TRANG NGỌC KIM LANG

Tiểu Sử:
Tên thât: Nguyễn kiêm Lang Bút hiệu: Trang ngọc Kim Lang
Ngày sinh: 24 thang12/1939 tại Mỹ Tho
Trước 1975: Giáo chức+Sản xuất thưc phẩm.
Hiện tại: Ngành Thẩm mỹ( Cosmetology) Làm việc tự do.
Sở thích: Văn nghệ, thơ văn.
Số thơ, truyện ngắn đăng các báo nhiều năm: Thế giới Phụ nữ,Phụ nữ Diễn đàn,Khởi Hành,Tập san Phật giáo.
Hội thơ Thi đàn Hương Việt.Hội thơ Tài tử:Cum hoa Tình Yêu
Hội thơ Văn Bút Việt Nam Hải Ngoại. Tổng thư ký trong Ban Chấp Hành Vùng Tây Nam Hoa Kỳ (niên khóa 2014/17).
Đóng góp Đặc san: N.Ha M’thu, XuânTân Sửudo Văn Bút Việt Nam Hải Ngoại Vùng Tây Nam Hoa Kỳ thưc hiện
Tham gia Thơ văn và sinh hoạt vănnghệ các Hôi Đoàn trong Cộg Đồng NamCaLi
Đã sinh hoạt văn thơ với các bậc đàn anh: nhạc sĩ Châu kỳ,Lê Thương,Đức Quỳnh, Tô Kiều Ngân,Phạm Thiên Thư tại VN.Có CD. kỷ niệm giọng hát nhac sĩ Châu Kỳ phổ nhac thơ Kim Lang và các giọng ngâm nổi tiếng ở Việt Nam.
                     
Các tác phẩm văn xuôi của Trang Ngọc Kim Lang: ( Vui lòng nhấn vào tựa đề để đọc nội dung)
1. SỰ LỪA ĐẢO THÂM ĐỘC
2.Chào cờ tại Tượng đài ngày 4/4/21
3. KHÔNG NHẬN DIỆN RA NHAU
4. THÚ ĐI CHỢ HOA
5. Tư tưởng phong kiến còn ảnh hưởng nặng nề  với Phụ nữ ngày nay
6. CẢM TÁC VỀ ĐÔI GIÀY
7. VUI BUỒN KHI GẶP CẢNH SÁT MỸ
Trang thơ của thi sĩ Trang Ngọc Kim Lang
TẠ ƠN
Cha mẹ cho ta hình hài vóc dáng
Lớn khôn dần qua năm tháng dưỡng nuôi
Đạt công danh sự nghtệp là nguồn vui
Mong đền đáp đấng sanh thành khuất núi.

Thế rồi trên đường đời đầy cát bụi
Lúc thăng trầm vinh nhục diễn tiến luôn
Có mấy ai cuộc sống được trôi suông
Khi chới với luôn cầu người giúp sức.

Kẻ quới nhơn đó là người trợ lực
Giúp của tiền hoặc giúp kế sinh nhai
Bằng khối óc,sức mạnh của đôi tay
Với số không rồi ra thành số có.

Có những kẻ khổ sầu không dám tỏ
Vái bề trên cùng chư Phât,Thánh,Thần
Ánh hào quang hiện trong trí sáng ngần
Mang ánh sáng xóa tan hình ảnh tối.

Chúa Giêsu vì thế gian mà chịu tội
Hết lòng tin bao phiền não độ qua
Đấng Cha lành thương con trẻ thiết tha
Luôn tin tưởng sẽ hưởng nhiều ân huệ.

Đức Quan Âm thị hiện về độ thế
Cứu muôn loài qua gian khổ điêu linh
Nét từ bi tay cầm Tịnh thủy bình
Chửa lành bịnh tật,xóa tan tội lỗi.

Mẹ Maria về đây cứu rỗi
Bao sinh linh chìm đắm bể lầm than
Tin tưởng Mẹ,tâm tưởng được nhẹ nhàng
Con của Mẹ làm sao mà bỏ được.

Biển trần ai ôi thôi! đầy ô trược
Tấm thân nầy trải kiếp sống lê thê
Sống sao có ý nghĩa,khỏi người chê
Được giúp và làm quới nhân kẻ khác.

Lòng tưởng nhớ và luôn luôn ghi tạc
Nợ áo cơm và nợ cả tâm linh
Tính cả hai đều cũng nặng,chẳng khinh
Sống đáng sống,không là người bội bạc!

Các con ta không còn ngoài ai khác
Khi ốm đau cần kíp chúng lo toan
Ơn chồng con nghĩa nặng phải lo tròn
Sống trọn vẹn gia đình và xã hội.

Sống “Tạ Ơn đời ” không mang tội lỗi
Hưởng tình thương phải biết giúp mọi người
Cõi đời nầy sẽ tràn ngập tiếng cười
Khi nhắm mắt Ta Cười! mà Người Khóc!
                      TrangNgocKimLang
   ĐÔI MẮT  (Kỷ niệm 30/4/75)

    Đôi mắt là cửa sổ
    NHìn nhau thấy ngồ ngộ
    Biết bao điều tơ vương
    Thương ghét hay ái mộ.
     Thương ai mắt long lanh
      E ấp chớp chớp nhanh
     Như sợ người thấy được
     Cợt đùa lẫn hờn ganh.
     Có người sắp lìa đời
     Đôi mắt buồn vời vợi
     Như nuối tiếc cõi trần
     Tử thần nào chờ đợi !
    Ghét ai mắt câm hờn
   Chẳng nể vì nhỏ lớn
  Tia mắt nhìn bắt dợn…
  Tránh xa nghĩ hay hơn !
     Thương ai mắt đâm chiu
     Mơ mộng đủ mọi điều
     Ái mộ từng ánh mắt
     Tương tư thấm hương yêu.
    Giăc đã đến cận nhà 
    Người thầm lén nhìn ta
    Ôi sao mà tha thiết !
    Rồi mãi mãi cách xa…
     Biến loạn 30 tháng tư
     Một số giới chức giả từ
     Đất nước nhuộm Cộng sản
     Đành vượt biển ra đi !
     Thế rồi được hung tin
    Hải tặc cướp hãi kinh
   Nhận đấm tàu xuống biển
   Giết người yêu thương mình !
     Lòng mắt như rát đỏ
      Ngập tràn lệ quanh mi
     Khóc thầm tiễn Ai đi
     Siêu thoát miền Tịnh độ.
Đôi mắt ấy còn đâu…!
 Ta vương ngấn lệ sầu
 Chìm sâu trong tâm thức
Kỷ niệm dễ phai mầu !
 Một kỷ niệm đau buồn
 Mất nước mất người thương
   Tâm tư luôn đau buốt
…Nước mắt khóc Quê hương… !
                       TrangNgocKimLang
Ước mơ năm Dần
 Tiễn Sửu ra đi rước Dần về
Đến mùa bầu cử rộn ràng ghê
Cộng hòa,Dân chủ đua tranh cử
Đòn phép hai bên trổ ngón nghề
Kẻ thắng,người thua nên hợp lại
Người tranh, kẻ cãi chẳng thuận bề
Trời cao có mắt đưa người tốt
Lèo lái giang san được khỏi chê!
TrangNgocKimLang
TỰ THƯƠNG MÌNH
 Ta cảm thấy thương ta
 Những tưởng người thật thà
 Khi họ lâm nguy biến
  Chẳng ngại xả thân ra…
 Bây giờ tai nạn qua
 Đã ổn định cửa nhà
  Phủ phàng ra thái độ
  Còn đâu giọng thiết tha…
 Ta cảm thấy thương ta
 Lòng chân chất thật thà
 Giúp người không  nệ sức
 Thực hành hạnh lục hòa…
 Nhưng ai hiểu lòng người
Miệng nói nói, cười cười
Đầu môi và chót lưỡi
Nhìn thấu…thấy hỗ ngươi
Từ xưa thước không đo
Tịnh tâm mới dễ dò
Tráo trở vờ…đen trắng
Dẫu cáo, đuôi phải thò…
Chẳng trách người vô tâm
Luôn tự nhủ ngấm ngầm
Lòng dửng dưng sắt đá
Họ đã nếm lỡ lầm.
Bây giờ hiểu lẽ ra
 Ta tự thấy thương ta…
Hạnh nguyện tâm luôn xã
Mới an cõi ta bà.
Thà để người phụ ta
 Trẻ nhỏ hay người già
 Dẫu buồn không ray rức
 Thiệt hơn cũng vậy mà…
 An ủi việc mình làm
 Chuyện gì cũng muốn kham
 Giúp người lòng thanh thản
 Thương người như thương thân…
                                        TrangNgocKimLang
Kẻ Không Nhà
Ai dám bảo xứ nầy không nghèo đói
Nước Mỹ giàu nhưng vẫn nợ cầm canh
Khoa học kỷ nguyên, ngày tiến rất nhanh
Nguyên tử lực có nước nào dám chọi
Tranh đua thị trường phục người rất giỏi
Hàng hóa tung ra khắp cả năm châu
Thực phẩm làm ra các nước phải cầu.
Giúp nước nhược tiểu chừng không mệt mỏi
Thế mà trong nước dường như không tránh khỏi,
Nạn đói nghèo chẳng chỗ ở chung thân
“Home-less” nhiều cũng bởi đủ nguyên nhân
Ma túy, di dân, con đông, “lay-off”
Người Việt Nam tuy nghèo nhưng rất xộp
Ở chung nhau, ăn uống lại dung hòa
Không giàu nhưng hơn cảnh khổ người ta
Thế là nghĩ đến chia cơm xẻ áo…
Có những bữa tiết đông trời lạnh giá…
Nhiều góc đường trong ngõ hẻm lùm cây
Từng nhóm người tụ họp ở quanh đây
Họ run rẩy khát khao một mái ấm
Đã sẵn trong ta, tình người sâu đậm
Làm sao ngơ được cảnh đói lạnh nầy
Đất người ta mình lại sống đủ đầy
Sao không nới rộng vòng tay cứu giúp!
Trang Ngọc Kim Lang
MƯỜI QUÊN

Một quên kẻ ở bạc tình
Được thời lên mặt ỷ mình cao sang
Hai quên lời nói ngang tàng
Nhờ ai nay mới vẻ vang hơn người
Ba quên câu hát nụ cười
Trước kia tình tứ nay thời đắng cay
Còn đâu giấc ngủ nồng say
Kề tay anh gối êm còn hơn nhung
Bốn quên cách xử lạ lùng
Bao năm chờ đợi tao phùng cách xa
Hai ta chẳng ở một nhà
Lý do…vì kẻ thứ ba xen vào
Tào khang thua cuộc mới đau
Thường tình là thế cuả nào mới hơn
Năm quên những lúc giận hờn
Bóng hạnh phúc hảo cứ vờn trong tâm
Bây giờ thì chẳng còn lầm
Giả nhân,giả nghĩa thẹn thầm người ơi! 
Sáu quên cay đắng mùi đời
Hạt muối chia xẻ ngọt bùi hưởng riêng
Bảy quên giờ phúc thiêng liêng
Mẹ cha thỏa dạ dâu hiền rể ngoan
Sanh ra con đống cháu đàn
Chẳng nề khổ nhọc mơ màng tương lai
Tám quên mộng mị dài dài
Còn đâu là những tháng ngày vinh quang
Chín quên tình nghĩa chúa chan
Đổi đời thay dạ mình an phận mình.!
Mười quên dáng vóc đẹp xinh
Thuở nào điêu đứng chồng mình chẳng sai
Bây giờ ta phải vì ai ?
Già nua trước tuổi chau mày nghĩ suy
Hồng nhan bạc phận sách ghi
Phân duyên,duyên phận,còn tùy phước duyên
Vết nhăn hằn những lời răn
Quên đi để tưởng cánh bằng bay cao !
                      TrangNgocKimLang
ĐÔI DÒNG TÂM TƯ PHỤ NỮ 
Bốn mươi sáu năm rồi  sống nơi xứ lạ
Nhớ những ngày ở đất tổ quê cha
Ở đâu thì cũng vẫn môt mái nhà
Nhưng nhà Việt Nam khác nhà Mỹ Quốc!

Ôi ! Việt Nam mái nhà đầy kỷ niệm
Thuở ấu thời cho đến lúc trưởng thành
Bao họ hàng bè bạn tụ vây quanh
Nơi đất lạ ta làm sao tìm kiếm!

Ngày hôm ấy,ngày đau thương đã điểm
Mọi gia đình cùng nếm cảnh chia ly
Sống hay thác đều kẻ ở người đi
Thác an  phận mà sống đầy khổ hận!

Bao tình cảm lòng ta luôn vương vấn
Đến xứ nguời lòng vẫn tưởng cố hương
Măc dầu nơi ấy biến đổi không lường
Từ sung túc, ấm no, sang cùng cực
 
Biết bao gia đình sống đời đạo đức
Có của tiền do nước măt  mồ hôi
Thế rồi trong phúc chốc lìa cả đôi
Mất chồng, mất con, mất luôn gia sản!

Trong cuộc sống thôi tràn  đầy bất mãn
Kẻ băng rừng, leo núi,kẻ vượt khơi
Thập tử nhứt sanh, nước mắt tuôn rơi
Tìm đường sống trong muôn ngàn cái chết!

