thường
Bắt tay nhau giữ kết đoàn
Lái thuyền Văn Bút vững vàng tiến xa
Cầu mong tốt đẹp mọi nhà
Gia đình hạnh phúc thuận hòa yêu thương
Cầu cho phúc lộc an khang
Dồi dào sức khỏe bình an tinh thần.
Quê hương ơi nhớ vô cùng
Xuân này xuân nữa mãi mong ngày về
Dương Việt-Chỉnh   1/14/2022
 
*  Ca dao: Dù ai nói ngả nói nghiêng, lòng ta vẫn vững như kiềng ba chân.
XUÂN LẬP CÔNG

Xuân nầy tôi chẳng thiết tha mua sắm
Nhịn miệng mình mà giúp biết bao người
Bạn níu kéo Shopping,dối bảo lười…
Ăn ngon mặc đẹp thôi thì…hẳn chậm!
        Đồ đạc trưng bày mặc tình mà ngắm
        Hàng bán “sale” đã đẹp giá lại hời
        Bao đám cưới,tiêc tùng chất giấy mời
        Thôi đồ cũ…đem ra chưng diện lại !
Bao cảnh khổ,trong lòng cứ nhớ mãi…
Một tiếng khen sang đẹp cũng bằng thừa
Ở mỹ nầy vật chất mấy cho vừa
Gắng tiết kiệm, giúp thiên tai bão lụt 
        Đã biết sông có khúc,người có lúc  
        Gặp thiên tai, nhà cửa của tiền tan
        Đôi khi cả sanh mang chẳng an toàn
        Người đâu muôn mà trời cao đặt để.
Nhiều cảnh khổ ôi thôi ! không xiêt kể
Bát cơm”xiếumẫu”lúc xưa kip thời
Tiếng khen truyền tụng cho tới muõn đời
Sao chẳng giúp đồng bào còn câu nệ ?!
        Ta hãy cùng nhau ra tay đừng trễ
         Gây phong trào lớn nhỏ cũng hoan nghinh
         Đừng khép mình yên lặng phớt lờ nhìn
         Hay phê phán làm thoái tâm, chán nản
Xuân giúp người là xuân tràn thỏa mãn
Xuân kiêng khem đồ cũ cũng đẹp xinh
Quà cứu trợ là yến tiệc linh đình
Xoa dịu nỗi đau,đồng bào ruột thịt.
         Hội Liên Tôn hòa đồng không đối nghịch
         Bắt tay nhau tranh đấu cho nhân quyền
         Cộng Đồng thế giới hội hợp triền miên
         Già trẻ gái trai một lòng một ý
 Giới trẻ giờ đây phải nhìn phải nghĩ…
Ông cha ta cực khổ biết bao đời
Mùa xuân chiến thằng vang dậy một thời
Hãy góp sức cùng nhau giành lại nước
      Ấy là điều hải ngoại làm cho được
     Khỏi phụ lòng quốc nội luống chờ mong
     Thịên niên   kỷ nầy xuân phải lập công
      Về cố quốc mọi người tròn mơ ước! 
                   TrangNgocKimLang  

XUÂN CA    
                       
            Nhịp khúc xuân ca đã đến gần
            Bên thềm pháo nổ rộn mừng lân
            Đào mai tỏa nhẹ hương thơm ngát
            Trẻ nhỏ đùa vui vẻ sáng ngần
            Đàn én líu lo hồi quán xứ
            Chuông chùa rền rã quyện trầm ngân
            Tình yêu lên tiếng trong lòng đất
            Kết mộng tình thân nghĩa hợp quần.
 
                        Lê Mỹ Hoàn
                        9/1/2022
Phượng Xưa – Thơ Lê Hữu Minh Toán- Nhạc Linh Phưong- ca sĩ Thuỳ Hương
NĂM CŨ, NĂM MỚI …
    VUI, BUỒN

Cuối năm, có lắm tin vui,
Xa, gần… mừng Lễ Chúa Trời Giáng Sinh!
Chúc nhau sức khỏe, tâm bình,
Gieo nhân, hái quả…nở nghìn, trăm hoa
Thêm vui, bạn quí, *phương xa,
Dù cao tuổi, vẫn nhớ ta…gọi mừng!
Blog còn sinh hoạt bình thường,
Thơ, văn… góp chút, có còn hơn không!

…Chợt buồn, nghe bạn Hỉ Khương,**
Buông đàn, Chúa gọi, Thiên đường hầu bên…
 Sống vui Thế giới Tam thiên,
nghe kinh giảng, dứt bệnh, quên tuồi già!
…Rồi tin ( dữ) từ mấy quan hà,
Trần Quang Hải, ***bỏ Ta Bà, tìm duyên…
Phương nào? hòa tấu quản huyền,
Nhạc Dân Tộc Việt, ba nghìn …cõi xa…
Năm Cọp tới, bác Trâu già,
Xin mời…theo cụ (ĐàoTiềm) về nhà nghỉ ngơi.
                                                 31/12/21
* Nữ sĩ Tuệ Nga  ** Tôn nữ Hỉ Khương, thi, ngâm sĩ  nổi danh VN *** Giáo sư Tiến sĩ Âm Nhạc, con trưởng cố Giáo sư, Tiến sĩ Trần Văn Khê Việt Nam.
                                           Dương Huệ Anh  
Lời Chúc Đầu Năm Mới
“Song thất lục bát”
Mượn giấy bút viết thơ tặng bạn
Chúc năm mới vạn sự yên vui
Dịch covid sớm bị đẩy lùi
Quên buồn lo, lấy ngọt bùi yêu thương.

Nhâm Dần, Tết đến mừng thọ
Mọi nhà sum họp hết sầu lo
Cầu mong hạnh phúc ấm no
Bình an, như ý, đầy kho bạc tiền.

Mùng Một Tết nâng ly rượu uống
Cùng hân hoan quên hết chuyện đời
Chúc nhau cuộc sống tuyệt vời
An Khang Thịnh Vượng, xa rời khó khăn.

Hãy vững tin tương lai rực sáng
Tâm bình an, như gió thoảng bay
Thời thế có lắm đổi thay
Tâm không chao đảo, mộng đầy hoa xuân.

Chúc người Việt Nam khắp năm châu
Nhâm Dần năm mới, sáng mọi điều
Niềm vui hoà thuận thương yêu
Cho đời xuân mộng, mỹ miều gấm hoa.
Lê Tuấn
Tết Nhâm Dần 2022
MAI XUÂN VỀ.

Anh có thấy hương vị tết đâu đây
Dù ngoài kia đất trời mùa Đông lạnh
Ngày tháng cuối năm ghi trong tờ lịch
Xuân đang về với trăm nhớ ngàn thương.
 
Mai xuân về đỏ rực hoa Trạng Nguyên
Hoa Cúc vàng của mùa Thu ở lại
Hoa Vạn Thọ chờ ai mà tươi mãi
Forsythia em  ngỡ cánh Mai xưa.
 
Tết của em chưa bao giờ đi xa
Bao năm rồi mà bâng khuâng vẫn thế
Những mùa xuân không làm nên dâu bể
Cuộc đời làm dâu bể những mùa xuân.
 
Mai xuân về đi chợ tết cùng em
Tìm giây phút ngóng chờ nôn nao cũ
Mùi hành kiệu ngon từ trong tay mẹ
Bánh chưng xanh cha gói lá dong thơm.
 
Mai xuân về anh có chúc gì không
Ly rượu ngọt cùng em mừng năm mới
Tình của anh là hương hoa thơm thảo
Em để dành thương quá phút giao duyên.
 
Cánh thiệp đầu xuân em viết cho anh
Cho người quen, cho người chưa hạnh ngộ
Mùa xuân đẹp ai cũng là thi sĩ
Gởi trao nhau những lời chúc câu thơ.
 
Ở nơi này em nhớ Tết nơi kia
Những cái tết của một thời quá khứ
Mai xuân về đón giao thừa anh nhé
Đón vào lòng thương quá một trời quê.
Nguyễn Thị Thanh Dương
( Nov.17, 2021)
Hoa vàng mùa Xuân
Em như đóa hoa vàng mới nở
Mà tình yêu là một đại dương
Trong tia ánh chiều dương rực rỡ
Mắt là sao rực sáng muôn phương
Em mong thế giới được bình an
Người yêu thương người tình chứa chan
Ngày và đêm thành tâm khấn nguyện
Trong tim thắm đượm sắc hoa vàng
Em muốn trong lòng bao ước mơ
Mong ngày hạnh phúc giữa tầm tay
Thương đau , nước mắt là cơn mộng
Tan trong ngày mới những u hoài
Sẽ nắm chặt tay qua thử thách
Dù hoa có lúc cũng tàn phai
Mà hương còn mãi trong tiềm thức
Và sắc còn vương vấn với đời
Ngày mai ai sẽ biết ra sao
Vật chất kim tiền như chiêm bao
Kiếp người cố sống sao cho trọn
Như đóa hoa Xuân thắm sắc màu .
5 / 14 / 2021
Hoàng Phượng
MÙA XUÂN TUỔI THƠ

Tôi đã có một thời tuổi nhỏ
Đếm từng ngày khao khát đợi mùa Xuân
Tờ lịch trên tường dường như chậm quá
Sao chẳng rơi như chiếc lá ngoài sân?