Đến bờ tự do gian truân chưa hết
Giả từ đau khổ,cực nhọc đang chờ
Cuộc sống này đâu hẳn giống trong mơ
Mặc dầu vật chất, tiện nghi không thiếu

Mọi gia đình phải thích nghi lo liệu
Bà con xa không bằng láng giềng gần
Láng giềng đây đâu phải là người thân
Không vừa ý là họ kêu cảnh sát

Nhiều chiến hữu qua sau đều kinh ngạc
Những lợi quyền cắt hết chẳng như xưa
Bạn bè giúp nhau là chuyện đò đưa
Con cái vừa học cũng vừa tìm viêc

Tụi trẻ lớn khôn thảy đều phải biêt
Cha mẹ khổ nghèo qua châm, kém thua
Phải ra công học hỏi, gắng thi đua
Và hiểu vì sao sống đời lưu lạc…?

Số phận nữ lưu mỗi thời mỗi khác
Chăm con khờ, tần tảo để thăm nuôi
Đợi chồng về lóe sáng một niềm vui
Rồi vụt tắt khi biết mình khờ dại 

Phụ nữ suốt đời hy sinh chẳng ngại
Lo chồng con,quên cả nghĩ đến mình
Rủi thất thời cam phận bị rẻ khinh
Đâu có còn thời vàng son tuổi trẻ

Ở xứ lạ cầu mong cho sức khỏe
Mình thương mình vàthương ca mọi người
Mặc thói đời phụ bạc chẳng hổ ngươi
Lòng hãnh diện làm thang cho người khác

Phụ nữ Viêt Nam là gương đi trước
Ở quê nhà chung sức giúp đỡ chồng
Nơi xứ lạ cũng vẫn mọi người mong
Việc nhà việc nước hai vai gánh vác

Việc đàn ông, đàn bà làm chẳng khác
Hãnh diện thay, nam phái phải nể vì
Nam nữ bình quyền xứ Mỹ khác chi
Mong các Ông nghĩ suy mà chung sức!
              TrangNgocKimLang
NGÀY TƯỞNG  NIỆM CỰU CHIẾN BINH
(Memorial Day)

Đất nước an lành cũng nhờ người lính
Khổ cực bao đời cũng là người lính
 Người lính đã chết ,hồn người vẫn sống
  Cảm xúc vô cùng,”Ngày cựu chiến binh”
Chúng ta đã biết bao đời đã trải qua
  Người lính bỏ vợ bỏ con, ôm súng xa nhà
  Có kẻ mới ra trường đã vào quân ngũ
Hành trang chiếc “ba lô”đi vào xứ lạ!

  Họ là ai? là kẻ xẻ dọc Trường Sơn!
Lính trẻ bị xua đi mạng sống không sờn
 Đầu óc hoang mang cứ ngờ là chính nghĩa
 Chết rừng, chét núi, phảng phất oan hồn!

Họ là ai? mà liều mình  vì đất nước
 Không hưởng giàu sang,phú quí thế gian
  Họ là lính Cộng Hòa, xuất trận miền Nam
 Quyết một lòng không mong muốn”xã hội chủ nghĩa”!


_Họ là ai? Là đồng minh tham gia chiến địa
  Hàng chục ngàn lính Mỹ, Úc, Đại Hàn v..v
  Còn trai trẻ’, cao niên, đủ đẳng cấp, đủ hạng
  Hy sinh lìa bỏ gia đình, mang sống không màng!
Tại vì sao họ phải vì đất  nước Việt Nam
 Họ muốn giúp Việt Nam không là Cộng Sản
 Để rồi hàng chục ngàn người nằm xuống trong lằn tên
 mũi đạn liều chết quên mình vì hai chữ “Tự Do”. Nhưng than ôi!
Cộng Sản Miền Bắc đã phản bội lời thề
  Vì bao lợi quyền đã làm họ u mê
 Phản dân, phản nước, tham nhũng chẳng chỗ chê!
Việc ác gì mà chúng chẳng làm được…!
Chúng ta là kẻ ly hương yêu nước
 Không dể họ hưởng phước
  Bán nước cho Tàu cộng yên bề !

  Kỷ niệm ngày Cựu chiến binh,ngày Chiếnsĩ trân vong
Ngày lễ lớn với đầy đủ lễ nghi quân cách
 Lễ tri ân chiếnbinh Hoa kỳ, Đồng Minh còn sống hay đã tử vong
 Cùng nhớ những mộ bia chiến sĩ nằm trong hang cùng ngõ ngách
Hàng chục ngàn Đồng Minh đã bỏ mình cho miền nam Việt Nam
Lính Cộng hòa V.M không thương tật cũng lưu lạc xứ người hay
 nằm xuống và tất cả mong muốn một ngày trở về bao công lao không uổng                                                    
“Tử sĩ hồn thiên phảng phất đâu đây
  Xin hãy đằng mây về đến chốn nầy
  Chứng dám bao lòng luôn thương tiếc
 Anh hùng xung trận mãi mãi không phai!
TrangNgocKimLang 
 Dịch một bài thơ
Có bài thơ tình yêu rất nổi tiếng, tương truyền là của nhà văn, nhà viết kịch vĩ đại nhất nước Anh, đó là William Shakespeare. Một số nguồn khác lại nói bài thơ này của Bob Marley, thông tin khác thì nói rằng đó là của một nhà thơ người Thổ Nhĩ Kỳ tên là Qyazzirah Syeikh Ariffin. Bài thơ như sau :
You say that you love the rain,
But you open your umbrella when it rains.
You say that you love the sun,
But you find a shadow spot when the sun shines.
You say that you love the wind,
But you close your windows when wind blows.
This is why I am afraid,
You say that you love me too.
Phỏng Dịch một bài thơ
Họa Ý thơ của thi sĩ Trang Ngọc Kim Lang

Bài  1:
Người rằng yêu giọt mưa thu                 
Mưa sa,người lại trương dù  chờ tan         
Người rằng yêu hạt nắng vàng                           
Nắng lên núp bóng,người than nắng nhiều                               
Nàng rằng yêu quý Đó nhiều                 
Đó kia men đến, Cửa bèn Cài Trong              
Với tôi người nói ngóng trông                     
Lòng tôi Cảm nhân lòng người không ngay
++++++++
Chàng rằng yêu mến,nhớ nhung
Khi ta đáp lại,chàng Vờ như không
Người rằng luôn mến thương nàng
Thấy nàng đến viếng,chàng than Bận nhiều
Người rằng yêu gió hiu hiu   
Gió nổi người cứ một điều cài song 
Với tôi người nói nhớ mong   
Mà sao tôi sợ cho lòng đổi thay                                                 TrangNgocKimLang
Bài 2:     
Yêu mưa, mưa giăng em lo ước áo           
 Yêu nắng,nắng nhiều em ngại da đen         
Yêu gió, gió lên em e giông bão             
   Yêu tôi, mà thiêt không hà ?
**************
Yêu anh,được yêu em lo Lừa Đảo
 Lời nói ngọt ngào,em Sợ chuốt trau
 Yêu anh,được yêu em lo Lừa Đảo       
Nói bóng nói gió em E nói Xạo
TrangNgocKimLang
 Đề bài:  TRÊN KHÔNG
Ta chẳng Tiên chẳng Phật
Mà ở trên cao ngất
Nhìn tận xuống thế gian
Cỏ cây cùng vạn vật.
Nhìn con đường quanh co
xe chạy như kiến bò
 Lâu đài như cái hộp
  Sông núi vừa tay đo.
Đâu cần có thần thông
Chỉ nhờ chàng phi công
Ngàn dậm nhanh như chớp
Đâu phải chạy lòng vòng.
Thoát cái chạm đất rồi
 Thực tế chẳng lôi thôi
Hộp giờ nhìn cao ngất
 Cao thấp thuộc chỗ ngồi…
Lắm kẻ tranh giành ngôi
Niềm khổ đau nhân loại
Ham muốn bao giờ toại
Tình thương đắc giá thôi !
Xe chạy như kiến bò
Kiến đua theo thời hiệu…
Người trầm trồ mới chịu
Dan díu nợ phải lo.
Nhà xe ôi,vật chất
Cuộc sống luôn chật vật
Sướng khổ phân biệt đâu
Bao người nhìn sự thật? !
Đời sống có dài lâu?
 Tạo chi cảnh khổ sầu
  Đam mê và ham muốn
Thao thức suốt canh thâu.
Nếu ai cũng biết mình
Tùy thuộc từng cái nhìn…
Chẳng cần lời phê phán
Cuộc sống sẽ quang minh.
Ngày nay quá văn minh
 Thế giới vượt tầm nhìn
  Biết ai Lành ai Ác !
 Phúc đức hoặc nhục vinh.
Riêng Ta thích trên cao
Cũng chẳng thích” Ghế”nào
Trên tầng mây thanh thoát
NHÌN GẨM lánh khổ đau !
                   TrangNgocKimLang
Tiễn Dần đi rước Mẹo về
 Dần đi Mẹo lại có gì vui?
 Dần ngự ôi thôi khổ đủ mùi!
 Khủng bố, thiên tai luôn hạn hán
 Giết người, bão lụt thêm đất trùi
Thời trời đến lúc gặp phải tai
Khoa học gắng tìm cũng bó tay
Thế giới khuyên người lià việc ác
Mọi người chờ Mẹo gặp cơ may!
           + + +
Có nghĩa gì đâu cõi tạm nầy
Hơn thua chi lắm đáng buồn thay!
Sao không dìu dắt qua bể khổ
 Hành đạo tu thân nhớ mỗi ngày…
                                TrangNgocKimLang
     Bạn bè tôi đây

 Kẻ đã ra đi,kẻ tật nguyền
 Người nằm thoi thóp đợi quy tiên
 Còn đâu năm tháng quây quần sống
 Nhìn lại gần xa rải khắp miền


   Bạn bè trang lứa đếm đầu tay
   Kiểm điểm khắp miền có những ai…
   Được dịp thăm nhau vui hiếm có
  Mừng vui mong mỏi kéo nhiều ngày


  Đã hiểu cuộc đời là thế đó
  Với nhau hậu hỹ trọn tình người
 Mặc ai danh lợi không rồi có…
Phù thịnh khinh suy,chỉ nực cười


 Chất xám cao cũng cạn dần
 Lắm người sức khỏe yếu lần lần
 Nhìn xem thiên hạ tranh đua bạo…
Hoa kiểng,thơ văn,thú ẩn thân


 Rảnh ra quá bước đến thăm nhà
Chờ mãi hèn lâu mới thấy ra
” Bốn cẳng,ba chân” khua lộp cộp
 Xe lăn, gậy chống bạn mừng ta


  Mãi nghĩ về người bạn ở xa…
  Đòan Yên Linh vĩnh biệt thơ ca
  Ngâm nga thiền đạo,vang âm hưởng
 Chút nén hương lòng để gọi là…

Gọi là tình nghĩa giới thơ văn
Cách trở núi sông vẫn nhớ rằng…
 Kỹ niệm thời gian không phai nhạt
 Mong hồn Anh quyện nhập thiên đàng.

(Đoàn Yên Linh một ngâm thi sĩ nổi tiếng trong các băng nhạc đạo đã vĩnh viễn ra đi sau tháng ngày nằm bịnh)
                          TrangNgocKimLang
Bài Tạ Ơn số 1:
Cha mẹ cho ta hình hài vóc dáng
Lớn khôn dần qua năm tháng dưỡng nuôi
Đạt công danh sự nghiệp là nguồn vui
Mong đền đáp đấng sanh thành khuất núi
Thế rồi trên đường đời đầy cát bụi…
Lúc thăng trầm vinh nhục diễn tiến luôn
Có mấy ai cuôc sống được trôi suông
Khi chới với luôn cầu người tiếp sức

Kẻ qưới nhơn đó là người trợ lực
 Giúp của tiền hoặc giúp kế sinh nhai
 Bằng khối óc,sức mạnh của đôi tay
 Với số không rồi ra thành số có!
  
                  
 Có những kẻ khổ sầu không dám tỏ
  Vái bề trên cùng chư Phật Thánh,Thần
 Ánh hào quang hiện trong trí sáng ngần
 Mang ánh sáng xóa tan hình ảnh tối.
 Chúa Giesu vì thế gian mà chịu tội
Hết lòng tin bao phiền não độ qua
Đấng Cha lành thương con trẻ thiết tha
Luôn tin tưởng sẽ hưởng nhiều ân huệ
Đức Quan âm  thị hiện về độ thế
Cứu muôn lòai qua gian khổ điêu linh
Nét từ bi tay cầm Tịnh thủy bình
Chửa lành bịnh tật,xóa tan tội lỗi.
Mẹ  Mara về đăy cứu rổi
Bao sinh linh chìm đắm bể lầm than
Tin tưởng Mẹ tâm tưởng được nhẹ nhàng
Con của Mẹ làm sao mà bỏ được.
 Biển trần ai,ôi thôi đầy ô trược !
Tấm thân nầy trải kiếp sống lê thê
  Sống sao  có ý nghĩa khỏi người chê
 Được giúp và làm quới nhơn kẻ khác
Lòng tưởng nhớ và luôn luôn ghi tạc
 Nợ áo cơm và nợ cả tâm linh
 Tính cả hai  đều cũng nặng chẳng khinh
 Sống đáng sống không là người bội bạc
 Các con ta không còn ngòai ai khác
 Khi ốm đau cần kíp chúng lo toan
Nghĩa vợ chồng tình nặng phải lo toan
 Sống trọn vẹn gia đình và xã hội…
Sống Tạ ơn đời không mang tội lỗi 
 Trải tinh thương cứu giúp hết mọi người
  Cuộc đời nầy sẽ tràn ngập tiếng cười
Khi nhắm mắt ta CƯỜI mà người KHÓC!
 TrangNgocKimLang 
(mùa lễ tạ ơn 2023 )

Kỷ niệm ngày phụ nữ Quốc tế năm nay.  Tôi kể chuyện môt phụ nữ ném chiếc giày vào bàn cán bộ đang hợp mục đích chiếm đoạt  địa danh Thủ Thiêm dân chúng đang sinh sống.  Hành động nầy biểu hiện sự bất khuất gan dạ chưa từng có bấy lâu nên được dân chúng ủng hộ rần rần xem như anh hùng đáng làm gương, làm cả bọn teo ruột không dám động đến cô ta mà chỉ phạt vạ cho êm chuyện bị sỉ nhục.


    Nhắc lại bài  :”CẢM TÁC VỀ ĐÔI GIÀY” tôi có gởi trước đây: 
                        Giày dép làm ra có ích gì?
                        Mỏng dầy cao thấp để làm chi,
                        Chở che da mỏng nương đôi gót,
                        Đùm bọc chân người tựa bước đi.
                        Sỏi đá nhiều khi đành khuất phục
                        Chông gai lắm lúc phải kiên vì.
                        Giúp đời lê bước đi muôn nẻo
                        Hạ thấp hơn người có sá chi
              Đã đành giày dép để đi,
            Thế mà lại có nữ nhi Đô thành,
              Làm việc ném dép nổi danh,
              PHANG vào Đại biểu ,đấu tranh đòi quyền.
              Nhân dân sinh sống Thủ Thiêm.
              Trả lại nơi sống chủ quyền cho dân.
              Chiếc giày “dằn mặt” một lần,
              Dầu không đúng đích, muôn phần hùng anh!
              Dân oan ủng hộ rần rần,
              Hãnh diện Phụ nữ rất cần tiếp tay…
              Cho lũ cán bộ phải “sờ lại gáy”  Ô hay!
(Hình trên là chiếc giày ghi dấu bất khuất đã ném vào Đại biểu Quốc hội thành phố Sài Gòn đòi chủ quyền địa danh Thủ Thiêm bị cưỡng chiếm.)

               TRANG NGỌC KIM LANG
THƠ VỀ MÀU ĐỎ
(kỷ niệm tháng 4 đen)
          Màu đỏ xác pháo bên đường,
     Vu qui ai đó lệ tuôn hai hàng,
         Thanh njên đau nhói vài chàng.
Màu hoa Phượng đỏ huy hoàng trường xưa,
          Chia ly hoa ép tiển đưa,
     Một vài ý nghĩa tạm vừa lòng nhau.
                  Bò mọng thấy đỏ lau vào,
     Xung kích kẻ địch biết bao nguy nàn.
            Cộng sản thảm sát Mậu thân,
      Thây rơi,máu đổ mộ phần chôn chung.
           Thú tính hung ác không chùn.
    30/4 ” đội cờ Đỏ” khom lưng rước vào.
  Miền Nam đã nhuộm máu đào,
         Cờ đỏ,khăn quàng đỏ không sót món nào.
  Trốn chạy Cộng sản,bôn đào xứ xa.
          An lành những tháng ngày qua.
     Đến năm 1999 xảy ra Trần Trường.
         Chưng; “hình Hồ,cờ đỏ sao vàng”.
     Công đồng cùng dẹp,55 đêm ngày.
          Ti nạn thắng, Cộng sản bay.
     Cờ đỏ ấn tượng đắng cay dân tình.
            Màu đỏ Cộng hòa tôn vinh.
       Ăn Tết đập bể bùng binh lì xì.
             Bao đỏ lì xì đủ ni,
     Có tiền cũng quý,không khi bao giờ.
              Mùi tiền đừng để làm mờ…
      Chạy theo kẻ xấu,thờ ơ miệng đời.
               Chính nghĩa phải trái bày phơi…
             Được thế xã hội mới vơi lòng sầu!
  Người dân vui sống chẳng còn lo âu!
          Trang Ngoc Kim Lang
Ngày Quốc tế phụ nữ 8/3/22

          Vinh danh phụ nữ đấu tranh
Noi gương Trưng Triệu lừng danh thuở nào
            Ngày nay phụ nữ ra sao
    Xuống đường tranh đấu làu làu nữ nhi
             Cởi lớp yếu đuối nhu mì
     Chống kẻ gian ác phải đi vào tù.
              Kẻ gian ác là lũ ngu
      Bán rẻ đất nước kết thù với dân
               Tàu Cộng chiếm đất lần lần
      Bạo quyền Cộng sản đi thân với Tàu
                Làm quan Thái thú (1) mới đau
    Đàn áp dân chúng cùng nhau hưởng lời
              Trước mắt chẳng hưởng đới đời
      Chiến tranh chia rẻ chưa vơi lòng sầu
               Nắm tay chung bắt nhip cầu
       Phụ nữ cũng chẳng cúi đầu làm ngơ
               Tương lai tươi sáng đang chờ…
       Một ngày đắc thắng không mờ sử xanh
          Chống giặc cứu nước lừng danh
 Chung lưng nam giới công thành ngàn sau!
                 (1) Làm quan cho Tàu.
                 TrangNgocKimLang
(Viết ngày 8/3/22 QTPN)

NỖI BUỒN “Tháng Tư Đen”!
 
        Hằng năm cứ đến tháng tư,
        Bao nhiêu ký ức ưu tư lại về,
        Mọi người chộn rộn mọi bề.
        Nửa đi,nửa ở không mê cách nào.
        Đi thì có sự nghiệp làm sao?
        Bao nhiêu công sức đã bao năm dài,
        Ở thì lai sợ có ngày…
Việt Cộng vào chiếm họa tai không lường.
        Đồ dùng vất tháo đầy đường.
        Vài nơi tiếng súng bâp bùng nổ rang.
        Lệnh thiết quân lực đã ban,
        Mọi người hồi hộp ở an trong nhà.
 Tướng Minh”lệnh “buông súng ban ra..
        Đầu hàng Bức Tử thật là thương tâm!
        Anh hùng chiến sĩ âm thầm,
Quyết định tử tiết không làm Cộng nô.
        Ngày nay ta vẫn tung hô,
        Anh hùng, chiến sĩ cơ đồ lưu danh.
        Công chữa đạt ,mà danh đã thành.
Khí phách ngàn xửa rành rành giống nhau.
        Con cháu nối tiếp mai sau,
Năm châu bốn biển phương nào cũng ghi!
        Đừng vì tiền bạc rồi thì…
        Làm tay sai ủy mị, “ra đi “dân cười!
        Lúc nầy ta chẳng an vui,
   Bao nhiêu buồn khổ phải lùi cho mau.
        Rốt tâm cầu nguyện đồng bào
        Nguôi cơn đau khổ, bệnh vào cút xa.
        Niềm vui trở lại mọi nhà…
        Dẹp tan buồn khổ, lòng ta MỞ CỜ!
 
Trang Ngọc Kim Lang

NIỀM ĐAU DĨ VÃNG

   Dĩ vãng đau thương ai muốn nhớ ?
   Niềm đau lẩn quẩn nhâp hờn thơ
   Mỗi lần nhạc tấu khúc mong chờ
   Từng mạch máu rung lên chực vỡ.
   Nhớ cảnh Saigòn tan tác loạn ly.
   Mọi người ngơ ngác mãi tìm gì !
   Thân nhân thất lạc kêu ơi ới…
  Ở lại đói no thủ gói mì.
  Thế rồi cuộc sống ngập đau thương.
  Gia quyến chia ra mấy nẻo đường,
  Phụ nũ bôn ba hoàn cảnh mới,
  Nuôi chồng ,dưỡng mẹ,cháu con nương.
 Thăm chồng ra Bắc trở vào Nam,
 Gặp gỡ phúc giây ở trại giam,
 Nước mắt,mồ hôi hòa nhịp thở.
Ngày về mù mịt gắng công làm.
Gắng công làm,chắc mót để thăm nuôi.
 Nuôi dạy con thơ luống ngăm ngùi
 Hy vọng một ngày trời lại sáng,
Chồng về đoàn tựu sẽ an vui !
Bốn mươi bốn năm hận chất chồng,
Đâu dễ phai mờ lũ dốt ngông.
Kinh tế mới, chợ trời,đói khổ,
 Không yên,tìm sống phải chạy rong.
 May thay hoàn cảnh mãi chờ trông,
Con cái đề huề thỏa ước mong
Lịch sử oai hùng dạy giới trẻ,
Noi gương Tiên tổ mới yên lòng.
Giờ đây phải nối chí Tiền nhân,
Đánh đuổi kẻ thù ở rất gần.
Tàu cộng,Việt gian bày chước quỷ,
 Trong ngoài diệt giặt ý toàn dân !
  Trang Ngoc Kim Lang

Tinh Thần chiến đấu của Quân lực VNCH
  Ngày mất nước xôn xao từ trước
Lính Cộng hòa vẫn chiến đấu tới cùng
            Lòng yêu nước hào khí anh hùng
            Lệnh bức tử,súng buông giờ chót.

            Quân Ta không nghe lời dịu ngọt
            Khí hăng say buông súng sao đành!
            Thà chết vinh,không hề sống nhục
            Thế giới nhìn vào phải khâm phục.

 Các tướng lãnh là những người hùng
             Trải bao trận không hao một mạng
             Chiến công lừng lẫy địch chạy dài
             Thế mà Quân đội phải phủ cờ tang!
Tại sao ? Tướng Minh ra lệnh đầu hàng
Các tướng Hùng đồng lòng tuẫn tiết
              Để Thế giới nhìn vào phải biết
  Tinh thần chiến binh Ta vẫn hiên ngang !

              Ngày nay chiến đấu ở Ukraine
              Vua dân một lòng gìn giữ nước
              Chẳng sợ Nga,không hề lui bước
              Thế giới ủng hộ và nức lòng khen.

    Ngẫm lại:
               Quân dân TA bị áp lực bên ngoài
    Chiến đấu say, không nề hao một Tướng
                Liều hủy mình,hy sinh vì lý tưởng
       Với kẻ địch Ta luôn hãnh diện thay !

    …Ngày nay kỷ niệm 30 tháng 4 lại đến
 Anh hùng xưa vẫn lưu trong sử sách
 Thời nào dân Việt vẫn không khuất phục
               trước sức mạnh ngoại lai và :
Tuổi Trẻ nối chí Tiền nhân chớ “lãng quên” !
                             TrangNgocKimLang
N Cười Nở Bn Mùa 
Nụ cười nở mùa đông,
Sương lạnh vẫn ấm lòng
Vũ trụ bừng tia sáng
Hạnh phúc tràn mênh mông.
Nụ cười nở mùa hè,
Nhạc trối mọi người nghe
Cành phượng khoe sắc thắm
Đồng quê xanh lũy tre.
Nụ cười nở mùa thu,
Làm tan biến sương mù
Ngàn cây đua thay lá
Bay lượn tiêng vi vu.
Nụ cưởi nở mùa xuân,
Vạn vật đẹp vô ngần
Mầm non xanh quả lộc
Nhạc dặt dìu bước chân.
Nụ cười cho quê hương
Hun đúc chí quật cường
Sống đời không nước mắt
Lòng tràn ngâp yêu thương.
Trang Ngoc Kim Lang
 MÙA HÈ DẠO BIỂN
Lang thang ra biển dạo quanh
Nhấp nhô sóng vỗ kết thành tràng hoa.
Nhín trời ửng đỏ chiều tà
Cõi lòng mở rộng chan hòa gió sương.
Nếu đời trang trải tình thương
Bao nhiêu sầu muộn chán chường cũng tan.
Lửa hồng sưởi ấm thành than
Tiếng đàn giọng hát lộng vang mây trời.
Tâm tư bay bổng choi vơi
Mùa hè dạo biển sống đời thần tiên,
Chẳng lo lắng, chẳng ưu phiền
Trở về thực tế buồn phiền ra khơi
Dại gì suy tính ai ơi
Hồn ta ta giữ, chuyện người đừng kham
Mặc ai danh lợi, tham lam
Rồi ra cũng kiếp “tay làm hàm nhai”
Cuộc đời ngắn ngủi lắm thay!
Nhớ câu tích đức tương lai nương nhờ.
Biển xanh trời rộng, hồn thơ,
Thấy mình bé nhỏ ước mơ chi nhiều!
Trang Ngọc Kim Lang
THƯƠNG TIẾC MẸ HIỀN

Mẹ tôi người ra đi sớm quá!
Mới ngày nào nay đã mộ xanh
Mẹ ơi sao mẹ nỡ đành,
Lìa xa con trẻ, trưởng thành bơ vơ.
Sống thác trong đường tơ kẻ tóc,
Mất mẹ rồi, tự học đường đời.
Đâu còn ngày tháng vui chơi,
Đâu còn mơ mộng,thảnh thơi nũng vòi.
Cảm nhận lạc lỏng chơi vơi,
Đâu còn nghe được những lời khuyên răn.
Mẹ là ánh sáng chị Hằng,
Dẫn con đến chỗ mát lành an vui,
Làm ăn học hỏi chẳng lùi,
Mẹ trao kinh nghiệm,ngậm ngùi ra đi.
Muốn trả hiếu con làm gì?
Những điều Mẹ dạy khắc ghi trong lòng.
Cực khổ xem nhẹ như bông.
Cuộc đời là bẩy là chong không lường.
Với nhau đối xử tình thương.
Mặc ai lừa lọc,nhiễu nhương chốn nầy.
Có đức sẽ thắng mưu dầy,
Tránh bao khổ lụy ách tai đến mình.
Hết bỉ cực đến hiển vinh.
Của tiền dẫu có Mẹ tìm đâu ra.
Phải chi Mẹ sống tới già,
Con xin phụng dưỡng thiết tha ân cần.
Quanh con dẫu có người thân,
Đâu bằng có Mẹ muôn phần ấm êm.
Gia đình hạnh phúc êm đềm.
Giờ đây chỉ biết đêm đêm nguyện cầu,
Hồn Mẹ dầu ở nơi đâu
Xin cho được hưởng phép mầu hiển linh.
Mẹ sanh về cõi Thái bình,
Hưởng đời an lạc,thoát tình thế gian!
( Thân kính tặng những ai đã mất Mẹ )
          TrangNgocKimLang
CHỒNG và CHA