Tôi thích ngắm mỗi lần trời nổi gió
Cây soan trước nhà lá rụng lan man
Để ao ước thời gian đi nhanh nữa
(Chưa biết buồn theo chiếc lá thời gian!)

Là mỗi độ Xuân về tôi vẫn biết
Lá sẽ khô theo cơn gió cuối năm
Chợ sẽ vui những sắc màu ngày Tết
Người rộn ràng mua sắm, phố thêm đông

Rồi mẹ sẽ may cho tôi áo mới
Nồi bánh chưng như cổ tích ngày xưa
Tôi hớn hở nhận đồng tiền mừng tuổi
Thảnh thơi ăn kẹo mứt, cắn hạt dưa

Tôi đã ước mình đừng bao giờ lớn
Để suốt đời tôi được đếm thời gian
Được tung tăng chạy vui đùa trong xóm
Với bạn bè khi thấy gió Xuân sang

Để tôi mãi có ông bà, cha mẹ
Anh chị em sum vầy, chẳng rời xa
Bên mâm cỗ, mùi khói nhang ngào ngạt
Đêm giao thừa nao nức chờ pháo hoa

Bao năm qua, bây giờ tôi đã lớn
Giấc mộng trẻ thơ như quả bóng bay
Những cái Tết không đợi chờ vẫn đến
(Tôi vô tình khi mộng khỏi tầm tay!)

Nhưng xóm nhỏ của tôi vẫn còn đó
Tôi đã đi phiêu bạt mấy phương trời
Lá vẫn rơi, lại có bao đứa trẻ
Ước ao và chờ đợi Tết như tôi??

Edmonton, Xuân Nhâm Dần 2022
KIM LOAN
Tuyết Đang Rơi Trên Vùng Hoa Thịnh Đốn



Tuyết rơi, tuyết rơi, tuyết đang rơi
Hoa Đô trắng xóa một vùng trời
Gác trọ quê người nhìn tuyết đổ
Chợt nghe lòng thương nhớ chơi vơi.

Nhớ cố hương, Thành phố Sài Gòn
Nhớ cố nhân ,người thân, nhớ bạn
Chốn quê nhà, ai mất ai còn?
Bỏ xứ khắp phương trời phiêu bạc?

Mượn men rượu làm vơi nỗi nhớ
Nhưng rượu vào càng nhớ nhiều hơn
Gieo nỗi buồn cho người viễn xứ
Nơi quê người, gác trọ cô đơn.
Hoa Đô, Chiều ngày 16-01-2022, 4:30 PM.
Trần Công/Lão Mã Sơn
XUÂN LƯU VONG
Nương vận thơ Cố Chủ Tịch Vũ Hoàng Chương

Hơn ba chục Tết cũng vừa tròn
Bỏ xứ xa quê biệt nước non
Vững chí yêu đời tâm chẳng mỏi
Bền gan ái quốc trí không mòn
Trồng mai khoe sắc vui lòng vợ
Dưỡng trúc phơi màu hả dạ con
Vất vả bao năm dài đất khách
Ngắm hoa giữ lại chút tình son

Nông gia hai lúa miệt vườn New Jersey
Xuân lưu vong thứ 35 năm 2022
 ĐÊM  30
 Mình ngồi bên nhau trong đêm ba mươi,
Anh không nói mà vạn lời đã  nói,
Đôi mắt tình yêu làm em bối rối,
Thiêng liêng trong giây phút đợi giao thừa.
 
Em long lanh như những giọt sương khuya,
Em sẽ mới như những cành lộc mới,
Tình yêu của anh làm quà mừng tuổi,
 Em yêu anh sợ hết tuổi xuân thì.
 
Đêm ba mươi xin đừng vội qua đi,
Dù em sẽ mừng vui mồng một Tết,
Em vẫn sợ những ngày xuân sẽ hết,
Đêm ba mươi vô tận của riêng mình.
 
Anh cho em mùa Xuân không héo tàn,
Cho hạnh phúc ba ngày Xuân sắp tới,
Bánh mứt ngon, hoa Mai vàng, nắng mới…
Pháo reo vui, xác pháo đỏ đường đi.
 
Đêm nay đất trời rạo rực sang mùa,
Tháng ngày cũ sẽ chìm trong dĩ vãng,
Đêm ba mươi đêm cuối cùng của tháng,
Cuối cùng của năm lòng chợt bâng khuâng.
 
Đêm ba mươi em thấy lòng bình yên,
Được ngồi bên anh nghe ngoài trời gío,
Được nghe hơi ấm bờ vai em tựa,
Anh biết em đang mơ ước gì không?
 
Mình cùng lắng nghe tiếng bước thời gian,
Mùa Xuân ở đâu mà gần gũi thế,
Chốc nữa đây khi giao thừa pháo nổ,
Em chúc Xuân này tình sẽ trăm năm.
 
    Nguyễn Thị Thanh Dương.
       ( Jan. 24- 2022)
 
TẾT TẾT
Mới đấy mà nay Tết nữa rồi .
Xuân về đời ngắn nữa mà thôi .
Mỗi năm mỗi Tết đầu thêm bạc .
Mỏi gối chồn chân chỉ muốn ngồi .
 Soi gương trát phấn càng thêm nản .
Quần áo lượt là chẳng có đôi !
Trẻ ắt mong xuân mong áo mới .
Goá phụ như tôi chán Tết rồi …
THƯ KHANH ( Đây là tâm sự đích thực của Thư Khanh,
ai cũng đều có niềm vui riêng của mỗi người .


 TÁO QUÂN VỀ CHẦU THƯỢNG ĐẾ
Nguyễn Thị Thêm

Hăm ba tháng chạp
Thần táo bôn ba
Hai ông một bà
Về chầu Thượng Đế.
Vội vàng sợ trễ
Quên cả mặc quần
Thiên hạ đồn rùm
Táo quân ở lổ (ở truồng)
Thế là từ đó
Hình vẽ Táo Công
Một bà hai ông.
Chân dài…lông lá.

Nói ra quê quá
Nhưng đã lỡ rồi
Năm nay táo tôi
Mặc quần lịch sự
Trang  bị đủ thứ
Mũ mão cân đai
Mua mấy áo dài.
Ở Phước Lộc Thọ
 

Tối qua viết sớ
Thức suốt cả đêm.
Mắt mũi lèm nhèm
Không quên đeo kính
Vợ chồng toan tính
Book vé máy bay
Nhưng mà tiếc thay
Delay đổi hẹn.
Hỏi mua cá chép
Đong lạnh hết rồi
Hỏi mua cá tươi
Đòi like 1.000 cái


Thiệt là rắc rối.
Facebook mất rồi
Hacker mắc toi
Nhào vô chiếm đoạt
Chúng dùng hình ảnh
Gửi bạn gần xa
Mượn tiền, gạt visa
Tài hơn ăn cướp
Vô Web để search
May quá tìm ra
Bus rồng bay xa
Tiện lợi ra phết
Thoắt là đã thấy
Cổng trời đây rồi
Có cả thiên lôi.
Đứng chờ trước cửa

Cùng nhau hỏi nhỏ
Tiêm ngừa hết chưa
Ba mũi giấy đưa
An toàn vào cổng
 

 
Có Táo hư hỏng
Uống rượu về chầu
Năn nỉ hồi lâu
Biết điều …trót lọt
 
Các Táo có mặt
Chờ đợi quá lâu
Ngồi tám hồi lâu
Xúm vô Facebook
Selfie mới úp
Các Táo hả hê
Vui vẻ mọi bề
Bạn bè thấy mặt
 
  
 
 
Tiếng trống dồn dập
Ngọc Hoàng tới rồi
Ngôi trời sáng ngời
Trên ngai chễm chệ
Nhưng mà không dễ
Quá đông Táo Quân
Sớ viết dài dòng
Kể chuyện lông bông
Ba ngày chưa dứt

 
Ngọc Hoàng tức tốc
Mở chiến thuật ngay
Tân tiến đổi thay
Cách làm khoa học.


 
 
Soạn tin cấp tốc.
Gửi vào Email
Mã số tùy theo.
Từng vùng, từng Táo
Việt Nam báo cáo
Ngập nước kẹt xe
Cơn mưa đầu hè
Sài Gòn như biển
 

 
Cắt nước, cúp điện
Chuyện ấy là thường
Dân chúng thê lương
Kêu trời không thấu
 
 
 
 
 
Đã vậy đau đáu
Dịch Corona
Phong tỏa tại nhà
Không được lại qua
Công an rào chắn.
Nhưng cũng may mắn
Những người hảo tâm
Không nệ nhọc nhằn.
Dịch bệnh lây nhanh
Trái tim bồ tát
Tiền quà đem phát
Đem đến giúp người
Để trước cổng rào
Để mà cứu trợ




Người dân quá sợ
Covid lây lan
Chết chóc tràn lan
Kinh hoàng tang tóc.
 

Nói ra muốn khóc
Người chết quá nhiều
Xe chở đi thiêu
Hủ tro giao lại.
Khi dịch giảm bớt
Giãn cách ban hành
Dân chúng chạy nhanh
Trở về nguyên quán

Đoàn người di tản
Giống như chiến tranh.
Gồng gánh gia đình
Thương tâm chi xiết.
Đường xa mỏi mệt.
Cha con, vợ chồng
Chiếc xe cà tàng
Bao giờ cho tới.