          Chồng tôi nay đã khác xưa
          Anh chơi thỏa thích cho vừa  ý anh
          Còn đâu cơm lành ngon canh
          Về nhà bộ mặt lạnh tanh như tờ
           Mặc vợ con,cứ tĩnh bơ
           Vô phòng nằm sãi,mặt phờ phạt ra
           Nghiệm kỹ mới biết thì là…
         Vì chưng mắc phải đàn bà vô lương !
          Ngày ngày lòng những vấn vương
 Chuyện nhà gác bỏ,mật đường tương tư !
        Của tiền nào phải có dư
  Tình nhân mua sắm không từ món chi
          Vợ con nhất nhất đều ghi
   Tiền đong gạo phát không chi dư thừa
         Con xin tiền học không đưa
     Đâu còn nhớ chuyện cũ xưa cả nhà
         Nuôi ông tù tội khổ a !
     Con khờ vợ yếu,mẹ già ngóng trông
        Bây giờ thóat nạn thỏa lòng
  Tưởng đâu một dạ làm chồng làm cha
        Có đâu mê đắm đàn bà
  Sinh lòng phản trắc,vợ nhà bỏ bê
      Anh quên muôn vạn câu thề
  Tiên sa phụng lộn không mê được nào !
        Anh giờ chỉ biết ước ao
   “Mẹ già chăm sóc,con khờ anh lo…
      Góp công đền đáp má đào
     Bao năm nắng dãi bạc màu tóc em
       Da nhăn,mắt lõm,môi đen
 Vì chưng không phấn không son,mượt mà…
  Em sao sánh nỗi người ta
  Chỉ thương con trẻ mẹ già buồn đau”
  Bây giờ  …ra sao? !
  Cha ơi cha sống thế nào? 
  Con ngày khôn lớn nhìn vào”gương cha”
        Ngày xưa cha lính Quốc gia
        Chiến công lừng lẫy cả nhà mừng vui
        Vui là tranh đấu chẳng lùi
  Chẳng may thế sự chôn vùi công danh !
        Miền Nam máu lửa chiến tranh
        Giăc Cộng xâm chiếm dân lành bỏ đi
        Tủi nhục nầy phải khắc ghi !
        Cha lo hưởng thụ,nghĩ gì tương lai…
        Giới trẻ biết được đắng cay
         Tủi hờn nước mắt chảy dài âu lo
         Xin Cha hãy nghĩ lại cho…
   Tha phương cầu thực con đò lênh đênh
         Chúng con chèo chống qua ghềnh
         Cha ông tiếp sức đáp đền tổ tiên
         Anh hùng dân tộc linh thiêng
Chuyển tâm Cha hướng hồn thiêng giống nòi
         Làm gương giới trẻ xây đời
 TỰ DO,DÂNCHỦ rạng ngời “Tông môn”
                            TrangNgocKimLang 
(Mùa lễ Cha 2023)
KỶ NIỆM KINH HOÀNG
 
Trong đời biết bao  kỷ niệm
 Không kỷ niệm nào giống kỷ niệm nào
  Vui buồn xen lẫn niềm đau
   Dư âm còn đọng ngày nào đấy thôi!
Rõ ràng từng đoạn khúc nôi
Băng rừng lội suối,nổi trôi biển trời
Vượt biên bị bắt như chơi 
Tự do thúc đẩy may thời thoát ly
 Thoát thì chẳng nói làm chi
 Không thoát bị bắt phải đi tù đày
  Được thả toan tính keo hai
  Phụ nữ bị nhục ở ngoài biển khơi
  Cướp biển xơi tái hại đời
 Cướp của,cướp mạng,giết người thủ tiêu
 Trại ti nạn cảnh điu hiu
Kẻ còn người mất,nhiều điều tang thương!
Giờ đây nhớ lại hiện trường  
 Cảnh nào cũng khổ, khó lường khó đo
 Ở trại trăm nỡi âu lo 
 Tư sản bị diệt,đảng cho đi tù
 Đời sống biến đổi….!…Dân ngu
 Phỉnh đi kinh tế,tiếp thu cửa nhà
 Dân nghèo mặc kệ,”đảng ta”
 Cứ vờ “đầy tớ”ấy mà ấm thân
  Sẵn nhà, sẵn của chẳng cần
  Làm chi cho cực của dân ta xài
   Đầu sỏ toàn kẻ bất tài 
   Lợi dụng “chất xám “xong ngay,hất liền !
  Bây giờ kêu  cứu như điên…
 Chẳng còn chửi bới liên miên trên đài
 Báo chí nịnh hót rất tài
 Ca tụng Đế quốc,tương lai nương nhờ…
 Tù nhân Cộng sản đang chờ
 Xóa tan đảng Cộng “vết nhơ”muôn đời !
 Thân tù tội,nước mất rồi !
 Bây giờ ngồi lại nhớ hồi năm xưa…
 Bao nhiêu khổ nhục đủ chưa?!
 Trẻ già đoàn kết mới đưa tinh thần…
Chí bất khuất vào lòng dân
 Lấy lại đất nước <Chỉ Ngần ấy Thôi >
 Ghế cao đảng Cộng không ngồi
Nhân dân TỰ Chủ,Sống đờiẤm No !

( Nhìn cảnh cán bộ Cộng sản VN vơ vét   tài sản của dân cho gia đình qua Mỹ sắm nhà cửa,đất đai sống nhởn nhơ bằng xương máu của dân Việt,.Người Việt hải ngoại
chúng ta phải luôn thức tỉnh,đoàn kết tìm biện pháp không để chúng ngồi yên hưởng lộc lâu dài.Mong ước thay !.}
                               TrangNgocKimLang
VIRUS 19 MI LÀ AI?  

Viruscorona hay virus lạ ta không cần biết.
Chỉ biết rằng mi lê lết nhiều nơi.
Trước kia mi lây lan người “gần” thôi .
Giờ bày đặt rong chơi qua nhiều chỗ.
Gieo rắc bệnh tình khắp nơi quá độ,
Mưu mô thâm độc bày ra cũng ngộ.
Đầu tiên virus phát sinh ở Thú mà ra
Trung Quốc dấu diếm để lây đến người ta
Không chân đứng nổi, nhiều đến 180 quốc gia.
Thế Giới đều tiếp tay ngăn ngừa bịnh.
Khoa học gia nghiên cứu tìm ra thuốc
Chỉ chờ thời gian kết quả hoàn chỉnh.
Khuyên mọi người đừng hời hợt xem khinh,
Phải tuân lệnh cách ly đúng cách “6 feet”,
Vi khuẩn hiện nay ở từng ngõ ngách,
Trong không gian, khí quyển ở quanh ta.
Mọi người chịu khó sinh hoạt ở nhà,
Ra đường mang bao tay,khẩu trang tránh nhiễm.
Đồ vật ở ngoài mang về để xa,
Khử trùng mọi thứ trước khi vào nhà.
Tiền bạc để vào người là Ổ bịnh.
Tuần lễ này bệnh lây ra rất mạnh ,
T.t.Trump cùng Quốc Hội giải quyết nhanh,
Mọi ngân sách giúp đỡ dân và chữa bịnh.
Các công ty hổ trợ sản xuất linh đình,
Nào máy trọ tim,nào dụng cụ y tế…
Kinh tế quốc gia, phải nhẹ hơn mạng người.
Chính thể vì dân lo từ trên tới dưới.
Tới đây …nếu có thuốc trị cũng an tâm,
Khi chữa được bịnh,cách ly… Giải tỏa.
Từ lâu mầm bịnh lây nhiễm quá nhanh,
Mọi biện pháp được ban ra khẩn cấp.
Bắt buộc người dân phải tuân tới tấp.
Tất cả sinh hoạt đều giúp Chính phủ.
Các thiết bị y khoa ra đầy đủ,
Khẩu trang, y phục nhà thương “tư nhân “giúp,
Nói lên lòng người nhân ái ngập tràn.
Virus lì lợm cũng bị dẹp tan.
Người dân hân hoan đón chào tin vui mới,
Và không quên cầu nguyện khắp thế giới,
Có thuốc chữa bịnh và vaccim phòng xa.
Bắt đầu hết cũng lo sợ tái phát.
T.t.Trump và Quốc Hội tìm mọi biện pháp.
Chúng ta phải tin tưởng và giữ đúng luật,
Giữ vệ sinh cho mình, tránh bịnh cho người.
Ngày dịch tan,chờ đón “Đến ngày vui”.
                Trang Ngọc Kim Lang

CHỒNG VÀ CHA
 
Chồng tôi nay đã khác xưa.
Anh chơi thỏa thích cho vừa ý anh.
Còn đâu cơm lành ngon canh,
Về nhà bộ mặt bộ mặt lạnh tanh như tờ,
Mặc vợ con,cứ tỉnh bơ,
Vô phòng nằm sãi,mặt phờ phạt ra.
Nghiệm kỹ mới biết thì là…
Vì chưng mắc phải đàn bà vô lương!
Ngày ngày lòng những vấn vương,
Chuyện nhà gác bỏ,mật đường tương tư.
Của tiền nào phải có dư,
Tình nhân mua sắm không từ món chi.
Vợ con nhất nhất đều ghi,
Tiền đong gạo phát không chi dư thừa.
Con xin tiến học không đưa,
Đâu còn nhớ chuyện cũ xưa cả nhà.
Nuôi ông tù tội khổ a !
Con khờ vợ yếu,mẹ già ngóng trông.
Bây giờ thoát nạn thỏa lòng,
Tưởng đâu một dạ làm chồng làm cha.
Có đâu mê đắm đàn bà,
Sinh lòng phản trắc,vợ nhà bỏ bê.
Anh quên muôn vạn câu thề…
” Tiên sa phụng lộn không mê được nào.
Anh giờ chỉ biết ước ao:
Mẹ già chăm sóc,con khờ anh lo,
Góp công đền đáp má đào,
Bao năm nắng dãi,bạc màu tóc em,
Da nhăn,mắt lõm,môi đen,
 
Vì chưng không phấn, không son mượt mà…
Em sao sánh nỗi người ta,
Chỉ thương con trẻ mẹ già buồn đau!”
…Bây giờ ra sao  !?
Cha ơi cha sống thế nào ?
Con ngày khôn lớn nhìn vào gương cha.
Ngày xưa cha lính Quốc gia,
Chiến công lừng lẫy cả nhà mừng vui.
Vui là tranh đấu chẳng lùi,
Chẳng may thế sự chôn vùi công danh.
Miền Nam máu lửa chiến tranh,
Giặc Cộng xâm chiếm dân lành bỏ đi.
Tủi nhục nầy phải khắc ghi !
Cha lo hưởng thụ,nghĩ gì tương lai.
Giới trẻ biết được đắng cay,
Tủi hờn nước mắt chảy dài âu lo.
Xin cha hãy nghĩ lại cho !
Tha phương cầu thực con đò lênh đênh.
Chúng con chèo chống qua ghềnh.
Cha ông tiếp sức đáp đền tổ tiên.
Anh hùng dân tộc linh thiêng,
Chuyển tâm cha hướng hồn thiêng giống nòi.
Làm gương giới trẻ xây đời.
Tự do dân chủ rạng ngời tông môn.
Việt Nam mãi mãi là hồn…
Trở về cố quốc,…mồ chôn quân thù (Tàu Cộng).
 
TrangNgocKimLang
VŨ TRỤ NHỎ TRONG TA
Một thưở qua rồi bóng dáng xưa.
Còn đâu kẻ đón với người đưa,
Buồn vui năm tháng phai nhan sắc,
Còn lại trong tôi lắm vị thừa.
 
Không sao, hãy sống ở trong ta.
Vũ trụ ngoái kia đủ mặn mà.
Thiên hạ bon chen nhiều mưu chước.
Lòng mình tuy nhỏ,rộng bao la.
 
Nhìn, ngẫm thế gian lắm đổi thay,
Lòng người cũng thế nghĩ không sai.
Thôi thì quay lại trong ta thử…
“Vũ trụ nhỏ kia” hưởng tháng ngày!
 
Tháng ngày còn lại có bao lâu.
Vướng bận làm chi phải muộn sầu.
Bé nhỏ, bao la, ta ngụp lặn,
Thênh thang trời đất,tự khoe màu!    
              Trang Ngọc Kim Lang
 CHÀNG KHÔNG DƯ 
Không có anh trong đời                       
 Em trở thành đơn côi
Ai là người chia xẻ
Chuyện đời những khúc nôi

Tình cảm ta dạt dào
Sao lại chẳng nhường nhau
Suốt ngày luôn đấu khẩu
Tranh luận cứ thao thao

Anh bảo anh nhường em
Em nói em không thèm
Tranh luận cho ra lẽ
Mới rõ được trắng đen

Thế là giận quá rồi
Mỗi người xổ cái tôi
Mặt xanh rồi mặt đỏ
Chàng xách gói đi thôi

Mưa buồn lất phất rơi
Chàng lặng lẽ xa rời
Nàng tỉnh như không biết
Chẳng ngăn cản một lời!  

Khi lắng đọng tâm tư
Tự hỏi ta buồn ư?
Quanh ta đầy kỷ niệm
Đời ta chàng không dư!


Ứớc  gì đừng đừng giận nhau
Giờ đây phải tim đau                                      Ngồi buồn thương nhung nhớ
Dòng lệ tự nhiên trào

Chàng bỗng quay trở về
Đến bên “nàng” vân vê
Chúng ta sao vô lý
Họ ôm ghì đê mê!


Ngòai trời mưa vẫn rơi
Lòng hai người vui tuơi
Mưa nay không như trước 
Mưa tẩm mát cuộc đời!
                    
TrangNgocKimLang   
(Thơ ngũ ngôn choáng trang giấy dài tòa soạn có thể sắp xếp lại)
Cảm ơn,
Lễ Tình Yêu
Tình yêu luật lệ gay go
Đấu tranh công sức để cho ra đời
Valentine tình yêu quý giá tuyệt vời
Trẻ già, trai gái một thời để yêu
Ấu thơ cha mẹ nuông chiều
Tình yêu phụ mẫu đủ điều chăm lo
Cha già mẹ yếu co ro
Ta nay khôn lớn đều do công người
Ông ba cho mẹ tốt tươi
Đó là phước báu mười mươi trên đời
Lỡ như cha mẹ ốm đau
Tận tình chăm sóc lẽ nào làm ngơ
Làm con hiếu đạo được nhờ
Quý thay tình cảm tuổi thơ gia đình
Bà con lối xóm phân minh
Giao tình thân thiện tôn vinh cuộc đời
Nói về tình cảm lứa đôi
Đôi khi trắc trở lôi thôi chẳng thành
Có cặp tình nhân vào tuổi xuân xanh
Vào mùa Covid cũng đành
Họ đều thăm nhau chân thành thảm thương
Hai người đứng cách bức thành
Nước mắt ràn rụa: yêu thương cách bờ
Biết bao tình cảm thuận bườm
Sanh con, đẻ cháu suối nguồn hạnh thông
Ôi thôi chuyện kể dài dòng
Trong cho đời sống con đông cháu đàn
Đầu năm tiện chúc đôi hàng
Cuộc sống, thân khoẻ bình an, phát tài
Đời sống sinh hoạt dài dài…
Trang Ngọc Kim Lang
Kỷ niệm với thư họa thi sĩ Vũ Hối
XUÂN  MUÔN  SẮC

  Xuân đến xuân đi xuân lại về,
  Tuổi đời chồng chất nghĩ buồn ghê!
  Tiền tài danh vọng hoàn tay trắng,
  Một kiếp trần ai sử chẳng đề !
 Xuân về người có vội mừng vui,
Kẻ khó sầu bi nếm đủ mủi,
  Cũng một mùa xuân sao lắm sắc…
Người luôn hớn hở kẻ bùi ngùi !
 Ai kia khệ nệ đẩy xe đồ,
  Mua sắm dẫu nhiều của vẫn vô,
 Người đứng bên lề”Help me work”
 Mong chờ bạc cắc hoặc lương khô.
 Mùa xuân cứ đến có ai mời.
 Việc đến trăm bề chẳng thảnh thơi.
 Mặc xác giàu nghèo rồi vẫn thế.
 Suy ra sướng khổ cũng một đời.
 Xuân người đến trước Xuân mình sau,
 Rộn rã trăm hoa đủ sắc màu,
 Khắp chốn trưng bày thôi lắm thứ…
 Hồ bao chuẩn bị Tết liền nhau.
Hết Tết tây rồi lại Tết ta.
Bông hoa bánh mức tựa quê nhà.
Xuân xưa gợi nhớ giờ đâu nữa!
Vui gượng nào đâu có thiết tha!
Đời người gẫm lại mấy lăm hơi,
Tiếng khóc chào đời mới sớm mơi,
Tóc bạc răng long chừng xế bóng,
Mong sao tròn kiếp, thoát luân hồi !
                  Trang Ngoc Kim Lang
 Nhân đến ngày “Cựu chiến binh“để  tưởng nhớ công lao các chiến sĩ đã hy sinh cuộc sống riêng tư của mình để bảo vệ lý tưởng Tự do không Cộng sản.

  NGÀY CỰU CHIẾN BINH
Đất nước an lành cũng nhờ người Lính.
 Khổ cực bao đời cũng là người lính,
 Người lính đã chết,hồn người vẫn sống,
 Cảm xúc vô cùng, ngày cựu chiến binh.
Chúng ta đã biết bao đời trải qua.
Người lính bỏ vợ bỏ con, ôm súng xa nhà.
Có kẻ mới ra trường đã vào quân ngủ,
Hành trang chiếc “ba lô”đi vào xứ lạ.
– Họ là ai ?Là kẻ xẻ dọc Trường sơn,
Lính trẻ bị xua đi mạng sống không sờn,
Đầu óc hoang mang,cứ ngờ là chính nghĩa,
Chết rừng, chết núi phảng phất oan hồn.
-Họ là ai? mà liều mình vì đất nước.
Không hưởng giàu sang,phú quí thế gian.
Họ là lính Cộng hòa,xuất trân miền Nam.
Quyết một lòng không mong muốn”xã hội chủ nghĩa”
 -Họ là ai?là lính Đồng minh tham gia chiến địa.
Hàng chục ngàn lính Mỹ,Úc,Đại hàn v.v…
Còn trai trẻ,cao niên đủ đẳng cấp,đủ hạng.
Hy sinh lìa bỏ gia đình,mạng sống không màng!
 -Tại vì sao họ phải vì đất nước Việt nam ?
Họ muốn giúp nước Việt nam không là Công sản.
Để rồi hằng chục ngàn người,
Nằm xuống trong lằn tên mũi đạn,
Liều chết quên mình vì hai chữ TỰ DO.
Nhưng than ôi! CS miền Bắc đã phản bội lời thề.
Vì bao lợi quyền đã làm họ u mê,
Phản dân phản nước,tham nhủng chẳng chỗ chê!
 Việc ác gì mà chúng chẳng làm được.
Chúng ta là kẻ ly hương yêu nước,
Không để họ hưởng phước,
Bán nước cho Tàu Cộng yên bề!
Ngày Cựu chiến binh,kỷ niệm Chiến sĩ trận vong.Ngày lễ lớn với đầy đủ lễ nghi quân cách.
Lễ tri ân chiến binh Huê Kỳ,Đông minh còn sống hay đã tử vong.
Cùng nhớ những mộ bia chiến sĩ nằm trong hang cùng ngõ ngách.
Hàng chục ngàn Đồng minh đã bỏ mình cho miền Nam Việt Nam.
Lính Cộng Hòa ViệtNam không thương tật cũng lưu lạc xứ người hay nằm xuống. Và tất cả mong muốn một ngày trở về,”Bao công lao không uổng”!
                              TrangNgocKimLang
      NGƯỜI VIỆT NHỚ ƠN
          Ngày Tổng Thống Hoa Kỳ
          Ta nhớ lại điều chi? !
           Người  ân nhân xứ Mỹ
           Giúp H.O (1) ra đi.
Tổng Thống Reagan một thuở nào
Xướng ngôn viên bơi lội,thể thao
Đóng phim vai sánh cùng tài tử
Duyên nợ”hai ngôi”(2)kết má đào.
Cộng Hoà Tổng Thống thứ bốn mươi
Phục vụ cho đời cho mọi người
Đối thủ Liên Xô nước đáng ngại
 Quốc phòng sách lược phải kịp thời.
Thượng phong hỏa lực khiến Liên Xô
Tới cảnh đau thương đành sụp đổ
Biến cố phá tan tường ô nhục
Dây chuyền khối Cộng phải chôn mồ
Gorbachev khen ngợi Tổng Thống Reagan!
Mạnh dạn làm nên sử vẻ vang
Thế giới bước sang trang sử mới
Ngày nay phòng thủ lũ Tàu bang
Quý thay nướcMỹ cứu Đồng minh
 Trách nhiệm tạo ra một chương trình
  H.O đủ hạn ba năm chẵn
 Ra đi tránh nạn,dứt bao tình
Lắng lòng tưởng nhớ đến REAGAN
Tài tử,tài cao,ban bố ân
Người đã “ra đi”danh còn mãi
Giờ đây sung sướng,nhớ vô ngần !
       TrangNgocKimLang     
 (chú thích: 
1 H.O:Humanitaria operation
 2 hai vo đều tài tử:-JaneWyman-Nancy David
(Giai đoạn nầy rất thích hợp cho Liên Xô phải sụp đổ để thế giới cộngHoà vững mạnh  hơn lên
 CHUNG  TÌNH
Tết đến rồi sao,biết mấy lần?
Xuân nầy,xuân nữa cứ lần khâng
Ngày qua,ngày lại đong đưa mãi
Dài cổ mỏi chờ một tiếng vâng !

Cha mẹ đôi bên đã thuận tình
Mối mai đôn đốc chuyện duyên mình
Cớ sao đằng ấy luôn e ấp
Biết đến bao giờ hết lặng thinh…

 Lặng thinh Anh biết cớ làm sao?
 Cứ nói đi em ,dẫu thế nào !
 Dù được dù không anh vẫn thế…
 Tình anh muôn thuở vẫn ngọt ngào !

Biết ra… anh càng quí thương em
Hình ảnh thư từ đã cũ mèm
Người Lính năm xưa đà tuẩn tiết !
Tình Em giữ chặc chẳng ai chen…!

Kỷ niệm 30/4  (Ta luôn trân quí những mối tình chôn chặc vào hình ảnh”kỷ niệm người anh hùng”tuẩn tiết năm xưa !
                                      TrangNgocKimLang
Đôi Dòng Tâm Tư Phụ Nữ

Bốn mươi chín năm rồi sống nơi xứ lạ
Nhớ những ngày ở dất tổ quê cha
Ở đâu thì cũng vẫn một mái nhà
Nhưng nhà Việt Nam khác nhà Mỹ  Quốc !
Ôi nhà Việt Nam mái nhà đầy kỷ niệm !
Thuở ấu thời cho đến lúc trưởng thành
Bao họ hàng bè bạn tụ vây quanh
Nơi đất lạ. ta làm sao tìm kiếm.
Ngày hôm ấy ngày đau thương đã diểm
Mọi gia đình cùng nếm cảnh chia ly
Sống hay thác đều kẻ ở người di
Thác an phận mà sống đầy khổ hận !
 Bao tình cảm lòng ta luôn vương vấn
Đến xứ người lòng vẫn tưởng cố hương
Mặc dầu nơi ấy biến đổi không lường
Từ sung túc,ấm no,sang cùng cực !
Biết bao gia đình sống đời đạo đức
Có của tiền do nước mắt mồ hôi
Thế rồi trong phúc chốc lìa cả đôi
Mất chồng,mất con,mất luôn gia sản!
Trong cuộc sống thôi tràn đầy bất mãn
Kẻ băng rừng,leo núi,kẻ vượt khơi
Thập tử nhứt sanh,nước mắt tuôn rơi
Tìm đường sống trong muôn ngàn cái chết!
 Đến bờ tự do gian truân chưa hết
Giả từ đau khổ,cực nhọc đang chờ
 Cuộc sống này đâu hẵn giống trong mơ
 Mặc dầu vật chất,tiện nghi không thiếu
Mọi gia đình phải thích nghi lo liệu
Bà con xa không bằng láng giềng gần
Láng giềng đây đâu phải là người thân
Không vừa ý là họ kêu cảnh sát
Nhiều chiến hửu qua sau đều kinh ngạc
Những lợi quyền cắt hết chẳng như xưa
Bạn bè giúp nhau là chuyện đò đưa
Con cái vừa học cũng vừa tìm việc
Tụi trè lớn khôn thảy đều phải biẻt
 Phải ra công học hỏi,gắng thi đua 
 Cha mẹ khổ nghèo,qua chậm,kém thua
Và hiểu vì sao sống đời lưu lac?!
 Số phận nữ lưu mỗi thời mỗi khác
 Chăm con khờ,tần tảo để thăm nuôi
 Đợi chồng về lóe sáng một niềm vui
 Rồi vụt tắt khi biết mình khờ dại
Phụ nữ suốt đời hy sinh chẳng ngại
Lo chồng con quên cả nghĩ đến mình
Rủi thất thời cam phận bị rẻ khinh
Đâu có còn thời vàng son tuổi trẻ
Ở xứ lạ cầu mong cho sức khỏe
Mình thương mình và thương cả mọi người
Mặc thói đời phụ bạc chẳng hổ ngươi
Lòng hảnh diện làm thang cho kẻ khác
Phụ nữ Viêt Nam là gương đi trước
Ở quê nhà chung sức giúp đỡ chồng
Nơi xứ lạ cũng vẫn mọi người mong
Việc nhà viêc nước hai vai gánh vác
Việc đàn ông đàn bà làm chẳng khác
Hãnh diện thay,nam phái phải nể vì
Nam nữ bình quyền xứ Mỹ khác chiMong các Ông nghĩ suy mà chung sức !                                     TrangNgocKimLang   
(ngày T/G/P/Nữ)
THƯƠNG TIẾC CÔNG CHÚA DIANA
Trang Ngọc Kim Lang
Kỉ niệm lúc Hoàng gia Anh đang đề bạt ông Charl lên làm vua.
Được tin công chúa Diana,
Chết vì tai nạn thật bi thương
Hồng nhan bạc mệnh thói nhường
Duyên phần chẳng trọn thẳng đường ngao du
Thoát khỏi cung điện ngục tù
Thái tử li dị, đền bù hai con
Của tiền, gấm vóc, vàng son,
Đâu bằng hạnh phúc vuông tròn lứa đôi
Tim chàng, nàng chẳng có ngôi,
Hận lòng dứt bỏ cho rồi oan khiên
Với nhau cứ chuốc ưu phiền
Thay đổi cuộc sống, niềm riêng bên lòng
Làm dân đi đứng thong dong
Công Chúa, Hoàng Tử lòng vòng phiền ra…
Dũng mãnh nàng đành bỏ nhà
Các hội từ thiện tham gia nhiệt tình
Hãng phim đề bạt minh tinh
Vui trong việc mới, nhục vinh chẳng màng
Mới đây nàng gặp một chàng
Trai tài gái sắc đôi đàng yêu nhau
Báo chí theo dõi thì thào
Tử thần cướp mất khiến ta bàng hoàng
Cuộc đời nhiều cảnh trái ngang
Vừa vui duyên mới, đôi đàng rủ đi
Bên kia thế giới mơ gì?
Cho chim liến cánh chẳng khi nào rời
Mong nàng ngoạn cảnh ngàn khơi
Phù du cõi thế, à ơi giã từ!
Giã từ chẳng có tâm thư
Con khờ cách biệt xem  như phụ lòng
Thái tử Charl nghĩ gì không?
Có thương phận bạc má hồng qua tay,
Với nhau đã có bao ngày
Dù không chung sống cũng ray rứt lòng
Bởi là tình nghĩa vợ chồng
Viếng nàng hoàng tộc cũng đồng thương tâm,
Tràng hoang phúng điếu viếng thăm,
Mọi người thương tiếc âm thầm cầu xin…
Hồn nàng về chốn thiên đình
Dứt bao thống khổ nghiệt tình thế gian
Hương lòng hướng nguyện về “Nàng”./-
 TrangNgocKimLang   
 ĐÔI DÒNG TÂM TƯ PHỤ NỮ 
Bốn mươi sáu năm rồi  sống nơi xứ lạ
Nhớ những ngày ở đất tổ quê cha
Ở đâu thì cũng vẫn môt mái nhà
Nhưng nhà Việt Nam khác nhà Mỹ Quốc !