 
Trên đường rong ruổi
Những người có lòng
Đem cho thức ăn
Ít tiền lộ phí.




Những điều phi lý
Những chuyện đau lòng
Nếu kể dài dòng.
Cả ngày chưa hết
 
 
Ngọc Hoàng có biết
Trần gian tội tình
Dân chúng điêu linh
Chết vô số kể.
 
Ngọc hoàng ngấn lệ.
Thôi thế đủ rồi.
Việt Nam được lui
Táo Cali báo cáo.
 
Thần xin trình tấu.
Nước Mỹ năm nay
Lắm chuyện trái tai
Cười ra nước mắt
Dịch bệnh đứng nhất
Chích ngừa đi đầu
Mà không tới đâu
Số người không tin
Nhất định không chích

Mới vừa bớt dịch
Biến thể Omicron
Lây lan vòng tròn
Tràn lan cả nước.


Cali sau trước
Giữ vững lập trường
Khi ra ngoài đường
Khẩu trang bắt buộc
Kinh tế thì tuột
Trôm cướp gia tăng
Nhảy vọt giá xăng


Vật tư càng mắc
Cái ăn cái mặc
Có chính phủ lo
Nhiều người nằm co
Chờ tiền thất nghiệp
Thống đốc hên thiệt
Xém bị rớt đài
Bây giờ rất oai
Cứu nguy Dân Chủ




Phong ba bão lũ
Dân Việt quen rồi
Nên cũng nhờ trời
Mọi người no đủ.
Làm ăn lam lũ
Con cháu thành công
Quyết chí đồng lòng
Tránh xa Covid
 
Được rồi ta biết
Các Táo về trần
Lo cho người dân
Năm nay Nhâm Dần
Cọp vượt khó khăn
Kinh tế, giảm dịch.
Còn những bi kịch
Chuyện của thế gian
Do bởi tham-gian
Ái -dục- ngu muội
Ta sẽ xem lại
Các Táo đừng lo
Mau nộp ráp bo
Lãnh lương…
Tạm Biệt.
 
Ngọc Hoàng nói nhỏ
Các Táo về trần
Những thần đứng gần
Quarantine  10 bữa.
Đóng cửa .
Thùng …thùng… thùng
 
Hôm nay 23 tháng chạp , theo tục lệ là ngày đưa ông Táo về trời.
Tôi xin viết một bài sớ vui, lấy hình trên google vui vui để gửi đến các bạn.
Trước thềm năm mới kính chúc mọi người vui vẻ, sức khỏe, an lành.
Nguyễn thị Thêm
25/01/2022
 
Ngày 30 Tết




Bà và mẹ bảo hôm nay là 30 Tết, Phượng phải dọn dẹp nhà cửa và lau chùi, sắp xếp bàn thờ cho sạch sẽ, gon ghẽ. Mẹ đã giở tờ lịch Việt Nam cho Phượng xem, đây này 30 Tết tức là đêm giao thừa đấy, ngày này thiêng liêng và quan trọng lắm, chúng ta phải cúng để tiễn năm cũ đi, đón mừng năm mới đến với thật nhiều ước vọng may mắn.
Xem thì xem, nhưng những con số trên tờ lịch chẳng làm Phượng nhớ, chẳng chờ mong, và chẳng nôn nao khi Tết đến. Việc ấy đã có bà và mẹ lo.

Khi Phương thấy mẹ đi chợ Việt Nam về, mua những lá chuối, nếp, đậu rồi bà rửa lá, ngâm nếp… có nghĩa là Tết đấy, vì những ngày thường bận rộn quanh năm, chẳng ai muốn bày việc này ra làm gì. Nhiều khi bố thấy bà và mẹ bận rộn quá, nói mua bánh trái làm sẵn ở chợ cho tiện, nhưng bà cương quyết không chịu, mẹ cũng thế, nguyên liệu, thực phẩm ở Mỹ này rẻ quá, chỉ bỏ tí công là có đồ ăn tươi ngon và tiết kiệm được tiền, mình biết làm tội gì để cho họ ăn lời dễ dàng thế, nên hai người đàn bà này ra sức làm công việc bánh trái với tất cả lòng hăng say và yêu thích của họ.