Ôi ! Việt Nam mái nhà đầy kỷ niệm
Thuở ấu thời cho đến lúc trưởng thành
Bao họ hàng bè bạn tụ vây quanh
Nơi đất lạ ta làm sao tìm kiếm !

Ngày hôm ấy,ngày đau thương đã điểm
Mọi gia đình cùng nếm cảnh chia ly
Sống hay thác đều kẻ ở người đi
Thác an  phận mà sống đầy khổ hận !

Bao tình cảm lòng ta luôn vương vấn
Đến xứ nguời lòng vẫn tưởng cố hương
Măc dầu nơi ấy biến đổi không lường
Từ sung túc,ấm no.sang cùng cực
 
Biết bao gia đình sống đời đạo đưc
Có của tiền do nước măt  mồ hôi
Thế rồi trong phúc chốc lìa cả đôi
Mất chồng,mấcon,mất luôn gia sản !

Trong cuộc sống thôi tràn  đầy bất mãn
Kẻ băng rừng,leo núi,kẻ vượt khơi
Thập tử nhứt sanh,nước mắt tuôn rơi
Tìm đường sống trong muôn ngàn cái chết !

Đến bờ tự do gian truân chưa hết
Giả từ đau khổ,cực nhọc đang chờ
Cuộc sống này đâu hẳn giống trong mơ
Mặc dầu vật chất,tiện nghi kh6ng thiếu

Mọi gia đình phải thích nghi lo liệu
Bà con xa không bằng láng giềng gần
Láng giềng đây đâu phải là người thân
Không vừa ý là họ kêu cảnh sát

Nhiều chiến hửu qua sau đều kinh ngạc
Những lợi quyền cắt hết chẳng như xưa
Bạn bè giúp nhau là chuyện đò đưa
Con cái vừa học cũng vừa tìm viêc

Tụi trẻ lớn khôn thảy đều phải biêt
Cha mẹ khổ nghèo qua châm,kém thua
Phải ra công học hỏi,gắng thi đua
Và hiểu vì sao sống đời lưu lạc…?

Số phận nữ lưu mỗi thời mỗi khác
Chăm con khờ,tần tảo để thăm nuôi
Đợi chồng về lóe sáng một niềm vui
Rồi vụt tắt khi biết mình khờ dại 

Phụ nữ suốt đời hy sinh chẳng ngại
Lo chồng con,quên cả nghĩ đến mình
Rủi thất thời cam phận bị rẻ khinh
Đâu có còn thời vàng son tuổi trẻ

Ở xứ lạ cầu mong cho sức khỏe
Mình thương mình vàthương ca mọi người
Mặc thói đời phụ bạc chẳng hổ ngươi
Lòng hãnh diện làm thang cho người khác

Phụ nữ Viêt Nam là gương đi trước
Ở quê nhà chung sức giúp đỡ chồng
Nơi xứ lạ cũng vẫn mọi người mong
Việc nhà việc nước hai vai gánh vác

Việc đàn ông, đàn bà làm chẳng khác
Hãnh diện thay,nam phái phải nể vì
Nam nữ bình quyền xứ Mỹ khác chi
Mong các Ông nghĩ suy mà chung sức!
              TrangNgocKimLang   
CHIẾC ÁO ĐỂ QUÊN
      Anh vừa hớt tóc, cạo râu,
      Lỡ quên áo khóat ở đầu giá treo.
      Em thấy không thèm gọi theo.
      Để làm kỷ niệm,tam đem về nhà.
      Áo tuy chưa sứt đường tà,
      Túi đà bị lủng tiền ra dài dài.
       Để em tạm thử vá may,
   Đến khi trao lại chăc…ai vứa lòng.
       Em đây cũng muốn tấm chồng.
Nếu đó nghĩ tình thì nhớ đền công !
       Đàn ông ra đấng đàn ông,
Không cần khoa bảng,một lòng yêu em.
 Nói chơi đừng nghĩ mà thèm !
 Đàn ông lểnh lảng ham đem chi về.
Nghề em muốn giúp mọi bề,
Vóc dáng được đẹp,khỏi chê Tâm hồn
 Cuộc Đời được thế …không buồn.
Không như chiếc áo dở tuồng…bỏ quên !

                                  Trang Ngoc Kim Lang
     BỨC TƯỜNG ĐEN  
Kỳ công nước Mỹ tạc bia tường
Chiến sĩ hy sinh để tiếc thương
Thân quyến đồng lòng chung tên tuổi
Bức tường Đen đó sáng như gương

Lưu động chuyển đi khắpTiểu bang
Nặng nề to lớn xếp gọn gàng
Chọn nơi đặt để thành tường đứng
Thương tiếc viếng thăm kẻo muộn màng

Tường Đen bóng láng tợ vô tri
Nhìn kỹ mặt tường Đen khắc ghi
Tên tuổi máu xương như quyện nhập
Người người đến viếng kính yêu vì

Tử sĩ hồn thiêng có biết không?
Xác người tan rã lòng nhớ lòng
Đâu đây nước mắt đầm đìa chảy
Chẳng hẹn ngày về ai nhớ mong !

Cầu xin Thượng đé rước hồn thiêng
Chúa Phât xót thương tiếp dẫn liền
Bao kẻ nửa đời chưa trọn nguyện
Đổi đời thoát kiệp khỏi ưu phiền !
                   TrangNgocKimLang
Ghi chú: Bức tường Đen là nhũng tấm bảng nhỏ cac bằng bức tuòng,trên đó ghi trên 58 ngàn quân lính V.N và Đ,m- đã’ tử trântai V.N,hy sinh,vì lý tưởngđôc lập tự do không C.Sản
 ( Có hình ảnh sẽ bổ túc và bài thơ có phổ nhac )
 ĐÊM NẰM THAO THỨC
   Thói đời phù thịnh chẳng phù suy
   Kẻ xướng người hô ắt phải tùy
   Xướng xướng ,hô hô cho thỏa thích
   Đâu ngờ có lúc phải lâm nguy

 Vật chất vinh hoa lắm kẻ thèm
 Cho nên sinh lắm kẻ lem nhem
 Cầu vinh bán nước quên tiên tổ
 Càng nghĩ càng nhìn càng chán thêm.

Có chán  vì nay tuổi đã già
 Cháu con phải biết tạo ngôi gia
 Ông cha khổ nhọc bao đời dựng
 Nhìn ngắm mà mờ lệ xót xa.

Quý thay bao kẻ đã hy sinh
 Mạng sống ấm no hạnh phúc mình
Gia cảnh đói nghèo vì đại nghĩa
Chờ mong tự chủ nước phồn vinh.

  Thấy thế không đành sống “thả ga”
Tiền tài nhen nhúm giúp người già…
 Thương binh,tàn tật,người nghèo đói
  Sau trước một lòng sống vị tha !

 Hiện nay nhiều kẻ sống trên sông
  Được lệnh cùng nhau phải bế bồng
  Lên bờ tìm đất mà sinh sống
Đất đâu đủ chứa người quá đông

  Bao người mở rộng tấm lòng nhân
  Giúp của giúp công để đỡ đần
  Mua bao xe đất lấp mặt bằng
  Hài lòng nghĩa cử tốn đồng ngân.

 Những việc làm của “Hội tri ân”
 Bao người được chỗ sống an thân
 Hội làm nhiều việc dân ngưỡng mộ
Mạnh thường quân “hưởng ứng rần rần” !

Hết lòng tri ân những kẻ có của có lòng giúp người cơ khổ nghèo đói.!
                          TrangNgocKimLang
 Giỗ  TỔ HÙNG VƯƠNG
Hằng năm cứ đến tháng ba,
Người Việt sinh sống nơi xa cũng về.
Các nơi lễ Tổ đề huề,
Tùy địa phương, tùy phương tiện khỏi chê.
Nhắc nhở con cháu nhớ về ông cha:
Sự tích con Rồng cháu Tiên.
Lạc Long Quân với bà Âu Cơ, sinh 100 người con(tóm tắt)…
Là thủy tổ của 18 đời “Vua Hùng Vương’.
Lấy niên hiệu đầu tiên là nước Văn Lang.
Để lấy lòng Vua cha, các Hoàng tử tranh nhau thi thố tài năng,
Bởi thế ngày nay vẫn còn tuc lệ,
Cúng bánh chưng, bánh dấy và vài văn hóa cổ xưa.
Ngày nay ở núi Nghĩa Lĩnh làng Phú Thọ là nơi linh thiêng hợp địa lý,
Lập đền thờ mọi người đến chiêm bái, du ngoạn.
  Dù ai đi ngược về xuôi,
Nhớ ngày giỗ Tổ mồng 10 thảng 3!
   Nói qua đến giỗ Tổ” địa phương nầy”.
Bốn mươi bốn năm rồi sống lưu vong,
Viêt Nam luôn nhớ Tổ trong lòng,
Cháu con hiển đạt thành công lớn,
Vẫn có một điều luôn ước mong…
Đó là đền Tổ đã yên chưa?
Con cháu khắp nơi của cải thừa.
Phước thiện,tháp,chùa đều có cả,
Phải có nơi Tổ ngự mới là vừa !
   Có thì cũng có bấy lâu nay,
Tạm trú giờ đây phải đổi thay,
Phước mỏng cháu con chưa hợp lực,
Thuận thời chung sức góp bàn tay.
 Ngày nay đến lúc phải cùng nhau,
Tìm chỗ, tìm nơi xây đền Tổ.
Ngài ” Ngự” yên nơi dân bớt khổ.
Phước nhà con Việt hợp đồng bào!
  Tí đi, Sửu đến cũng ngọt ngào.
Mong cho nòi giống thương nhau xứ người.
Chúc cho ai nấy cười tươi,
Nhà nhà hạnh phúc phước trời ban cho,
Để cùng hợp sức chung lo,
Đền Tổ hải ngoại linh thiêng oai hùng.
Đó là một nỗi lo chung.
Bà con cô bác hãy cùng tiếp tay!
Kỷ niệm ngày giỗ Tổ Hùng Vương năm Tân Sửu (Nam CaLi) 
Trang Ngọc Kim Lang
Đề bài:   HỢP CẢNH,HƠP DUYÊN

Thân tứ đại sao mà quá khổ,
Cũng vì rằng bốn món trời cho
Đất hòa nước lửa tan cùng gió
Hồn nhập xác hòa vào đủ chỗ

Hồn nhập xác hòa vào đủ chỗ.
        Quá tinh vi tạo hóa làm nên.
        Mỗi bộ phận đều có đặt tên,
        Bởi thế mà con người xuất hiện,

        Đức năng thắng số,ngắn hay bền.
Buồn vui chợt đến chẳng đề tên.
Tâm tính con người cũng lệch bên,
Bên thiện,bên hung tùy chủng tử
Đổi thay đôi lúc hợp nhân duyên.

        Duyên lành sống cảnh được bình yên.
        Trước cảnh binh đao giúp láng giềng
         Động đất lấp vùi bao sinh mạng
         Sóng thần,bão lụt cuốn bao miền.

Càu mong trái đất chuyển an lành.
Tốc độ đúng chiều chẳng quá nhanh.
Lòng đất đừng nung nóng quá độ
Con người tác hợp mới đắc thành.

        Sống đời an lạc,phước lành thay  !
        Nghĩ đến sinh linh kém cảnh may,
        Đã biết vô thường tùy lúc đến,
        Mở tâm trợ giúp mùa nạn tai.
                 TrangNgocKimLang
    Đề bài:CHÚC NHAU  (1)
Nhâm Dần chúc Tết đến người thân
Biết chúc điều chi để trọn vần
Xem hội người đi theo lẻo đẻo
Về nhà kẻ ở lắm bâng khuâng
Nhìn xem bạn hữu hờn thân phận
Liên tưởng một người nhớ dấu chân
Năm tháng thủ thành thương vóc ngọc
Xuân về chúc bạn được khang an.
                         TrangNgocKimLang
Bài : CHÚC TẾT   (2)
       
      Chúc Tết người ta thấy thẹn già
      Không thơ,không thiệp cũng không quà
       I  m hơi trốn nợ riêng se thắt
       Mở miệng câm lời tự xót xa
       Lành mạnh tinh thần :Mừng vạn đến
        An khang ngọc thể  :Thọ trăm qua
        Năm canh Mẽo gặp nhiều may mắn
        Gắng nhớ rằng Đây quý Đó đa !
                            N.P .tặng  
BẠN BÈ QUANH TA

 Bạn bè trang lứa đếm đầu tay
 Xuân đến khắp miền có những ai
 Tìm dịp gần nhau vui hiếm có
  Mừng vui ngày một,kéo ngày hai
 
Chất xám cao niên cũng cạn dần                  
Lắm người sức khỏe yếu lần lần
Nghiệm xem giải trí  môn nào hợp
Cờ tướng,đô-mi-nô,thú nghệ nhân
                           
Tinh thần yếu,sức khỏe lùi theo
 Thể lực tinh chuyên,nhưng chớ leo…
 Có sức tới đâu làm tới đó
Bạn bè,chồng vợ giúp chống chèo.
                                       
Rảnh ra rảo bước đến thăm nhà
Chờ mãi hèn lâu mới thấy ra
Bốn cẳng,ba chân khua lộp cộp
Xe lăn,gậy chống bạn mừng ta.
                           
Ngẫm nhìn bao kẻ kém may hơn
Phải sống vui tươi,đùa nghịch giỡn
Đừng để giận hờn luôn lởn vởn
Thân tâm thanh thản,trí không lờn
                                     
 Mong rằng năm mới mọi người vui
  Làm việc thảnh thơi,tránh ngậm ngùi
  Dĩ vãng thăng trầm luôn xả bỏ
  MẸO qua THÌN đến phải cười tươi
                                            TrangNgocKimLang     
(Xuân Giáp Thìn)                                   
Đôi Mắt  (kỷ niệm 30/4/75/) 
            
           Đôi mắt là cửa sổ
           Nhìn nhau thấy ngồ ngộ
           Biết bao điều tơ vương
           Thương ghét hay ái mộ
                  Thương ai mắt long lanh
                   E âp chớp chớp nhanh
                   Như sợ người thấy được
                   Cợt đùa lẫn hờn ganh
           Có người sắp lìa đời 
            Đôi mắt buồn vời vợi
            Như nuối tiếc cõi trần
            Tử thần nào chờ đợi
                   Ghét ai mắt câm hờn
                   Chẳng nể vì nhỏ lớn
                   Tia mắt nhìn bắt dợn!
                   Tránh xa nghĩ hay hơn.
           Thương ai mắt đâm chìu
            Mơ mộng đủ mọi điều
           Ái mộ từng ánh ánh mắt
           Tương tư thấm hương yêu !
                   Giặc đã đến tận nhà
                   Người thầm lén nhìn ta
                   Ôi sao mà tha thiết !
                   Rồi mãi mãi cách xa…
          Biến loạn 30/4/75/
          Số giới chức giã từ
          Đất nước nhuộm Cộng sản
          Đành vượt biển ra đi! 
                   Thế rồi được hung tin
                    Hải tặc cướp hãi kinh
                    Nhận đấm tàu xuống biển
                    Giết người yêu thương mình !
         Lòng mắt như rát đỏ
         Ngập tràn lệ quanh mi 
         Khóc thầm tiễn ai đi!
         Siêu thoát miền tịnh độ…
                    Đôi mắt ấy còn đâu
                    Ta vương ngấn lệ sầu
                    Chìm sâu trong tâm thức
                    Kỷ niêm dễ phai mầu!?
        Một kỷ niệm đau buồn…
        Mất nước mất người thương!
        Tâm tư luôn đau buốt
        Nước mắt khóc Quê hương…!
(Kỷ niêm đau buồn sau ngày mất nước
luôn hướng lòng cầu nguyện bao hương linh chiến sĩ Cộng Hòa được nhẹ nhàng siêu thoát về miền Lạc Cảnh

TrangNgocKimLang
 Kỷ niệm ngày giỗ Tổ Hùng Vương năm Tân Sửu (Nam Cali ) 
          THƠ  TƯỞNG  NIỆM
(Viết về Phi Nhung :Qua đời tại Bệnh viện Chợ Rẫy trưa ngày 28/9/21 Dương Lịch Hưởng dương 49 tuổi)

Biết bao ca sĩ qua đời trước kia.
Giờ đây PHI NHUNG đành đã xa lìa.
Cơn bạo bịnh vì chuyên lo chính nghĩa.
Giúp dân nghèo bỏ lại đàn con thơ.
Tài danh,nghĩa cử,tim người thương nhớ.
Ngôi sao sáng chói,sống đời muôn thuở

(Viết về nhac sĩ Văn Phụng và ca sĩ Châu Hà. Châu Hà qua đời ngày 15/8/21 tại Virginia thọ 86 tuổi )

Mối tình VĂN PHỤNG & CHÂU HÀ hiếmcó.
Hợp tan,tan hợp là duyên số đó.
“Tiếng Hát cung Đàn” hòa nhịp bao năm,
Để lại đời bao tác phẩm làu làu.
Kẻ trước người sau,ấp ủ bên nhau.
Trong cõi thế,họ vẹn toàn hạnh phúc.
Một mối tình đep đến mãi thiên thu !


(Viết về Nhà Thơ,Bình luận gia Nguyễn Manh Trinh qua đời ngày 24/8/21 tại quận Cam thọ 72 tuổi)

NhàThơ, Bình luận gia NGUYỄN MẠNH TRINH
Người lính Cộng Hòa to con,vạm vỡ.(thuộc sư đoàn 6 Không.quân)
Sống lành mạnh,không rượu, gái lăng nhăng.
“Ở Mỹ lâu đời”,chí tình ngay thẳng.(Sư đ.6 dứt 1971 ti nan ở
 Mỹ 1975)
Nụ cười hiền hòa,tốt với bạn bè.
Chủ trương tủ sách Tác giả,Tác phẩm
Chịu nghiên cứu “Tác giả sống âm thầm
Nhờ vậy không “mai một” tài của họ.
Thương tiếc “Nghệ danh,”vội đi nỡ bỏ,
Để lại đời: Thành tích Văn học Vẻ vang !
                TrangNgocKimLang(còn tiếp vài tác giả chưa hoàn tất)
XUÂN LẬP CÔNG
Xuân nầy tôi chẳng thiết tha mua sắm
Nhịn miệng mình mà giúp biết bao người
Bạn níu kéo Shopping,dối bảo lười…
Ăn ngon mặc đẹp thôi thì…hẳn chậm !
        Đồ đạc trưng bày mặc tình mà ngắm
        Hàng bán “saie” đã đẹp giá lại hời
        Bao đám cưới,tiêc tùng chất giấy mời
        Thôi đồ cũ…đem ra chưng diện lại !
Bao cảnh khổ,trong lòng cứ nhớ mãi…
Một tiếng khen sang đẹp cũng bằng thừa
Ở mỹ nầy vật chất mấy cho vừa
Gắng tiết kiệm,giúp thiên tai bão lụt 
        Đã biết sông có khúc,người có lúc  
        Gặp thiên tai,nhà cửa của tiền tan
        Đôi khi cả sanh mang chẳng an toàn
        Người đâu muôn mà trời cao đặt để.
Nhiều cảnh khổ ôi thôi ! không xiêt kể
Bát cơm”xiếumẫu”lúc xưa kip thời
Tiếng khen truyền tụng cho tới muõn đời
Sao chẳng giúp đồng bào còn câu nệ ?!
        Ta hãy cùng nhau ra tay đừng trễ
         Gây phong trào lớn nhỏ cũng hoan nghinh
         Đừng khép mình yên lặng phớt lờ nhìn
         Hay phê phán làm thoái tâm,chán nản
Xuân giúp người là xuân tràn thỏa mãn
Xuân kiêng khem đồ cũ cũng đẹp xinh
Quà cứu trợ là yến tiệc linh đình
Xoa dịu nỗi đau,đồng bào ruột thịt.
         Hội Liên Tôn hòa đồng không đối nghịch
         Bắt tay nhau tranh đấu cho nhân quyền
         Cộng Đồng thế giới hội hợp triền miên
         Già trẻ gái trai một lòng một ý
 Giới trẻ giờ đây phải nhìn phải nghĩ…
Ông cha ta cực khổ biết bao đời
Mùa xuân chiến thằng vang dậy một thời
Hãy góp sức cùng nhau giành lại nước
      Ấy là điều hải ngoại làm cho được
     Khỏi phụ lòng quốc nội luống chờ mong
     Thịên niên   kỷ nầy xuân phải lập công
      Về cố quốc mọi người tròn mơ ước ! 
                   TrangNgocKimLang  
 CHYỂN LỬA
 
  Anh hùng tử chiến đảo Hoàng Sa( 75 tử sỉ)
  Lịch sử ghi danh bảo vệ nhà  
  Ngọn đuốc sáng soi…người tiếp nối
  Tiên phong hùng dũng Ngụy văn Thà.
             
    Thơ văn đàn sáo của ngày xưa
   Thức tỉnh lòng người cũng chẳng vừa
  Việt Khang hiện hữu dùng lời nhạc
  Tăng chí quật cường đuốc chuyển đưa
  Hồn thiêng sông núi ở trong lòng
  Chiến sĩ cùng dân vẫn ước mong
  Thế giới anh minh đồng cứu giúp
  “Châu về hiệp phố” ắt phải xong!

TrangNgocKimLang
         (Viết kỷ niệm ngày Hoàng Sa 42 năm)
   Cảm tác trợ giúp Thiên tai

Tình yêu nhân loại muôn lòng rộng mở
Thoát từ trái tim chẳng đợi chẳng chờ          Nhà tan cửa nát ta chớ thờ ơ…
Kẻ của người công và nhiều thứ nữa…
Hằng triệu gia đình không nhà không cửa
Nét mặt đau thương bên xác người thân
Các hội Từ thiện tiếp sức đỡ đần
Thế mới gọi là”tình yêu không biên giới”  

Tai trời ách nước đến không mời …
 Sướng khổ không lường chuyện của đời
San sẻ tình thương và vật chất
Ai người “thay nước mắt thành cười” 
Trangngoc kim lang


NGƯỜI VIỆT NHỚ ƠN
TRANG NGỌC KIM LANG
Ngài Tổng Thống Hoa Kỳ
Ta nhớ lại điều chi ?!
Người ân nhân xứ Mỹ
Giúp H.O (1) ra đi
Tổng thống Reagan một thuở nào
Xướng ngôn viên bơi lội, thể thao
Đóng phim vai sánh cùng tài tử
Duyên nợ “hai ngôi” (2) kết má đào!
Cộng Hòa Tổng Thống thứ bốn mươi
Phục vụ cho đời, cho mọi người
Đối thủ Liên Xô nước đáng ngại
Quốc phòng sách lược phải kịp thời!
Thượng phong, hỏa lực khiến Liên Xô
Tới cảnh đau thương đành sụp đổ
Biến cố phá tan tường ô nhục
Dây chuyền khối cộng phải chôn mồ
Gorbachev khen ngợi Tổng Thống Reagan!
Mạnh dạn làm nên sử vẻ vang
Thế giới bước sang trang sử mới
Ngày nay phòng thủ lũ Tàu bang
Quý thay, nước Mỹ cứu Đồng Minh
Trách nhiệm tạo ra một chương trình
H.O đủ hạn ba năm chẵn
Ra đi lánh nạn, dứt bao tình!
Lắng lòng tưởng niệm đến Reagan
Tài tử, tài cao, ban bố ân
Người đã “ra đi” danh còn mãi
Giờ đây sung sướng, nhớ vô ngần
Trang Ngọc Kim Lang
 
1-H.O: Humanitaria operation
2-Hai vợ đều là tài tử: Jane Wyman, Nancy David
Mùa Xuân đến với người Việt ở hải ngoại