Năm nào cũng vậy, bà gói bánh chưng, không cần khuôn, chỉ bằng tay thôi mà cái nào cái nấy vuông vức đều nhau, y như sản phẩm ra lò từ một khuôn mẫu có sẵn. Lần đầu thì luộc bánh bằng nồi to ở sau vườn với bếp củi, khói lửa lên nhiều quá, hàng xóm chạy sang phàn nàn, bố còn bảo coi chừng họ gọi 911 sở cứu hoả đến thì phiền. Nên từ năm sau trở đi bà gói bánh nhỏ lại và luộc bằng bếp gas trong garage.
Khi bánh vừa vớt ra, Phượng thích được nếm thử, gọi là nếm chứ cô xơi luôn một cái, nếp và đậu mềm nhuyễn, thơm phức mùi thịt mỡ hạt tiêu.
Công việc của mẹ là xay lá gai (do mẹ trồng và hái lá để đông lạnh, tới dịp cần dùng thì mang ra) để nhồi với bột nếp làm bánh gai, nhân đậu xanh trộn với dừa non thái sợi vương vấn mùi nước hoa bưởi. Ban đầu nhìn thấy cái bánh màu đen nhánh Phượng sợ lắm, không dám ăn, nhưng khi ăn thử rồi Phượng thấy thích. Bà và mẹ đã tập cho Phượng ăn đủ thứ món ăn Việt Nam, có cái Phượng ăn được, có cái Phượng không thích, những lúc Phượng chê đồ ăn Việt Nam thì bà mắng: con này, mày đẻ tại Mỹ nên quên cả nguồn gốc rồi, Phượng biết nguồn gốc mình là người Việt Nam chứ, nhưng bắt Phượng ăn mắm tôm, ăn tương, ăn giò heo nấu giả cày của bà thì Phượng xin chịu thua, ghê quá!
Hôm nay là 30 Tết Việt Nam, bà và mẹ lại làm như mọi năm, bà gói bánh chưng (bà bảo cho đến khi nào già yếu quá, tay run lẩy bẩy không gói được thì sẽ nhường lại việc này cho mẹ) còn mẹ đang làm bánh gai.





Phượng giặt giũ quần áo, chăn gối xong thì lau bàn thờ, bà bảo năm mới mọi thứ trong nhà phải mới, cô vừa lau vừa hỏi bà:
– Bà ơi, ngày mai mồng một Tết chúng ta có tục lệ lì xì phong bao tiền, phải không?
Bà cười hiền hậu:
– Ông bà, cha mẹ sẽ lì xì tiền cho con cháu, để chúc con cháu được mọi sự tốt lành.
– Vậy bà nhớ lì xì cho cháu nhiều tiền vào nhé, tiền già của bà mỗi tháng vài trăm bà để dành làm gì?
Mẹ mắng Phượng:
-Con gái lớn rồi mà ăn nói như còn bé lắm ấy, tiền bà để dành cúng chùa, giúp đỡ những họ hàng nghèo khó ở Việt Nam và mới đây, bà đóng góp tiền giúp nạn nhân bão lụt đấy.
Bà chép miệng:
– Tội nghiệp! bao nhiêu nhà cửa đổ nát, người chết thảm thương, cháu đừng quên lời bà dặn nhé, hãy mở lòng ra với mọi người nghèo khó hơn mình, hay đang gặp hoạn nạn, khó khăn.
– Bà dặn cháu nhiều lần rồi, cháu không quên đâu, nhưng phải đợi cháu ra trường có việc làm đã, cháu lo thân cháu xong rồi muốn giúp ai thì giúp.
– Cháu bà ngoan quá, bà sẽ lì xì cho cháu nhiều nhất nhà. Nhưng ngày xưa, khi bà 20 tuổi bằng cháu bây giờ, bà đã có 3 mặt con rồi đấy.
Phượng nhẩy cẩng lên thích thú:
– A! cháu thích nghe chuyện ngày xưa của bà, sao ngày ấy bà lấy chồng sớm thế? Boyfriend của bà đòi cưới hay bà đòi cưới?
– Boyfriend là gì hở cháu?
– Là người yêu đó, anh ta yêu bà lắm phải không?
Mẹ cau mày mắng Phượng:
– Con ăn nói phải giữ lời, “anh ta“ nào thế? Ông ngoại của con đấy.
Phượng nũng nịu nắm tay mẹ phân trần:
– Trong tiếng Anh già trẻ, ông cháu gì thì cũng dùng từ như thế thôi, mẹ biết điều đó mà.
– Nhưng mẹ sợ bà không biết bà giận.
Bà đỡ lời:
– Không sao, các cháu nó nói tiếng Anh là chính, tiếng Việt nam thế là giỏi rồi, cháu cứ tự nhiên, vì lúc nào cháu cũng là cháu gái bé bỏng của bà.
Rồi bà kể tiếp:
– Thời xưa đâu có người yêu như bây giờ, cha mẹ đặt đâu thì ngồi đó.
Phượng kêu lên:
– Bất công! Và tước đoạt quyền tự do của người con gái.
– Nhưng chả sao cả cháu ạ, người ta vẫn sống hạnh phúc êm đềm và sinh con đẻ cháu. Ai như bây giờ, tự do lựa chọn người mình yêu rồi một sớm một chiều đã li dị, con cái thì bơ vơ, xa mẹ vắng cha.
Phượng cười:
– Hên cho bà là anh ta đẹp trai, cháu đã nhìn thấy hình ông ngoại hồi trẻ rồi, nếu bà lấy người xấu thì cháu cũng xấu luôn, cháu sẽ bắt đền bà đấy.
Bà mơ màng trôi về quá khứ:
– Ông ngoại đẹp trai mà nghiêm lắm, bà nể sợ ông, không dám cãi một câu, ông vừa là người chồng vừa là người chủ của bà. Bà làm dâu, hàng ngày đã bận rộn làm lụng , mỗi lần Tết đến càng bận rộn thêm, vừa trông coi vừa làm, nào gói bánh chưng, bánh gai, bánh dày, nấu chè kho, muối dưa hành. Nào mổ lợn để làm giò lụa, nem chua, nấu thịt đông, xương thì nấu măng, nấu miến… cỗ bàn 3 ngày Tết không lúc nào ngơi tay.
Phượng ngạc nhiên:
– Bà khổ thế sao? Họ abuse bà đấy, nếu ở Mỹ thì họ đáng tội vào tù.
Mẹ giải thích:
– Chẳng ai hành hạ bà cả, bà hãnh diện và sung sướng được làm những công việc ấy, chứng tỏ mình là vợ đảm dâu hiền.
Phượng chặc lưỡi ngẩn ngơ:
– Thời xưa lạ nhỉ! bị hành hạ mà vẫn sung sướng. Thế 3 ngày Tết ăn uống nhiều thứ bà có sợ mập không? Sau Tết bà có diet cho xuống cân không?
– Ăn thì cứ ăn, chẳng sao cháu ạ.
Rồi bà chép miệng:
– Ngày xưa, phong tục lễ Tết rất nhiều, ngày nay càng ngày càng đơn giản đi, và sang đến Mỹ thì mất gần hết rồi, con cháu đẻ ra ở đây, chẳng biết ngày Tết quý giá và thiêng liêng thế nào. Ngày Tết xa xưa, bà ăn một miếng bánh chưng thơm mùi nếp mùi lá dong, bà nghĩ tới những cánh đồng lúa chín vàng, tới những giọt mồ hôi cày cấy của người nông dân…