Thấm thoát mà đã qua 48 năm sống xa quê hương. Người Việt hải ngoại trên khắp thế giới tạm lấy đất đang dung thân làm quê hương thứ hai.
           Mỗi độ Xuân về, Xuân xứ người, Xuân đất khách,cứ thấy người dân bản xứ rộn rịp thưởng Xuân thì lòng mình xe thắt lại. Mình thật sự có mùa Xuân hay không? Ngày tháng cứ trôi lăn ngày nầy qua ngày khác một cách vô tình chỉ có lòng người cảm xúc theo hoàn cảnh của mình thôi.Trong lòng người Việt tha hương đều phải lo lắng làm việc rốt ráo hơn vì nghĩ đến nhu cầu cần thiết của thân nhân bên nhà và sự mừng vui cảm động khi họ nhận được quà của người thân từ ngoại quốc gửi về.
            Muà Xuân hải ngoại năm nay không rộn rã như mọi năm vì ảnh hưởng vụ khủng bó của quân khát máu ác độc làm baogia đình tan tác khổ đau.Nền kinh tế cũng ảnh hưởng chung,bao nhiêu người phải thất nghiệp.Mọi cuộc vui chơi đều hạn chế trước niềm đau chung của nhân dân Mỹ Mình sống ở đây dầu có tiền cũng không jàm sao vui trọn vẹn trước bao nỗi khổ đau trước mắt.Hôm nay nhân dịp Xuân về hồi nhớ đến cố quốc quê hương mà lòng bồi hồi đau xót.Thương cho những chiến sĩ đã bỏ mình vì lý tưởng tự do tới hơi thở cuối cùng.thương cho con em lớn lên mặc dầu không sống trong cảnh chiến tranh, khói lửa tương tàn nhưng bất hạnh phải sống trong chế độ ngu dân và bị bốc lột công sức.Thương cho giới phụ nữ,lúc trước đã có chồng io đủ mọi thứ bây giờ phải lao vào xã hội kiếm sống, nuôi gia đình,mẹ già,con dại thay chồng đã nằm xuống vì chính nghiã hay vẫn còn bị giam cầm trong nhà tù Cộng sản.Thương cho dân mình còn điêu linh đói khổ không được tự do no ấm.Thương cho vận nước chưa thoát khỏi ách Cộng sản. Biết bao nạn nhân vì đấu tranh cho lý tưởng Tự do phải bị sống cảnh gông cùm lao lý.Rồi lại nhớ cảnh dân nghèo buôn thúng bán mẹt đồng vón không có bao nhiêu bị công an đuổi xô,bắt bớ,tịch thu. Ngày đó cả nhà phải nhịn đói.Nạn nhân chỉ còn biết đứng khóc ròng kêu Trời không thấu. Dịp Tết đồng bào nghèo hay ngồi dọc bờ lề đường bán bánh,trái cây, đồ chơi trẻ em. Hễ công an đến là họ bỏ chạy như chạy giặc. Ai yếu đuối chạy không kịp bị họ hốt hết bỏ lên xe chở đi đổ hay đem về đồn bót chia nhau. Họ có biết đâu rằng đó là mồ hôi nước mắt cuả đồng bào và là miếng cơm hằng bữa của gia đình dân!
               Bây giờ chúng ta ở đây, đất Mỹ tự do,no ấm hỏi tại sao ta không vui ?Một bằng cớ dễ hiểu là ai cũng buồn nhớ quê hương và thêm nỗi buồn chung của dân tộc là dân ta còn sống trong một xã hội mất tự do,chậm tiến,dân tình đói khổ lầm than.
Đất đai bị cắt xén dâng hiến cho ngoại bang để củng cố đảng độc tài khát máu là đảng Cộng Sản Việt Nam
               Riêng phần phụ nữ dù ở quê nhà hay ở hải ngoại đều gánh nặng oằn hai vai mới đưa được bầy con lớn lên thành người hữu dụng.Phụ nữ ngày nay ngoài viêc bếp nước cho chồng con còn phải lăn xả vào xã hội chung vai với các đấng nam nhi để lo cho gia đình thêm phần sung túc, phần lo thù tạc vãng lai cho phải  lẽ với bà con,ngoài ra hỗ trợ đắc lực các chương trình trong Cộng đồng và cũng không quên hổ trợ bà con ở quê nhà cho cuộc sống bớt phần kham khổ.
              Trong những ngày Xuân ở Mỹ riêng Cộng Đồng người Việt nhộn nhịp đón Xuân: “cũng đầy đủ bông hoa, bánh mứt không thiếu một món nào để nói lên phong tục cỗ truyền của dân Việt”Những cành Mai,cành Đào khoe sắc thắm Hoa Lan,Vạn Thọ,hoa Cúc vàng tươi không thiếu mặt. Bánh Chưng, bánh Tét đầy hương vị quê hương bày đầy dãy ở các gian hàng.Rồi hội chợ Tết, diễn hành xe hoa.Triển lãm hình ảnh đặc thù của nước Việt cùng những chiến tích công iao của  quân lựcViệt Nam Cộng Hòa.Trong một giây phút ta như đang mơ hồ sống ở quê hương ngày nào rồi khi sực tỉnh chỉ hoàn số “o”Bao nhiêu mồ hôi nước mắt tạo dựng cơ nghiệp cả một đời giờ tan tành như bọt nước.Vì đâu !? Giới trẻ lớn lên ở dất Mỹ hay hồi ra đi mới vài ba tuổi nào có biết gì những nỗi nhọc nhằn thống khổ của cha mẹ hoặc các bậc lão thành.Tre đã già rồi chỉ mong những búp măng non bụ bẫm sống trong môi trường sung túc,thoải mái đừng để bị uốn nắn lệch lạc. Các cội tre già luôn chen vai sát cánh làm hàng rào kiên cố để giữ vững những mụt măng non lớn vững, lớn mau hiên ngang với đất trời…!
             Người Việt hải ngoại chỉ mong đem những kinh nghiệm sống qua bao thăng trầm,vinh nhục truyền đạt lại cho con cháu mong chúng tiếp nối ông cha đem tài năng đó góp vào công cuộc phục hồi những gì đã mất để trở về quê hương một cách
vinh quang để các bậc trưởng thượng bớt nỗi cơ cực đau buồn trong tuổi xế chiều. Ai mà không sung sướng nhìn con em tuổi trẻ lớn lên đầy hứa hẹn tương lai,cùng nhau đem tài năng xây dựng đất nước trở nên tự do,giàu mạnh,giữ vững biên cương giành lại những gì đã mất để không thẹn với lân bang và làm rạng danh Tiên tổ!
               Xuân đến quê nhà hỏi có vui ?. Tại sao cuộc sống mãi đi lùi !
                Người dân lớn nhỏ luôn cơ cực.!  Hải ngoại hằng lo luống ngậm ngùi!
                Đôi lời chúc Tết đến dân ta….Năm mới làm ăn phải có ra…
                Nín thở qua sông chờ cơ hội…Thời cơ thuận lợi đến không xa!

                                                                 Thời cơ chờ đợi giới Trẻ ta
                                                                 Tiếp nối công trình của Ông cha
                                                                 Sánh mặt năm châu cùng bốn bể
                                                                 Tương lai rực rỡ cho quê nhà…!
 TrangNgocKimLang   
  (Xuân Quý Mão.2023)
               
Bài xướng:   XUÂN CANH TÝ
                   Canh Tý xuân về khắp chúng ta,
                   Thoi đưa dệt mộng nước non nhà.
                   Mai vàng đón đợi say mùi pháo,
                   Đào rực mừng đơm trải cánh hoa.
                   Rặng trúc vươn cao nhìn quốc thổ
                   Trơi xanh tỏa rộng khắp sơn hà.
                   Giúp đời chung sức xây đời mới,
                   Sánh bước vui cùng bốn biển xa…
Bài họa:
                        XUÂN CỘNG ĐỒNG
                 Xuân đến đây rồi ở cõi ta.
                 Vì sao chưa đến với muôn nhà?
                 Ngoài đường hoa lá bày khoe sắc,
                 Trong ngõ kiểng đào chẳng nở hoa.
                 Việc nước xôn xao phiền lắm mối,
                 Cộng đồng đoàn kết hận”Bắc hà”(T.C).
                 Đấu tranh xóa sổ phường buôn nước,
                 Sửu đã về, không đợi quá xa !
                                     Trang Ngoc Kim Lang.
    Sự lừa đảoThâm Độc
Tôi quen Nga,một nhà giáo hiền hoà,gia đình nho giáo ở miệt ngoại ô tỉnh Hậu giang
       Cô có chồng ở thành phố,là sĩ quan trong quân lực  Việt nam Công hòa.Sau ngày mất nước 1975,chồng cô đi tù rôì chết trong trại.Lúc đó cô còn trẻ chỉ hơn 30 tuổi.Mấy tay cán
 bộ mới vào Nam thấy cô xinh đẹp nên thèm rõ dãi.Cô thường tâm sự với tôi,hận tuị Cộng
 sản nên thân thiện với bọn chúng để có dịp trả thù mà thôi.Có lần cô hí hửng khoe với tôi
mới nhờ tay cán bộ trại giam gửi quà vaò cho anh cô và hắn ta hứa sẽ bảo lảnh cho anh cô
về sớm.Tôi cũng mừng theo cái vui cuả cô.
        Rồi bẵng đi một thời gian tôi vào bệnh viện thăm người thân và gặp cô ở đó.Lúc nthấy cô xanh xao và mệt mỏi lắm.Tôi vừa mừng và ngạc nhiên,tới nắm tay cô và reo:Ô,lâu quá
không gặp Nga,sao bạn ốm thế,bộ bịnh hả?.Tôi thấy cô ngường ngượng và e ấp níu tay
tôi bảo:Em theo chị về nhà tâm sự.Chuyện đời dài lắm, ở đây nói bất tiện.
         Khi về tới nhà,mời cô ăn uống xong,thấy cô buồn daò dàotôi mới khơi chuyện hỏi thăm
gia cảnh và tình trạng ông anh cô thế nào? Có ra được chưa? Cô bỗng gục đầu vào vai tôi khóc tức tưởi nói:Chị là người đầu tiên cảm thông được em nên em không dấu gì chị.Em vừa
bị một vố lừa đảo nặng nề lắm.!
        _ Có thật vậy sao?.
Cô baỏ:không dấu gì chị em mới phá thai ở bênh viện xong và đã đươc xuất viện.
Tôi trố mắt nhìn Nga từ ngạc nhiên tới đau xót.
Nga tâm sự tiếp,chị biết không cái tay cán bộ mà em khoe với chị nó chỉ laó khoét để đóp tiền và lợi dụng sự nhẹ dạ,dễ tin cuả em thôi.Nó bảo vợ nó chết ngoài Bắc,vào Nam nó cô đơn,thấyem tốt muốn xây dựng gia đình với em.Nó bô bô tố khổ đồng bạn và tỏ ra thương xót những người ở chế độ Cộng
Hoà bị tù đày.Khéo lấy lòng em nó bảo:nếu nó ở trong Nam cũng bị đi tù như vậy thôi.Nó
hứa sẽ bằng mọi cách để lảnh anh cuả em ra.Rồi nó laị bảo:trước hết phải quà cáp,ơn
nghĩa cho những người có phận sự giữ hồ sơ và còn cần một số tiền để chạy chọt cái chân
thủ trưởng trại giam chỗ anh em ở thì mới tìm cách thả ra trên mặt giấy tờ danh chánh ngôn
thuận không ai nghi ngờ gì.Em nghe bùi tai và muốn mẹ em ở quê nhà được vui trong tuổi
già.Bà có một đứa con trai độc nhất là anh của em chưa vợ con gì cả,vì thế em phải thay mẹ
lo cho anh.
             Qua lại thân tình thường xuyên em lỡ dại trao thân cho nó,vì thấy nó săn sóc,chìu
chuộng đủ điều,là đàn bà nhẹ đạ như em cũng dễ cảm động, xiêu lòng.Thế rồi nó bảo phải
đi nhận chức mới và sắp xếp công việc.Khi về thăm em sẽ đem anh cuả em về theo,đó là
món quà mà em mong mỏi nhất.;nhưng chị biết không ngày lại ngày qua băt hơi âm tín.!
          Một hôm Mẹ em nhắn phải về gấp vì bà đau nặng.Em vội vã về ngay.Chẳng ngờ vừa
bước vào nhà Mẹ em khóc oà lên và mắng em  xối xả.”Đồ con bất hiếu”.Taị sao con cặp với
thằng naò để vợ nó về tận nơi quê mẹ ở xỉ vả mẹ là không biết dạy con,để con đi cướp chồng người khác.Mẹ hết sức xấu hổ với bà con lối xóm vì lâu nay họ rất nể trọng mẹ.Mẹ
muốn chết đi cho rồi để khỏi tai nhge mắt thấy những điều trái lòng.Mẹ em cứ ôm mặt khóc
hoài và không thèm nhìn đến em.Em tái người lại quỳ bên mẹ lấy khăn lau nước mắt cho bà
và kể rõ sự tình xin bà thông cảm mà tha thứ cho sự ngu khờ của em.Tay cán bộ cáo già vừa
lợi dụng tiền cả tình rồi cho vợ về nhà em ở quê đánh ghen xỉ vả làm xấu hổ gia đình em.Trời
ơi! thật là thâm độc,tàn nhẫn.Taị sao vợ hắn không dám đương đầu với em mà lại giở thủ đoạn làm nhục mẹ em và gia đình.Đồ đểu cán,ác độc,vì thế khi em biết đã lỡ có thai với hắn 
em nhứt định dứt bỏ caí oan khiên,khổ nhục trong đời.Khi em tỉnh ngộ thì đã muộn.Chị thấy
 không.!Tôi an ủi:Thôi biết mình sai lầm còn hơn không.Mình khuyên Nga nên về bên me lúc
này để an ủi bà,để tình mẹ con thắm thiết cũng là phương thuốc hồi phục cho cả hai mẹ con.
Mãi tâm sự hai người bạn ngủ thiếp đi một giấc đến sáng.Sau một đêm ngủ ngon lành mình
cảm thấyrất thoải maí vì đã giúp bạn vơi đi cơn sầu khổ.
           Tôi dìu Nga đến tấm gương lớn trong nhà,sửa lại mái tóc và tô thêm ít phấn son cho Nga để nàng nhìn lại dung nhan mình cũng còn duyên dáng lắm,để dứt bỏ những sầu đau
cũ mà làm lại cuộc đời mới.
              Đâu đây tiếng chuông chùa vang lên từng hồi rồi tan dần trong ánh sáng rực rỡ của buổi bình minh.Đôi bạn gái cùng trực chỉ đến Chùa.Nơi đây mọi người đang tựu hợp đông vui để đón mừng ngày Hội lớn.Tiếng chuông mõ hòa lẫn tiếng cầu kinh tạo thành một âm
vang thanh thoát làm nhẹ nhõm những tâm hồn nặng trĩu ưu phiền để thấy cuộc đời còn những việc đang Cần làm và Đáng Sống..!
TrangNgocKimLang       
(năm Quí Maõ  2023   )