Mẹ tiếp lời:
– Bây giờ chúng nó nhìn bánh chưng bằng đôi mắt dửng dưng hoặc tò mò hỏi cái gì đây rồi lắc đầu từ chối, ngay cả không thèm ăn thử lấy một miếng.
Phượng lý luận:
– Thì bà và mẹ cũng không thích ăn hamburger, có bao giờ ăn thử miếng nào đâu!
Mẹ hồi tưởng:
– Sống ở quê hương mình, trải qua những mùa mưa nắng, những lúc đói no, mới thấm được hương vị ngày Tết. Khi đất trời vào Xuân, có nắng vàng, có gió nhẹ thổi sạch những chiếc lá khô nhỏ trên hè phố, khi chợ búa bắt đầu đổi màu sắc, ngập tràn cam quýt chín vàng, dưa hấu chất từng đống giữa chợ… còn rau sao mà nhiều thế? Sà lách xanh, bông cải trắng, cà chua chín đỏ như hẹn nhau cùng mùa thu hoạch cho kịp Xuân về… Và khi người ta vội vã mua sắm đồ Tết làm như sẽ không còn dịp nào để mua sắm nữa. Những hình ảnh đó, cảm giác đó, người Việt Nam tha hương chẳng bao giờ quên.
Phượng ngừng tay lau chùi, quay lại nhìn bà và mẹ, hai thế hệ đã qua, mỗi người có một mùa Xuân đẹp theo ý họ, trông bà lưng còng tóc bạc, trông mẹ tuổi đã xế chiều Phượng khó có thể hình dung được họ đã từng có những mùa Xuân lộng lẫy trong đời, từng bâng khuâng xao xuyến khi thời tiết giao mùa, cây cối đơm hoa nẩy lộc. Bây giờ họ thích ôn lại kỷ niệm và kể cho con cháu nghe.
Phượng nghĩ vẩn vơ sau này mình già thì sẽ có kỷ niệm gì để kể cho con cháu nhỉ? Cô sẽ kể lại cái ngày 30 Tết này vậy, rằng là bà không biết gói bánh chưng, bánh gai, nên bà ngoại và mẹ của bà sai bà làm đủ thứ chuyện, mệt kinh hồn.


Mẹ nhìn vẻ đăm chiêu của cô và hỏi:
– Con đang nghĩ gì mà ngẩn người ra thế? Lại đây mẹ chỉ cách gói bánh gai, sau này làm cho các con nó ăn.
Phương dẫy nẩy lên:
– Các con của con sẽ không thích ăn bánh này đâu.
– Con chỉ lười thôi, mấy món bánh đơn giản này mà cũng không chịu học.
Bà than thở:
– Tôi đã nói rồi mà, càng ngày con cháu ở xứ người càng quên đi mọi thứ liên quan đến cội nguồn của nó, chẳng biết tới đời con, đời cháu nó có còn biết nếm cái mùi vị ngon của bánh chưng, bánh gai, hay dưa hành ngày Tết không?
Mẹ nói như an ủi bà:
– Cũng phải thế thôi, biết sao bây giờ? Mình đâu có sống đời mà hướng dẫn chỉ bảo chúng nó được.
Bà đã gói bánh xong, gọi Phượng vào thu dọn, rồi mang bánh chưng và nồi ra garage để nấu bánh, chưa hết, bà còn giao cho Phượng một công việc nữa là đêm nay chở bà đi chùa đón Giao thừa. Bà rất chăm đi chùa, có lần Phượng đã hỏi bà :
– Bà ơi, đi chùa có vui không? Sao tuần nào bà cũng đòi đi?
Bà âu yếm mắng cháu:
– Chùa là chốn tôn nghiêm, đâu phải chỗ giải trí mà vui, nhưng có niềm vui của tâm hồn, được bình an, được thanh thản.


Tuần nào không đi được bà buồn hẳn ra, cứ than thở là già cả ở Mỹ này chỉ trông vào con cháu chở đi chùa vào dịp cuối tuần, thế mà đôi khi cũng không xong, khi vui nó chở, khi buồn thì không.
Bà nói đúng quá, những hôm bận Phượng chẳng muốn chở bà đi chùa, hay có chở thì cũng vùng vằng, kém vui. Biết sự cần thiết của bà Phượng làm tới, cô hay năn nỉ bà kể chuyện ngày xưa cho cô nghe, nếu bà không kể cháu “cúp” luôn không chở bà đi chùa nữa. Và bao giờ Phượng cũng được vừa ý.
Thường thường Phượng chở bà đến chùa và hẹn giờ đến đón, một hôm cao hứng Phượng ở lại lễ chùa với bà, cô tò mò xem có gì hấp dẫn mà tuần nào bà cũng đi như những người yêu nhau không bao giờ lỗi hẹn, cô ngồi cạnh bà, cũng quỳ, cũng lạy, nhưng cô không biết tụng kinh, chỉ biết ngồi im nghe, người ta đọc hết trang này đến trang khác làm cô sốt cả ruột hỏi bà chừng nào xong? Bà nói tụng hết cuốn kinh Pháp Hoa này, cô nhìn cuốn kinh dày cộp thở dài ngao ngán, tự trách mình lỡ dại trót ngồi đây rồi bỏ ra về giữa chừng sao được!


Từ đó, Phượng chẳng bao giờ vào chùa đọc kinh nữa và thầm phục bà mỗi tuần ngồi cả giờ đọc đi đọc lại những câu kinh ấy, những sách kinh ấy mà không chán, mà vẫn sốt sắng khăn áo đến chùa. Sau này dù Phượng có già, cũng không thể làm như bà được.
Bánh chưng và bánh gai đang được nấu trên bếp nên mọi người cảm thấy rảnh rang, bà quay ra kể chuyện đi chùa đón giao thừa, nghe tiếng chuông chùa báo hiệu năm mới vừa sang rồi ra vườn chùa hái lộc. Phượng hỏi:
– Hái lộc là gì hở bà?
– Cháu hái bất cứ một cành lá nào, gọi là hái lộc đầu năm để cầu ước mọi điều trong năm mới sẽ được tốt tươi như cành lộc ấy.
Mắt Phượng sáng long lanh:
– Cháu muốn được hái lộc, tối nay cháu vào chùa với bà.
Bà nghi ngờ:
– Nhưng đừng có chóng chán đòi về nhé?
Cô cương quyết:
– Cháu sẽ ở bên bà từ đầu đến cuối, bà biết không? Cháu sẽ cầu ước nhiều thứ lắm: bà khoẻ mạnh sống lâu, bố mẹ cháu cũng thế và cháu thì học hành khá hơn… Phượng ngừng không nói tiếp những ý nghĩ còn trong đầu là cô sẽ gặp một người tình vừa ý như mơ, điều ấy cô biết một mình là đủ rồi.
Lòng hớn hở, vui vẻ, Phượng dặn bà:
– Tối nay đi chùa bà nhớ mặc nhiều áo ấm vào, Tết của người Việt Nam, mùa Xuân của người Việt Nam, nhưng ở Mỹ này là mùa Đông đấy, bà hãy cẩn thận kẻo cảm lạnh bà nhé.

Nguyễn Thị Thanh Dương